Chương 9:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phòng làm việc biên kịch của Cố Ngôn Tử (* Editor: Ờ cái chỗ này nói vậy nghe cũng không thuận lắm nhưng do tác giả viết là "Cố Ngôn Tử biên kịch phòng làm việc" nên bạn đành chuyển như vậy :v), mở ở ngoại thành của thành phố B.

Cậu ở đấy đã mua một gian gác xép làm phòng làm việc, ban đầu chỉ thuê hai người, về sau người lúc càng tăng lên. Tính bao gồm cả cậu cũng đã là tám người, còn thuê một thím về giúp bọn họ quét tước, dọn vệ sinh, nấu cơm...

Hoàn cảnh công tác ở phòng làm việc vẫn luôn rộng rãi, thậm chí cậu còn không yêu cầu nhân viên phải làm đúng giờ, chỉ cần hoàn thanh nhiệm vụ là được.

Cố Ngôn Tử tự nhận mình là một cấp trên vô cùng tốt.

Đáng tiếc nhân viên của cậu lại có kẻ không tiếc đâm sau lưng cậu một dao.

Đương nhiên là không phải ai cũng như vậy.

Cố Ngôn Tử đến cửa chính của khách sạn An Hoa trực tiếp đó nhân viên của mình.

Cậu gọi điện thoại cho 5 người, 3 nam 2 nữ. Đời trước khi cậu xảy ra chuyện trừ bỏ Triệu Điền Dã cùng cậu có quan hệ tốt nhất, những người khác đều rời đi. Thế nhưng tốt xấu gì cũng không ai bỏ đá xuống giếng cậu, cậu đối với những người này là vô cùng an tâm.

Còn về hai người kia... Cố Ngôn Tử quyết định phải nhanh chóng hủy hợp đồng với họ.

Mà có lẽ cũng không cần đề nghị hẳn là hai người cũng sẽ nhanh chóng đề nghị hủy hợp đồng.

An Hoa là khách sạn 5 sao, ở qua đêm ở 1 phòng bình thường tiêu chuẩn ở đây tốn ít nhất là trên một ngàn, phi thường xa hoa.

Đám người Triệu Điền Dã cũng không phải là chưa hiểu sự đời nhưng đến giờ mặt đều là vẻ thán phục, đến khi nhìn thấy Cố Ngôn Tử rồi tất cả đều tỏ vẻ kinh ngạc.

Ba tháng trước có một người phụ nữ trung niên ăn mặc quý phái đến phòng làm việc của bọn họ gây sự mắng chửi một trận. Kể từ khi ấy phòng làm việc của bọn họ đã gặp phải không ít phiền toái.

Bởi vì người phụ nữa kia liên tiếp tìm tới nên anh Cố  thậm chí còn đóng cửa phòng làm việc để cho bọn họ làm việc ở nhà. Bình thường nếu như có chuyện gì đều là thông qua mạng để nói với bọn họ. 

Bọn họ cũng đã lâu rồi chưa nhìn thấy Cố Ngôn Tử nhưng họ cũng nhìn ra được thời điểm trước cuộc sống của Cố Ngôn Tử thực sự không được tốt,  nhưng hiện tại......

Thanh niên trước mặt cả khuôn mặt đều mang theo ý cười, thân mang tây trang, đặc biệt tinh thần rất sáng lạn cũng đặc biệt đẹp trai.

" Mọi người đến rồi, bây giờ đi đến quầy đăng kí trước sau đó đi theo tôi" Cố Ngôn Tử nói.

" Anh Cố, anh trúng số sao?" Trong năm người nữ sinh nhỏ tuổi nhất tên Lâm Linh nói:" Đây là khách sạn 5 sao đó, em đã lên mạng tra rồi. Rất đắt đó" 

" Đúng vậy, trúng số" Cố Ngôn Tử cười khẽ.

Trước đó vị trí phòng làm việc của cậu thì mẹ của Bành Tĩnh Hoằng biết, bà ta đã đến gây sự rất nhiều lần. Cậu đành phải mang nhân viên đến một khách sạn nhỏ để làm việc, tính toán ở khách sạn tăng ca viết kịch bản.

Đáng tiếc là không bao lâu sau, mẹ Bành Tĩnh Hoằng lại tìm tới cửa...Cậu chỉ có thể để nhân viên ở nhà của họ làm việc.

Đấy còn chưa tính, ngay sau đó, cậu cùng Bành Tĩnh Hoằng cãi nhau Bành Tĩnh Hoằng trốn tránh cậu, rồi đính hôn... Mọi việc đều liên tiếp nhau đổ đến, cậu sao có thể an tâm làm việc?

Cố tình kịch bản cũng sắp đến ngày phải giao...

Đủ các loại sự tình xảy ra, kết quả kịch bản làm ra rất bình thường đã vậy còn bị người ta động tay động chân, bỏ bớt đi rồi sao chép vào.

Vậy nên vốn là kịch bản đem đến cơ hội cho cậu nhưng cuối cùng lại thành thứ khiến thanh danh cậu mất hết.

Đăng kí thân phận xong, cậu dẫn 5 người đi đến Hải Đường Lâu.

" Anh Cố, sao anh lại không gọi Mã Hoài và Hồ Tiểu Lê đến?" Lâm Linh hỏi.

" Em nghĩ xem lần trước làm sao mẹ của Bành Tĩnh Hoằng biết được khách sạn chúng ta ở?"  Cố Ngôn Tử nói.

"Là bọn họ nói?"  Đám người Lâm Linh đều giật mình.

"Ừ" Cố Ngôn Tử gật gật đầu, lại nhìn  bọn họ cười :" Chuyện đến đây làm việc, không cần đem nói cho người khác biết...Mọi người hẳn là chưa nói với ai phải không?"

  "Không có không có." Lâm Linh vội vàng nói, những người khác cũng đồng loạt lắc đầu.  

" Vậy thì tốt, về sau có ai có ý định lừa tôi. Để lộ chuyện này thì nhân viên này tôi cũng không cần nữa"  Cố Ngôn Tử nói.

Nghe Cố Ngôn Tử nói vậy bọ họ đều thống nhất đồng ý, mặc dù trong đám người họ cũng có người có quan hệ không tồi với hai người Mã Hoài và Hồ Tiểu Lê nhưng với họ công việc vẫn là quan trọng hơn.

Cố Ngôn tử trả tiền rất hào phóng, hơn nữa cũng không có thúc giục công việc. Cấp trên tốt như vậy không phải ở đâu cũng có đâu.

" Sao bọn họ có thể làm như vậy chứ?" Lâm Linh tức giận nói, tức giận xong lại nhìn về phái Cố Ngôn Tử cười:" Giờ trông anh Cố rất tốt, chúng lại còn được đến khách sạn này hưởng thụ... Có phải là do Bành tổng bồi thường cho anh không?" 

Cố Ngôn Tử cùng đám nhân viên này quan hệ không tồi, chuyện yêu đương của cậu với Bành Tĩnh Hoằng cũng không có dấu giếm bọn họ. Mấy năm nay bọn họ đều đã gặp mặt Bành Tĩnh Hoằng. 

Cũng bởi vậy nên khi mẹ của Bành Tĩnh Hoằng đến gây sự bọn họ cũng không có nhìn cậu khinh thường.

Bởi vì...Bằng Tĩnh Hoằng là người theo đuổi cậu trước.

Sau khi Lâm Linh hỏi như vậy, đám người Triệu Điền Dã đều nhìn về phía cậu.

Bọn họ đều là người gia cản thường thường cũng không biết được chuyện Bành Tĩnh Hoằng đã đính hôn. Nay thấy Cố Ngôn Tử tinh thần, cuộc sống tốt như vậy đều nghĩ là do Bành Tĩnh Hoằng giúp.

" Không phải. Tôi với anh ta chia tay rồi" Cố Ngôn Tử cười nói.

"Hả?" Đám người Lâm Linh đều giật mình. Anh Cố với Bành tổng sao lại chia tay? Mà nhìn tâm trạng anh Cố lại vui vẻ như vậy?

" Mua heo cũng phải xem vòng. Mẹ của hắn như vậy tôi không chịu nổi." Cố Ngôn Tử nhìn về phía Lâm Linh: "Tiểu Lâm Linh sau này em tìm đối tượng nhớ tìm cho kĩ, đừng qua loa mất công lại tìm phải bà mẹ chồng khó tính."

" Anh Cố" Lâm Linh ngượng ngùng gọi lớn.

Sau câu nói đùa đó mọi người đều cảm thấy anh Cố của họ đã quay trở lại.

Cậu đưa bọn họ đến Hải Đường Lâu, chờ mọi người sắp xếp hành lý xong xuôi liền nhờ trợ lý Chu sắp xếp phòng để mở một cuộc họp.

  Có chút nổi danh đạo diễn đóng phim điện ảnh, khả năng sẽ mấy năm ma nhất kiếm, nhưng tuyệt đại đa số công ty điện ảnh chụp phim truyền hình, lại tuyệt không sẽ như vậy, giống nhau tới giảng, bọn họ quyết định hảo chụp một bộ phim truyền hình lúc sau, sẽ mau chóng đem chi đánh ra, như vậy mới có thể nhanh lên kiếm tiền. (* Đoạn này bạn không hiểu lắm mà lại thuộc kiểu bên chuyên môn nên không dám chém bừa :v. Xin nhỗi)

Cũng vì lí do đó mà 20 ngày nữa kịch bản của bọn họ phải trình bản thảo rồi.

Tóm tắt toàn thể kịch bản bọn họ đã viết xong, tóm tắt của từng tập cũng đã xong. Nhưng nội dung cụ thể thì vẫn chưa viết xong. Đây là công việc của 5 người này. 

Vừa bắt đầu cuộc họp Cố Ngôn tử đã hỏi tiến độ công việc của bọn họ.

Phần việc của bọn họ cơ bản cũng đã gần hoàn thiện, còn thiếu đôi chút nữa. Nếu ở trong khách sạn "bế quan" thì tầm 5,6 ngày sẽ xong.

" Tôi có tin tức không tốt muốn nói cho mọi người"  Cố Ngôn Tử đột nhiên nói.

Mọi người vốn đang hứng thú bừng bừng đều ngẩn ra nhìn cậu. Tin tức không tốt? Tin tức gì không tốt?

" Tôi muốn viết lại khoảng mười tập" Cố   Ngôn Tử nói.

Kịch bản này từ cốt truyện, đại cương, nhân vật đều do cậu viết. Nhưng kịch bản này viết hoàn chỉnh nội dung cụ thể, chỉ một người làm, mà còn muốn làm tốt tận hơn 40 tập phim truyền hình này thì khả năng cũng phải mất vài năm.

Cho nên mới cần đến nhiều người cùng nhau hợp tác, có người phụ trách viết đại cương, có người phụ trách viết lời kịch, có người phụ trách viết cảnh tượng......

Cũng chính vì nguyên nhân này nên kịch bản viết xong cũng không giống như tưởng tượng của Cố Ngôn Tử. Có những tập ở giữa, theo ý kiến của Mã Hoài đã thêm vào một số tình tiết từ tác phẩm của người khác.

Tác phẩm tham khảo đó cũng không có nổi tiếng, đời trước Cố Ngôn Tử căn bản là cũng không biết có chuyện này. Cho đến khi bị vạch trần, bộ phim đó cũng đã được đem ra trình chiếu rồi.

Bây giờ, Cố Ngôn Tử định đem những chi tiết đó sửa đổi lại. Không chỉ như thế, cậu còn muốn kịch bản này tốt hơn nữa, đem những chi tiết không cần thiết xóa hết đi.

Về sau cậu khả năng sẽ không viết kịch bản nữa nên muốn viết kịch bản này một cách tốt nhất.

Đám người Triệu Điền Dã trợn tròn mắt. Đây chính là chuyện lớn đó!

  Cho nên, bọn họ tới khách sạn 5 sao cao cấp, không phải tới hưởng thụ, mà là tới tiếp thu áp bức?  

" Việc này các cậu muốn trách cũng phải trách Mã Hoài và Hồ Tiểu Lê..." Cố Ngôn Tử đem chuyện hai người kia sao chép tác phẩm khác vào kịch bản nói cho bọn họ nghe. " Nếu chúng ta không viết lại, sau này sẽ phải mang danh đạo văn" 

Mã Hoài vì hại cậu nên đã sao chép không sai chữ nào viết vào trong kịch bản...

Cố Ngôn tử đem mọi chuyện xảy ra đẩy cho hai người Mã Hoài và Hồ Tiểu Lê, sau đó nhìn đám nhân viên nghiến răng nghiến lợi mắng hai người kia bảo bọn họ cố gắng.

" Các cậu cố gắng lên. Giờ tôi có việc, chiều sẽ quay lại. Đúng rồi, ăn trưa xong nhớ trở về viết nhanh nhé" Cố Ngôn Tử thấy thời gian không sai biệt lắm, đứng dậy rời đi.

  Trợ lý Chu nói Trịnh Gia Hòa giữa trưa sẽ trở về...... Cậu muốn mình với Trịnh Gia Hòa cùng nhau ăn cơm.  

Cố Ngôn Tử bỏ lại nhân viên của mình. Ngay lúc này Trịnh Gia Hòa cũng đang trên đường trở về khách sạn.

Mà trên tay hắn đang cầm, chính là tư liệu của Cố Ngôn Tử.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#danmei