chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP II:

Ngày hôm sau…….

-Ai làm vỡ cửa kính?

Thầy hiệu trưởng nói trong tức giận. Cả cái trường hằng ngày như chợ vỡ, hôm nay im bặt, không ho he. Tuy mọi ngày thầy hiệu trưởng ngu ngơ, dờ dờ như con gà dù nhưng một khi đã tức lên thì… đáng sợ.

-AI??????

Thầy lại gào, cả trường ho he không một tiếng nói.

-Ai mà biết thì báo ngay cho tôi!!!! Bằng không, tôi mà điều tra ra thì cả người không báo cũng chịu tội.

Karam ngồi dưới run lẩy bẩy. Tài năng điều tra của thầy hiệu trưởng thì…khỏi nói, cả trường nghe danh. Gọi là thám tử Conan cũng….ngả mũ bái phục, tài năng tầm cỡ ngang Sơ-lốc-hôm. Có cảm tưởng, thầy mà đi làm thám tử sẽ thăng tiến vù vù, trôm cướp chết hết sạch. Nghe thầy nói thế, một bàn tay bé nhỏ giơ lên.

-Em có vấn đề gì?? Tên em là gì?? Đứng dậy

Thầy chỉ vào bạn vừa giơ tay.

-Dạ thưa thầy, em là Jung Ji Ah. Hôm trước, em đi qua, thấy cửa kính vỡ và lúc ấy, Hyun Chul đang ở gần đấy ạ!!!!

-PARK HYUN CHUL ĐỨNG DẬY!!!!!!!!!!!!

-Dạ.

-Em làm vỡ cửa kính à????

-Dạ!!!! KHÔNG!!!! KHÔNG PHẢI EM!!!

-Vậy em có biết ai làm không???

-Em….em…

-Hyun Chul, em biết phải không? Nếu em không nói, có nghĩa là em làm đấy.Cho em 3 giây. 3…2…

-Em…

-1. Hyun Chul, thế nào?

-Em …không nói được…

-Thưa thầy, do em làm ạ!!!

-Su Hoon?

Karam giật mình nhìn xuống. Giữa biển học sinh, Mika đứng dậy, nhận tội.

-Cả hai em, cuối giờ ở lại gặp tôi. Cả trường giải tán.

Cả trường tản ra. Fan Mika và fan Karam lườm nguýt nhau. Một lát sau, xảy ra khẩu chiến trên web trường, facebook, twitter và tất cả các nơi có thể chửi nhau >.< Còn về bạn trẻ vừa mách, bạn ý bị fan Karam đập cho tả tơi tơi tả, không lết nổi về phòng y tế mà phải dùng cánh khiêng đi cấp cứu

-Karam!!!

Mika chạy theo Karam.

-Có chuyện gì?

-Cậu đã nhìn thấy tôi, sao cậu không nói??

-Cậu tò mò?

-Ừ

-Hừm.. nói thế nào nhỉ? Nếu tôi nói, tôi sẽ có cảm giác…ừm… tội lỗi.

Lần đầu tiên, Mika nhìn kĩ Karam. Đôi mắt to tròn long lanh, ngây thơ trong sáng, Làn da mịn màng như da em bé nhờ dùng Johnson Baby….

Thình thịch…

Thình thịch…

Ơ, ông bảo vệ đánh trống ra chơi rồi kìa....

Kệ ổng, đằng nào từ nãy cả lũ có đứa nào học đâu, chạy ra sân hết rồi.

Nhưng mà…

Sao con người đứng trước mặt đẹp vậy?

Sao con trai có thể sở hữu vẻ đẹp này…

Tim Mika đập nhanh dần, nhanh dần.

Tách!!!

-Cậu ổn chứ?

Karam búng tay đến tách một cái trước mặt bạn Mika đang đơ ra.

-Ơ.. à không sao. Tôi…tôi muốn xin lỗi cậu. Tại tôi mà cậu phải…

-Không sao đâu.

Karam mỉm cười rồi bước đi.

Cánh paparazzi của trường tia được hết sạch.

-OMG!! Couple này đẹp thật đấy. – 1 Bạn fan Karam chấm nước mắt.

-Tớ đồng ý!!! – 1 Bạn fan Mika khác kêu lên.

Thế là từ cãi nhau, fan của 2 người chuyển sang bàn luận chủ đề “Mikaram couple” rầm  rộ. Bạn trẻ tên Jung Ji Ah vừa bị tả tơi đã được tung hô lên trời với công lao “đưa 2 con người đến gần nhau hơn”

Sauk hi nghe bài ca không quên của thầy hiệu trưởng, nhà bạn Mika phải đền tiền cửa kính, 2 bạn trẻ bị bắt ngồi trong phòng học để suy nghĩ về những việc họ đã làm và hậu quả của nó trong vòng 2 tiếng đồng hồ.

Để qua giây phút chờ đợi ngoàng ngoẳng đó xin mời qua chỗ của Zin đại ca.

-Dạ, thầy nói gì cơ ạ?? Em á??? –Zin ngạc nhiên

-Ừ, là em (Super Junior nhảy vào hát It’s you, bị fan nhận ra đuổi theo nên không ở lại được với chúng ta, thông cảm) Em và Dong Hyun sẽ thay mặt trường ta tham dự kì thi học sinh giỏi. – Thầy chủ nhiệm đáp

-Nhưng em đâu có thành tích gì xuất sắc đâu ạ?

-Thầy chủ nhiệm em, thầy biết. Em có tài năng nhưng không bộc lộ thôi. Thôi, em gặp Dong Hyun đi.

-Chào bạn. – Tae Fung nở nụ cười ngây thơ thánh thiện

-Chào bạn. – Zin đáp trả cũng bằng một nụ cười thánh thiện ngây thơ.

-Hai em nói chuyện vói nhau đi. Tôi có chút chuyện phỉa đi đây. Chào các em. Hi vọng các em sẽ làm rạng danh bộ mặt trường – Thầy chủ nhiệm nói rồi bước đi.

-Ê sao cậu lại không muốn đi thi? Dốt quá à? – Bóng thầy chủ nhiệm vừa khuất, Tae Fung nhếch mép cười nhìn Zin.

-Mố???? Cậu vừa nói cái gì cơ???? – Zin shock

-Tôi nói cậu là đồ dốt nát. – Tae Fung tiếp tục

-Cậu nghĩ cậu là ai hả? Thế cậu thông minh lắm chắc???

-Tất nhiên.

-Được rồi, thế tôi và cậu, cuộc thi này, xem ai giỏi hơn. – Zin tức tối

-OK, thế nhá – Tae Fung nhéch mép rồi bỏ đi

Zin tức điên lên. Cậu ta nghĩ cậu ta là ai cơ chứ? Đã thế ta sẽ thắng mi cho mi biết. Dám coi thường Hyun Jin ta à? Cứ mơ đi. Zin nghĩ

Thế là lần đầu tiên từ khi vào cấp 2, Zin bước vào… vào…THƯ VIỆN!!!

Cắt. Mời Sulhu vào casting=))

-Omma!!!! Sao con lại phải đi???? – Sulhu gào thét trong vô vọng

-Ở nhà chơi game suốt ngày là không tốt đâu con. Mẹ đã thuê thầy dạy con học nhảy rồi.

-Không!!! Con không muốn đi!!!!!

-Không bàn cãi. Đi!!!

Hậm hực xách cái túi, Sulhu bước vào cái ô tô ở cửa. Suốt dọc đường, bạn ngồi ca cẩm bà mẹ.

-Xịch, đến nơi rồi. Mời cậu xuống ạ - tài xế đáp.

Cái ô tô đi đúng 1m rồi đỗ kịch lại ở cái trung tâm văn hóa ngay cạnh nhà Sulhu.

-Tôi không ngu, biết rồi. – Sulhu hậm hực.

Sulhu mở cửa bước vào. Phòng tập nhảy ở dưới tầng hầm.

-Tầng hầm ư???? Hơi tối….

Rụt rè, Sulhu bước một bước, hai bước xuống cầu thang. Đến đúng bước thứ 3 thì…

-Oái. Bịch.. Á!!Ơ sao chả đau gì vậy???

Sulhu vấp bộp một phát. Bỗng có một bàn tay nhje nhàng đỡ cậu.

-Cậu không sao chứ??

-Ơ… không sao.

Sulhu đứng thẳng dậy, nheo mắt nhìn. Điện bừng sáng. Tầng hầm không còn tối nữa.

-Xin chào, tôi là Ji Hwan. Cậu có thể gọi tôi là Jay. Cậu là Jin Wan, phải không? Tôi là thầy dạy nhảy của cậu

-Ừ. Gọi tôi là Sulhu, OK?

-OK – Jay cười.

Sulhu sững lại. Oh my god. Nụ cười này thật là…bừng sáng.

Nhìn Jay thật là đáng yêu.

-Ừm, cậu bao nhiêu tuổi? – Sulhu hỏi

-17. Thế còn cậu?

-Oh, tôi ít hơn cậu một tuổi. Tôi 16.

-OK, bây giờ ta bắt đầu học nhá.

Sulhu’s POV

Jay hyung trông thật là cute!!!!!!!!

Wait… Mình đang nghĩ cái gì thế này???

Sao tim mình nó cứ đập đập đạp thế nhỉ.

À mà tim không đập để mà chết à. Ờ kệ nó.

Nhưng mà sao hyung ấy cute vậy?

Mình sẽ tìm mọi cách để hyung ấy là của mình. (Kwon: Ơ, sao mình lại nghe thấy tiếng nhạc Be Mine của Infinite văng vẳng nhở? =))

End Sulhu’s POV

END Chap 2.

------------------------------------

Xin lỗi, Kwon đã cố lắm mà không thể viết một chap nó dài dài được >.< Mong mọi người thông cảm...TBC 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kwon