Dai ca katrol ( full)-K4E ( CD Y Q.Ninh )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cũng thấy vui rồi.Hôm nay nhỏ Phượng lại rủ mình đi xem rạp.Mình không biết có nên đi hay không.Buổi tối anh không thấy mình lên mạng chắc buồn lắm.Anh đã kể với mình tại sao anh buồn.mình biết nhưng mình vẫn không dám nói với anh trực tiếp.Anh cũng ngốc lắm.Em gái anh chẳng nhẽ lại khô khan và ít nói như anh tưởng tượng sao....Anh có vẻ thích cái nick Nắng của mình.mình cũng thấy yêu cái nick đấy vì nó làm anh thấy đỡ buồn như anh bảo đỡ cô đơn nữa.Em gái sẽ luôn cạnh anh........

**************************

-Trông cậu vui thế này đẹp trai hơn đấy

Trà Linh khẽ nói đủ cho hắn nghe thấy

-Thật không tớ lại nghĩ rằng cậu để tóc dài thì sẽ xinh hơn rất nhiều.

-Hứ xinh làm sao bằng cô bé Nắng của cậu được

-Đừng nói thế người ta là em gái cơ mà

-Em gái ai tin nổi ông.

Trà Linh tự nhiên thấy mặt nóng bừng khi nhắc đến cái tên Nắng.Mình gen...? Không chẳng có j phải gen cả? Người ta cũng là người bình thường mà.Học hành thì chẳng xuất sắc,đánh chế cũng chẳng giỏi vậy sao mình lại bực mình khi hắn nói về Nắng với Mưa nào đấy nhỉ?Không hiểu được mình nữa.

-Trà à

-Gì vậy

-Nhỡ sau này tớ không gặp Trà thì biết nói những chuyện này cùng ai nhỉ?

-Nắng đó,Nắng đẹp và khéo léo lắm mà.

-Nhưng Nắng là em tớ tớ coi Nắng là người em gái mà.Vả lại Nắng chỉ là một em gái ảo mà thôi cậu phải hiểu chứ.

-Nhưng dù sao cậu vẫn được tâm sự với người ta là hạnh phúc rồi....Chúc mừng cậu tìm được người chia sẻ tuyệt vời như thế.

Học kì 2 trôi đi lặng lẽ với những câu chuyện không đầu không cuối giữa hắn và Trà Linh.Hắn thấy vui vui khi mình về nhà được nói chuyện với Nắng lên lớp được giãi bày với Trà Linh.Cuộc sống với hắn thật ý nghĩa vô cùng.

*****************************

-Cô xin thông báo kết quả thi học kỳ 2.Lần đầu tiên lớp ta có người đạt tổng số điểm thi 6 môn là 60 điểm.

Cả lớp xôn xao.Trong cái trường chuyên này dù không bằng bọn Ams thì cũng là thứ 2,3 của Hà nội.Kiếm được 50 điểm thi học kỳ đã là chật vật rồi.Cả lớp quay xuống nhìn Trà Linh.Cô bé đỏ mặt bẽn lẽn nhưng cũng băn khoăn tự hỏi liệu mình ....

-Cô rất mừng vì tinh thần của bạn ấy đã vượt qua được khó khăn để vươn lên thành một học sinh xuất sắc người đó là bạn VŨ PHONG.

Cả lớp im lặng.Một bầu không khí như nghẹt thở sắp làm nổ tung cái lớp học nhỏ bé này.Hắn xấu hổ cúi mặt sống mũi cay cay nhưng không phải cay vì cái tát mà cay vì hạnh phúc và sung sướng vô bờ.....

****************************

-Cậu cừ lắm,tớ rất hãnh diện về cậu

-Cậu đừng nói nữa tớ ngại lắm.

-Việc j phải ngại cậu bây giờ là trung tâm của trường rồi đấy.

Hắn lại cười,nụ cười hiền khô của hắn làm Trà Linh xao động.

-Con trai đáng gét...đáng gét...

- Nè Trà lẩm bẩm j vậy?

-Tớ học bài.

Trà Linh nói vội như sợ Phong nghe tiếng mình.Hắn không hiểu lắm,nhìn khuôn mặt Trà Linh hắn thấy nhớ đến Nắng nhớ đến LY Ly ...Giờ này không biết Nắng làm j nữa.Ly Ly ơi sao em không nói với anh lời nào vậy? Anh đáng gét lắm sao?

*********************************

-Em cần nói với anh một chuyện

-Chuyện j

-Anh không thể để nó ở trong cái nhà này được

-Nhưng nó là con anh và nó cũng có ảnh hưởng j đến em đâu

-Không ảnh hưởng đến em??? Nhìn thấy nó là em lại nhớ đến con mụ đó.

-Nhưng

-Không nhưng j cả cái biệt thự này một là có tôi hai là có nó anh chọn đi.

-Em làm j mà gắt lên vậy

-Anh chọn đi

-Ngay bây giờ?????

-Chứ còn sao nữa.

-Anh nghĩ nếu em thấy khó chịu về nó như vậy thì hay cho nó sang cái nhà mình mới mua tháng trước....

-Đi đâu thì đi em không thể nhịn hơn được nữa.

-Nhưng cái nhà ấy một mình nó ở e rằng..

-Anh có thể đến thăm nó bất cứ lúc nào tôi không cấm.

-Chuyện ăn học của nó cơ.

-Ngữ nó thì học hành j.......

*******************************

Ngày...

Hôm nay bọn đàn em lại giục mình ra mặt.Mình đã nói là không mà lại.Chúng nó chắc sốt ruột lắm..kệ nó ..mình làm đại ca cũng được 2 năm rồi kể từ ngày Tuấn bỏ đi khỏi diễn đàn.Chắc chẳng có ai biết mình là con gái nhỉ? À hôm nọ mình chẳng nói cho anh trai mình biết biết rồi còn j.Không biết anh có tin không nhỉ???

Phong châm điếu thuốc khác.Hít một hơi thật mạnh lau những giọt nước mắt.Ngày ấy......

-Trà Linh

-Ê hôm nay có người quên cái tên Trà rồi nè.

-Tớ tớ muốn nhờ cậu giúp một chuyện được không?

-Chuyện j thế gặp rắng rối với Nắng phải không?

Trà Linh hỏi mà luôn hy vọng không phải là Nắng.Cái tên ấy nếu được nói ra có biết mình sẽ không giúp.....

-Mai sinh nhật em gái tớ.

-Cậu với em gái làm lành hồi nào vậy?

-Không vẫn thế,nhưng tớ muốn làm một món quà j đó gửi nó.

-Thì ra thế cậu phải làm thế này này.......

Trà Linh nhỏ nhẹ hồn nhiên bên cạnh hắn.Mùi nước hoa cái mùi quen thuộc mà chỉ có hắn tinh ý mới phát hiện ra nước hoa Shinseido..........

***************************

Ngày sinh nhật Ly Ly cũng là ngày đầu tiên hắn được bố dẫn đến ngôi nhà này.Một cảm giác xen lẫn buồn vui tủi hổ lại trào lên trong hắn.Hắn vui vì không phải nhìn thấy bà mẹ ghẻ với ánh mắt căm thù của bà ta,buồn vì không còn có cơ hội gặp Ly Ly để nói với nó rằng mình quí nó đến mức nào.Rằng nó đáng yêu biết nhường nào.Tủi vì từ giờ nó phải ở một mình trong căn nhà bạc tỷ mà chẳng có tình người...

Ngày ...

Hôm nay sinh nhật mình anh có biết không?Mình buồn vì sự ra đi của TUấn giờ lại càng buồn vì thấy anh trai mình cũng không hiểu mình.Giá như được một câu an ủi mà không phải từ cái nick conduongmauxanh_codon kia gửi tới chúc mừng sinh nhật cho cô bé Nắng nào đó...Bạn bè đang tụ tập chúng nó lại rủ mình lên New rồi.Mình không thích cái ồn ào của nó nhưng lại thích đắm chìm trong không gian giả tưởng mà quên hết mọi u sầu lúc đó mình là chính mình .nhưng Mình mãi mãi là em gái ngoan của anh.Anh trai ạ!!!!!!!!!!

*****************************

Hắn với tay đến góc giường.Gói quà sinh nhật vẫn còn đây.Sau gần 4 năm bụi bám đầy người ta mới nhìn sẽ tưởng chừng là gói rác nào đó cũng hay.Bó hồng vàng giờ chỉ còn lại cái cuống héo quoay quoắt.Hắn biết rằng Ly Ly thích hoa hồng vàng.Hắn biết rằng Ly Ly cũng không phải gét hắn như hắn nghĩ.Chỉ có điều hắn chưa bao giờ có cơ hội nói với Ly Ly cho đến ngày đấy...cái ngày làm thay đổi toàn bộ cuộc đời hắn ít nhất cho đến lúc này....

-Hôm nay lần thứ 2 lớp ta tổ chức giải game nội bộ.Giải solo được sự tham gia của đông đảo các thành viên trong lớp và là nguồn động lực cho sự phát triển của phong trào game trong lớp cũng như trên thế giới.

-Nói phét vừa thôi ông lớp phó.

Trà Linh đứng dậy.

-Lớp mình tổ chức giải AOE trước hết là để đoàn kết các thành viên trong lớp.Thứ 2 là để tuyển chọn nhân tài cho cuộc thi đấu toàn miền bắc lần thứ 3.Đây là giải solo nên các bạn hãy hết sức tập trung nhé.4 vị trí dẫn đầu sẽ được cử đi tham gia giải vòng loại của toàn miền bắc.Mình mong các bạn sẽ cố gắng.Và đề nghị lớp ta nên giữ bí mật chuyện này vì còn các thầy cô chắc chắn sẽ không thích nghe rằng lớp mình bỏ học mà đánh chế đâu.Danh sách đăng kí hạn chót là vào buổi sáng hôm nay.Việc thi đấu sẽ diễn ra ngay sau tiết học cuối cùng tại số 10 DQH nhé.

PHần 2 :

Hắn băn khoăn trước tình cảnh vội vã tổ chức của lớp trưởng Trà Linh.Liệu mình có nên tham gia không?Mấy hôm nay mình đã thắng được Nắng.Nắng bảo : Vậy anh là cao thủ rồi đấy.Mình không biết là cao thủ như thế nào nữa.

-Lớp mình có 17 người tham gia vòng loại.

Trà Linh ngập ngừng :

-Vẫn thiếu một người để chia cho dễ nhỉ?

-Tớ

Hắn giơ tay.Cả lớp nhìn hắn ngạc nhiên.Hắn đã làm mấy thành viên trong lớp hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.Từ chỗ một thằng nhà quê nghèo khó đến sức học đỉnh nhất trường.Giờ lại đòi tham gia vào giải mà ai cũng biết rằng 4 vị trí ấy là của lớp trưởng lớp phó bí thư chi đoàn và thằng tổ trưởng to mồm chuyên bắt nạt người khác...

-Không được sao

-Được , được quá đi chứ

Trà Linh nói như sợ hắn đổi ý.Mắt nàng trong veo nhìn thẳng vào mắt hắn long lanh như muốn nói

-Cố lên

****************************

Ra quán game cả lớp hò nhau chiếm trọn một tầng.Mấy đứa con gái lăng xăng lấy nước cho mấy cao thủ.Em nào cũng luyến thắng ngợi ca tài năng của người yêu mình.Lớp 10 sắp qua đi còn vài ngày nữa là nghỉ hè..cứ xả láng đi..Hắn nghe thấy lớp phó ào ào bên dãy bên kia.Bốc thăm hắn trúng ngay phải tay tổ trưởng.Sau lưng tổ trưởng là một dãy các em đang vây quanh trầm trồ ngay từ khi hắn kích vào cái đầu mầu xanh quen thuộc.

XUng quanh hắn chẳng có ai.Giá như có Nắng thì tốt biết mấy..Nắng sẽ chỉ cho mình cặn kẽ phải làm thế nào.Và ít nhất cũng là để có một người bên cạnh hắn.

-Cậu vào đi

Hắn quay lại,mái tóc ngắn và mùi hương Shinseido quen thuộc.

-Tớ ủng hộ cậu cậu cố lên nhé nếu thua là không có cơ hội đâu..

Cơ hội...hắn chỉ nghe loáng thoáng thế bây giờ hắn tìm một cái tên để nhập vào....

*******************************

-Katro thắng kedangso rồi.

Có ai đó lẩm bẩm.Mấy đứa con gái mặt ỉu xìu sau lưng tay tổ trưởng.

-Nhanh quá.Có ai đó lắp bắp

-Lên đời nhanh thiệt tớ chưa từng thấy ai lại đánh hay như cậu tớ cũng chưa chắc đã thắng nổi

-Cậu giấu Trà Linh rồi nhé

-Tớ...

Hắn lại ấp úng.Mặt đỏ lên vì được Trà Linh khen.Bên kia có tiếng giục giã:

- Mới là trận đầu thôi.Còn 2 trận nữa mà.

Hôm đó cả thảy hắn đã chơi 21 ván ván nào cũng phút dưới phút thứ 20 kết thúc.Ván thứ 21 gặp lớp trưởng cuối cùng hắn vẫn thắng.Vào lớp giờ hắn cũng không nghe thấy 3 từ đồ nhà quê nữa.Đó là ngày đầu tiên hắn thấy tự hào về mình...Trà Linh nhìn hắn với ánh mắt trìu mến mà chỉ hắn mới nhận ra được.Hắn sung sướng tột độ trên đường về nhà ...nhà hắn........

****************************

Bốp!

-Mày đừng tưởng mày ở một mình trong cái nhà này thì muốn làm j thì làm nhé.Sao giờ này mới về.?

-Lại đú đớn ở đâu rồi học hành không lo lại còn bày trò.

Hắn không khóc.Nhất định không khóc.Hắn đang tận hưởng niềm vui chiến thắng cơ mà.Hôm nay là một ngày có ý nghĩa mình không thể quên..không thể quên....

Ngày....

Hôm nay vào nick Nắng lại nhận được mail anh.Anh bị bố đánh,mình thương anh quá.Anh nhận mình có tội vì chơi game về muộn...nhưng đấy không phải lỗi của anh mà lỗi của Ly đã dạy anh chơi đế chế.Mình đang sống 3 mặt của cuộc sống.Một mặt mãi mãi là Nắng đáng yêu của anh,một mặt là một đại ca trên mạng và cả nhóm bạn của mình,một mặt là một người con hiếu thảo ....không không phải là 4 mặt mới đúng vì bây giờ mình thêm vào mặt của một cô em gái kiêu kì ác độc với chính anh trai mình khi chưa bao giờ nói chuyện với anh.Không biết bao giờ mình mới dám nói với anh về tất cả những chuyện này về..........

*****************************

16 tuổi hắn biết uống rượu.

Loại rượu Remy chảy đắng trong họng hắn.Bỏng rát,không mình sẽ không sao.Chai rượu nằm trên sàn.Hắn mơ màng đầu óc quay cuồng rồi nôn thốc tháo.Một mình trong căn nhà vắng,lần đầu tiên hắn thèm được ôm ấp được vỗ về.Mắt hắn hoa lên..hắn nhìn thấy mẹ hắn ở rất cao mà hắn không thể với tới.ÁNh mắt mẹ hiền từ quá nhìn hắn âu yếm.Hắn nhìn thấy ngoài đôi mắt ấy là giọng trong trẻo của Trà Linh giục giã hắn tỉnh dậy.Hắn mơ màng nhưng đôi mắt không thể nào mở được......

Reng Reng Reng...

TIếng chuông báo thức làm hắn bừng tỉnh.Hắn nhớ rằng hôm qua mình đã uống rượu,cái chai mà hắn thấy để trong góc tủ lâu lắm rồi...hắn bước đi loạng choạng.Sao lại sạch sẽ thế này.Ai đắp chăn cho mình.Ai dọn dẹp căn phòng hộ mình.Hắn băn khoăn không hiểu.Đầu vẫn đau như búa bổ.Hôm nay hắn nghỉ học ......

*******************************

Thằng Ếch thay biển số xe.Chiếc xe này là chiến lợi phẩm từ một vụ đánh lộn với đám dân cảng Hài Phòng.Nó giữ thành của riêng.DÙng mãi cũng quen nó là phương tiện mà Ếch và thằng em gây ra nhiều vụ cướp táo bạo và liều lĩnh.Băng của nó chỉ có Đại ca là người nó tin tưởng nhất và luôn kính nể.Đại ca đã cứu nó trong cái đêm lạnh giá ấy.

Ngày ấy mới thế mà cũng 2 năm dài.

Nó ngồi lau vết máu trên khóe miệng và bồi hồi nhớ lại cái lúc đó.Toàn thân nó run lên vì lạnh..cái cảm giác bị thần chết đưa lưỡi hái tử thần vào cổ nó không bao giờ quên và nó cũng làm cho Ếch nổi tiếng là lạnh lùng.. lạnh lùng một cách tàn nhẫn....Nhái ngước mắt nhìn anh...Cái đầu cạo trọc lóc của Ếch đang nhô lên sau yên xe ....

-Anh không giận đại ca thật chứ?

-Đồ ngu mày đừng hỏi tao những câu như thế...Đại ca có giết tao thì tao vẫn theo đại ca hiểu không???

- Còn món hàng chiều nay...

- Tao cho nó nhót rồi.

- Bao nhiêu?

- Mẹ kiếp thằng nhãi đi xe dyland mà kiết .....đươc có 5 lít

- Em thấy nó cũng đẹp phết thây

- Đẹp !!!!!!!mày thì biết đẹp thôi chứ biết cái cóc j...có cái đẹp không kiếm được tiền nghe không? Đẹp mà kiếm được tiền thì hỏi bọn cave ấy

Ếch vùng vằng đứng dậy.

Trời đã gần tối rồi.Cà băng nhóm này chỉ có Gã và thằng Nhái duy nhất được quyền gặp mặt và nói chuyện với đại ca.Toàn bộ 28 thằng đều do một tay thằng Ếch quản lý.Gã một mình đứng ra lo mọi việc từ thuê nhà cho từng thằng rồi kiếm mồi chỉ đạo nó làm tất.Đại ca chưa bao giờ ra mặt trước đám đàn em cả .Nhưng ai cũng biết đại ca là người có quan hệ rất rộng và nghiêm khắc.

Sống bằng cái ngề cướp giật cũng chỉ là một phần.Hàng ngày bọn chúng tỏa đi khắp cái thủ đô này làm đủ loại nghề...bốc vác đến ăn xin bán vé số.Đại ca có đặt ra qui tắc khắt khe là chỉ cướp của bọn nhà giầu mà không bao giờ cướp giật của người già cả hay người nghèo...nếu thằng nào ngứa tay mà trót làm rồi bị phát hiện kiểu j cũng bị bài trừ ngay lập tức..Trong nhóm cả bọn cũng không thằng nào biết đến đại ca cả chỉ nghe nói thôi mà vẫn sợ răm rắp chỉ cần nhắc đến là thằng nào thằng đấy rúm ró cả lại rồi.Công việc hiện thời mà bọn chúng thấy trước mắt bọn chúng chỉ có Ếch lạnh lùng giao cho mà thôi.

-Chão chuộc giờ này vẫn chưa về là điều lạ đấy.

-Để em gọi cho nó,chắc lại đang đi cùng con Kim Anh rồi.

-Thôi bỏ đi...điện thoại đâu

Ếch mân mê chiếc điện thoại trên tay.Gã đã cướp bao nhiêu cái điện thoại rồi cũng không thể nhớ được nữa.Cái này là cái duy nhất gã giữ laị... Ở cái tuổi 19 trông gã già dặn hơn nhiều so với Đại ca.Gã có một vết thẹo dài trên đuôi mắt cũng là do vụ ẩu đá ở gầm cầu Long biên ngày ấy.Trên người chi chít vết dao và hình xăm...đa phần cũng là do gã tự xăm vào vì thấy đẹp.Còn những vết dao là kết quả của hành trình dài từ Nam ra Bắc của gã.

-GIờ này đại ca đang làm j nhỉ?

-Anh lại lo cho đại ca rồi.

Ếch lặng im như không nghe thằng Nhái nói.Gã lúc này chỉ có 2 người thân duy nhất là thằng Nhái và Đại ca.Gã lo đại ca nhiều hơn là lo cho bản thân Gã.Dù sao đại ca vẫn là người đang đi học lại học ở một trường danh giá nhất cái đất Hà Thành này......

***************************

Ngày..

Mình thấy anh nhắn tin anh bị bố đánh mình thương anh lắm.Hôm nay mình quyết định đến thăm anh.Mình sẽ nói rằng mình nhớ anh lắm.Rằng anh là anh trai tốt nhất trên đời.Rằng mình là cô bé Nắng đáng yêu của anh.....

Anh nằm đó bất động.,,Căn nhà vắng tanh lạnh lẽo,nước mắt mình lại chảy dài rồi.Mình hoảng hốt nhưng nhìn chai Remy mình hiểu tất cả.Anh buồn sao không nói với em.Anh tỉnh lại đi anh ....Mình ôm anh mà khóc mình chẳng biết mình phải làm j lúc đấy cả chỉ gọi tên anh mà thôi....Mình dọn dẹp cho anh và đắp chăn cho anh.Anh vẫn ngủ như một đứa trẻ,mình thấy thương anh vô cùng.Mình mới 15 tuổi.Mình không thể quyết định được điều j ngoài sự quản lý của mẹ nhưng ít ra mình vẫn là Nắng luôn bên anh và chăm sóc cho anh

****************************

-Hôm nay cậu tuyệt lắm

Hắn mỉm cười nghiêng đầu đáp lại Trà Linh.Hắn hoàn toàn khác,hoàn toàn thay đổi sau cái đêm say mèm đó.Hắn mạnh bạo hơn khuôn mặt lúc nào cũng ngẩng cao.Từ quần áo dày dép đến đồ dùng đều là đồ không dưới mấy tờ...Đám con gái thì khỏi phải nói,từ lúc nào hắn đã là chủ đề bàn tán của mấy cô nàng, hắn trở thành trung tâm của trường trong những ngày cuối cùng của năm lớp 10.Mọi người không khỏi ngạc nhiên về hắn.Và càng ngạc nhiên hơn khi thấy hắn kết bạn với đám con trai được coi là láo lếu đầu gấu của trường.Hắn chẳng mấy chốc được hòa nhập trong thế giới đó thế giới của ......con nhà giầu.Trong ví hắn luôn luôn là một xấp USD mới cóng...Ngay bản thân hắn cũng không biết sao hắn lại nhiều tiền như vậy nhưng hắn thấy thích thú khi thấy quyền lực của đồng tiền.......nó thật mạnh mẽ và lôi cuốn.......

*****************************

Ngày...

Mình thấy vui vì sự thay đổi của anh.Anh đã trở thành người khác hẳn.1000USD có lẽ đủ cho anh trong tuần đầu.Mình đã rút tiền từ ngân hàng.Số tiền mà mẹ chuyển cho mình.Mình cũng không biết tại sao nó nhiều thế thậm chí mẹ cũng chẳng thèm để ý đến nó nữa.Mình thấy sợ,một nhóc con như mình thì biết làm j với số tiền đấy.Đám con Phượng cũng vậy..nó cũng có tài khoản riêng với số tiền hàng tháng hàng chục nghìn USD chuyển vào đó mà còn chẳng biết là của bố hay mẹ nó chuyển vào.Anh trai có hiểu em không? Em muốn làm anh vui muốn anh được bù đắp ngày xưa của anh mà....

******************************

Ngày xưa...cái ngày xưa đó đã xa lắm rồi.Hắn và thằng Nam 2 thằng chăn trâu trên bờ đê thả diều trên sườn đê lộng gió rồi hò nhau nhảy cầu tắm sông..tất cả kí ức bây giờ lại tràn về vây quanh hắn.

Hè đến...Hắn theo học Karate.Tóc hắn được chải chuốt kĩ hơn,ăn nói cấc láo hơn.Hắn kết thân với hầu hết đám choai choai cùng trường.Hội của hắn đông đến vài chục thằng như hắn,cũng bụi bặm bất cần...và nhiều tiền.

Lớp 11

Hắn thấy trống vắng khi nhận thấy bên cạnh mình giờ chỉ còn là một chỗ trống.Theo lời cô chủ nhiệm thì Trà Linh đã được cha mẹ cho sang Anh du học.Hắn càng buồn hơn và cô đơn hơn,hắn hút thuốc...những điếu 555 không làm hắn cháy họng cũng như cái vị bỏng rát của chai Rêmy không làm hắn nôn thốc tháo nữa......

****************************

-Anh vẫn buồn àh

-Không anh không buồn

-Lại còn dối em nữa...nghe giọng anh kể em biết.

-Chị ấy không nói j với anh sao

-Sao em biết???

-Em biết vì em là em gái của anh mà.

-Nắng ơi Trà Linh bỏ anh thật rồi.

-Chị ấy chắc phải có lý do,anh trai em là người mà bao người mơ ước cơ mà.

-Trà Linh sang Anh du học chắc 7 năm nữa mới về...

-Thôi anh buồn làm j em nghĩ giờ này chị ấy cũng đang luôn nhớ về anh đấy.

Hắn gấp máy tính lại.ĐÓ là vật duy nhất làm cho hắn cảm thấy vui trong ngôi nhà này.Vì trong đó có hình ảnh của Nắng...hắn vẫn ao ước giá như Ly Ly chỉ bằng một phần nhỏ của Nắng thôi thì hắn sẽ vui và hạnh phúc biết chừng nào....

*******************************

Hôm nay lại là cuối tháng.Cuối tháng là hắn phải đến cai biệt thự ấy.Hàng tháng bố hắn đều cho lái xe đánh xe đến thăm hắn đều đặn như một cái đồng hồ để đón hắn về vào cái ngày cuối tháng.Ngôi biệt thự ấy hắn căm gét như căm gét bà gì ghẻ hắn vậy.Và sau mỗi lần đến hắn đều gặp đôi mắt ấy.Đôi mắt thật khó hiểu nhìn hắn vừa xa lạ vừa thân thương biết chừng nào.

Tiếng chuông cửa lại vang lên.Hắn bước lên xe.Lúc này hắn đã thành thạo lắm,là con vip hắn cũng biết vị trí của mình.Hắn không còn là thằng Phong nhỏ bé là con ốc thu mình nữa...

Bữa cơm nhạt nhẽo.Con bé hôm nay không có nhà.Bà gì ghẻ nhìn mái tóc nhuộm xanh của nó mà nháy mắt ông bố như muốn đổ hết mọi thói xấu trên đời cho hắn.Hắn thấy nhớ con bé,nhớ ánh mắt nó nhìn đầy khó hiểu.Dù sao nó cũng là em mình.:2:

***************************

Hắn vừa bước ra xe về nhà,như linh cảm có chuyện j khẩn thiết lắm hắn lao lên tầng 2 lấy máy tính mở tin nhắn.

-Em biết anh sẽ lên mạng vào lúc này.Nhóm của Nắng đang ở New,băng của Nắng gặp xích mích với bọn Long biên.Nắng phải ra mặt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#duc #kut3