Dai ca katrol ( full)-K4E ( CD Y Q.Ninh )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
vân khi bảo sẽ bảo lại với anh chuyện đó..Anh hãy quyết định đi gặp cô bạn đó anh nhé..........

*************************

-Đại ca quyết định thế nào?

Hắn quay mặt không trả lời câu hỏi của Ếch.Một cô bạn ư?? Hắn chẳng có cô bạn nào ngoài Trà Linh cả.Hắn mơ màng khi nghĩ đến những đứa nhóc hắn gặp.Trong số ấy chẳng có ai mà hắn thấy yêu quí.Lại còn nhà giầu đi xe Méc gần 5 tỷ.Có trời hắn cũng không biết người đó là ai....

Cà Fe Nắng Sài Gòn tọa lạc ngay trên đường Nguyễn Chí Thanh.Không gian ở đây thoáng mát và rất đẹp.Nhìn tầng 2 xuống thấy đường phố luôn nhộn nhịp và ồn ã.Trong lòng hắn lúc này cũng ồn ã lắm,bởi hắn đang gặp một chị Hai nào đó rất xinh đẹp và vô cùng sành điệu theo như 2 thằng đệ tán tụng.7h kém 15 còn 15 phút nữa...Hắn đặt trọn một bàn cạnh cửa kính lớn.Lặng lẽ nhìn dòng người xuôi ngược...hắn chợt nhận thấy một cái bóng quen quen .......Ly Ly.

****************************

-Thằng Chão chuộc bị thương nặng thế này.Anh gọi điện báo Đại ca biết đi.

-Không được,phải làm rõ tất cả những chuyện này trước.Tao không muốn Đại ca giây vào chuyện ân oán giang hồ nữa.Mình tao chịu là đủ.Thằng Chão chuộc là đệ của tao tao cũng thương nó lắm và tao biết Đại ca cũng thương nó như tao mà thôi.Nhưng Đại ca còn có tương lai phía trước mày không thể lôi Đại ca vào được hiểu không??Đại ca có chị Hai lo cho rồi.

Mắt thằng Ếch cương quyết.Gã cảm thấy căm thù có ai đó đã gây cho thằng Chão chuộc vết thương nặng như vậy.Gã sục sôi với ý nghĩ ..Trả Thù.

****************************

Ly Ly??

Ánh mắt hắn dõi theo từ tầng cao.Đúng là con bé.Bộ vãy ngắn rất sành điệu đó hắn đã nhìn thấy con bé mặc hôm đầu tuần bất chợt gặp nó đi lướt qua.Con bé đang dựng xe phía dưới.Chắc có lẽ con bé đi rút tiền mà thôi.Ở dưới là ngân hàng mà.Hắn tự trấn an mình như thế.Sắp đến giờ hẹn mà không thấy chị Hai đâu.Hắn thấy bồn chồn..đồng hồ chỉ 7 h kém 5 phút.Cái đồng hồ chết tiệt sao hôm nay chạy chậm thế...mắt hắn nhìn bóng Ly Ly đang khuất dần sau lan can tầng 2....

***********************

-Anh

Hắn chợt quay lại,ánh mắt hắn vừa theo dõi Ly Ly và còn đang thắc mắc con bé làm j ở đây....Hắn không thể nói được câu nào nữa vì trước mắt hắn là Ly Ly bằng xương bằng thịt,một cái giọng ấm áp lạ kỳ mà hắn chưa bao giờ được nghe,một tiếng Anh mà hắn đã đợi trong hơn 3 năm qua,một cô em gái mà hắn tưởng chừng mình đã mất vĩnh viễn....

-Em biết là anh bất ngờ lắm.Nhưng em chỉ muốn nói với anh là.Em là ...là em gái của anh.

**************************

Ly Ly khóc,cô bé đủ can đảm để đến nói với anh câu nói mà nó đã định nói từ rất lâu rồi.Ly Ly cũng không muốn phải nói với anh trong hoàn cảnh này khi Ly Ly là một chị Hai còn anh là một Đại ca giấu mặt.Ly Ly mãi chỉ muốn mình là Nắng trong mắt anh thơ ngây và trẻ con trước anh mà thôi.

2 anh em ngồi lặng lẽ.Hương vị cà fee đắng mà hắn cảm thấy nó ngọt vô cùng như viên kẹo xa xưa hắn đã từng nghĩ phải sẻ chia cho em gái mình....ngoài đường bất chợt có mưa...cơn mưa của hạnh phúc.....

*************************

-Sao lại là em??

Câu nói hắn bật ra sau 15 phút im lặng.Hắn ngước mắt nhìn thẳng vào Ly Ly.

-Em nghĩ anh nên hỏi sao lại là anh Đại ca của em ạ.

Hắn cười.Mắt hắn như sáng lên vì cảm thấy thật hạnh phúc.Nhưng hắn quay lại ngay với thực tại..Ly Ly biết mình là Đại ca biết việc xấu mình làm.Hắn cảm thấy xấu hổ,lòng tự ái lại dâng cao....

-Em có giận anh không.

-Có lẽ có,anh đã không cho em biết nhiều chuyện...không nói chuyện với em không.....

-Thôi em không nhắc lại chuyện cũ.Dù sao nó cũng qua rồi.Nhưng em muốn anh bỏ Băng COn Nhà Nghèo.Anh là anh trai của em và em không muốn anh như vậy.

Hắn im lặng...sự im lặng cũng đủ làm con bé hiểu anh nó sẽ rất khó khăn khi quyết định điều này...

****************************

Ngày...

Mình đã gặp anh.Mình lại như một đứa em ngốc nghếch trước mặt anh trai.Nũng nịu đòi anh phải từ bỏ cái danh Đại ca.Mình biết là anh sẽ rất khó trả lời ngay mình được.Ngày mai mình phải đến gặp anh nếu anh không muốn gặp mình mình cũng gặp anh để đưa cho anh cuốn nhật ký này.4 năm trôi qua em đã giữ nó bên mình.Giờ em em nghĩ anh nên đọc nó để anh có thể hiểu rõ về em hơn.Em muốn nhắc lại một câu mà em đã nói rất nhiều lần : Anh là anh trai em và là người em yêu quí nhất......

************************

Thằng Chão chuộc đã hết choáng váng đầu óc.Nó cũng chẳng hiểu vì sao mình lại có thể nhảy lên xe mà về được nhà.Con Sương và nó đang đi cùng nhau tăm hàng.Nó nhận thấy một thằng nhà giàu và chọn hắn làm mục tiêu.Việc này qua đơn giản nó nghĩ.Trời nhập nhoạng tối nó cướp được của thằng đó nhưng bị bọn bạn nó nhanh chóng quây lại.Toàn một bọn nhà giầu tóc xanh tóc đỏ đi xe phân khối lớn.Nếu không nhờ vào tài nghệ của nó thì chắc đã bỏ mạng từ lâu rồi bởi nhát chém quá hiểm.Con Sương chắc cũng chưa biết chuyện j xảy ra.Thằng Chão chuộc cố gắng kể từng chi tiết cho Ếch nghe.Ếch càng giận sôi người..gã lập tức điều thằng Nhái đi nắm tình hình vì thằng Chão chuộc thấy được biển số con xe của thằng đó.

Trả thù đó là tiếng duy nhất mà thằng Ếch vẫn lẩm bẩm suốt đêm.

***************************

Thằng Nhái đến thì cả bọn chúng đã rút đi.Con Sương về trước chứ không khéo lại cùng chung với số thằng Chão chuộc.Nhái thấy thoáng lo lắng cho con bé.Rút điện thoại gọi về thằng Nhái yên tâm khi nghe Ếch bảo con Sương đã về nhà an toàn.Nó tìm khắp mà không thấy bóng dáng chiếc xe mà thằng Chão chuộc miêu tả.

-Bọn nhà giầu

-Sao mình mình không nghĩ ra nhỉ.

NÓ phóng ngay đến Hoàn Kiếm , lao vào trong NEW.

-Anh Ếch em đã tìm thấy nó......

***********************

Ếch gọi toàn bộ lực lượng.Trong vòng 30 phút toàn bộ Băng đã tập trung.Gã muốn trả thù ngay lập tức cho Chão chuộc.Nợ máu phải trả bằng máu...

Những chiếc xe vút đi trong đêm tối...Trong những túi bọc vợt cầu lông khoác theo vai là những con phớ sáng quoắc.Lần đầu tiên thằng Nhái thấy anh mình giận giữ như thế.Nó cũng bị cuốn theo cũng như cả cái đám đệ tử bị cuốn theo cơn lốc của sự giận giữ mà còn chưa biết sau cơn lốc sẽ để lại những j....thời gian vẫn trôi.......

**********************

Tin nhắn của con Phượng cho biết nó đang ở New.Nó có giọng vui mừng khi không dấu diếm là đang ở bên một người bạn cũ.Cả nhóm nó đang liên hoan ở New nhắn Ly Ly đến gấp.

Ly Ly chần chừ nhưng cũng quyết định đi.Thực ra Ly lo cho anh Phong hơn.Giờ này không biết anh thế nào nữa...nhận được quyển nhật ký của mình không biết anh có còn giận mình vì mình đã bắt anh từ bỏ Băng không.....

Ly lại đội lên mái tóc giả vàng óng.Mái tóc này chỉ có con Phượng là biết trông qua ai cũng tưởng là tóc thật nhuộm...Ly chỉ dùng khi ra ngoài gặp nhóm với tư cách là một Đại ca....

************************

Đại ca

Phong vừa đọc xong cuốn nhật ký của Ly Ly vẫn đang chìm trong những suy tư thì có điện thoại.Phong không nhận ra giọng con gái trong đó....

-Đại ca nếu đây là số của anh thì em xin anh hãy nghe anh nói.

Không phải giọng của Ly Ly.Cũng không phải của Trà Linh,hắn hơi ngỡ ngàng vì không biết được số điện thoại của hắn ngoài Ếch và Nhái.

-Đại ca hãy nghe em đi em biết Đại ca đang cầm máy mà.Em là Sương Sương.....

Sao con bé lại biết số của mình.Đây là số điện thoại khẩn cấp mà thằng Ếch giữ.Chỉ có chuyện gấp thì thằng Ếch liên lạc theo số này.Nhưng sao Sương Sương lại biết.Hắn chưa từng nghe Sương Sương nói j lên không thể nhận ra giọng con bé..

-Anh ơi anh Ếch dẫn toàn Băng đi trả thù rồi.Thằng Chão chuộc bị thương rất nặng anh đến ngay New đi em lo lắm.

Không một chút lưỡng lự hắn lên xe mà không kịp khóa cửa....

**************************

Cả bọn thằng Ếch kéo đến New.Không thấy bóng thằng Nhái đâu làm gã lo lắng.Hắn sộc vào trong đó nhưng thằng bảo vệ bảo cả bọn chúng đã rút hết đi rồi không rõ là ở đâu.Chuông điện thoại reo...

-Chúng đến sân Mỹ đình .....em đang chờ anh.

Kéo chiếc khăn đen bịt kín mặt.Hắn ra ngoài cùng đám đàn em lại gấp rút phóng như bay trong đêm tối...

**************************

5 phút sau đó

Phong đến vũ trường nhìn quanh.Trong cái bầu không khí ồn ào này không giống với hiện trường của một vụ ẩu đả.Hắn thấy con Sương đang nháo nhác tìm tiếm xung quanh.Sương sương không nhận ra hắn.Ánh mắt con bé thoáng chút sợ hãi vì không thấy cả bọn Ếch đi đâu....

Phong đến gần chỗ Sương bất chợt nắm tay nó....

-Đi thôi Ếch ở sân Mỹ đình.

*****************************

Ngồi sau xe của Đại ca,Sương Sương có nằm mơ cũng không nghĩ rằng mình được diễm phúc như thế.Nhưng giờ đây nó lại lo cho Ếch và cả Băng hơn.Mắt nó đỏ hoe,..dù sao nó cũng là con gái...

Phong phóng xe rất nhanh vượt qua những dòng người đông đặc...Trước mắt hắn là cảnh chém nhau loạn và máu chảy lênh láng của Băng Con Nhà Nghèo nếu hắn không đến kịp...hắn không còn thời gian để kịp suy nghĩ j nữa....Ếch ơi.....

******************************

-BỌn chúng có bao nhiêu đứa.

-Khoảng 20 thằng và 6 đứa con gái.

Ếch lẩm nhẩm

-Vậy là chúng nó thua đứt Băng ta rồi.Tất cả nge đây : Giải quyết thật nhanh gọn và rút ngay khi anh ra lệnh.Không được quá đà nghe chưa anh chỉ muốn cảnh cáo cái bọn nhà giàu này cho chúng biết chúng ta là COn Nhà Nghèo nhưng không nghèo về sự đoàn kết...

-Dạ

Tất cả chúng đều đồng thanh,những chiếc khăn được kéo trùm kín mặt chúng như những bóng đen đang kéo đến rất gần

.....

Đám kia vẫn đang hò hét tiếng đàn hát ầm ĩ cả một góc bên quảng trường...

-1 , 2, 3 ........

**************************

Vừa ngay khi thằng Ếch hô.Bọn kia nháo nhào nhưng cũng quây lại ngay lập tức.Chúng đều là những thằng ăn chơi có tiếng ở cái đất Hà Thành này có một vài thằng lập tức rút điện thoại nhưng cũng vô vọng vì có gọi đồng đội của chúng cũng phải sau ít nhất nửa tiếng nữa mới có mặt.Xung quanh bọn chúng chẳng mấy chốc đã kín mít ..thằng Ếch lạnh lùng vứt điếu thuốc cháy dở xuống bãi cỏ....

-Thằng nào???

***************************

-Dừng lại

Một tiếng quát đanh thép sau gã.Cả bọn khựng lại giữa chừng.Cô bé có mái tóc vàng óng cũng vừa phóng xe đến nơi,vứt chiếc @ nằm đó Ly Ly chạy một mạch đến bãi cỏ vừa kịp khi thằng Ếch vứt điếu thuốc.

Giật bỏ mái tóc giả Ly Ly nhìn quanh...một gương mặt quen quen mà cô đã quên kí ức xa xăm.

-Anh Tuấn.....

*************************

Tiếng xe phanh kít lại sau lưng cả bọn.Có tiếng con gái thốt lên..Anh Ếch....

Phong vội vã nhảy lên trên bãi cỏ ...Có tiếng phớ rơi thật nhẹ nhàng cả bọn bỏ tay xuống...Phong lại gần Ếch mà như chẳng để ý đến những ai có mặt

-Tại sao tại sao lại phải làm tất cả những chuyện này.Mọi việc có thể giải quyết theo cách khác...

Lần đầu tiên Ếch thấy mình thật sự sai lầm.Gã lúng túng trước mặt Đại ca,đầu cúi gằm vì một lần nữa ân hận.

Phong ôm lấy vai gã...

-Về đi.

***************************

-Anh Phong

Gần như cả 2 cô bé đều cùng thốt lên một lúc..Phong quay người lại nhận ra Ly Ly với mái tóc vàng óng.Còn....

-Trà Linh

Phong chăm chú nhìn vào người con gái đó.Khuôn mặt ấy với mái tóc dài buông xõa rủ xuống mặt.Không còn nhận ra nhưng nghe giọng nói Phong nhận ra..cái giọng mà Phong đã in dấu nó 4 năm ròng mà vẫn chưa bao giờ quên được.Người ta có thay đổi con người bằng những đồ đạc vật chất chứ không bao giờ thay đổi được giọng nói..Bất giác hắn thấy mình đỏ mặt cũng như lần đầu tiên đỏ mặt vì câu nói của Trà Linh....

**************************

-Lúc đó trông anh thật lúng túng lại hình như còn đỏ mặt nữa

-Em thì chỉ thích trêu người khác thôi.

-Nhưng thật thế mà.Đám em gái em còn nhìn thấy nữa là.

-Thôi không nói nữa.Em làm anh chuẩn bị đỏ mặt rồi kìa.

-Hi..chiều nay anh đến thăm bọn thằng Ếch không.?

-Chiều nay à.Gã và Sương Sương chẳng đi Hải Phòng rồi.

-Lại kiếm hàng hả??

-Em lại đùa rồi.Chúng nó quyết định về Hải Phòng lập nghiệp.Bà con Sương có nhà ở đó.

-Lại làm..?

-Không ..........làm người lương thiện.

**************************

Lần thứ 3 thằng Nhái gặp lại Hoàng Sơn.Lần này nó đi đầy tự tin bởi nó là một thằng xe ôm chính gốc.Chiếc Best đã được nó sử dụng vào việc kiếm sống hàng ngày.Công việc bữa đói bữa no nhưng nó vui vì không phải lo nghĩ nhiều và sợ sệt.

-Anh đi không em chở lấy anh rẻ thôi

-Nhóc,còn nhớ anh không??

-Anh là....

-Là cớm.

***************************

Tuấn lên máy bay về Anh.Lần này anh đi một mình nhưng theo chân anh ra sân bay có Ly Ly.Ly Ly ôm theo một bó hoa hồng rất đẹp tặng anh.Anh thấy lòng mình ấm lại.Trà Linh đã quyết định không sang đợt này có thể cô ấy sẽ ở lại đến qua Noen mới đi.Tuấn bồi hồi ghi lại dòng thư bên sân bay gửi cho Trà Linh...

-Trà Linh em hãy luôn hạnh phúc bên người ấy anh yêu em nhưng không cướp trái tim em,anh hiểu tất cả rồi tại sao em lại từ chối anh,người đó...xứng đáng với em hơn anh chúc em hạnh phúc.

**************************

-Trà

-Trà Linh chứ?

-Không anh mãi gọi em là Trà thôi.

Mai Trà Linh bay rồi.Còn hơn 2 năm nữa hắn muốn ôm chặt cô bạn gái bé nhỏ vào trong vòng tay mà không muốn lìa xa.

-Em sang đó nhớ giữ gìn sức khỏe nghe.

-Em vẫn thế mà vả lại có anh Tuấn nữa...

-Ừ anh ấy là người tốt đấy 2 năm nữa em về rồi anh thấy nhớ em quá.

-Em yêu anh mà,..

-À Ly Ly cũng sang Anh vào đầu sang năm.Nó quyết định đi du học chứ không theo học trong nước.

-Vậy vui quá có chị có em rồi.

Trà Linh vui vẻ áp sát Phong trong vòng tay âu yếm.

-Đại ca

-Anh không là Đại ca anh là Phong của em Trà ngốc nghếch ạ

*******************************

Sau khi lên máy bay Trà Linh vội vã bật điện thoại.

-Cái điều quan trọng nhất lại quên mất....

Đầu óc Trà Linh như rối bời khi số điện thoại không liên lạc được.

Cô nhìn xuống thấy máy bay đã lên đến giữa không trung..Hà Nội thật đẹp....nhưng...

-Nick CGA của anh là j đấy

-Em quên rồi à

-Không nhưng ở trên máy bay em cứ nghĩ mãi không ra tại sao anh lại lấy nick đó mà sao không phải là Đại ca

-Tại vì ...Katro là tiếng nói lái của tiếng Nhật kotra là trà theo cách gọi của người Nhật em hiểu không.?

Trà Linh mỉm cười..từ ngày hôm nay mình sẽ có một nick trên CGA : Đại ca KATROL

----------The End-----------

K4E tam bjet moj nguoi...chuc moj nguoi 1 ngay may man !!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#duc #kut3