Chương 48: Không phải điều em muốn (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Chương 48: Không phải điều em muốn (2)

Edit: Meo Meo Lười Sưởi Nắng

------------

Hứa Ngôn Tịch dẫn theo Lý Uyển Lộ đi đường vòng, tiến về phía xe của mình. Xe của Hứa Ngôn Tịch có kính chống đạn, nếu như có thể đi vào trong xe, ít nhất sẽ an toàn hơn rất nhiều.

Cố gắng hạn chế phát ra tiếng động, Hứa Ngôn Tịch thừa dịp đối phương chưa định vị chuẩn xác, nhanh chóng tiến lên mở cửa cho Lý Uyển Lộ lên xe. Vừa đóng cửa xe, lập tức cảm giác được thân xe bị đạn tấn công.

Đối phương hiển nhiên đã phát hiện ra vị trí của hai người, Hứa Ngôn Tịch khởi động xe, đạp xuống chân ga.

Qua kính chiếu hậu, mấy chiếc xe đen theo hai người ra khỏi bãi đậu xe, bắt đầu liều mạng đuổi theo, Hứa Ngôn Tịch hỏi: "Tiểu thư, cô rốt cuộc chọc phải vị nào đây?"

"Tôi biết cái trym ý...". Lý Uyển Lộ không ngừng quay đầu nhìn đám người truy kích phía sau: "Ba tôi làm kinh doanh, lòng dạ hiểm ác, kết quả chính là để đứa con gái duy nhất này chịu thay... Lái nhanh lên, lái nhanh lên, sắp đuổi kịp rồi!"

Xem ra khó cắt đuôi rồi.

Hứa Ngôn Tịch đành phải một tay nắm tay lái, một tay rút ra di động.

"Alo, Lý ca, tôi bị người tấn công. Đúng, hệ thống định vị đang bật, làm phiền đến tương trợ một chút... Ừm... Đoán chừng ba, bốn chiếc xe... Đối phương có súng..."

Cúp máy, Hứa Ngôn Tịch nhìn thẳng phía trước, nhắc nhở một câu "Ngồi chắc", sau đó đạp mạnh chân ga.

Xe lao đi vun vút, Lý Uyển Lộ nắm lấy tay nắm trên đầu, thân thể theo lực quán tính lật qua lật lại.

"Ôi mẹ ơi, thật kích thích, chuẩn đàn ông a!"

Nghe xong, Hứa Ngôn Tịch xém chút thì cắn phải đầu lưỡi.

"Tiểu thư, chúng ta bây giờ là đang liều mạng, không phải đang chơi!"

Lý Uyển Lộ le lưỡi: "Không vui gì cả!"

Lý ca hành động rất nhanh, sau khi nhận được điện thoại của Hứa Ngôn Tịch liền lập tức xuất kích, theo phương hướng ngược lại đánh úp tới.

Có tiếp viện từ Đông Đường, tình thế lập tức nghịch chuyển. Trên phương diện xử lý mấy chuyện đột nhiên phát sinh như thế này, đám người Lý ca rất có kinh nghiệm.

Xe đối phương bị chặn, đối mặt với bên Đông Đường rõ ràng đang mang theo vũ khí hạng nặng, chỉ có thể ngoan ngoãn đầu hàng.

Lý Uyển Lộ vốn còn muốn xuống xe, dạy dỗ mấy tên dám đánh lén nàng, lại bị Hứa Ngôn Tịch kéo lại.

"Đừng làm vậy, là con gái thì cứ an ổn ngồi yên là được, mọi việc để cho nam nhân xử lý."

Lý Uyển Lộ hiếm khi bị người khác coi là kẻ yếu, thế mà lại ngoài ý muốn phát hiện tâm tình không vì vậy mà xấu đi, ngược lại cảm thấy thật rung động.

Mượn điện thoại Hứa Ngôn Tịch gọi cho ba nàng, Lý phụ (ba Lý) đối việc này hết sức chấn kinh, hận không thể ngay lập tức chạy tới trấn an con gái mình. Bị Lý Uyển Lộ rống to vài câu, cuối cùng Lý phụ đành phải đáp ứng phái người tới Đông Đường giải quyết hậu quả.

"Nếu không phiền, đưa tôi về nhà nhé."

Dù sao cũng đã ra tay giúp người, một chút chuyện nhỏ này Hứa Ngôn Tịch đương nhiên sẽ không để ý.

Nhưng hai phút sau, Hứa Ngôn Tịch lại bắt đầu hối hận.

"Nếu như không nhầm, người vừa tới hỗ trợ là người của Đông Đường phải không?"

"Anh ngầu quá, vậy mà có thể gọi được người Đông Đường tới, anh đến cùng là ai a? Tôi trước kia sao lại chưa gặp qua anh?"

"Đúng rồi, tôi tên Lý Uyển Lộ, anh biết ba tôi không?"

Hứa Ngôn Tịch lượt lại những bên hợp tác với Đông Đường, mang họ Lý, lại có một người con gái.

"Hồng Kông Lý thị?"

"Ai! Anh biết hả, vậy tôi cũng không cần giới thiệu nữa, tôi là Lý Uyển Lộ, rất hân hạnh được biết anh."

Hồng Kông Lý thị thế lực lớn thứ hai sau Diệu bang của Từ Hiển Đông ở Hồng Kông, cũng là đối tượng mà Lôi Khiếu cực lực lôi kéo để đối phó với Từ Hiển Đông.

"Đông Đường, Hứa Ngôn Tịch."

"Hứa Ngôn Tịch!!"Lý Uyển Lộ lập tức bùng nổ.

"Wow, anh chính là người yêu trong truyền thuyết của Lôi Khiếu a!"

Hứa Ngôn Tịch nghe vậy, suýt thì lái xe chèn lên cả vỉa hè.

Không biết phải trả lời như thế nào, Hứa Ngôn Tịch lựa chọn trầm mặc.

"Anh không giải thích? Nói như vậy là thật hả?"

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Uyển Lộ hiện lên một tia phiền muộn, rất nhanh liền biến mất.

"Anh sinh ra đã gay hay là bị bẻ cong? Thật sự không có chút hứng thú nào với nữ nhân sao?"

Lý Uyển Lộ xích lại gần Hứa Ngôn Tịch, chớp chớp đôi mắt to của nàng.

"Hay ở phương diện kia có chướng ngại...". Lý Uyển Lộ dời tầm mắt xuống phía dưới Hứa Ngôn Tịch.

Két ----

Hứa Ngôn Tịch phanh gấp, Lý Uyển Lộ trở tay không kịp, suýt thì đụng phải kính chắn gió.

"Này, anh..."

Lý Uyển Lộ vừa định phàn nàn hai câu, Hứa Ngôn Tịch đã khoác tay qua ghế lái phụ.

Gương mặt tinh xảo tiến lại rất gần, Lý Uyển Lộ cả người ngây ngẩn.

"Tôi có chướng ngại hay không, cô có thể tự mình thử xem". Lúc này Hứa Ngôn Tịch lại có chút tà ác, dù sao cũng không có nam nhân nào chịu được sự chất vấn của nữ nhân trên phương diện kia cả.

Lý Uyển Lộ sửng sốt mấy giây, bỗng nhiên hưng phấn hôn chụt một cái lên mặt Hứa Ngôn Tịch.

"Anh đến đi, tôi không sợ, nhưng mà sau đó phải chịu trách nhiệm nha!"

Nghe được lời Lý Uyển Lộ, Hứa Ngôn Tịch lập tức sinh ra cảm giác bất lực.

Bất đắc dĩ trở lại chỗ ngồi của mình, gục người lên tay lái, Hứa Ngôn Tịch nói: "Tiểu thư, mọi việc đủ loạn rồi, xin đừng làm loạn thêm được không?"

Một lần nữa khởi động xe, Hứa Ngôn Tịch bất giác đạp mạnh chân ga, chỉ muốn nhanh chóng đem vị đại tiểu thư phiền phức này tống về nhà.

"Này, điều kiện của tôi rất tốt, sao anh không thử suy nghĩ một chút xem?". Lý Uyển Lộ vẫn không chịu từ bỏ ý định.

Hứa Ngôn Tịch cười: "Đại tiểu thư, điều kiện của tôi quá kém, không xứng với cô."

Lý Uyển Lộ hừ một cái: "Tôi cũng đâu có chê anh, đừng có làm bộ trước mặt tôi."

Vất vả mãi mới đến Lý trạch, Hứa Ngôn Tịch xuống xe, mở cửa xe cho Lý Uyển Lộ.

"Ngủ ngon."

Ý tứ tiễn khách rõ ràng, Lý Uyển Lộ cũng không thể ngồi ì lại xe không chịu đi.

"Hứa Ngôn Tịch!"

Nhìn Hứa Ngôn Tịch ngồi lại trong xe, Hứa Ngôn Tịch bỗng nhiên xoay người đập lên cửa kính.

"Tối nay cám ơn anh, không có anh là tôi thảm rồi."

"Thuận tay mà thôi."

Lý Uyển Lộ nhìn gương mặt mỉm cười của Hứa Ngôn Tịch, nghiêng đầu.

"Tôi để ý anh rồi, làm sao bây giờ?"

Hứa Ngôn Tịch đen mặt, đành phải chật vật đáp lại một câu "Bớt điên".

Hứa Ngôn Tịch không muốn tiếp tục để ý đến Lý đại tiểu thư đang phát hoa si (si mê) kia, nhanh chóng khởi động xe rời đi.

Sau lưng, còn truyền đến giọng nói vang to của Lý Uyển Lộ.

"Ngày mai tôi tới Đông Đường tìm anh a —— "

Hứa Ngôn Tịch nhăn hết cả trán, về đến nhà liền tắm rửa rồi vùi đầu ngủ, không muốn đem chuyện này để ở trong lòng.

Ngày hôm sau, Hứa Ngôn Tịch đi làm như bình thường. Vừa bước vào văn phòng, lập tức bị cảnh tượng một phòng đầy hoa đập vào mắt. Lui mấy bước nhìn lại biển tên trên tường, đúng là phòng làm việc của cậu, không sai.

Hứa Ngôn Tịch xoa xoa huyệt thái dương, quay người hỏi: "Chuyện này là sao?"

Thư ký cung kính đứng thẳng người: "Tập đoàn Lý thị ở Hồng Kông đưa tới, nói là cám ơn ân cứu mạng của Hứa trợ lý với thiên kim Lý thị."

"Gọi người tới dọn đi, nếu không tôi không làm việc được."

"Vâng."

Hiếm khi nhìn thấy Hứa trợ lý từ trước đến nay luôn thanh lãnh lại lộ ra thần sắc bất đắc dĩ như vậy, thư ký nhỏ xoay người sang chỗ khác, che miệng cười không ngừng.

Kim đồng hồ chỉ đến chín giờ đúng, Lôi Khiếu vừa định đứng dậy xuống phòng họp, đột nhiên nhận được điện thoại.

Nghe được danh tính của đối phương, Lôi Khiếu nhíu mày.

"Để cô ta lên."

Không đến một phút sau, Lý Uyển Lộ hùng hùng hổ hổ vọt tới văn phòng Lôi Khiếu, thậm chí không thèm gõ cửa đã xông vào.

Khác biệt với bề ngoài "dịu dàng", một thân mang trang phục dạ hội màu tím hôm qua, hôm nay Lý Uyển Lộ chỉ mặc áo thun màu hồng đơn giản, phía dưới mặc quần jean phổ thông, nhìn qua rất tuỳ tiện.

"Lý tiểu thư, có chuyện gì sao?."

"Lôi Khiếu đúng không?". Hai tay Lý Uyển Lộ chống lên bàn làm việc của Lôi Khiếu.

"Tôi tuyên bố, từ hôm nay trở đi, anh chính là tình địch của tôi!"

Lôi Khiếu ngồi vắt chân, cười hỏi: "Lý tiểu thư coi trọng Ngôn Tịch nhà tôi rồi sao?"

"Hôm qua được cứu nên muốn lấy thân báo đáp?". Hiếm khi bị nữ nhân hoàn toàn không đem mình để vào mắt, sắc mặt Lôi Khiếu có chút cân nhắc.

"Đừng có mà nhà tôi này nhà tôi nọ, Hứa Ngôn Tịch chỉ vì công việc mới ở đây, về sau hắn là của nhà ai còn chưa biết đâu!"

Lôi Khiếu ngoắc ngoắc khóe môi, cười nói: "Tôi rất chờ mong."

"Cám ơn Lôi tiên sinh. Như vậy, buổi trưa tôi định hẹn Hứa Ngôn Tịch ăn cơm, hi vọng anh đừng tới quấy rầy, hẹn gặp lại!"

Lý Uyển Lộ vừa dứt lời, quay người hùng hùng hổ hổ rời khỏi văn phòng Lôi Khiếu.

Đợi Lý Uyển Lộ đi khỏi, sắc mặt tươi cười của Lôi Khiếu bỗng nhiên trầm xuống.

Một lúc lâu sau, Lôi Khiếu bỗng nhiên cầm cốc nước, ném mạnh về phía cửa.

Loảng xoảng một tiếng thật lớn, mảnh cốc vỡ rớt xuống đầy đất.

Thư ký bên ngoài nghe thấy tiếng động, nhanh chóng mở cửa vào xem xét, lại trông thấy Lôi Khiếu trưng ra vẻ mặt kinh khủng chớ lại gần.

"Ai cho cô vào đây? Cút ra ngoài!"

Bị Lôi Khiếu quát to, toàn thân thư ký run lên một cái, lập tức giống như gặp quỷ lui ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net