Dai ca katrol ( full)-K4E ( CD Y Q.Ninh )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
để bảo vệ cho nhóm....tại cầu Long biên.....

Hắn chỉ kịp đọc có thế rồi lao ngay ra đường vẫy gọi taxi đến cầu Long Biên .Nắng là một đại ca xã hội đen...cái điều ấy hắn nằm mơ hắn cũng không tin là sự thật.Một thằng con trai như hắn chỉ ăn chơi đua đòi lên New nhảy nhót rồi lại rượu thuốc lá đã là một người xấu trong mắt của bao người vậy mà Nắng,,chẳng nhẽ tất cả những điều em nói là sự thật ư?

Đến nơi hắn nghe phong phanh rằng nhóm của Nắng đã rút đi.

Hắn thấy mấy thằng còn lại đang hò nhau đấm đá 2 thằng nhóc tầm tuổi hắn.Thằng anh mặt bê bết máu với vết chém dài nơi đuôi mắt máu chảy đầm đìa vẫn lao vào ôm chặt che cho thằng em đang co người vì sợ hãi.

*****************************

Thằng anh đuối sức chỉ biết ôm em trong thời tiết giá lạnh.Hắn nhìn thấy không cầm lòng.Trong người không có hàng nhưng hắn vẫn lao vào đám kia.Bốn thằng to con tay dao tay gậy đắc chí với nỗi đau của 2 thằng nhóc...Bỗng chốc bị tạt mạnh mỗi thằng một phía.Một mình hắn với cái vốn Karate khá thành thạo và với bản lĩnh của một kẻ ăn chơi có số đã lần lượt hạ gục chúng.Trong mắt hắn lúc này chỉ có Nắng,thấy Nắng bị ăn hiếp bị người ta đánh chứ không thấy j hết.Hắn luôn mồm thét tên Nắng khi hạ bọn kia....

11h đêm tĩnh lặng hắn gọi tắc xi đưa 2 thằng oắt vào một bệnh viện tư băng bó vết thương.Hắn lại đưa chúng về nhà mình...

Thằng Ếch không bao giờ quên những ngày ấy.Gã và thằng em rúm ró đến tội nghiệp vì bị quây đánh mà chẳng hiểu vì sao.Vừa bước chân ra khỏi tàu từ Nam ra Bắc Gã và thằng Nhái lang thang đến gần gầm cầu thì thấy 2 nhóm đang hỗn chiến.Bọn Long biên đông hơn nên áp đảo được nhóm kia.Nhóm kia lên xe chạy thoát.Mấy thằng đàn em ở đó thấy 2 anh em gã vô cớ nhảy vào đánh mà thậm chí còn không có một lý do xích mích j.Gã cũng vốn có sức khỏe nhưng không tài nào đánh lại được 4 thằng khát máu đang tức giận vì không tìm được đối thủ đã chạy mất.

Phong cứu gã nhưng cũng bị một vết chém bên vai máu đầm đìa..Hắn ko cảm thấy đau chỉ thấy lo cho 2 thằng kia đang sống dở chết dở.Ngồi trầm ngâm với điếu thuốc hắn thấy mình nhẹ lòng hơn khi biết Nắng đã kịp thoát...những làn khói thuốc lan tỏa mù mịt tựa như hắn không biết cuộc đời sẽ còn trôi về đâu....

*******************************

Ngày ....

Hôm nay mình lần đầu tiên tham gia vào nhóm.Mình đã cố che dấu thân phận cho đám đàn em đỡ nghi ngờ bằng mái tóc giả.Nhóm mình có 10 đứa duy nhất mình là con gái.Mình thấy sợ,nghĩ cũng buồn cười vì mình là Đại ca mà vẫn sợ lại còn dẫn đám đệ tử đi trả thù.Mình vội vàng nhắn tin cho anh cũng để yên tâm rằng anh sẽ ở đằng sau mình ủng hộ mình mà thôi..thời gian đó chắc anh đang ăn cơm ở nhà mình nên chưa về sớm thế được.Bọn mình thua nhưng không sao mình cũng đã thấy đỡ tức vì dù sao bọn chúng cũng là ở nơi ở của chúng.Bây giờ mình sợ anh sẽ ra tìm mình không thấy mình chắc anh lo lắng lắm.Không sao thử thách anh trai tý mà.Em gái anh bướng bỉnh đại ca thế đấy.Giá như Tuấn còn ở đây bên mình mình sẽ không phải tham gia vào những việc thế này...Giờ này anh ở đâu/......

*****************************

Trà Linh đang lang thang trong tuyết trên cái sứ sở sương mù này.Trà Linh đang nhớ Phong lắm.Lúc ra đi Trà Linh không thể nói được câu tạm biệt với Phong vì mọi việc rất vội vã.Trà Linh có lỗi với Phong, hẹn Phong về hè mình lại đi đánh chế nhé,ở bên này Trà Linh buồn vì chẳng có ai biết chơi cả,có thể họ quên nó vì nó đã cũ và hết thời rồi,nhưng Phong đừng quên những j Trà Linh nói hôm nay.Em Yêu Anh.

Hắn lặng người khi nhận được thư từ London.Vậy là Trà Linh vẫn không quên mình.Hắn thấy mình thật sung sướng,lại lần đầu tiên được một người con gái tỏ tình từ cách xa hàng nghìn cây số.Hắn thấy mình muốn gào thét muốn lao nhanh ra phố để tận hưởng cái không khí lang thang trong tuyết như Trà Linh nói.Đây là Việt Nam dẫu không có tuyết dẫu không lạnh như London nhưng hắn cũng thấy mình có cái cảm giác lạnh run người....

Vết chém lại rỉ máu,hắn không thấy đau hoàn toàn không.........

*****************************

-Anh Ếch thằng Chão chuộc về rồi.

Tiếng thằng Nhái như lạc đi làm thằng Ếch giật mình quay lại.Gã không nhận ra Chão chuộc nữa.Vứt con Best ở giữa sân trước phòng trọ thằng Chão chuộc chỉ gọi 2 tiếng anh Ếch rồi ngã khụy....

Máu...lại máu chảy tràn trên khuôn mặt còn non nớt ngây thơ kia,thằng Nhái cuống cuồng lao xuống đỡ lấy nó.Ếch bế thốc nó vào trong nhà ... quát thằng Nhái lấy nước lau mặt cho nó.

-Em làm sao ,làm sao??? Thằng nào đánh em tao ????????????

Thằng Nhái thở hổn hển,nó vừa phải ôm đầu vừa phi xe máy với vết dao lẹm một góc trái sượt qua phía sau gáy để lại một vết toác khá rộng.

-Hay đưa nó đến bệnh viện....

-Không ..cần..đâu...Thằng Chão chuộc vẫn cố bập bẹ nói với Nhái.

Chiếc xe Best phần sau yên rách toạc một đường khá lớn.Cả tài sản của nhóm là 4 con xe,một con FX là chiến lợi phẩm từ Hải Phòng mà thằng Ếch hay đi săn hàng bằng con này..còn cả 3 con còn lại đều do Đại ca tặng hắn từ ngày đầu thành lập đến giờ.Hắn giao cho Chão chuộc và con Sương mỗi đứa giữ một con.Còn một còn dĩ nhiên là thằng Nhái sử dụng.

Chiếc xe Best này thằng Chão chuộc rất thích chưa bao giờ nó làm xước lấy một vết nhỏ trên xe vậy mà........

-Chão chuộc mày tỉnh lại đi......

*****************************

Ngày...

Hôm nay bất chợt mình thấy anh.Anh trông gầy quá,mới qua một đêm thôi mà mình thấy anh hốc hác đi nhiều.Tối qua về check mail anh giận mình vì mình không nói cho anh biết thời gian chính xác.Mình không muốn làm anh phải gặp nguy hiểm mà.Dù sao mình làm mình chịu ....mình có đám đệ tử hết mình vì mình rồi.Anh phóng xe lướt qua mình mà không thấy mình.Có phải em tệ bạc lắm không?Đã làm anh phải lo nghĩ.....

Hắn bỏ quyển nhật ký xuống,vết sẹo trên vai đã liền da từ lâu...đó là vết sẹo đầu tiên mà hắn nhận cũng là vết sẹo biến hắn thành một Đại ca.

*******************************

Hôm nay lạnh quá.Nhiệt độ dưới 0 độ C.Mặc một đống áo thế này người như con gấu bông nhỉ.Còn 2 năm nữa mình mới được về.Không biết Phong còn nhận ra mình không nữa.Cuộc sống ở đây làm mình thật buồn tẻ chỉ biết học .. học và làm thêm kiếm tiền đỡ cho gia đình...Nếu không có Tuấn chắc mình còn bơ vơ nữa...

Trà Linh quay lại sửa lại mái tóc dài ngang vai ép thẳng và nhuộm màu phớt vàng.

Đã lâu lắm rồi không cắt tóc.Mình để tóc dài chắc chắn Phong sẽ không nhận ra mình rồi.Mình còn đâu là cô bé 16 tuổi ngày nào nữa...Chiếc điện thoại trên bàn bỗng vang lên....

-Trà Linh

-Dạ

-Em đi xem trận Man và Liver hôm nay với anh nhé.

-Hôm nay em bận rồi anh xem một mình đi.

-Em bận việc j vậy? Anh giúp em nhé!

-Em tự làm được mà anh.....

Tuấn..Con người Tuấn thật khó hiểu.Có cái j đó ẩn chứa trong Tuấn rất huyền bí.Tuấn có lúc sôi động lúc lạnh nhạt làm mình không còn biết thế nào là con người thật của anh.Trà Linh nhớ lại 3 năm trước...Lần đầu tiên gặp Tuấn cô đã thấy mình thật nhỏ bé cạnh anh.Cô đã rất nhớ Phong lúc đó,cô đơn bên xứ sở sương mù.....Gặp Tuấn với ánh mắt đầy tự tin Tuấn làm quen Linh và giúp đỡ Linh rất nhiều.Nhưng Trà Linh không coi Tuấn hơn một người bạn một người được,đơn thuần chỉ là một người anh trai mà thôi.Trà Linh biết Tuấn theo đuổi mình nhưng trong tim cô chỉ có một bóng hình duy nhất...Vũ Phong.

*****************************

-Cậu tỉnh rồi à.

Phong đến lại gần Ếch và đưa cho gã cốc nước.

-Làm điếu thuốc nhé!

-Dạ cám ơn Đại ca

-Cậu đừng gọi tớ thế tớ cũng chỉ bằng cậu thôi mà.

-Dạ..thằng Nhái ...

-Cậu yên tâm nó khỏe rồi.Chắc nó lên tầng thượng ngắm Hà Nội thôi.À cái vết này theo ông bác sĩ sẽ lâu khỏi đấy cậu chịu khó nhá..

-Em ..em đội ơn Đại ca nhiều lắm...

2 anh em Ếch ở nhà Phong được 2 tuần.Gã thấy con người Phong thật lạ...tuy rất giàu có ăn chơi nghịch ngợm nhưng đằng sau đó lại ẩn chứa một tính cách của một con người rất biết quí trọng tình bạn tính cách của một người con gia giáo và đặc biệt có tính cách của một Đại ca bao dung và nghiêm nghị.

Phong đề nghị gã và Nhái khi lành hết vết thương ở lại cùng Phong.Gã cảm thấy hơi e ngại nhưng Phong kiên quyết không cho gã đi khi không biết gã đi về đâu với 2 bàn tay trắng....

*****************************

3 tháng qua đi....Ếch đã thuộc hết mọi ngóc ngách của Hà Nội.Cái bản lĩnh của một người đã từng từ Nam ra Bắc khiến gã hòa nhập rất nhanh với cuộc sống sôi động ở đây.

Thêm một tháng nữa gã xin phép Đại ca cho gã và Nhái thuê nhà ở nơi khác.Không giữ được gã Đại ca cho gã và Nhái 2 con xe ..gã không nhận vì thấy nó là tài sản quá lớn...nhưng Đại ca bắt gã nhận với lời hứa..cho mượn mà thôi.Gã đành phải đồng ý và bắt đầu trên con đường lập nghiệp riêng của gã....Nhưng không bao giờ gã quên Đại ca vẫn thường xuyên qua lại,Đại ca dạy gã biết đánh chế vốn cũng được học hành tử tế đến tận lớp 8 nên gã cũng học hỏi khá nhanh và Đại ca rất yêu quí gã...Cho đến một ngày....

***************************

Một năm sau

Phong lên lớp 12 với số điểm học kỳ 2 lớp 11 tệ hại.Hắn được xếp vào loại học sinh cá biệt của trường.Con người hắn hoàn toàn thay đổi chỉ sau một năm.Hắn lầm lỳ hơn,ít nói hơn,chơi chế giỏi hơn..và ngày càng đẹp trai hơn trong mắt mấy đứa nhóc.Hắn cũng yêu nhưng chỉ là tình cảm thoáng qua trong chốc lát.Không một người con gái nào làm hắn thấy mình rung động thực sự.Hắn vẫn luôn nhớ đến Trà Linh,hằng đêm mỗi khi làm vài chén rượu với đám bạn đua đòi hư hỏng là hắn lại phì phèo điếu thuốc lá ngồi một mình hồi tưởng lại quá khứ..quãng thời gian hắn cảm thấy mình hạnh phúc nhất...

Mấy hôm thằng Ếch không đến làm hắn nhớ,thằng Ếch luôn mồm Đại ca làm hắn giờ cũng chẳng thèm thiết đến nhắc nhở gã nữa..quen roài.Gã đánh chế cũng khá nhanh và thường rất khôn khéo,nhưng không có được cái bản lĩnh dày dặn như hắn.Phong cười thầm khi nghĩ rằng mới cách đây hơn 1 năm mình còn thua cả Nắng....giờ đây hắn là số 1 với cái tên Katro thậm chí hắn còn đấu với mấy tay sinh viên được xếp vào top ten của cái Tamgiac BK nhưng hắn không mấy khi chơi quá 2 ván với người lạ.2-0 là đủ.Hắn nghĩ thế.

Tài khoản của quí vị còn 0.000.....Mắt hắn hoa lên.Cái thẻ ngân hàng này hắn có được từ sau cái hôm đầu tiên uống rượu say mèm.Hắn thậm chí cũng chẳng thèm để ý xem nó do ai cầm đến và mục đích j.Lúc đó hắn chỉ biết rút tiền với số tiền không bao giờ hết.Hắn cũng đoán là ông già hắn giấu mụ mẹ gẻ hắn để đưa cho hắn nhưng cũng không bao giờ hỏi tại sao.

Tiền - tại sao? Hắn cứ lẩm bẩm mãi câu nói đó trên đường về.Bây giờ hắn nhớ đến cảnh ông bố hắn bị bà mẹ gẻ hắn trì triết vì thấy két sắt vơi cạn.Hắn mơ màng khi nghĩ đến cuối tháng ông lái xe đều đặn đưa hắn đến tòa biệt thự đó để lấy 2 triệu mà bà mẹ gẻ hắn đưa cho như một sự ban ơn với hắn trong một tháng để ăn học.

2 triệu với hắn giờ chỉ là một đêm đói trong New hay một bữa nhậu với thằng Ếch.2 triệu không đủ nuôi hắn trong một ngày......thậm chí 1 giờ.......

Tại sao tại sao?????????????

****************************

Tiếng xe nổ to ngoài sân làm hắn giật mình.Thằng Ếch đến chưa dựng xe đã gọi toáng

-Đại ca..

-Vào đi

-Em vừa đi Hải phòng về mấy hôm không đến chắc anh...

Hắn nhìn ra ngoài sân..

-Ơ con FX này....

-Chiến lợi phẩm - Thằng Ếch cười xòa

-?????????????

-Đi làm vài xị với em rồi em kể cho.

Hắn đang buồn vì chuyện cái thẻ nên gật đầu.Tiếng FX rú đi trong đêm chỉ còn làn khói với mùi xăng cháy khét.....

******************************

Trong tiếng nhạc quay cuồng và ồn ã.Với nửa chai Remy làm hắn cũng thấy mình đang xoay tròn theo điệu uốn éo của mấy con vũ nữ.Thằng Ếch kể rời rạc nhưng hắn cũng nghe đại loại là Ếch về Hải Phòng với mấy thằng đàn em rồi xích mích với bọn đất cảng....

Chiến lợi phẩm ....

Thằng Ếch có vẻ tự hào vì câu đó suốt ngày nhắc đi nhắc lại.Gã đã thực sự có tên tuổi ở cái tuổi 18.Với một lô đàn em.Gã chưa bao giờ dám lộ với Đại ca mình đã làm những j.Mà hình như Đại ca cũng ko quan tâm gã làm j mà chỉ lo gã sống ổn định là vui rồi.

Hôm nay Phong thấy buồn vô hạn, hắn nốc hết chai Remy cùng thằng Ếch mà hắn vẫn thấy mình còn tỉnh táo.Trong túi không còn tiền ngày mai sẽ ra sao???Đầu hắn nghĩ đến một tương lai xám xịt với những lời đay nghiến của bà mẹ ghẻ với ánh mắt kiêu kỳ khó hiểu của Ly Ly.....Hắn mơ màng khi nghĩ về Trà Linh đi cùng người khác rất giàu có rất đẹp trai hơn hắn mọi bề...hắn là j chẳng là j cả trong mắt nàng.

Nhất định không bao giờ hắn ngửa tay xin tiền ông già và con mụ ấy.Không đời nào....thà rằng làm.......

****************************

-Cướp ...........!!!

-Chúng tôi là cảnh sát phòng chống tội phạm mời anh theo tôi về trụ sở làm rõ một số nghi vấn về vụ cướp trên đường Giải Phóng vào ngày........

Tiếng còng số 8 lách cách...rồi chợt chói tai khi chạm vào tay hắn

Đã không biết bao nhiêu lần hắn giật mình hoảng loạn giữa đêm vì những giấc mơ như vậy.Sau hôm đó hắn chính thức bước chân vào thế giới của bọn thằng Ếch.Nhưng hắn luôn biến mình thành một cái bóng...một cái bóng thoắt ẩn hiện rất nhanh nhẹn và kín kẽ.Tiền cướp về hắn cho thằng Ếch tự quyết định.Hắn không bao giờ đòi hỏi phải chia hơn hay làm bất cứ điều j để chiếm đoạt...Hắn đặt ra quy định cho bọn thằng Ếch.Một quy định cũng để đảm bảo an toàn cho hắn và an toàn cho cả băng.Hắn ngày càng hay có những cơn giận vô cớ..gắt gỏng với cả Ếch và Nhái...Gia đình với hắn giờ không quan trọng...Ông già hắn thả trôi hắn trên một con bè giữa dòng thác lũ..hắn thấy mình chơi vơi nhưng cũng đã tìm được lối thoát cho riêng mình.Chỉ duy nhất một điều hắn thấy xấu hổ là ánh mắt của Ly Ly mỗi buổi ăn cơm cuối tháng.Ánh mắt khó hiểu lại càng khó hiểu hơn.Anh em hắn không nói chuyện với nhau đã gần 2 năm kể từ cái ngày hắn bước chân vào cái nhà này.Có đôi lúc hắn thấy mình tội lỗi...nhưng ý nghĩ dằn vặt chỉ là thoáng qua trong tâm niệm.Vụt sáng rồi lại chợt tắt ngấm khi màn đêm buông xuống...cuộc đời hắn cháy theo tàn thuốc...bay và tung rơi ra như những mảng nhỏ của số phận éo le...

****************************

Ngày...

Hôm nay lần đầu tiên mẹ hỏi mình đến chuyện cái thẻ.Mẹ bảo rằng sao mình tiêu tiền nhanh như thê.Mình không nói làm mẹ tức giận.Mẹ ơi con không muốn giấu mẹ nhưng nếu con nói ra ai sử dụng nó thì mẹ còn giận con hơn..chắc chắn là thế.

Anh trai ...Dạo này anh cũng không lên mạng nữa.Anh quên cô em Nắng đáng yêu của anh rồi ư.Em tưởng rằng khi em gửi tiền cho anh sẽ làm anh thay đổi và quả thật anh đã thay đổi nhưng sự thay đổi đó quá nhanh...anh đã làm em buồn vì thấy anh như vậy.Anh không hiểu ánh mắt em không hiểu rằng em gái của anh mong anh là người tốt cơ không phải lúc nào cũng ngổ ngáo và liều lĩnh như thế cả.....Anh mãi mãi là anh trai em.Em hy vọng anh sẽ vượt qua được chuyện này.Hy vọng anh lại một lần nữa thay đổi ......

**************************

-Đại ca có hàng mới nầy.

Hắn không thèm ngẩng mặt lên, chuyện này đã quá quen thuộc với hắn.

-Thằng nào ăn hàng

-Hi đây là của con Sương,cái con bé này em đến phải nhường nó chức tổng quản ..

Thằng Ếch cười ngặt nghẽo...

Sương Sương...Đứa con gái có khuôn mặt trái xoan quyến rũ nhưng rất kiêu kì và lanh lợi này là con của một đại gia ...buôn ma túy.Nhà Sương đã từng rất giàu có...Sương Sương năm nay 17 tuổi.Cái tuổi bẻ gãy sừng trâu này nó làm cho bao thằng phải điêu đứng.

Rất nhanh nhẹn lại xinh đẹp,Sương Sương từng một thời là hoa khôi của trường cấp 2...Lên cấp 3 gia đình Sương gặp phải bất hạnh.Bố Sương... người mà Sương luôn tin tưởng là một doanh nhân phát đạt bị bắt và bị tử hình vì tội buôn ma túy,mẹ Sương cũng cùng chung với tội danh chung thân.Gia đình Sương chỉ còn nó ..không nhà ...không cửa...Anh em họ hàng không ai muốn cưu mang nó...con của một tử tù...

Sương sương trượt dài bên những ly rượu đá tại vũ trường New cho đến khi gặp Đại ca.Đại ca đã cứu nó ..ít nhất là thoát khỏi cái chốn cám dỗ chết người với một đứa con gái mới lớn như Sương.Đại ca thuê nhà cho nó,giao cho thằng Ếch quản lý như một thành viên trong Băng.Nó không hề biết Đại ca đã cứu mình là ai chỉ biết rằng người đó đã thông qua Ếch lạnh lùng luôn luôn quan tâm đến nó không cho ai bắt nạt nó...Nhưng trong tâm trí Sương Đại ca hẳn phải rất đẹp trai lãng mạn và tài hoa....người Sương run lên vì hạnh phúc khi nghĩ rằng mình được Đại ca quan tâm đến...nhưng Đại ca không bao giờ cho Sương có cơ hội gặp mặt.Sương hỏi Ếch Nhái và tất cả các thành viên đều lắc đầu không biết.Nhiều lúc nó cũng tự hỏi vì mình xấu xí quá ư mà Đại ca không muốn nói chuyện với nó.Nhưng nó lại nhận được hàng trăm câu tán tỉnh : em đẹp lắm từ những thằng đàn ông nó gặp lần đầu.Những thằng đàn ông chỉ biết câm lặng khi chia tay Sương với chiếc điện thoại hay chiếc ví biến mất cùng nó đầy ngẫu nhiên sau một bữa nhậu với người đẹp mà chưa kịp hỏi tên....

Phong chậm rãi:

-Con bé này,tao đã bảo không cho giây vào chuyện này.Việc của nó là đi học tiếp không phải suốt ngày lang thang như thế.

-Đại ca,dù sao thì Sương nó cũng ít tuổi lại là con gái nữa.Em thấy nó là người có khả năng nhất băng mà.Chuyện anh bảo em điều tra đã rõ.Sương không phải là không có ai nhận..Bà nội nó vẫn sống sờ sờ ra đấy nhưng nó không muốn về nhà thôi.Còn Đại ca bảo nó đi học bây giờ thì..ha ha chắc tên bài học nó cũng không nhớ bằng tên các loại rượu đâu....

*********************************

Ngày ..

Hôm nay con Phượng bị giật mất điện thoại khi đang cùng mình phóng xe dạo bên hồ HOàn Kiếm...Thằng đó nhanh quá mình không kịp trở tay...Con @ của mình không thể nào lánh nhanh như cái Best ghẻ ấy được.Thực ra tiền không quan trọng nhưng quan trọng là danh dự của mình.Phượng nó mà biết mình là ...thì chắc nó đã không kêu gào như lúc sáng bảo mình khỏi đuổi theo thằng nhãi đó.Có hơn 10 lít chiếc điện thoại đó chứ bao nhiêu.Việc này phải cho chúng nó điều tra mới được...

Tiếng đồng hồ tíc tắc tíc tắc...hắn vẫn ngồi như vậy đọc từng trang nhật ký của Nắng không bây giờ thì hắn đã rõ Ly Ly chứ.Thêm một điếu thuốc hắn mường tượng lại.....

-Hàng này đẹp chứ anh

Hắn ngước mắt lên nhìn con X2D mới cóng.

-Sáng nay thằng Nhái vừa giật được của con bé cạnh Hoàn Kiếm.ĐÚng là bọn nhà giầu lại còn đòi phóng xe theo ha ha...được một đoạn thì Nhái nó cho hít khói.

Ếch hào hứng kể lại chiến tích của thằng em.Hắn gật gù chú ý đến cái tên nghe quen quen Thái Phượng lưu trong máy..

***********************************

Ngày...

Em đã điều tra ra được thằng Nhãi đó.Hôm nọ em chợt nhìn thấy nó ở chợ Đồng Xuân.Nó mặt nhơn nhơn chắc không thể nhận ra nạn nhân của nó mới chỉ vừa 2 hôm trước.Vẫn con Best ghẻ ấy.Lần này nó đang đi cùng một con bé...nhìn mà đã thấy lợm giọng bởi cái mặt vênh váo của nó.BỌn ăn cướp không biết xấu hổ.Em chỉ muốn lao vào cho nó tơi bời một trận nhưng em ko làm thế.Em phải xem nó còn giở trò j nữa.Anh không biết là em gái anh ra tay thì sẽ hiểm độc thế nào đâu...

Mà dạo này em càng ngày nhìn thấy anh càng lầm lỳ ít nói.VỚi 2 triệu mẹ đưa cho em nghĩ nó không đủ cho anh trong một tuần.Hàng tháng em sẽ cố gắng giấu mẹ gửi cho anh nhưng anh hãy quí trọng nó ngen.Vì đây là của em gái anh mà.............

********************************

Hôm nay có bão tuyết.Đường phố ngập trắng những bông tuyết trắng xóa mảnh mai.Em nghỉ học vì lạnh và cũng vì tắc đường do tuyết rơi dày nữa.Em nhớ đến anh mỗi khi phải ở nhà gặm nhấm cô đơn khi ngắm tuyết thế này.Hôm qua lần đầu tiên nhận được tin thằng lớp phó nó khoe giờ đã là một lớp trưởng khi trở thành sinh viên của một lớp tài năng bên Quốc gia.Em không nhận được tin anh không một lời nào sau khi em viết em yêu anh.Anh không đón nhận nó hay anh có người con gái khác bên anh mà quên đi Trà với mái tóc ngắn.Em chỉ cho phép duy nhất anh gọi em là Trà.Chỉ anh mà thôi........

Điện

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#duc #kut3