[Thời] #35: A Dream

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tác phẩm: A Dream

Tác giả: Hoài Mèohoaimeo162 )

Thể loại: truyện ngắn, ngược, OE

Tình trạng: 5 chương (đã hoàn thành)

Reviewer: Thời 

________________________________

*Nội dung truyện:

Nghe nói trên vai con người có hai chiếc đèn, bảo vệ con người ta. Nhưng Lý Giai Nghi không có, cuộc sống của cô không có khái niệm gọi là được bảo vệ. Trong cuộc sống cô chỉ là sự vùng vẫy chống chọi lại mọi thứ, bản thân cô luôn phải gồng mình lên để chống chọi tất cả. Sự lăng mạ của bạn bè, ánh nhìn khinh thường của thầy cô có là gì?

Nhưng mà cô lại không biết dù hai ngọn đèn trên vai cô không hề sáng nhưng sau lưng cô luôn có một người âm thầm ở cạnh cô, quan sát cô, một người mà luôn bước vào giấc mơ của cô để khích lệ cô. Thậm chí còn vì để cô được sống lại một cuộc sống tốt mà cam tâm tình nguyện chịu khổ hình dưới âm ti một nghìn năm.

Để rồi cuối cùng đổi lại:"Có một tình yêu bỗng hé nở, từ cánh hoa đã úa tàn năm xưa..."

*Đánh giá cá nhân:

Nói thật là reviewer thì thường đọc trước rồi mới nhận đơn và thường thì ai cũng đều muốn nhận các đơn hay. Nhưng mà Thời thừa nhận rằng Thời nhận đơn này không phải vì truyện của bạn rất hay mà là bởi vì nó có quá nhiều lỗi. Đúng vậy, là lỗi chứ không phải thiếu sót đâu.

Đầu tiên phải nói truyện ngắn thì cái cần được chú trọng nhất là gì? Là sự súc tích, ý nghĩa cũng như cốt truyện nhưng tất nhiên không phải là có thể bỏ qua những cái khác.

Theo dọc suốt 5 chương truyện, có thể thấy rằng cốt truyện này được xây dựng khá. Nhưng rất buồn là tác giả lại không biết phát huy cái khá của cốt truyện. Phải nói là tình tiết truyện diễn ra quá nhanh, quá quay cuồng khiến cho các chi tiết truyện mờ nhạt, không được nhấn mạnh.

Văn phong không ổn định, không có cảm xúc. Bốn chương đầu tiên của truyện được kể với ngôi thứ nhất với nhân vật là nữ chính. Nhưng mà văn phong lại rất nhạt nhòa. Cái nói lên được ở đấy cũng chỉ có sự tự kỉ của nữ chính. Rất may là đến chương bốn và chương năm thì mọi thứ đã có sự khởi sắc. Tất nhiên chỉ là khởi sắc mà thôi. Bởi vì quả thực là văn phong vẫn thiếu cảm xúc và vẫn không nói lên được cái tôi của nhân vật. Có thay đổi thì cũng chỉ là lời đỡ vấp và đỡ đứt mạch hơn mà thôi.

Về các nhân vật, nữ chính vốn dĩ là ngọn cỏ mọc giữa hoang mạc, tính cách được xây dựng là kiên cường, mạnh mẽ. Thời chấp nhận rằng tất nhiên sẽ có lúc yếu đuối vì dù gì cũng là người chứ có phải tảng đá đâu. Nhưng mà thật kỳ lạ là tại sao trong chương 4 khi bị nam phụ cưỡng hiếp lại không có bất kỳ hành động phản kháng kịch liệt nào? Trong tình huống như vậy thì đến cả đứa con gái yếu đuối nhất cũng biết phản kháng mà? Tại sao nữ chính lại chỉ biết nằm im than thân trách phận?

Nói đến nam chính, nam chính hoàn toàn xuất hiện mờ nhạt. Nếu không phải có chương 5 thì có lẽ anh ta sẽ chỉ là một nhân vật cứu thế cho cuộc đời nữ chính mà thôi. Ấn tượng lưu lại cũng rất ít. Hơn nữa là tại sao khi nữ chính bị cưỡng hiếp không phải là điên cuồng tức giận thì ít nhất nam chính phải có cảm giác sợ hãi. Đây rõ ràng là cái nên khắc họa rõ ràng thì lại bị bỏ qua và chỉ được ấn định bằng hai chữ "hoảng loạn". Nữa là anh ta rốt cuộc có phải nam thẳng không? Thời quả thực chưa nhìn thấy thằng con trai nào mà nhìn thế giới bằng lăng kính màu hồng đâu đấy.

Nếu như xét trong dàn nhân vật thì e là nhân vật nữ phụ Lâm Bối Nhi còn nổi bật hơn nam nữ chính. Cô ta là kẻ bắt nạt. Nhưng mà cũng không hoàn toàn xấu. Có lẽ cái tồn tại cũng chỉ là cái tính cách ương ngạnh của đứa con gái được cưng chiều đại diện cho tầng lớp trên của xã hội. Cái đó thể hiện quá rõ qua câu nói đe dọa Lý Giai Nghi rằng nhất định phải làm nam phụ hạnh phúc.

Phần soi lỗi logic:

- Thứ nhất, nam chính là kẻ không uống canh Mạnh Bà mà luôn ở cạnh nữ chính => anh ta là quỷ không phải thần. Mà quỷ cũng có cái gọi là linh lực sao? Linh lực rõ ràng là của thần tiên cơ mà?

- Thứ hai, trích chương 5: "Ta có thể chuộc lại mạng sống cho nàng, nhưng còn ta thì phải bị Nhân Trâu hành hạ dưới ngục thất suốt một ngàn năm, nếu chịu được, ta sẽ không những cứu được nàng mà còn được trở lại thành người, chẳng cần đầu thai, và sống quãng đời còn lại với nàng nếu tìm được." Thời gian nói ở đây rõ ràng là một nghìn năm vậy mà đến đoạn khi nam chính tự nói mình phải bị hành hạ lại biến thành một thập kỉ, đến khi được quay lại trần thế lại nói là một thế kỉ. Bây giờ mình mới biết là một thế kỉ là một nghìn năm đấy. Một nghìn năm không phải là một thiên niên kỷ sao? Đã như vậy đoạn sau còn có câu: "Một ngàn năm dưới Âm phủ bằng mười năm trên dương trần." Thời gian quả thực là kỳ diệu đấy.

- Thứ ba, tại sao nữ chính có thể tự tin là bản thân tốt nghiệp trung học phổ thông thì sẽ có được bằng cấp, có được chỗ đứng trong xã hội? Nhiều người đi học đến vập mặt ra, trở thành thạc sĩ tiến sĩ cũng chỉ có đồng lương bèo bọt, bản thân còn không có cái gọi là chỗ đứng thì một đứa học sinh chưa tốt nghiệp cấp ba lấy ra cái tự tin ấy?

-Thứ tư, đây rõ ràng là câu truyện lấy bối cảnh hiện đại mà lại xuất hiện cái từ "phong hàn" không những thế còn có hàng loạt các từ được tác giả sáng tạo ra. Thật sự chỉ từng nghe "dương thế", "trần thế" chứ đây là lần đầu thấy chữ "dương trần". Hơn nữa còn có "nhân trâu". Làm ơn đi đã dùng từ hán việt thì xin hãy dùng cẩn thận, không dùng được thì cảm phiền hãy ưa chuộng sự giàu đẹp của tiếng Việt mà dùng từ thuần việt giúp.

______________________________________________

Trên đây là bài review của mình với A Dream. Cảm ơn tác giả đã tin tưởng đặt review của Đa Sắc Hội. Chúc cho ngòi bút của tác giả sẽ được trưởng thành hơn, sắc bén hơn.

Đồng thời là nếu như bản thân Thời có gì thiếu sót thì bạn có thể trực tiếp cmt ngay dưới bài hoặc inbox acc wattpad/facebook của mình để trao đổi minh oan cho con ruột.

Cuối cùng là mong bạn sẽ dành thời gian vài giây để vote + follow cho Đa Sắc Hội cũng như reviewer coi như là đáp trả cho công sức của mình.

#28/08/2017

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net