Chương 2: Người này thật ngốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mười giây nói dài cũng không dài lắm, nhưng ở một số ít thời khắc mấu chốt, mười giây thời gian vẫn rất là quan trọng.

Chấp Bút Điểm Mặc hiển nhiên là một người chơi lâu năm nên rất quen thuộc với tình huống như vậy, khi Lâm Sơ gửi lời mời gia nhập tổ đội, ngay tức khắc hắn liền phản ứng lại cực nhanh. Để cho Lâm Sơ sử dụng kỹ năng ẩn thân. Lúc sau, hắn cũng vô cùng phối hợp, trực tiếp trở về thành phù.

Trở về thành phù ở dã ngoại phải là phó bản bản đồ mới mới có thể sử dụng. Người chơi có thể quay trở lại những chủ thành lớn được cố định trong game, mỗi lần sử dụng hệ thống đều yêu cầu bỏ trạng thái chiến đấu, và nhất định phải trụ lại trong vòng mười giây mà không bị giết chết. Trong tình huống như vậy, kỹ năng ẩn thân mười giây tập thể của Đường Môn chính là lựa chọn tốt nhất để rút khỏi trận chiến.

Tuy rằng, Lâm Sơ chỉ đột nhiên mới có lòng cứu người, nhưng Chấp Bút Điểm Mặc từ lúc bị đánh, đến lúc bị ẩn thân, lại đến khi hắn trở về thành phù, trong quá trình này chỉ cách nhau chưa đến 1 giây. Bởi vậy, khi hắn được ẩn thân, trong nháy mắt liền thành công hoàn thành truyền tống, về tới chủ thành. Thế nên, mấy người đó đành trơ mắt nhìn hắn biến mất ngay trước mặt, chỉ có thể oán hận, rồi mắng hắn tại chỗ.

Chỉ còn lại một mình Lâm Sơ đang ẩn thân đứng ở chỗ cũ. Kỹ năng tự ẩn thân của Đường Môn nếu không di chuyển, không công kích là có thể duy trì được trạng thái này trong 30 phút. Lâm Sơ vừa mới sử dụng kỹ năng ẩn thân tập thể, lúc sau lại một lần nữa sử dụng kỹ năng đơn thể ẩn thân. Vì vậy, những người kia mặc dù biết rằng 'Chấp Bút Điểm Mặc' đã được người khác giúp đỡ, nhưng vẫn không cách nào tìm được Lâm Sơ.

Nhưng mà tiểu đội đối diện có người thuộc môn phái Bá Đao, đây là môn phái chỉ thuần tấn công. Nếu vẫn luôn ở vùng lân cận Lâm Sơ thì không sớm hay muộn cũng sẽ phóng nội công đem cậu đánh tới tắp. Vì thế, hôm nay cậu chuẩn bị từ bỏ việc hợp thành nguyên liệu, trực tiếp đăng xuất đi ngủ, chờ ngày mai quyết định sau.

Việc cứu người vừa rồi, Lâm Sơ căn bản không hề để ở trong lòng. Chỉ là nhất thời không đành lòng nên ra tay giúp đỡ một chút thôi. Lâm Sơ nghĩ khi cậu đăng xuất chắc là đối phương cũng sẽ tự động thoát khỏi đội. Cậu liền chẳng thèm thoát khỏi đội nữa, mà trực tiếp lựa chọn đăng xuất. Bởi vậy, cũng không lưu ý đến kênh đồng đội đang nói.

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Ha ha~ vị này huynh đệ đa tạ đa tạ! Thiếu chút nữa bị hố rồi, quá hiểm ~

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Đúng rồi tiểu ca sao anh lại ở phụ cận, rồi còn đột nhiên chạy ra cứu tôi vậy?

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca sao anh không nói lời nào thế?

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Sao anh tự nhiên lại offline? Chẳng lẽ mất mạng sao?

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc:............

Trước khi game tắt đi Lâm Sơ liếc mắt một cái, nhìn thấy kênh đồng đội nháy nháy sắng. Nhưng mà còn chưa thấy rõ hình ảnh đã rời khỏi, cậu đoán là 'Chấp Bút Điểm Mặc' đang nói lời cảm ơn nên cũng không quan tâm nữa. Sau khi tắt máy tính, Lâm Sơ đi rót nước vào ly, rồi uống liền 2 ngụm, lại duỗi thân thể một chút, liền trực tiếp đi ngủ.

Ngày hôm sau, thời điểm Lâm Sơ thức dậy đã là hơn 10 giờ, chờ dọn dẹp xong cơm nước cũng là gần 12 giờ, còn một khoảng thời gian khá lâu mới đi làm. Lâm Sơ nghĩ đến chuyện ngày hôm qua còn chưa hợp thành xong nguyên liệu, cậu liền mở máy tính ra chuẩn bị đăng nhập sửa sang lại một chút.

Mới vừa vào bản đồ Lâm Sơ liền nghe được tai nghe của mình không ngừng truyền đến tiếng tích tích tích tích, đây là tiếng tin nhắn của mật liêu trong game, Lâm Sơ lay con chuột bấm vào khung thoại, liền thấy một loạt tin nhắn gửi đến.

[ riêng tư ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca sao anh lại đăng xuất thế?

[ riêng tư ] Chấp Bút Điểm Mặc: Ôi~ Tôi còn chưa cảm ơn anh nữa, hôm nay cũng may có anh đó ~

[ riêng tư ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca khi nào vào game nhớ đến tìm tôi, tôi nhất định phải cảm ơn anh thật đàng hoàng!


[ riêng tư ] Chấp Bút Điểm Mặc: Đúng rồi, anh ở bên kia ẩn thân làm gì? Chẳng lẽ khối đất hoang bên kia là của anh?

[ riêng tư ] Chấp Bút Điểm Mặc: Oa, chẳng lẽ anh chính là địa chủ trong truyền thuyết! Ha ha *cười to

Lâm Sơ liền tối mặt lại, kéo khung thoại xuống tiếp tục đọc, một loạt tin nhắn spam(!), toàn bộ khung thoại đều tràn gập những tin này. Cậu không ngờ tới người hôm qua thoạt nhìn rất sắc bén thế mà lại là một tên ngốc nghếch giỏi lảm nhảm. Lập tức có chút không tự chủ liền muốn trực tiếp chặn luôn nhân vật kia.

(!) Spam: viết tắt của cụm từ Stupid Pointless Annoying Messages, là những bức thư ngu ngốc, gây phiền toái.


Khi Lâm Sơ vừa mới kéo con chuột đến ID 'Chấp Bút Điểm Mặc', chuẩn bị cho hắn vào black list, thì một tin nhắn riêng tư lại nhắn tới.

[ riêng tư ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca rốt cuộc cũng online ~

Tiếp theo, một lời mời vào tổ đội được gửi đến, hẳn là ngày hôm qua khi ở cùng đội đối phương đã thêm cậu vào danh sách bạn tốt. Cho nên khi Lâm Sơ vừa online đối phương sẽ biết được. Lâm Sơ nhíu nhíu mày, ấn nút từ chối, nhưng thực nhanh lời mời thứ hai được gửi qua, thậm chí còn là không ngừng mời, tai nghe vang không ngừng tiếng mời nhập đội, kênh riêng tư lại thêm nhiều tin nhắn spam.

[ riêng tư ] Chấp Bút Điểm Mặc: Ư! tiểu ca sao không chấp nhận vào tổ đội của tôi ~

[ riêng tư ] Chấp Bút Điểm Mặc: Mau vào tổ đội tôi, tôi đến tìm anh nhé!


[ riêng tư ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca tiểu ca, anh còn ở đó không?

[ riêng tư ] Chấp Bút Điểm Mặc: Còn ở không còn ở không?

Lâm Sơ buồn phiền đầu hàng, ngày thường động tác làm việc của cậu khá là chậm chạp, chơi game cũng chậm rì, bình thường không tắt âm hiệu là vì cảm thấy âm nhạc trong game khá hay, nghe một chút có thể thư giãn được tâm tình. Lúc này lại bị đối phương tra tấn bằng những tiếng tích tích tích phát ra trong kênh riêng tư, cùng tiếng mời gia nhập tổ đội làm cho đau đầu, đành phải trước nhấn đồng ý gia nhập tổ đội.

[ đồng đội ] Ẩn: Ngày hôm qua là trùng hợp, không cần cảm ơn.

Tốc độ tay của Lâm Sơ không nhanh bằng Chấp Bút Điểm Mặc, ở đối diện nhắn tin đến hỏi đông hỏi tây, lúc sau cậu mới chậm rì rì đánh đánh mấy chữ. Sau đó, cũng không để ý tới Chấp Bút Điểm Mặc nữa, chuyên tâm đi thu hoạch đồng ruộng, bắt đầu hợp thành nguyên liệu.

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: A! tiểu ca rốt cuộc cũng nói chuyện, Anh còn ở chỗ cũ à? đừng đi đâu nha! Chờ ta!

Lâm Sơ liếc mắt nhìn kênh đồng đội một cái, cũng không nói chuyện, tiếp tục tĩnh tâm hợp thành. Gần nhất, cậu đang chế tác phần che tay đơn tử, đã thất bại ba lần, nếu lần này lại thất bại, nguyên liệu, tiền liền hết. Tuy rằng, cậu cũng không lo về tiền tài và đồ vật trong game lắm, nhưng chế tác đồ vật mà thất bại vẫn khiến cậu không mấy vui vẻ.

Bên đối diện Chấp Bút Điểm Mặc thấy Lâm Sơ không nói lời nào, cũng không tiếp tục nói chuyện nữa, liền cho rằng Lâm Sơ có khả năng không thích vậy nên liền tự động thoát đội. Trong game, đồng ruộng phía trên của Lâm Sơ đột nhiên hiện lên một vùng ánh sáng hồng, tiếp theo một con hoa hoè diễm lệ Hỏa Phượng Hoàng cao ngạo ngừng xuống bên cạnh đồng ruộng của Lâm Sơ. Người ngồi bên trên chính là cái tài khoản xanh thẳm ngày hôm qua cậu không cẩn thận vớt phải - Chấp Bút Điểm Mặc.

Lâm Sơ:......

Trong game, mỗi người đều có thể sở hữu tọa kỵ(thú để cưỡi) riêng, toạ kỵ thường xuất hiện nhất chính là con ngựa, chỉ cần vào cửa hàng là có thể mua được một con ngựa bình thường. Còn loài ngựa cao cấp ở dã ngoại người chơi sau khi bắt về được thì thuần dưỡng nó là thành công. Ngoài ra, có một số ít toạ kỵ thường thấy cũng có thể thông qua dã ngoại bắt được rồi đem đi thuần dưỡng, như dê, bò, lộc, chim ưng, linh tinh. Mà một số ít tọa kỵ như loài thỏ to lớn, xe ngựa, cỗ kiệu linh tinh... đẹp hoặc hiếm sẽ được bán ở thương thành, trao đổi bằng RMB.

Còn có một loại toạ kỵ quý hiếm nhất, phải thông qua nhiệm vụ hoặc là phó bản đột kích, người chơi sẽ luôn phải tuy cơ ứng biến, chờ thu hoạch, hơn nữa điều kiện thu hoạch cực kì biến thái và hà khắc, còn tốn cả một lượng lớn số tiền chỉ để thuần dưỡng nó.

Trên cơ bản, một người có thể có được một con toạ kỵ quý hiếm ở cái này server đều là những cao cao cao thủ.

Con Hoả Phượng Hoàng mà Chấp Bút Điểm Mặc đang ngồi lên chính một trong những con toạ kỵ quý hiếm. Hỏa Phượng Hoàng ở trên giang hồ không được tính là trân quý nhất, song vẫn là rất khó để có được nó. Ít nhất Lâm Sơ biết từ khi khai mở server này cho đến tận bây giờ chỉ xuất hiện duy nhất một con Hoả Phượng Hoàng này.

Thật là một con toạ kỵ ngu ngốc! Đây là suy nghĩ đầu tiên của Lâm Sơ sau khi thấy Hỏa Phượng Hoàng, rất nhanh liền không có cảm giác đó nữa.

Mà Chấp Bút Điểm Mặc lúc này ngồi trên Hỏa Phượng Hoàng bay hai vòng xung quanh Lâm Sơ, giống như đang cố ý khoe con trai của hắn! Nhưng mà sau khi thấy Lâm Sơ không có bất cứ phản ứng, liền cảm thấy không còn thú vị nữa, ngầm thu lại Hỏa Phượng Hoàng. Sau đó lại chạy qua chỗ Lâm Sơ đang đứng.

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca tiểu ca! toạ kỵ của tôi có phải rất đẹp không! Ha ha! Chỉ là thật lâu mới bắt được nó, còn phải dưỡng rất lâu.

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Những người khác đều rất hâm mộ đó!

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca tiểu ca, vì để đáp tạ anh ngày hôm qua đã cứu tôi, tôi quyết định tặng anh con toạ kỵ này!

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca tiểu ca đừng xoa, xin đó~

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca tiểu ca, lại xoa muốn xoa hỏng rồi!

Lâm Sơ:......

[ đồng đội ] ẩn: Hỏa Phượng Hoàng chỉ theo một chủ.

Lâm Sơ đột nhiên không hiểu tại sao ngày hôm qua cậu lại xem tên ngốc này thành một cao thủ được. Chắc là do dạo này mình quá mệt nhọc! Bởi vậy, nói xong liền không để ý tới đối phương nữa, tiếp tục đứng tại chỗ xoa tay hợp thành nguyên liệu.

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Ha ha tôi biết rồi!

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca anh cho rằng tôi không biết à!

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Dù tôi đã trói định con toạ kỵ này, nhưng tôi còn cách khác đưa nó cho anh! { Trứng Hỏa Phượng }

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Cái này không có trói định đó nha!

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Thế nào thế nào, tiểu ca tới giao dịch đi!

Lâm Sơ:......

Lâm Sơ hiện tại nhận ra rằng, Chấp Bút Điểm Mặc không chỉ là một tên ngốc nghếch mà còn là một tên đại gia có quyền có thế. Nhưng mà Lâm Sơ đối với Phượng Hoàng không hứng thú lắm. Cậu ngày thường ngoại trừ ngắm phong cảnh thì sẽ cưỡi ngựa đi dạo bên ngoài. Phần lớn thời gian đều ngồi ngốc ở chủ thành hoặc là ra ngoài ruộng làm lụng. Ngẫu nhiên khi có nhiệm vụ giành nguyên liệu hoặc là thăng cấp mới dùng đến tọa kỵ. Cho nên cậu đều dùng loại ngựa thường được hệ thống bán ở cửa hàng.

Tuy rằng, nếu cậu không cần trứng của Hỏa Phượng này cũng có thể cầm đi bán. Hơn nữa lại là con Hoả Phượng thứ hai trong server, có lẽ sẽ bán được không ít tiền. Nhưng Lâm Sơ cảm thấy ngày hôm qua cậu chẳng qua chỉ thả một cái kỹ năng. Lấy con Hoả Phượng này để tạ ơn thật sự không cần thiết, huống chi nếu ngày hôm qua cậu không ra tay, thì 'Chấp Bút Điểm Mặc' bị đánh chết nhiều nhất cũng chỉ là rớt một chút tiền tài gì đó thôi. Vả lại hắn không mở tính năng tàn sát, tổn thương cũng sẽ không quá lớn.

[ đồng đội ] ẩn: Anh giữ lại đi, tôi không cần.

Nói xong, Lâm Sơ mặc kệ Chấp Bút Điểm Mặc nói thêm gì nữa. đem những vật tốt vừa hợp thành ở ba lô sửa sang lại một chút. tiếp theo liền thoát khỏi game.

Cậu nghĩ tối về online game chắc chắn sẽ thấy được người này vì nhàm chán mà rời đi từ lâu. Đóng máy tính lại, Lâm Sơ chạy đi thay quần áo, cậu chuẩn bị ra ngoài đi dạo một chút rồi thuận tiện đi làm luôn.

Mà trong game lúc này, Chấp Bút Điểm Mặc đối diện với tài khoản 'Ẩn' vừa nói xong thì đăng xuất ngây ra một lúc. Tại chỗ đứng nhảy một chút, trên đầu hiện ra khung đối thoại chỉ có đội ngũ mới có thể nhìn thấy.

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Định mệnh! lại đột nhiên offline, tiểu ca anh có tính cách thật đó!

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Hừ, tôi liền chỉ ở chỗ này chờ anh!

Tài khoản xanh thẳm Chấp Bút Điểm Mặc rung rung ống tay áo, vén lên trường bào, ngồi xuống đả toạ tại chỗ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net