Chương 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vô số Orc giơ cao gậy và vũ khí hướng về phía đội Anker như cơn sóng thủy triều.

Tộc Orc đã mai danh ẩn tích trên đại lục Valsius từ lâu, Anker cũng chỉ biết một ít tư liệu về chủng tộc này.

Thật ra Orc không phải là một chủng tộc mà là một sản phẩm ngoài ý muốn. Mấy ngàn năm trước, một Phù thủy tà ác đầy phi thường đã kết hợp gen của Thú hóa* và Con người rồi sinh ra Orc.

*Thú hóa(兽人): Thú hóa hay hóa thú là khả năng mang tính thần thoại siêu nhiên của con người có thể biến hóa thành các động vật khác bằng cách biến đổi hình dạng cơ thể, việc thú hóa có thể thay đổi hoàn toàn hoặc một phần hình dạng thú vật, việc thú hóa có thể là do nhân vật chủ động thay hình đổi dạng hoặc bị biến hình.

Vị Phù thủy tà ác tên là Claw này đam mê nghiên cứu các loại cơ thể người, trên tay dính đầy máu tươi, tiếng ác lan xa khắp đại lục. Sau đó Hiệp hội Ma pháp sư kết hợp với Tòa thánh Ánh sáng đã tìm được tháp ma pháp sư của vị Phù thủy tà ác này rồi chung tay nhổ chiếc u ác tính của đại lục Valsius.

Là một sản phẩm thí nghiệm, cơ thể của Orc rất mạnh mẽ nhưng trí lực cực thấp. Rất khó để giao lưu bình thường cùng chủng tộc có trí tuệ thấp như vậy nên Hiệp hội Ma pháp sư và Tòa thánh Ánh sáng chỉ đơn giản trục xuất bọn chúng đến vùng hoang dã ở phía bắc lục địa, mặc chúng tự sinh tự diệt.

Một ngàn năm sau, vật đổi sao dời, tộc Orc vốn từ lâu đã không còn trên đại lục lại xuất hiện, kể từ lúc sinh ra cho đến giờ đây cũng là lần đầu Anker nhìn thấy Orc.

Nếu là ngày thường thì có lẽ cậu sẽ có hứng thú với giống loài sinh ra từ phòng thí nghiệm ma pháp này.

Nhưng bây giờ cậu không có tâm trạng làm vậy.

Những nguyên tố ma pháp cuồng bạo trong không khí tạo thành một cơn lốc xoáy có thể nhìn bằng mắt thường và cảm giác áp bức khi cơn lốc xoáy ập vào mặt cũng không thể ngăn cản được bước chân của đoàn Orc. Sứ mệnh của bọn chúng là bảo vệ Thần Điện đằng sau, tiêu diệt hết thảy những kẻ địch dám can đảm xâm nhập.

Tổng cộng Anker đã ném ra hai quyển trục, một cái là 【 Gió lốc ma lực 】bậc 7, và cái kia là 【 Offa - Khí định thần nhàn*】. Đầu tiên có thể ngưng tụ một lượng lớn nguyên tố ma pháp và lưu trữ bên trong quyển trục, thời điểm người sử dụng cần phóng thích ra thì sẽ tăng nồng độ nguyên tố ma pháp lên gấp hàng chục lần bình thường.

*Khí định thần nhàn (气定神闲): nó diễn tả một trạng thái thoải mái và bình tĩnh của tâm trí, trạng thái tinh thần.

Mà Offa - Khí định thần nhàn là một ma pháp trạng thái giúp gia tăng đáng kể mức ma lực của Anker.

Phóng ra hai quyển trục ma pháp hỗ trợ, Anker lập tức cảm nhận được trong cơ thể dâng lên một lượng ma lực khổng lồ sẵn sàng cho cậu sử dụng. Lượng sức mạnh quen thuộc lại trở về, giống như chỉ cần phất tay một cái là có thể tàn sát hết thảy mọi thứ.

Anker không dừng bước, đối mặt với lũ Orc đang xông đến như thủy triều, hai chiếc nhẫn làm phép trên tay cậu liên tục chớp tắt, một đống ma pháp khủng bố đập xuống như một trận địa pháo!

Băng rít gào!

Sen lửa nghiệp đỏ!

Ngọn gió phán xét xanh da trời.

Theo chân Anker, cơn lốc ma pháp vây quanh bọc cậu bên trong, khiến cậu thiếu niên lúc này trông như một vị thần sinh ra từ cơn lốc. Không thể thấy rõ được mặt mũi của cậu trong đống nguyên tố ma pháp dày đặc nữa mà chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy khuôn mặt cùng với đầu tóc đang bay lượn giữa cuồng phong nhưng đôi mắt cậu lại sáng ngời lạ thường!

"Ầm—"

Ngọn gió phán xét cuốn lấy đạn pháo hoa sen lửa nghiệp đỏ rồi rơi xuống, tiếng nổ kịch liệt vang mạnh tận mây xanh, làm đám người Thanh Ca sau khi nghe được cũng chịu không nổi mà phải bịt kín tai. Sau đó nhiệt độ giảm mạnh, một cơn lốc băng khổng lồ xuất hiện từ hư không trên không trung, gầm rú như một con ma thú đầu băng nhắm về phía lũ Orn đông như thủy triều, băng sắc bén cắt vào làn da màu xanh lá đậm của bọn chúng, mỗi lần tiếp xúc đều nổ tung thành một bãi máu thịt màu xanh lá!

Tiếng gào rú không ngừng vang lên liên tục, Thanh Ca hoảng hốt cảm thấy bản thân như đang ở chiến trường Syria. Rõ ràng chỉ có mình Anker nhưng hắn lại thấy giống như cậu đang mang theo thiên quân vạn mã cùng với phi cơ, đạn pháo mà chống lại hàng ngàn con Orc cấp cao.

Ngọn lửa nổ tung trên mặt đất, bùn đất và đá vụn bay lên cao trộn lẫn cùng với máu thịt màu xanh lá của đám Orc rồi nặng nề rơi xuống, tiếp theo lại bị ma pháp khác làm cho nổ tung lên — ma pháp liên tục không ngừng này khiến không gian vốn đang trống trải bằng phẳng trong nháy mắt biến thành địa ngục trần gian.

Thanh Ca nhìn cơn lốc ma lực đang bao quanh Anker, thân hình nhỏ gầy của cậu trong chiến trường rộng lớn này trông còn nhỏ bé hơn nữa nhưng lại làm người ta không thể rời mắt.

Hội trưởng hội Thánh kiếm tại giờ khắc này lại thấy hơi sợ hãi.

"Anker, Anker —!"

Anker không hề quay đầu lại, dưới sự bao phủ của ma lực bậc Đại Ma đạo sư, dù có một con muỗi bay ngang qua cậu cũng có thể ngay lập tức bắt lấy. Cậu chỉ nhẹ nhàng nâng tay, nhẫn làm phép trên tay sáng ngời, sau đó tướng quân tộc Orc đang muốn đánh lén cậu gục xuống mà không hề báo trước.

Ma pháp sư không hổ danh là những "Cỗ máy chiến tranh", lũ Orc ở đây phải đến mấy nghìn con, nhìn thoáng qua thôi đã thấy đông đúc rồi, dù có đứng yên cho người ta giết cũng phải đánh mất nửa ngày mới xong.

Nhưng Anker lại liên tục giáng xuống những ma pháp cực lớn, mỗi lần ra tay đều khiến một khu vực đông đúc lũ Orc nổ tan thành một đống máu thịt hỗn loạn. Chỉ mười phút trôi qua, số lượng quân đội Orc rõ ràng giảm bớt một nửa!

Không ai có thể cản nổi bước chân cậu tiến lên.

Tuy trí thông minh của bọn Orc rất thấp nhưng vẫn tồn tại bản năng sinh tồn. Đối mặt với sức mạnh to lớn như muốn phá hủy trời đất này, âm thanh rít gào trong miệng bọn chúng càng lúc càng nhỏ, thanh âm cũng càng lúc càng thấp, bước chân cũng bắt đầu do dự không tiến tới tiếp.

Sau khi Anker dùng Sen lửa nghiệp đỏ để giải quyết đám Orc trước mặt, không còn kẻ địch nào có can đảm tiếp cận cậu nữa. Mũ áo choàng màu đen của cậu thiếu niên không biết từ lúc nào đã rơi xuống, cậu ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh như băng quét quanh đám Orc.

Đội quân Orc ban đầu vốn hùng hổ đều lùi lại một bước.

"Ta đã nói đừng ngăn ta rồi."

Anker lạnh lùng nói vài lời rồi sau đó tiếp tục tiến lên.

Lần này, không có bất kỳ một tên Orc nào dám chặn trước cậu nữa.

Cậu đi thẳng một đường không có trở ngại, cuối cùng đi đến trước Thần Điện đơn sơ.

Ngay lúc cậu đang chuẩn bị dùng ma pháp phá hủy Thần Điện, đột nhiên đằng sau cậu truyền đến một tiếng thét non nớt "Oa oe a a a".

Anker xoay người lại, trong bàn tay vốn trống không xuất hiện một thanh kiếm băng lạnh giá.

Cậu vốn chuẩn bị chém tên Orc muốn đánh lén thành hai nửa nhưng khi Anker nhìn thấy gương mặt của kẻ muốn đánh lén, trong nháy mắt cậu lại do dự.

Trước mắt cậu là một Orc còn nhỏ, thậm chí còn chưa cao đến một mét, ngay cả răng nanh trên khóe miệng cũng ngắn ngủn, bộ dạng hoàn toàn chưa phát triển xong, làn da màu xanh lục, cầm một cái chùy nho nhỏ, nhìn trông khá buồn cười.

Con Orc nhỏ dừng chân, mũi kiếm băng giá chĩa vào yết hầu nó, lúc nào cũng có thể đoạt đi mạng sống nhỏ nhoi của nó.

"Oa a a a!"

Con Orc nhỏ vẫy chiếc chùy trong tay, cố gắng giả vờ hung dữ nhưng tiếng gầm run rẩy và đôi chân run run của nó làm lộ rõ ​​sự sợ hãi.

Anker dừng tay lại.

Lúc này bỗng có một con Orc khác lao ra từ đám Orc, không màng tiếng rộng giận hoảng sợ của các Orc khác, chạy một mạch đến trước mặt Anker, ôm lấy con Orc nhỏ tuổi kia.

Đó là một tên Orc trẻ tuổi, nhìn qua không lớn hơn con Orc nhỏ kia được bao nhiêu lắm, nó chắn trước mũi kiếm băng của Anker, quỳ xuống thẳng tắp, chỉ con Orc nhỏ phía sau rồi lại chỉ về phía Thần Điện, vẻ mặt căng thẳng.

"Gollum Gollum, Gollum Gollum!"

Tên Orc trẻ tuổi bô bô nói một lúc rồi xoay người ôm lấy con Orc nhỏ đang giãy giụa, trên mặt lộ ra vẻ xin tha.

Ngôn ngữ của tộc Orc, Anker nghe không hiểu.

"Gollum Gollum!!"

Thấy Anker vẫn không bị lay động, tên Orc trẻ tuổi trông lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng.

Nó và con Orc nhỏ có thể là anh em, cũng có thể là bạn bè, nó đang cúi đầu xin tha với vị thiếu niên Ma pháp sư trước mặt vì con Orc nhỏ kia, cầu xin vị Ma pháp sư mạnh mẽ này sẽ tha cho bọn nó.

Xung quanh được bao quanh bởi các Orc trưởng thành mặt đầy lo sợ, chúng thoáng nhìn nhau rồi do dự trong chốc lát, cuối cùng cũng đều buông vũ khí trong tay xuống.

Anker không nói gì, cậu chỉ lẳng lặng đứng tại chỗ, ánh mắt dừng ở hai Orc một lớn một nhỏ trước mặt, suy nghĩ hơi lơ đãng.

Thời điểm cậu tiến vào trong sơn trại Orc, Anker đã bắt được hơi thở nghi thức ma pháp ở đây.

Ngọc hiến tế hắc ám đến từ chỗ này. Điều kiện chế tạo Ngọc hiến tế hắc ám là linh hồn của loài người, điều này chứng tỏ đám Orc nhất định đã tàn sát những thôn xóm lân cận, hiến tế một lượng lớn sinh mạng nhân loại để cung phụng cho tòa Thần Điện này.

Dù cho đứng ở lập trường loài người hay là đứng ở cái nhìn tổng quan của một Đại Ma đạo sư thì đám Orc đã tàn sát nhân loại đều đáng chết.

Nhưng cậu lại do dự.

Ánh mắt của con Orc nhỏ mang theo thù hận, dưới sự bảo vệ của một con Orc khác vẫn không quên nhe răng trợn mắt với Anker. Ánh mắt của nó làm Anker nhớ đến bản thân lúc xưa.

Làm ngờ mối nguy hiểm trước mặt, ỷ vào sự bảo vệ và cưng chiều của người khác đổi với mình mà trắng trợn giương nanh múa vuốt.

Thật ngây thơ, thật buồn cười làm sao.

Anker khẽ thở dài, kiếm băng trong tay tan đi.

Đôi khi cậu rất ghét sự do dự thiếu quyết đoán của bản thân, nếu đứng đây là một Đại Ma đạo sư khác, người đó chắc chắn sẽ không chút do dự, mắt cũng không chớp mà đem đám Orc này tiêu diệt sạch sẽ.

Có thể vì bản thân còn ít tuổi, cũng có thể do bản thân ngây thơ lố bịch, tràn ngập đồng tình, thánh mẫu bạch liên hoa...

Nhưng khoảnh khắc nhìn thấy tên Orc trẻ tuổi bảo vệ con Orc nhỏ kia, Anker không thể ra tay nổi.

"Ta hỏi, cậu đáp." Anker nhìn tên Orc trước mặt và nói.

Tên Orc trẻ tuổi phát hiện bản thân có thể nghe hiểu lời Anker nói, rõ ràng cậu thiếu niên trước mặt vẫn nói ngôn ngữ loài người nhưng nó lại có thể hiểu rõ ý tứ trong đó.

Ma pháp bậc 2, thông hiểu ngôn ngữ.

Các Ma pháp sư luôn nghiên cứu các loại ma pháp hiếm lạ cổ quái như vậy.

"Ngài hỏi đi...thưa đại, đại nhân Ma pháp sư."

Tên Orc trẻ tuổi nơm nớp lo sợ nói.

"Tên cậu là gì?"

"Tôi là Gollum." - Tên Orc nói.

Anker lấy viên ngọc hiến tế hắc ám từ trong ba lô ra: "Vật này của mấy người à?"

Mặt Gollum lộ vẻ do dự.

"Ta khuyên cậu nên nói thật." Trước mặt Anker mọc lên một quả cầu ánh sáng của thuật nói thật: "Không ai có thể nói dối trước mặt một Ma pháp sư."

Gollum ngập ngừng chốt lát rồi cuối cùng vẫn nhỏ giọng nói: "...Đúng vậy thưa đại nhân."

Quả cầu ánh sáng biến thành màu xanh lục, ý chỉ nói thật.

Ánh mắt Anker lạnh lùng: "Mấy người chiến đấu cho ai? Ai sai mấy người dùng nghi thức ma pháp hắc ám này?"

Trời sinh tộc Orc không có chút thiên phú gì về ma pháp, cũng không có khả năng sử dụng nguyên tố ma pháp, bọn chúng là chủng tộc bị các vị thần ma pháp vứt bỏ. Chỉ dựa vào mình chúng thì không có khả năng dùng được nghi thức ma pháp, chắc chắn sau lưng chúng có Ma pháp sư nào đó sai khiến.

"Là...là đại nhân Tuyết Kiến." - Gollum cúi đầu: "Bọn tôi chiến đấu vì đại nhân Tuyết Kiến, ma pháp mà ngài nói cũng là kiệt tác của vị đại nhân kia."

Tuyết Kiến?

Cái tên này quá đỗi xa lạ, Anker tìm kiếm tên của tất cả những Ma pháp sư nổi tiếng mà cậu biết trong trí nhớ của mình nhưng tìm được người nào.

"Hắn là ai? Hắn ở đâu..."

Anker còn đang muốn tiếp tục truy hỏi.

Nhưng đúng lúc đó, trên chiến trường vốn đang yên tĩnh bỗng xuất hiện biến cố!

Thần Điện phía sau Anker đột nhiên sinh ra một cổ ma lực hắc ám khiến người ta khiếp hãi, cậu quay đầu lại nhìn, phát hiện Thần Điện được dựng đơn sơ bằng gỗ và đá kia đang rung chuyển dữ dội, phát ra âm thanh ầm ầm.

Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt trong phút chốc đập vào lòng Anker!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC