Chương 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không phải vô cớ mà núi Lang Thủ tối tăm và nguy hiểm vẫn luôn là cấm địa đối với các trấn xung quanh trong nhiều thập kỷ.

Sau khi giải quyết xong sói xương đỏ, vốn cho rằng cả đội có thể tiến lên trước mà không gặp trở ngại nhưng sói xương đỏ cấp 9 chỉ là món khai vị.

Tiếp tục đi sâu vào trong rừng rậm, cấp độ của những con quái ngày càng tăng dần, bướm vảy ma hóa cấp 12, rắn vòng bạc hai đầu cấp 15, thậm chí là rắn cạp nong bốn đầu cấp 20...

Lúc đầu, Thanh Ca và những người khác vẫn có thể đối phó nhưng khi cấp độ quái dần dần tăng lên, áp lực với họ cũng tăng lên, đặc biệt là rắn cạp nong bốn đầu cấp 20. Toàn lực công kích của Thanh Ca lên người nó chỉ quẹt ra được một tia lửa chói mắt trên vảy, không thể phá vỡ nỗi phòng ngự của nó, sát thương thấp đến đáng thương.

Trong khu rừng yên lặng và tối tăm, vô số ánh lửa bùng lên, ngọn lửa hừng hực phóng lên trời, tiếp theo là tinh thể băng bay khắp bầu trời, rồi sấm sét, gió giật, thiên thạch thiêu đốt lao xuống như mưa...Nguyên tố ma pháp với mức sát thương đáng kinh ngạc giống như một thảm họa thiên nhiên, nó nổ tung núi Lang Thủ với tiếng nổ ầm ầm rung chuyển cả trời đất.

Ánh sáng của chiếc nhẫn trên tay Anker hầu như không dừng lại, những ma pháp với hiệu ứng hình ảnh cực kỳ gây sốc lại giống như một món đồ chơi vô hại trên tay cậu, cậu có thể tùy ý điều khiển gió và lửa, nước và điện, chúng nhanh chóng tụ lại thành một đòn tấn công như bão táp trên không, gầm rú về phía con quái vật to lớn.

Hai con rắn cạp nong bốn đầu phát ra tiếng hét thảm thiết, nặng nề đến nỗi thanh máu vốn đang tuyệt vọng của Thanh Ca trong chốc lát đã cạn sạch rồi mềm nhũn ngã xuống đất. Xung quanh hai con rắn cấp 20, những con quái vật khác cũng chất thành đống, xác chết khắp nơi, có thể thấy rõ mọi thứ bị phá hủy, rối loạn, băng đông lại trên mặt đất, lửa cháy ngùn ngụt. Cảnh tượng trông rất chấn động, giống như một bức bích họa nghệ thuật vừa đẹp mà lại vừa tàn nhẫn.

Trong vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, Anker hạ tay xuống, nguyên tố ma pháp dày đặc gần như hóa thành thực chất từ ​​từ tiêu tán.

Thanh Ca: "...Cậu là thần tiên sao."

Thanh Ca phải thừa nhận mỗi lần Anker nghiêm túc ra tay đều khiến hắn chấn động mạnh, cho dù có xem bữa tiệc ma pháp lộng lẫy này bao nhiêu lần đi chăng nữa thì cũng không thấy chán. Với thân hình nhỏ bé của con người, cậu kiểm soát cơn giận dữ và tiếng than khóc của thiên nhiên bằng một cái vẫy tay, sức mạnh khủng khiếp này khiến Thanh Ca phải rùng mình và khao khát.

Khi con quái vật cuối cùng rơi xuống, toàn đội vang lên âm thanh thông báo thăng cấp gần như cùng lúc "Keng keng keng" nối liền một dãy, cực kỳ trong trẻo.

Tất cả đều là những con quái vật trên cấp 15 nên dù bị Anker giải quyết hết nhưng những người trong cùng đội vẫn có thể nhận được rất nhiều kinh nghiệm.

Cuối cùng Thanh Ca cũng cảm nhận được hạnh phúc của hai người học trò của Anker là Trọc Đầu và Roland.

Nằm không luyện cấp kiểu này giống hack game ghê!

Anker trông rất thoải mái, mặc dù cấp 20 của quái đủ đè bẹp cả tá cấp của Anker nhưng xét về sức mạnh, nó chỉ là bậc thấp nhất trong 3 bậc quái vật. Với trình độ của một Ma pháp sư bậc bốn như cậu thì việc giải quyết chúng là không thành vấn đề.

"Bong bóng Xanh đâu? Đến lượt cậu ra tay rồi." - Anker nhìn xung quanh tìm bóng dáng của Bong Bóng Xanh

Bong bóng xanh giỏi thuật Thu thập nhất run rẩy bước ra từ đám đông, mắt hắn đỏ hoe như mắt khỉ, trông rất đau khổ: "Tôi từ bỏ, balo không đóng nổi nữa..."

Anker cười thầm trong lòng, cảm thấy trả xong thù lớn rồi, trong lòng rất thoải mái.

Khu vực này là nơi tập trung đông nhất quái vật trong núi Lang Thủ, nay đã bị Anker giải quyết toàn bộ, cả thung lũng trong phút chốc trở nên yên tĩnh, chỉ có một cơn gió nhẹ lướt qua chậm rãi, mang theo hơi mát khiến người ta run sợ.

Từ từ, gió á?

Lòng Anker khẽ động, nhìn quanh bốn phía ——

Thung lũng này được bao bọc bởi những cái cây cao vây kín không kẽ hở, nếu như bây giờ đang là mùa hè thời tiết nóng nực, ngột ngạt thì làm sao có gió mát thổi qua?

Trừ khi là......

"Nhường đường một chút."

Anker khí thế ngất trời nói với những người chơi đang nhặt da rắn trước mặt.

Mọi người nhìn nhau, ngoan ngoãn nhường đường.

Cậu hít một hơi thật sâu, tháo một trong hai chiếc nhẫn làm phép trên tay, nhẹ nhàng ném lên không trung.

"Các vị thần linh đều có quy luật của riêng mình. Quy mệnh, thiên mệnh, thuật phá tan mọi ảo tưởng, thần Domas đã chết trên tấm da cừu, bây giờ ta gọi tên thật của ngài, hãy mở giúp ta tầm nhìn thực sự..."

Chiếc nhẫn làm phép quay cuồng trong không trung rồi dừng lại theo giọng nói của Anker, một lúc sau, chiếc nhẫn bắt đầu bay múa trên không như thể nó có sự sống, kéo dài thành một ảnh ảo và vẽ nên một ma pháp trận phức tạp trong không trung.

Ở trung tâm của ma pháp trận là một cặp mắt kỳ lạ được vẽ bằng ma lực.

"Ảo giác, lập miệt."

Những ngón tay mảnh khảnh của Anker chạm nhẹ vào trung tâm của ma pháp trận.

Trên không trung, một làn sóng vô hình nhẹ nhàng lắc lư như những gợn sóng trên mặt nước và nó bắt đầu lan ra xung quanh.

Đám người Thanh Ca mở to mắt, nhìn chằm chằm vào nơi có gợn sóng đi qua. Mọi thứ xung quanh bắt đầu tan dần rồi lộ ra nguyên hình.

Những cây cối cao chót vót dày đặc nhanh chóng tan ra như băng tuyết dưới ánh nắng chói chang, quang cảnh xung quanh thay đổi nhanh chóng, một lúc sau, một cái hang lớn xuất hiện trước mặt mọi người.

Mọi người: "!!!"

Bong Bóng Xanh gãi đầu: "Đây là loại ma pháp gì vậy...Nghe có vẻ khác biệt quá? "

Nhìn nãy giờ Anker liên tiếp tung ra các ma pháp, cậu hầu như không niệm một câu thần chú nào, nhiều nhất chỉ có một hoặc hai âm tiết, thế nhưng lần này cậu lại niệm một chuỗi dài như vậy...

Anker đeo chiếc nhẫn vào ngón tay lại lần nữa, cũng không quay đầu lại: "Đây là ma pháp hệ chân lý."

Nói một cách chính xác, Ma pháp sư là những học giả khám phá bản chất của thế giới. Ma pháp chỉ là một hình thức để biểu hiện sau khi họ đã hiểu thấu nguồn gốc của thế giới. Đặc biệt sau khi trở thành Đại Ma Đạo Sư, mối liên hệ với nguồn gốc của thế giới sẽ ngày càng sâu sắc, nói một cách khác, Đại Ma Đạo Sư có thể được gọi là người phát ngôn về nguồn gốc của thế giới đang hành tẩu trên trần gian.

Ma pháp sư không phân chia hệ, miễn là bạn có thể theo dõi bản chất của ngọn lửa, bạn có thể sử dụng mô hình ma pháp để giải phóng ma pháp lửa và nó không giới hạn ở một thuộc tính cụ thể nào cả.

Hầu hết các phương pháp tấn công của Ma pháp sư chủ yếu là nước, lửa, gió, sấm sét, đất và các ma pháp khác, được gọi chung là "nguyên tố ma pháp". Bởi những nguyên tố này là phổ biến nhất, thuộc về sức mạnh tự nhiên, có tồn tại thực thể nên dễ hiểu hơn đối với những người làm phép.

Những loại ma pháp hư vô, mờ mịt chẳng hạn như thời gian, không gian, các vì sao, và thậm chí cả ma pháp của lời tiên tri và chân lý, không thể nhìn thấy và cũng không thể chạm vào. Đó là khái niệm của những tồn tại mà người bình thường thậm chí khó hiểu và không phải là thứ mà các Ma pháp sư bình thường có thể nắm chắc.

Giống như Thuật nói thật mà Anker đã sử dụng trước đây, nó thuộc về ma pháp cơ bản nhất của hệ chân lý, mặc dù chỉ là ma pháp bậc hai nhưng ngưỡng cửa thi triển được nó cao hơn rất nhiều so với ma pháp bậc năm.

Ma pháp "Đôi mắt sự thật" loại bỏ tất cả những ảo ảnh và tiết lộ sự thật là do một người khác dạy cho Anker.

Người này từng là Ma pháp sư hệ chân lý tài năng nhất trong thế hệ trẻ của toàn bộ đại lục Valsius. Tuổi còn nhỏ đã có thể sử dụng ma pháp chân lý đến mức cực kỳ tuyệt vời và anh cũng là một bậc thầy trong việc tạo ảo ảnh, có thể hình dung bằng từ "tài năng xuất chúng" cũng không quá một chút nào.

Tên của anh là Landis Tu.

Bong Bóng Xanh tỏ vẻ tò mò muốn tiếp tục hỏi nhưng lại bị Anker cắt ngang: "Đi thôi."

Anker cụp mắt xuống, che đi cảm xúc phức tạp trong mắt, dẫn đầu đi vào cửa hang khổng lồ vừa hiện ra.

Đám người Thanh Ca đều đã hồi lại được thanh đấu khí của bản thân, sôi nổi đuổi theo.

Cửa hang sâu, bên trong có một lối đi dài, gió từ sâu trong hang thổi ra phát ra tiếng "vù vù" như có ma khóc khiến người ta cảm thấy khiếp sợ khó hiểu.

May mắn thay, không có nguy hiểm gì khi đi qua hang, Anker đã sử dụng thuật chiếu sáng bậc 0 để mở đường, tất cả mọi người một mạch đi qua hang động mà không hề hấn gì.

Lối ra của hang động là một thế giới to lớn, sáng sủa.

So với khu rừng rậm trên núi Lang Thủ thì đúng hoàn toàn là hai thế giới, bên ngoài hang giống như một thảo nguyên rộng lớn, lọt vào trong tầm mắt là một không gian rộng lớn bằng phẳng, trên mặt đất có cỏ dại thưa thớt, khẽ đung đưa trong gió.

Cuối không gian rộng lớn này là một Thần Điện đơn sơ, được xây dựng bằng gỗ và đá, trông khá nguyên thủy. Nơi nào cũng có những ngôi nhà làm bằng đá và có những đám lửa đã được dập tắt trước cửa nhà, hình như có một bộ lạc sinh sống ở đây.

Nhìn thấy Thần Điện đơn sơ ở phía xa, đôi mắt Anker hơi nheo lại, nghĩ đến "Tượng Landis" trong miệng Nova.

Landis ở đây sao?

Nghĩ đến khả năng này, Anker không thể kiềm nổi bước chân, cũng không quan tâm đến Thanh Ca và những người khác ở đằng sau, cậu dẫm lên phiến đá trước mặt rồi đi về phía Thần Điện.

"Ầm ầm ầm —"

Ngay khi chân Anker đặt lên phiến đá, nó dường như kích hoạt một cơ chế nào đó, có một tiếng "lách cách" tinh tế trong không khí và hang động phía sau họ ầm ầm đóng lại.

Trước khi mọi người kịp phản ứng, cánh cửa của những ngôi nhà bằng đá trước mặt lần lượt mở ra, một nhóm Orc da xanh lá đông nghịt bước ra khỏi nhà.

Nhóm Orc này cầm những thanh gỗ thô khổng lồ trong tay, các loại vũ khí ví dụ như chùy, quanh eo quấn da thú. Chúng có nam có nữ, mặt mũi dữ tợn, răng nanh nhô ra, trông như những hung thần tàn ác.

Cùng lúc đó, một thông báo hệ thống xuất hiện trước mặt Anker.

【Đinh, bạn đã tìm thấy bản đồ ẩn: Sơn trại Orc】

"Nhiệm vụ của tôi hoàn thành rồi!" - Bong Bóng Xanh thốt lên.

Những con Orc đông đúc xung quanh nhìn họ với vẻ mặt không tốt, bọn chúng giơ vũ khí thô sơ lên và đi về phía bọn họ.

Ước chừng có hàng ngàn quái vật trong sơn trại Orc này!!!

Mặc dù vậy, trang bị trên nhóm Orc này thực sự không có gì đáng khen, kích thước cơ thể tương đương như người thường, thậm chí còn thấp bé hơn. Vũ khí và trang bị giống như người nguyên thủy, so với hình thể đầy áp bức của sói xương đỏ, rắn cạp nong bốn đầu ngoài kia, thậm chí có thể ví von như là "binh tôm tướng tép".

Thực sự không có tí cảm giác áp lực nào.

Gai độc trong đội ngũ nhẹ nhàng ném thuật trinh sát qua.

Anh hùng Orc: Cấp 25.

Đội trưởng Orc: Cấp 30.

Trùm Orc: Cấp 40

"Vãi"

Gai độc nhịn không được chửi một câu: "Có quái tinh anh cấp 40!"

"!!!"

Ngay khi những lời này phát ra, toàn đội hỗn loạn.

"Đùa với tui hả, đám quái vật cầm sắt vụn này có cấp cao như vậy hả?"

"Thiệt hả trời, đây chẳng phải là phó bản giai đoạn cuối sao?"

"Đường phía sau bị chặn rồi, không ra được!"

Những người chơi bối rối một lúc rồi sau đó dần dần bình tĩnh lại, cơ thể của họ vô thức tiến về phía Anker từng chút từng chút như thể chỉ có cách này thì họ mới có thể tìm thấy được cảm giác an toàn.

Những tân thủ chỉ mới cấp bảy cấp tám này không thể đánh bại bất kỳ một con quái nhỏ nào, lúc này chỉ có thể dựa vào cậu thiếu niên trước mặt, nếu không sẽ phải kết thúc tại đây.

Giọng nói đám người chơi mỗi người một câu lọt vào trong tai Anker nhưng thậm chí cậu còn không để ý bọn họ đang nói gì. Đôi mắt cậu chỉ dán chặt vào Thần Điện ở phía xa kia.

Không giải thích được, Anker cười lạnh một tiếng như thể cậu không nhìn thấy lũ Orc đang lao tới trước mặt mình như thủy triều, cậu tiếp tục đi về phía trước.

Cậu vừa đi vừa lấy hai quyển trục ma pháp cổ xưa từ trong ba lô.

Quyển trục được chạm khắc hoa văn phức tạp, chất liệu giống như giấy da dê đã rất sờn, được buộc thành cuộn bằng dây vải lanh, toát lên khí chất cổ xưa.

Anker cắn đứt sợi dây trên quyển trục và ném nó xuống đất một cách thản nhiên.

Hai quyển trục chạm đất, bắn lên cao và tan vào không trung trong tích tắc.

"Xùy—"

"Ầm —"

Ngay lập tức, một cơn lốc màu xanh đậm được hình thành bởi ma lực cuộn lên xung quanh cậu thiếu niên!

Ma lực hết sức cô đọng làm không khí như khô cạn, làm mọi người như nghẹt thở, cơn lốc ma pháp đến tầng tầng lớp lớp giống như một con dao sắc bén, thổi vào mặt cực kỳ đau. Hình dáng của Anker dần dần chìm trong cơn lốc làm người khác không nhìn rõ cậu nữa.

Bên trong cơn lốc điên cuồng, sắc bén, giọng nói lạnh lùng của cậu thiếu niên kia truyền đến rõ ràng vào tai từng người.

"Cút ngay."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC