- chương 8 -

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trăng tàn cuối tháng, có điểm buông xuống. Gió nhẹ quét qua cây cỏ, mang theo cảnh giác mát lạnh.

Một thiếu nữ mỹ mạo ở trước gương đồng, một nha hoàn cầm trong tay cây lược gỗ, thật cẩn thận mà chải mái tóc dài của nàng. Kẽo kẹt một tiếng, cửa phòng mở ra, Kim Hoa đang cầm một chậu nước ấm đi vào trong phòng, thiếu nữ trước gương ngắm nàng liếc mắt một cái, chu thần khẽ mở, kêu

“Kim Hoa.”

“Vâng.....”

“Ngươi lại đây.” Trầm Nguyệt Nga hướng nàng ngoắc ngoắc, Kim Hoa buông mâm gỗ, nơm nớp lo sợ mà đi qua. Trầm Nguyệt Nga nhìn ra nàng kích động, thản nhiên cười nói

“Ngươi đừng sợ, ta chỉ là muốn hỏi ngươi một sự tình.”

“Vâng.....” Kim Hoa miệng đáp lời, tay vẫn là phát run, Trầm Nguyệt Nga này trời sinh tâm địa ác độc, đối bọn nha hoàn từ trước đến nay không có vẻ mặt tốt, hôm nay cư nhiên thái độ khác thường, thân thiết mà đối nàng mỉm cười, thật sự làm cho người ta không thể không kinh hãi.

Trầm Nguyệt Nga lôi kéo tay nàng, nói “Ta hỏi ngươi, ngươi hôm nay ở Cúc Yến nói chuyện với ai?”

Lời này vừa nói ra, Kim Hoa nhất thời sợ tới mức mặt không còn chút máu. Nàng nguyên tưởng rằng chính mình cùng Miêu Tuyết Khanh nói chuyện với nhau chỉ trong chốc lát sẽ không bị nhìn đến, không thể tưởng tượng.....

“Ngươi yên tâm, ta không phải trách cứ ngươi.” Trầm Nguyệt Nga nhẹ nhàng cười, trong mắt tinh quang lóe ra, nàng lại nói “Ngươi cũng biết người nói chuyện với ngươi mang thân phận gì?”

“Hắn...... Miêu công tử là thị vệ trong phủ phải không?......” Kim Hoa chính mình cũng không dám chắc, nói.

“Hắn chẳng những là thị vệ trong phủ, mà còn là người hầu bên người Hạ Hầu Huân, là người Hạ Hầu công tử tối tín nhiệm.” Trầm Nguyệt Nga nói, nha hoàn tướng mạo bình thường, dáng người gầy yếu cấp nàng chải đầu vẫn chuyên chú nghe các nàng đối thoại, bất quá trên mặt hắn thần sắc dại ra không khác gì đầu gỗ, hoàn toàn không có cảm xúc biến hóa.

“Là như thế......” Kim Hoa gấp gáp nói “Tiểu thư, ta cùng Miêu công tử trong lúc đó không có gì, ngài ngàn vạn lần đừng nóng giận......”

“Ngươi cùng hắn nảy sinh quan hệ, ta cao hứng đều không kịp, như thế nào lại sinh khí?” Trầm Nguyệt Nga nói ra lời mà nàng không tưởng được. Thấy Kim Hoa thần tình hoang mang, Trầm Nguyệt Nga giải thích nói “Mạnh đà chủ đem ta đưa tới cũng hơn một tháng, Hạ Hầu công tử nhưng vẫn đối ta làm như không thấy, còn như vậy tiếp tục, ta như thế nào có thể làm… thất vọng Mạnh đà chủ, như thế nào có thể làm… thất vọng chính mình?”

Trầm Nguyệt Nga nguyên là ca kỹ, tuổi còn trẻ lại xinh đẹp, bị một trong ba phân đà chủ của Độc Phiến Môn 'Mạnh Khâu Ly' nhìn trúng, đem nàng hiến cho Hạ Hầu Huân. Không thể tưởng được Hạ Hầu Huân nhận lấy nàng rồi lại đối nàng chẳng quan tâm, hoàn toàn không có bị vẻ đẹp của nàng đả động. Chẳng những làm cho Trầm Nguyệt Nga kiêu ngạo bị đả kích, càng làm cho Mạnh Khâu Ly vốn muốn lấy lòng hắn mất thể diện.

Yến hội lần này, Trầm Nguyệt Nga dùng hết thảy biện pháp vẫn là không thể lôi kéo chú ý của y, vốn tưởng rằng lúc này phải nhận mệnh bị đày vào lãnh cung, không thể tưởng được nàng phát hiện nha hoàn chính mình cùng người hầu của Hạ Hầu Huân có điểm quen biết.

“Kim Hoa, ngươi hảo hảo cùng vị Miêu công tử kia ở chung, có thể làm cho hắn thích ngươi càng tốt.” Trầm Nguyệt Nga lời nói kinh người mà phân phó, Kim Hoa nghe xong lại đỏ mặt nói lắp.

“Tiểu thư....này.... Điều này sao có thể.. Ta không biết làm như thế nào......”

"Ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi tiếp cận hắn, ngươi phải dùng hết mọi thủ đoạn vốn có để làm cho hắn thích ngươi, đây chính là quan hệ đến vận mệnh tương lai của chúng ta."

“Vận mệnh?”

“Chỉ cần Miêu công tử thích ngươi, hắn có thể trợ giúp ta tiếp cận Hạ Hầu công tử. Chờ Hạ Hầu công tử bị ta mê hoặc, ta muốn hắn làm cái gì đều có thể, sau đó ta sẽ cho ngươi cùng Miêu công tử thành thân. Ngươi nói, này không phải quan hệ đến vận mệnh chúng ta sao?” Trầm Nguyệt Nga ý nghĩ kỳ lạ mà nói. Kim Hoa nghe được nghẹn họng nhìn trân trối, nàng nói quanh co

“Tiểu thư...... Chính là ta...... Ta sợ ta làm không được......”

“Ngươi cứ đi, ta sẽ giúp ngươi.” Trầm Nguyệt Nga lần nữa cổ vũ “Ngươi không phải cũng thích Miêu công tử sao? Ngươi chẳng lẽ không muốn tìm một vị lang quân giống hắn sao? Ta xem Miêu công tử đối với ngươi cũng rất tốt, nói không chừng hắn cũng giống ngươi, đã sớm đối với ngươi động tâm. Chỉ cần ngươi tích cực một chút, muốn mê hoặc hắn căn bản không thành vấn đề, như vậy vừa có thể thành toàn các ngươi, cũng có thể tác hợp ta cùng Hạ Hầu công tử, chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện?”

Kim Hoa có điểm động tâm, nụ cười ấm áp như mùa xuân của Miêu Tuyết Khanh hiện ra trước mắt, nàng tâm thần mê đãng, không tự chủ được mà đáp “Ta đây thử xem......”

“Tốt lắm, đồng ý là đúng rồi.” Trầm Nguyệt Nga trên mặt lộ vẻ tươi cười đắc ý, nàng không biết, nha hoàn phía sau nàng cũng cùng lóe ra đôi mắt quỷ kế nhìn chăm chú vào các nàng......

Ngọ thiện, đệ tử cùng thị vệ luyện công trở về thiện đường.

Miêu Tuyết Khanh một thân mặc tố y đi vào thiện đường rộng lớn, như thường ngồi ở bàn gỗ bên cạnh. Lão mụ tại trù phòng bưng tới thịt thang, giữa mỗi bàn đặt một nồi, cơm tẻ còn lại ở trong thùng gỗ, đặt dựa vào tường, tùy ý tôi tớ thịnh cơm. Một ít đệ tử đói khát khẩn cấp chạy đến chỗ đặt cơm xếp hàng, Miêu Tuyết Khanh cầm lấy bát, yên lặng đứng trong đội ngũ.

Chỉ nghe phía trước vài tên đệ tử thảo luận

“Uy, ngươi xem, thịnh cơm đại nương bị thay thế.”

“Ta xem xem...... Thật sự, đổi thành một tiểu cô nương!”

“Nga nga...... Tiểu cô nương bộ dạng không tồi nga......” Nhóm đệ tử nam ngày thường khinh thường nữ nhân cũng kích động lên.

“Oa...... Thật sự hảo đáng yêu, như thế nào còn không có đến phiên ta a......”

Tất cả mọi người hưng trí ngẩng cao, Miêu Tuyết Khanh nhưng vẫn không đếm xỉa đến, đối với thịnh cơm cô nương mới đến không có hứng thú, đến khi người phía trước hắn cầm chén cơm đầy tránh ra, hắn mới nhìn rõ bộ dáng cô nương kia.

Miêu Tuyết Khanh ngẩn ngơ.

Kim Hoa hai mắt hàm xuân, hai má hồng hồng, ngượng ngùng nhận lấy cái bát từ Miêu Tuyết Khanh, thấp giọng hỏi “Xin hỏi phải lấy nhiều hay ít?”

“Lấy nhiều đi.” Miêu Tuyết Khanh rất nhanh liền từ trong kinh ngạc phục hồi lại.

“Được.” Kim Hoa cho hắn một chén tràn đầy, còn dùng thìa đem cơm ép tới gắt gao.

“Làm phiền.” Miêu Tuyết Khanh tiếp nhận cơm, không nói thêm gì nữa liền đi, Kim Hoa cũng tiếp tục cấp những người khác thịnh cơm.

Ngọ thiện trôi qua, cơm nước xong mọi người lục tục rời đi, bình thường Miêu Tuyết Khanh luôn ăn xong rồi bỏ đi nhưng hôm nay lại không có vội vã đứng dậy, vẫn ngồi ở vị trí cũ. Đợi mọi người đi hết, tôi tớ bắt đầu thu thập chén bát. Kim Hoa cũng đi ra giúp, nàng gặp Miêu Tuyết Khanh ngồi, biết đối phương đang chờ mình, vì thế ngượng ngùng tới gần.

“Miêu đại ca......”

Miêu Tuyết Khanh đứng lên, nhẹ hỏi “Ngươi như thế nào lại ở chỗ này?”

“Này......” Kim Hoa không nghĩ nói dối lừa hắn, khả lại không thể nói ra tình hình thực tế. Miêu Tuyết Khanh thấy nàng tựa hồ có lời khó nói, vì thế hạ giọng hỏi

“Có phải hay không tiểu thư ngươi đem ngươi tới?”

“Không phải.” Kim Hoa vội vàng lắc đầu, không khỏi hắn hiểu lầm, nàng bất đắc dĩ đành phải nói ra nguyên nhân Trầm Nguyệt Nga chỉ nàng “Kỳ thật..... Tiểu thư cảm thấy nha hoàn bên người chính mình nhiều lắm...... Vừa vặn phòng ăn bên này có cái ghế trống, cho nên liền đem ta điều lại đây......”

Tình huống thật sự là Trầm Nguyệt Nga mua được quản gia bên trong phủ, đem Kim Hoa an bài ở trong này, cho nàng có càng nhiều cơ hội cùng Miêu Tuyết Khanh ở chung. Bất quá Miêu Tuyết Khanh không nghĩ sâu như vậy, đối với giải thích của Kim Hoa cũng không có hoài nghi. Hắn gật đầu nói

“Thì ra là thế.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net