Chương 4: Góc thị phi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Sơ không ngờ rằng Chấp Bút Điểm Mặc lại dính cậu đến thế, còn theo cậu đến tận tổ đội này nữa cơ. Vốn nghĩ là hắn chỉ nhất thời thích thú, quấn lấy cậu mà thôi. Thế mà, dưới sự lãnh đạm của cậu lại làm vị đại thần này sinh ra cảm giác mới mẻ. Nhưng Lâm Sơ cho rằng, sau khi trải qua một ngày một đêm, thêm nữa giữ bọn họ cũng không nói với nhau nhiều hơn vài ba câu. Giờ đây, khi cậu thoát khỏi đội, Chấp Bút Điểm Mặc lẽ ra phải sớm chạy mất bóng, anh và tôi mỗi người một phương hành tẩu giang hồ mới hợp lí! Nhưng lúc ngay này, Lâm Sơ lại nhìn thấy một tài khoản xanh thẳm đang quay vòng vòng quay cậu, cậu không thể hiểu nổi chàng trai ngốc nghếch này rồi.

[ đồng đội ] Đạp Tuyết Vô Ngân: Hửm, sao anh lại vào đây? Bây giờ còn có thời gian đánh phó bản?

[ đồng đội ] Chỉ Gian Lưu Sa: Điểm Mặc? Không qua Phong Lâm Độ trợ giúp chiến đấu?

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tôi đã không còn ở Phong Lâm Độ nữa. Thế nào, có muốn thu nhận tôi, đảm bảo quanh năm gọi là đến chiến liền~~

[ đồng đội ] Đạp Tuyết Vô Ngân: Lão Nạp vừa mới hỏi tôi có thấy anh không, anh chặn hết bạn tốt của mình à?

[ đồng đội ] Chỉ Gian Lưu Sa: Thật sự từ bỏ? Ngầu lắm! Luôn luôn hoan nghênh chú, để tỷ che chở cho!

[ đồng đội ] Đạp Tuyết Vô Ngân: Lưu Sa, đừng quậy.

[ đồng đội ] Đạp Tuyết Vô Ngân: Điểm Mặc! Kiếp Phù Du, Lão Nạp, Nguyệt Mê đều đang tìm anh đó. Vẫn nên gặp mặt, nói cho rõ ràng thì hơn.

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tôi nói hai người sao lại nhiều chuyện như vậy, còn muốn đi đánh phó bản không! Làm tiểu ca nhà của chúng ta đứng chờ nửa ngày rồi kìa!

[ đồng đội ] Ẩn: Tôi không có ý kiến.

Lâm Sơ thấy Chấp Bút Điểm Mặc cùng Đạp Tuyết Vô Ngân, Chỉ Gian Lưu Sa đều quen biết nhau, cũng không nói thêm gì nữa. Bèn đứng im một bên nhìn ba người kia nói chuyện phiếm.

Cái tên Phong Lâm Độ vừa được Lưu Sa nhắc đến chính là bang hội lớn nhất số một trận doanh PVP(!). Dù Lâm Sơ không biết chơi PVP nhưng cũng có nghe nói đến, mỗi một tuần bảng xếp hạng bang hội đều được sắp xếp lại một lần. Nhưng mà khi vừa nghe Đạp Tuyết Vô Ngân nhắc như vậy cậu mới chợt nhớ ra, Chấp Bút Điểm Mặc chính là bang chủ của Phong Lâm Độ.
(!)PVP:  Person Versus Person. Đây là thuật ngữ dùng để chỉ các cuộc tranh đấu giữa người với người, người chơi sẽ được thể hiện những kỹ năng giỏi nhất của mình.

Nhưng mà bây giờ, Lâm Sơ click mở bảng xếp hạng ra, bang chủ của Phong Lâm Độ đã đổi thành Thương Lãng Kiếp Phù Du.

Bang hội của Đạp Tuyết Vô Ngân cùng Chỉ Gian Lưu Sa cũng là một trong những bang hội số một số hai trong bảng xếp hạng trận doanh. Nhưng mà không phải PVP, mà là PVE(!). Vì vậy, thường không có cơ hội nào đánh nhau. Bang hội của họ cùng với hội Phong Lâm Độ đoán chừng có mối quan hệ không tệ lắm.
(!)PVE: Player Versus Environment. Đây là thuật ngữ dùng để chỉ cuộc chiến của người chơi với những con quái, Boss, nhiệm vụ, chiến dịch,..

Nghe xong đoạn đối thoại của bọn họ, cậu cũng mơ hồ biết được việc Chấp Bút Điểm Mặc đã rời bang hội của hắn. Mà hiện tại, bang hội Phong Lâm Độ lại còn đang đi chiến đấu.

Nghĩ đến lúc trước, Chấp Bút Điểm Mặc làm nũng nói xấu bang hội, bạn bè của mình không chịu mang hắn đi đánh quái, Lâm Sơ mấp máy môi, giật giật khóe miệng. Trừ khi bang chủ giải tán hay tự mình thoát khỏi bang hội, những thành viên khác sẽ không có khả năng kích hắn ra. Hơn nữa, hắn còn chặn hết bạn tốt của mình, những người đó chắc sẽ không thể nào tìm được tọa độ nơi hắn đang đứng. Bọn họ sẽ chẳng còn cách nào để đối thoại nữa.

Bang hội lớn luôn có nhiều thị phi, những người đuổi giết Chấp Bút Điểm Mặc ngày hôm qua khả năng lớn đều có quan hệ thân thiết với hắn. Nghĩ vậy, Lâm Sơ liền cảm thấy phiền phức, từ trước đến nay, cậu ghét nhất chính là phiền toái.

[ đồng đội ] Chỉ Gian Lưu Sa: Ai giới thiệu cho hai người quen biết nhau thế? Tiểu Ẩn từ khi nào mà gặp được cái tên Điểm Mặc ngốc nghếch này?!

[ đồng đội ] Đạp Tuyết Vô Ngân: Xin lỗi Ẩn! Cậu đi tìm Ti Động đi, tôi cùng Lưu Sa đi dọn những con quái đó cho.

[ đồng đội ] Ẩn: Không quen biết. Được!

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca là ân nhân cứu mạng của tôi đó, tôi còn chưa kịp chuẩn bị lấy thân báo đáp nữa (ov)ノ

Lâm Sơ sau khi đọc xong tin nhắn của Đạp Tuyết Vô Ngân nhanh chóng tìm kiếm địa điểm chuẩn bị dùng phù truyền tống rời đi. Trực tiếp truyền tống đến cửa phó bản, mà một khắc trước khi đi, cậu lại thấy Chấp Bút Điểm Mặc chạy ra nói, Lâm Sơ nhíu mày một cái, cũng không phản bác lại. Cậu cũng không muốn cố sức đi giải thích rõ ràng những chuyện trong game, rất phiền phức.

[ đồng đội ] Chỉ Gian Lưu Sa: Chó má nó! Tôi vừa mới nhìn thấy gì đây! Điểm Mặc quả nhiên là một tên gay cặn bã!

[ đồng đội ] Chỉ Gian Lưu Sa: Hừ! Cái tên ngu xuẩn này không phải gay thì thật không khoa học, tôi đã chụp màn hình lưu lại làm bằng chứng rồi đấy.

[ đồng đội ] Đạp Tuyết Vô Ngân: == Lưu Sa......

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Hai người không hiểu được đâu, trái tim của tôi chỉ dành cho tiểu ca thôi ~

[ đồng đội ] Chỉ Gian Lưu Sa: *phun, Điểm Mặc chú không được dạy hư Tiểu Ẩn Ẩn nhà chúng tôi! Đừng tưởng tôi không biết cái bang hội Phong Lâm Độ chỉ toàn là một lũ gay tâm cơ thôi nhé~

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Cái gì mà là của nhà các anh, rõ ràng là của nhà tôi! ╭(╯^╰)╮. Chỉ là, tiểu ca không cần các anh giúp đỡ nữa, có tôi là đủ! Chỉ muốn đi theo tiểu ca ca bảo hộ hắn thôi!

[ đồng đội ] Chỉ Gian Lưu Sa: Cút xéo! Tuy rằng chúng tôi không thường xuyên chơi với Tiểu Ẩn Ẩn, nhưng mà tỷ tỷ đây đã sớm xem cậu ấy như là một phần tử trong gia đình rồi nhé! Chú nếu muốn theo đuổi Tiểu Ẩn Ẩn, thì còn không mau qua lấy lòng tỷ tỷ đây!

[ đồng đội ] Ẩn: Boss ra.

Lâm Sơ nhìn kênh đồng đội không ngừng đổi mới, bắt đầu không thể theo kịp tiết tấu nữa rồi... Ngày thường, cậu luôn chầm chậm hoạt động, cái tính chậm chạm này cũng vì vậy mà thành. Cậu sẽ cảm thấy khó chịu, choáng váng đầu óc nếu tiết tấu diễn biến quá nhanh, bao gồm cả việc nói chuyện phiếm. Cho nên khi nhìn Chỉ Gian Lưu Sa cùng Chấp Bút Điểm Mặc không ngừng spam, liền không nhịn được gõ vài chữ đánh gãy cuộc trò chuyện của bọn họ. Huống chi hai vị đồng đội này còn là đang nói đến cậu.

Tuy rằng, cậu hiểu rõ Chấp Bút Điểm Mặc chỉ nói đùa thôi, bọn họ vừa mới quen nhau chưa đến một ngày. Nhưng dù chỉ là game, cậu cũng không muốn cùng người khác có bất cứ quan hệ nào.

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca tôi tới nè! Xem tôi tới bảo hộ anh nha, đảm bảo không làm mất một giọt máu nào của anh. ╭(╯3╰)╮

Lâm Sơ:......

Triền Ti Động là một cái phụ bản nhỏ dành cho cấp 70, Lâm Sơ tuy chỉ mới đến cấp 68, nhưng sẽ chẳng có vấn đề gì khi đi chung với hai tên đồng đội cấp cao siêu cấp lưu manh này. Huống chi, cả đội cũng đánh qua phó bản này khá nhiều lần. Lúc đó, cậu chỉ cần sử dụng thuật ẩn thân hay giảm thương gì đó, chờ đánh xong là đi ra nhặt đồ. Đạp Tuyết Vô Ngân là Bá Đao cấp 98, Chỉ Gian Lưu Sa là Tiêu Đao cấp 96, một người có độ sát thương DPS(!) rất cao, còn người kia ở môn phái thuộc hệ khống chế và hỗ trợ. Cả hai người luôn phối hợp ăn ý với nhau, con Quái ở đây cũng chẳng thể tạo ra một chút uy hiếp nào cho cả hai. Thế nên, họ chỉ cần đứng tại chỗ càn quét bọn quái này thôi.
(!) DPS: Damage Per Second, được hiểu là lượng sát thương gây ra trong một giây.

Nhưng lúc này, tự nhiên lòi thêm một tên Chấp Bút Điểm Mặc, tuy đã là Đại Hào cấp 104, vừa có khả năng hỗ trợ, vừa có DPS rất cao. Nhưng hắn lại không có chút ăn ý nào với bọn họ. Vì có sự hiện diện của Chấp Bút Điểm Mặc nên đã thu hút không ít cừu hận của Boss. Dù vậy, cũng chưa thể ảnh hưởng gì đến hắn, hắn phòng thủ rất giỏi, lại có nguồn máu dồi dào khẳng định không thể nào chết được. Nhưng vị Boss này có thể tích tụ nội lực, mặt hướng về phía sau lưng của Đạp Tuyết Vô Ngân, vì Chấp Bút Điểm Mặc mà trở nên phẫn nộ, được hệ thống tăng thêm mấy phần nội lực. Boss trong nháy mắt liền xuất ra đại chiêu hướng tới chỗ của Lâm Sơ cùng Chấp Bút Điểm Mặc. Chấp Bút Điểm Mặc chỉ mất vài giọt máu, còn Lâm Sơ thì thảm hơn, nhân vật Đường Môn của cậu lập tức chỉ còn dư lại một vài giọt máu. Ngay lúc Chấp Bút Điểm Mặc vừa gia nhập, Boss liền được buff(!) thêm 40% sát thương......
(!) Buff: mô tả sự gia tăng vĩnh viễn (hoặc tạm thời) về mức độ sức mạnh, là kết quả của việc điều chỉnh cơ chế trong trò chơi theo từng phiên bản.

[ đồng đội ] Chỉ Gian Lưu Sa: Điểm Mặc xem chú khiến bọn tôi ra cái gì!! Chú có biết đánh phó bản không!! Bạch Hạt của chú đến tận cấp 104!! Chú tự tìm chết cũng đừng hại Tiểu Ẩn Ẩn!

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: sorry sorry! Lâu rồi không đánh, xém chút quên mất Ha Ha.

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca đừng sợ, tôi sẽ không để anh chết đâu!!

Chấp Bút Điểm Mặc tuy phạm phải sai lầm này, nhưng cũng không hổ là nhân vật nằm trong top 4 của bảng xếp hạng, còn từng là bang chủ của bang hội mạnh nhất trận doanh. Phản ứng cực kì mau lẹ, chớp mắt liền bơm đầy máu cho Lâm Sơ. Sau đó, vừa đánh Boss vừa thêm máu, luôn bảo đảm lượng máu của bốn người không thấp hơn 80%.

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Tiểu ca thấy sao, tôi soái không nào!

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Mau mau đến đây gả cho tôi đi!

[ đồng đội ] Chỉ Gian Lưu Sa: Ngu xuẩn......

[ đồng đội ] Ẩn: Boss đã chết.

Lâm Sơ không chấp nhất với Chấp Bút Điểm Mặc nữa, ai có thể ngờ một trong tứ đại đại thần lại là một tên ngốc nghếch hay thích làm phiền người khác như vậy. Đặc biệt, cậu còn nghe được lúc trước hắn nằm chễm chệ trên ngôi hạng nhất của bảng xếp hạng này. Chỉ là gần đây không online nữa nên hạng mới bị tụt xuống. Nhưng mà, Lâm Sơ nhìn trái nhìn phải cũng chỉ thấy được một cậu thanh niên chuyên đi làm nũng......

Không hề để ý tới lời nói của Chấp Bút Điểm Mặc, Lâm Sơ đi về phía trước vài bước, tới gần Boss nhanh chóng nhặt vật phẩm lên.

Xác suất chế tạo Thiên Tơ Tằm không cao, nhưng Triền Ti Động thì rất dễ tìm được ở phó bản. Mỗi ngày, có thể thu thập đến tận năm lần. Mấy bữa trước, cả nhóm Lâm Sơ khá là may mắn, chỉ cần tìm ba bốn lần là đủ, dài nhất cũng không vượt qua lần thứ 7, mất hai ngày là đến tay. Hôm nay, Lâm Sơ cũng đã làm tốt công tác chuẩn bị, lại không nghĩ rằng con Boss này cất nhiều Thiên Tơ Tằm như vậy.

Cùng Đạp Tuyết Vô Ngân đánh phó bản cho tới nay, chưa bao giờ tìm đủ nguyên liệu trong vòng một lần thử. Lâm Sơ theo bản năng nhìn thoáng qua Chấp Bút Điểm Mặc, thầm nghĩ trong lòng: Chẳng lẽ là vì được hưởng ké vận khí của đại thần?

[ đồng đội ] Chỉ Gian Lưu Sa: Ra đủ? Lần này thật là nhanh!

[ đồng đội ] Đạp Tuyết Vô Ngân: Là rất nhanh, Ẩn tôi gửi nguyên liệu khác cho cậu rồi đó.

[ đồng đội ] Chấp Bút Điểm Mặc: Nhờ có đại thần ta ở đây, tất nhiên mọi người đều được hưởng may mắn rồi ~~

Cả ba người bọn họ cũng đều đang ngạc nhiên vì lần đầu tiên thu thập đủ Thiên Tơ Tằm nhanh như thế. Nhưng chuyện như vậy cũng không phải chưa từng xảy ra. Lâm Sơ cùng Đạp Tuyết Vô Ngân giao dịch khá nhiều nguyên liệu, nên cậu quyết định trực tiếp chế tác ngay tại phó bản này.

Tuy rằng, đã quá bốn lần thất bại, đến lần thứ năm này, Chỉ Gian Lưu Sa vẫn luôn có chút lo lắng, không để ý tới Chấp Bút Điểm Mặc đang khoe mẽ nữa, chăm chú nhìn Lâm Sơ cùng kênh hệ thống. Lâm Sơ vẫn trấn định như ban đầu, cậu đã vô cùng quen thuộc với việc phải đợi vài giây để chế tác trang bị, cũng không chấp nhất quá về việc thành công hay thất bại. Nhưng nếu chế tác thành công thì cậu cũng sẽ vui lây. Lâm Sơ cảm giác được vận khí lần này sẽ khá tốt, cho nên cảm thấy có chút phập phồng.

Khi chế tác xong, Lâm Sơ liền nghe được một tiếng đinh truyền từ tai nghe ra. Kênh hệ thống hiện lên một dòng chữ [nhắc nhở! Đã chế tác thành công Ti Dệt Vũ Y]. Tiếp theo, Chỉ Gian Lưu Sa không ngừng gửi dấu chấm than lên kênh đồng đội. Lâm Sơ im lặng click mở túi đồ ra, liền thấy ánh sáng độc đáo lóe lên từ icon Ti Dệt Vũ Y.

Lâm Sơ lại không tự chủ nhìn thoáng qua Chấp Bút Điểm Mặc, bắt đầu hoài nghi cái game này có phải đang che dấu hệ có vận khí cao hay không...

Chỉ Gian Lưu Sa đã dần dần bình tĩnh lại, không còn điên cuồng spam tin nhắn lên kênh đồng đội nữa. Lâm Sơ cũng không đợi thêm, trực tiếp ấn gửi tặng Vũ Y cho Chỉ Gian Lưu Sa. Rồi mới gửi sang trang bị mà Đạp Tuyết Vô Ngân đã yêu cầu, sau đó nhận lại tiền thù lao của mình.

Vừa nhận được trang bị, Chỉ Gian Lưu Sa mặc lên ngay tại chỗ, xoay xoay vài vòng, trông rất đắc ý ngắm nhìn bộ trang phục mới. Làm động tác vung tay lên tỏ vẻ nhiệm vụ đã hoàn thành, rồi chạy đi tìm người khác để khoe khoang. Đạp Tuyết Vô Ngân rất tự nhiên bước theo sau. Bởi vậy, hai người họ vừa mới gửi lời tạm biệt nháy mắt đã thoát khỏi tổ đội, trực tiếp sử dụng phù rời đi.

Thế nên, trong đội ngũ chỉ còn lại hai người Lâm Sơ và Chấp Bút Điểm Mặc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net