Dai ca katrol ( full)-K4E ( CD Y Q.Ninh )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

K4e laj gap mat anh em zuj....hjxx....mjk laj coa' 1 baj nua day...co' the 1 so' ban da doc nhung nhung aj chua doc thj cho y kien' va truyen ba' nhe'... Thanks.

PHần 1 :

Bắt lấy thằng cướp

Tiếng la thất thanh làm hắn giật mình quay lại.Một cái bóng đen trùm kín mặt lái chiếc FX phi nhanh trên đường Giải Phóng.Tiếng xe rú ga ồn ào cả một góc phố.2 cái bóng phóng thẳng về hướng bến xe Giáp Bát rồi mất dạng.Đường phố đông kín những chiếc xe vẫn lao đi cùng dòng người vội vã.

- Lại thằng Ếch giở trò.Đã dặn là không được ăn hàng vào giờ tam tầm rồi mà không nghe.Ngu lâu khó đào tạo...

Thằng nhóc đi con xe Dylan đằng sau là con bồ váy ngắn cũn cỡn mặt phấn son choe choét.Mắt con bồ nó vẫn còn hơi thảng thốt vì sợ.

- BỌn này chắc chỉ sợ thôi chứ tiền chúng nó thiếu j.Vậy là tối nay ít ra cũng được liên hoan rồi.

Hắn lặng lẽ nhìn mọi người đang xôn xao.

-Chuyện thường ngày mà.Một ông già tầm 60 70 j đó lên tiếng.

- Tôi đứng ở cái góc phố này 2 năm rồi tuần nào chẳng thấy.Bọn trẻ giờ hư đốn thật.

-Ông già nói phải đấy cứ nhìn cái thằng oắt mất điện thoại cứ nhơn nhơn ra thế kia tôi cũng thấy gét.

Hắn mỉm cười

- Vậy là cũng có người cùng quan điểm với hắn.

Hắn bước nhanh thong thả qua mặt thằng oắt.Trên xe cái thằng mặt non choẹt khéo còn chưa đủ tuổi lấy bằng lái xe quay lại đang trấn an con bồ:

- Mẹ kiếp biếu nó em sợ làm j mai anh đền

Hắn chợt ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng quen thuộc...mùi Shinseido...

Bất giác hắn nhớ tới Trà..vậy là cái ngày ấy đã xa rất lâu rồi.

***********************

4 năm trước

Hắn lóng ngóng khi chuyển lên Hà nội.Cái thủ đô này thật rộng lớn.Hắn đã từng được sinh ra ở đây.Được nhìn cái không gian này nhưng lại hoàn toàn không nhớ j về nó.Mà cũng không thể nhớ vì lúc đó hắn mới chào đời.Giờ quay trở lại hắn thấy chợt buồn cũng chẳng hiểu nữa.Hắn nhớ đến thằng bạn thân học cấp 2 ở quê ,cái vùng quê nghèo nàn và khốn khó ấy đã nuôi dưỡng hắn.Không biết giờ này hắn phải làm j nữa.....

-Bạn mới chuyển đến

Một ánh mắt dò hỏi hắn.Ánh mắt ấy đã theo hắn suốt 4 năm trong trái tim hắn.Luôn ngự trị và luôn nhắc nhở hắn phải làm một người tốt ......một người tốt trong cái ác

**************************

-Tớ..tớ mới đến hôm qua.

Hắn chưa bao giờ thấy mình thô kệch như thế.Trước một gương mặt rất đẹp,hàng lông mi cao vút với đôi mắt nâu huyền bí đang dò hỏi.

-Cậu không phải ngại j mà..tên tớ là Trà Linh

Trà Linh, hắn mới nghe lần đầu một cái tên hay như vậy Hắn cười thầm khi nghĩ vùng quê hắn liệu có một ai nghĩ ra cái tên mĩ miều như vậy để đặt cho con không??

-Tớ là Phong.

-Cậu đỏ mặt kìa.

Trà Linh tinh nghịch nháy mắt

-Cậu có biết chỗ cậu ngồi là của tớ không??

Hắn thấy dường như mình đỏ mặt thiệt.Cũng bởi vì hắn chưa bao giờ tiếp xúc với con gái đặc biệt lại là một người con gái đẹp giữa cái thủ đô rộng lớn này.

-TỚ xin lỗi nhưng hôm nay ngày đầu tiên tớ nhập học.

-Vậy cậu đến sớm nhất lớp chứ j.Mọi hôm tớ luôn là người đến sớm nhất,từ bây giờ chắc có cậu đến cùng.

Câu chuyện cởi mở và hắn cũng dần quên đi mình là một người mới...hắn chợt cảm thấy vui vui khi nghĩ mình có sẽ có một cô bạn dễ thương để về khoe với thằng Nam.Chắc nó sẽ phải lác mắt lên mất.

********************************

-Katro

Tiếng gọi làm hắn bừng tỉnh dòng suy nghĩ miên man.

-Katro làm vài trận với bọn em.

Mấy thằng tóc xanh đỏ mời mọc hắn.

-Hôm nay em có đủ 7 người đang thiếu chân anh vào chơi với bọn em là đủ.

-Hôm nay anh bận lúc khác sẽ vào.

Hắn lững thững bước đi,bỏ lại đằng sau mấy thằng đang tiếc rẻ vì không rủ được hắn.

Tiếng nhạc chế...cả cái dãy K10A này đều vang tiếng nhạc chế.Hắn chợt thấy mình như muốn hòa mình vào âm thanh đó rất gần gũi và thân thuộc...

****************************

-Phong mới đến từ trường.....

Tiếng cô giáo chủ nhiệm vang lên

-Cô hy vọng các bạn sẽ giúp đỡ Phong hòa nhập với lớp.Giờ em ngồi bàn thứ 4 cạnh Trà Linh nếu em xa bảng em có thể báo lại với cô để cô đổi.Lớp trưởng báo cáo cho cô ...

Sao lại đổi?? Hắn thấy mình mừng rơn lên ấy chứ.Ngồi bàn cuối hơi xa nhưng mắt hắn còn tinh chán không phải cận thị như mấy thằng con trai cái lớp chuyên này.Hắn lúc ấy lúng túng và gượng gạo như đứa trẻ lên 3.

Hắn tròn xoe mắt khi Trà Linh đứng lên báo cáo.Mái tóc ngắn không che nổi khuôn mặt baby kiều diễm với giọng nói rất nhanh gọn khác xa với giọng ấm áp mà hắn nghe thấy lúc sáng.Lớp trưởng ...mình cũng đã là lớp trưởng...giờ đây hắn lại thu mình như một con ốc,chưa bộc lộ hết những j hắn đã làm cho bọn bạn cùng khóa phải trầm trồ...chuyện đó xưa rồi bây giờ hắn đang ở thủ đô cơ mà,.....

*****************************

-Đại ca hôm nay em ăn được con hàng này...

-Bốp bốp

Thằng Ếch miệng rớm máu.Thằng Nhái sợ hãi lùi ra xa..

-Đại ca ....em ....sao anh lại đánh em??

Hắn cũng không hiểu mình sao lại ra tay mạnh như vậy,trong người hắn lúc sục sôi lúc trầm lắng cứ trào dâng theo thời gian và bất chợt nổi lên những cơn sóng giận dữ.

-Đứng dậy đi

Hắn nói giọng oang oang.

-Chúng mày tao đã dặn bao nhiêu lần rồi mà vẫn còn ngứa tay.Muốn cớm nó đến hốt trọn cả bọn à.

Thằng Ếch giương mắt lên,nó không giận Đại ca không không đời nào nó bị ăn tát là đúng vì quên lời đại ca dặn.Nước mắt nó chỉ trực trào ra...

-Đại ca tha lỗi cho em.

***************************

Ly Ly chứng kiến từ đầu mọi chuyện.Nó nháy mắt cho thằng Nhái bảo nó câm miệng.Đại ca đã lên tầng 2.

-Hôm nay chắc đại ca không được khỏe chúng mày dạt đi mai về.

-Chị Hai chị mới đến.

Thằng Nhái vẫn còn chưa hết sợ khi nhìn những giọt máu vẫn đọng lại bên khóe miệng thằng anh nó.

2 anh em nó đắt díu nhau từ Sài gòn ra.Không tiền bạc không nhà cửa không người thân thích.Thằng anh hơn thằng em 2 tuổi lang thang.

Nó nhớ đến cái ngày mà 2 anh em nó bị đám đầu gấu Long Biên quây đánh máu me bê bết,giữa đêm khuya.Cái rét Hà Nội làm anh em nó tưởng mình sắp về thế giới bên kia lạnh giá cô quoạnh....Thằng Ếch miệng cũng đầy máu vẫn cố nhoài người ôm nó vào lòng giữ hơi ấm cho nó.Và đó cũng là cái ngày lần đầu tiên nó biết gọi 2 chữ Đại ca khi gặp người ấy.

****************************

- Trà

Gương mặt đó quay lại khẽ nhíu mày

-Trà???

-Tôi gọi Trà Linh là Trà nhé

-Phong thích gọi thế nào cũng được mà.

-Nhưng tôi thấy Trà nghe hiền hơn là Linh nhiều

-Giờ tớ mới biết đấy hi..

-Tớ thì giờ mới hay có người lại còn là lớp trưởng nữa

-Lớp trưởng cũng là người bình thường mà Phong.Nói thật làm một dân thường thích hơn.

Câu nói làm hắn phải suy nghĩ,làm một dân thường thích hơn...liệu có ai muốn làm dân thường ? Hắn cũng đã từ bỏ tất cả để giờ thành một dân thường giữa chốn phồn thịnh này.

-Dọn lên tầng 4.

TIếng bà Gì nói gần như quát làm hắn co người lại.

-Tầng 2 là phòng của con Ly.

Hắn ngập ngừng ôm đống đồ lên gác.Ánh mắt hắn buồn khi nhớ đến từ mẹ.Mẹ.. câu nói đó hắn chưa bao giờ được nói ra.

Mẹ thế nào nhỉ??Mẹ là ai?? Đến giờ hắn vẫn không hiểu đơn giản vì trong cái bệnh viện Bạch Mai mẹ hắn đã mãi mãi ra đi bỏ hắn một sinh linh bé nhỏ.Cha hắn một vị giám đốc cỡ bự gửi ngay hắn cho 2 vợ chồng già ở cái vùng quê nghèo xơ xác ấy.Hàng tháng cấp tiền cho hắn nuôi hắn nhưng không hề về thăm hắn dù chỉ một lần.

Cho đến khi hắn học lớp 10 ,vào cái ngày hè đó đám bạn hắn tròn mắt vì thấy hắn lên xe 4 chỗ về Hà Nội,nước mắt nhạt nhòa vì phải xa 2 vợ chồng già mà hắn đã từng gọi là nội.Dù chỉ là nội trong kí ức thơ ngây của một đứa trẻ chưa bao giờ nhìn thấy một gia đình......

******************************

-Anh ...

Tiếng con gái ngập ngừng đằng sau hắn.Cái giọng con gái quen thuộc này hắn không lấy làm lạ

-Em đến đây làm j

-Anh em biết anh ko muốn gặp em nhưng em phải đến phải nói với anh một chuyện

-Anh chẳng có j để em phải nói cả.Tất cả những việc anh làm em đều rõ em hãy giữ nó ở trong lòng đừng nói ra là được.

-Anh không phải em đến nói về chuyện anh đã làm ,mà nói về em.

Hắn ngước mắt lên.Ly Ly thật xinh đẹp.Lần đầu tiên hắn gặp Ly Ly hắn cũng nhớ là mình có ấn tượng như vậy.Dáng người cao ăn mặc sành điệu với mái tóc nhuộm hung Hàn Quốc.Bố hắn dẫn hắn đến :

-Đây là em gái,tên nó là Ly Ly.À mà chào Dì đi.

Người đàn bà tuổi hơn 40 với khuôn mặt kiều diễm rất xinh đẹp đang nhìn hắn từ đầu đến chân.

-Con chào Dì...Hắn lí nhí trong miệng

Đấy là ngày đầu tiên hắn gặp Ly Ly.Hắn bắt gặp ánh mắt con bé nhìn hắn đầy trìu mến thân thương..........

*****************************

-Phong sao cậu hay đến sớm vậy??

-Đừng hỏi tớ tớ không nói đâu Trà ạ

-Cậu lại thế rồi...À ngày mai lớp mình tổ chức cắm trại ngoài trời cậu đi chứ???

-À có lẽ tớ bận....

-Tiếc quá tớ đang định làm một buổi giao lưu nhưng thôi có lẽ để lần khác vậy.Cậu làm bài tập chưa...?...

Hắn không thể hòa nhập nhanh với cái không gian này.Học kỳ một hắn xếp cuối lớp và lặng lẽ như một con ốc thu mình.Chỉ duy nhất cô bạn Trà Linh hiểu hắn và chia sẻ với hắn.Đám con trai thì xa lánh hắn như một vật thể lạ từ ngoài hành tinh,đám con gái kiêu kỳ nhìn hắn luôn bàn tán về cái bộ quần áo mà hắn trình diện trong cái tháng đầu tiên nhập lớp.

-Thằng nhà quê

Hắn loáng thoáng nghe như vậy...Trà Linh cố gắng làm cầu nối giữa hắn và các thành viên khác nhưng cũng như con dã tràng xe cát...Mắt hắn luôn buồn luôn hướng về một nơi rất xa xăm có đôi lúc hắn nghĩ mình là gì trong cuộc sống này.Một hạt cát bé nhỏ hay một sinh linh biết suy nghĩ...

****************************

-Choang

Tiếng bát rơi phá tan bầu im lặng của ngôi biệt thự rộng lớn.

-Mày lại gây ra chuyện j thế

-Con chỉ muốn...

-Bốp....

-Tao đã bảo mày đừng có động vào để con ở nó làm.Muốn sướng không biết đằng hưởng.Còn con Ly đứng đấy làm j vào học...

Hắn bị tát.Cái tát đầu tiên trong đời hắn cảm nhận được không thấy đau.Chỉ thấy cục nghẹn trào lên cổ.Một bên má tía đỏ,khuôn mặt ngây thơ của hắn như dại đi vì những lời quát tháo.2 dòng nước mắt chảy ngược vào trong tim hắn nhưng hắn vẫn cảm nhận được sau cánh cửa là đôi mắt của Ly Ly với hai dòng nước mắt khác tuôn trào quệt vội vàng......

******************************

-Sao mắt cậu thâm quầng vậy cả má cậu nữa?

Trà Linh tò mò hỏi hắn.

-Tớ bị ngã từ thềm xuống.

-Trời vậy cái thềm nhà cậu cao quá nhỉ.

-Có lẽ vậy

Hắn cố gượng cười.Giờ mới bắt đầu học kì 2.Hắn có một mình một phòng rộng lớn.Cái điều hòa to bật suốt ngày cũng không làm hắn cảm thấy ấm áp hơn.

Một căn phòng bừa bộn và tối tăm vì chẳng ai thèm lên trừ hắn.Ly Ly rất ít nói.Từ ngày hắn đến hắn luôn thấy cô em gái này có j thật lạ khác xa với những j hắn tưởng tượng.Hắn đã từng thấy em gái nhưng của thằng Nam.2 anh em nó rất thân thiết,thằng Nam luôn luôn bênh vực em nó và chiều nó mỗi khi nó nhõng nhẽo đòi đi thả trâu cùng.Mới đầu hắn mơ màng về cô em gái dễ thương luôn đòi hắn phải nhường kẹo nhường bánh trái hay luôn nấp sau hắn và nũng nịu như một đứa trẻ.

Ly Ly nghiêm nghị,khuôn mặt xinh đẹp luôn thoáng một chút buồn..Là một học sinh giỏi toàn diện Ly Ly đang là người nổi trội nhất của cái trường chuyên đỉnh nhất Hà Nội.Và dĩ nhiên hắn cũng chẳng thể mơ màng về chiếc kẹo được chia 2 nửa...đó mãi mãi chỉ là giấc mơ thơ ấu của hắn ...

*****************************

- Mày đánh gà thế kích phút 11 mà cũng khoe,chưa ai thắng nổi tao nếu lên đời kiểu ấy.Trong lớp này chỉ có Ninja là đối thủ mà thôi

HOàn toàn xa lạ,hắn chẳng hiểu mấy thằng con trai cùng lớp nói j.Bài tập hôm nay đã làm xong.. hắn im lặng ngồi cuối lớp.Hôm nay lớp trưởng nghỉ học.Chắc lại bận j rồi.Bất giác hắn thấy mình ngượng ngập với chính mình.Mình có xứng làm bạn của lớp trưởng không?Học giỏi xinh đẹp và khéo léo không phải nói là tài năng và quyến rũ.

Hắn nhớ đến chiếc xách tay bụi bặm trong phòng hắn.Chắc của bố hắn đi công tác ở nước ngoài xách tay về đã lâu.Cái làm hắn tò mò khám phá suốt cả tháng trời..và chia sẻ với hắn cuộc đời trống vắng .....

*****************************

-Về em???

Hắn hơi ngạc nhiên vì câu nói đó.

-Vâng

Ly ly nhìn hắn.Hắn sợ ánh mắt này như sợ phải đối mặt với một sự thật khác nữa từ Ly ly.Hắn thở dài

-Em đừng tìm anh nữa anh không muốn em giây vào chuyện này.Còn chuyện ông bà già thì em đừng nhắc tới anh không muốn nghe điều j hết.

-Nhưng em là em gái anh và em...

Nước mắt đã tràn trên 2 bờ má..Ly Ly chạy vội xuống cầu thang ...cô không thể kìm nén được cảm xúc lâu hơn nữa...Có tiếng khóc thổn thức vọng lên hòa lẫn tiếng xe @ nổ máy.....Dưới thềm là cuốn sổ dày cộp bỏ lại nằm chênh vênh bên cạnh hắn.....

*****************************

-Cậu có em gái không??

-Ừm có ...

Trà Linh mỉm cười.

-Vậy mà cũng giấu kĩ ghê

-Nhưng cậu đã hỏi tớ bao giờ đâu.

Hắn cự lại

-Thì cậu cũng phải kể chứ,giá như tớ có một người em trai tớ sẽ quí nó biết chừng nào.

Hắn không nói nữa..

-Mắt cậu đẹp lắm

-Tớ là con trai nên điều đó không quan trọng

-Con trai thì sao? Những người có đôi mắt đẹp thường là những người tình cảm và hay buồn cậu biết không? Con trai hay con gái đều như nhau cả

-Trà hôm nay lắm chuyện ghê

Có thể Trà Linh nói đúng,hồi cấp 2 hắn cũng được cô giáo chủ nhiệm khen như vậy..hắn nghĩ mình có soi gương thì cũng chẳng thấy nó đẹp hơn tẹo nào cả.Trà Linh vẫn tíu tít kể với hắn về những chuyến đi du lịch cùng gia đình, về con chó Foc đáng yêu mà Trà Linh yêu quí,về ....

Hắn chỉ cười và gật đầu lia lịa.Câu chuyện dang dở thì tiếng trống vào học...thằng lớp phó nháy mắt với Trà Linh tỏ vẻ bí ẩn.Chắc tan học lại tụ tập đánh chế.Cái trò hắn chẳng biết tí j và cũng chưa từng biết tý j về nghệ thuật chăn dắt dân mà mấy thằng đó suốt ngày bàn luận.Hắn chợt nhớ đến Nắng cái nick quen thuộc mỗi đêm hắn chát kéo hắn vào một thế giới khác thật mộng mơ......

********************************

-Mấy giờ rồi còn chưa ngủ.Giờ này còn bật nhạc nhẽo tắt ngay cho tao nhờ.

TIếng ông bố đanh thép vang lên từ tầng 2.Hắn tắt vội loa máy tính.GIờ mới là 9 rưỡi.Sống mũi hắn cay cay.

Từ ngày đến đây hắn chưa được gọi mội câu âu yếm.Người bố nghĩa vụ mà hắn phải gọi chưa bao giờ kêu hắn bằng tên do chính ông ta đặt cho.Tiếng bà Dì ngọt ngào bên Ly Ly...vẫn vang vọng bên đâu đó trong tai hắn.Hắn thèm được chia sẻ với ai đó cảm giác này...cái tình cảm pha tạp như một món ăn mà thiếu mất gia vị nhạt nhẽo khô khốc khó nuốt:20:........

*****************************

-Hôm nay anh có buồn không?

-Anh buồn

-Có chuyện j vậy anh kể cho em đi

-Có nên kể cho em không vậy

-Có chứ..anh là anh trai em mà ....

-Nhưng anh chưa một lần gặp em sao em tin anh thế

-Em tin vào những câu chuyện của anh viết cho em.Em đọc và thấy mình thật nhỏ nhoi anh ạ

-Vậy thế nên em mới nhận anh là anh phải không?

-Thế em phải kể về em cho anh biết chứ?

-Có thể

-Sao lại có thể

-Bởi vì anh có tin không??

-Anh tin tin vào những điều em nói Nắng ạ.

-Thế em nói rằng em là một Đại ca thì anh tin em chứ.

-Chuyện này....

-Em biết ngay mà ...thôi anh kể em tại sao anh lại buồn em muốn nghe

-Hôm nay.......

Hắn chát với Nắng.Và chỉ có thể hắn mới thấy lòng mình nhẹ nhõm.Ngồi thu mình bên máy tính giờ hắn thấy không cô đơn hắn thấy mình thanh thản thanh thản đến vô cùng......

*****************************

Tiếng xe @ mới đầu vang vọng rồi nhỏ dần nhỏ dần rồi tắt hẳn ... Điếu thuốc trên tay hắn cháy khét...Hắn ngửi thấy vị đó mơ hồ nghĩ về Nắng và Ly Ly....Hắn cúi xuống nhặt cuốn sổ lên lặng lẽ đi vào góc giường.

Lâu lắm rồi hắn không có cái cảm giác ấy.Cảm giác bị bỏ rơi một mình lạc lõng trong căn phòng tối.Điếu thuốc trên tay hắn mới cháy một nửa...

Ngày tháng năm ...

Mình có một anh trai.Trời ơi đây có là sự thật không vậy.Bố mẹ giấu mình mà mình không biết.Không biết ông anh mình sẽ thế nào nhỉ? Mình muốn gặp anh ấy quá...Mấy ngày hôm nay mình dọn tầng 3 cho anh hi vọng anh ấy sẽ thích cách trang trí của mình.Con Phượng đã bày biện cùng mình thật khéo léo.Đây là món quà mình tặng anh ấy hi vọng anh ấy hiểu mình và hòa nhập được với gia đình....

Mắt hắn cay xè..dòng nước mắt rớt xuống cuốn sổ.Điếu thuốc đã tắt ngấm...ánh sáng lờ mờ từ chiếc cửa sổ không đủ để soi rõ mặt hắn lúc này.

Ngày ....

Anh ấy trông tội quá,mình thương anh ấy quá.Giá như mình có thể làm j để bù đắp cho sự thiếu vắng tình cảm của anh.Mẹ bắt anh ấy lên tầng 4.Mình không dám cãi.Mẹ vẫn là người quyết định mọi chuyện của cái gia đình này.Anh đã không nhận được món quà mà mình tặng...mình biết làm sao để nói với anh rằng anh có một cô em gái một cô em gái anh hiểu không?????

Hắn ôm mặt khóc,19 tuổi đầu cũng là lần đầu tiên hắn khóc.Tại sao khi bị tát đầu đời hắn không thể khóc mà bây giờ lại khóc...hắn thấy mình yếu đuối yếu đuối như đứa trẻ từ quê lên ngơ ngác khi lần đầu tiên bước chân vào ngôi biệt thự.

******************************

- Cậu đang nghĩ j thế Phong

-Tớ nghĩ...

-Kỳ này cậu tiến bộ lắm Phong ạ.Tớ hy vọng cậu sẽ hòa nhập nhanh hơn.

-Trà này cậu có nghĩ rằng mình bị bỏ rơi bao giờ chưa

Hắn đột ngột hỏi.

-Sao cậu hỏi vậy

-Tớ nghĩ mình đang bị bỏ rơi.

-Cậu..cậu kể cho mình đi...cậu gặp chuyện j vậy...

Và hắn kể..Hắn kể về tất cả trừ Nắng...Hắn kể hắn có cô em gái nhưng cô em gái hắn chẳng bao giờ để ý đến hắn.Mặt lạnh lùng vô cảm.Cô em gái hắn có kiểu cách của một con nhà giàu.Ăn chơi sành điệu học sành điệu.Cái j cũng Topten cái j cũng hoàn hảo.Chỉ có điều đặc biệt em gái hắn không bao giờ nói với hắn một lời.Hắn kể hắn đang bị bỏ rơi chính trong ngôi biệt thự ấy...

- Trà Linh cậu làm sao vậy

Trà Linh quay mặt đi lau nước mắt.Giờ thì cô đã hiểu tại sao con người ấy luôn buồn luôn trầm lặng suy tư.......

*****************************

Ngày...

Anh làm vỡ bát..Bác người hầu nghỉ việc mấy hôm.Anh dọn dẹp.Mình tự trách mình tại sao mình không giúp anh ấy.Trước anh mình chỉ là một nhóc con.Mẹ tát anh ấy...Mình chỉ biết khóc..Không biết anh có kịp nhìn mình khóc không nữa.Có thể anh nghĩ rằng mình yếu đuối không anh còn chưa biết hết cô em gái của anh mà.Nhất định sau này em sẽ làm cho anh bất ngờ...

Ngày ...

Nhìn má anh tím bầm mà mình giận mẹ quá...Anh cũng là con người ..anh cần tình thương mà mẹ.Anh có phạm sai lầm j đâu.Con không biết những j ngày xưa chuyện của ba mẹ.Nhưng con biết anh là con ba dù không phải anh trai ruột cùng mẹ nhưng con vẫn là em anh và mãi mãi là như thế.......

********************************

-Nắng ạ em lên mạng chứ?

-Em đây

-Hôm nay lại là một ngày tệ hại

-Có chuyện j đấy anh trai

-Hôm nay lớp tổ chức thi đấu game

-Chẳng liên quan j đến anh mà

-Anh không biết chơi nhóc ạ

-Lớp anh chơi game j

-Chơi chế hay AOE j đấy.

-Cái trò dễ ợt à.Anh có muốn học không

Và hắn học qua mạng rất nhanh........

Hắn hình dung ra khuôn mặt của Trà Linh lúc sáng.Khuôn mặt rất hào hứng kể với hắn rằng hôm qua hạ gục thằng lớp phó thế nào.Đấu soolo vào quân xấu mà vẫn thắng được thằng đấy quân đẹp.Mắt hắn đã mở to ra để hình dung xem cái quân xấu ấy nó thế nào mà không thể tưởng tượng nổi.Giá như Ly Ly mà là Nắng nhỉ??? Hắn có thể suốt ngày chơi cái trò game này suốt ngày với cô em gái....Hắn vẫn chìm trong suy tư.....

*******************************

Ngày....

Lần đầu tiên mình nói chuyện với anh.Dù chỉ là chát thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#duc #kut3