Chương 66

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Lại muốn trước ngược sau giết?

Rất ngu ngốc.

Ngu ngốc đến không có thuốc chữa.

Có lẽ ta nên đa tạ, các ngươi cho ta một cơ hội giết sạch các ngươi.

Nhân lúc Cảnh giúp hắn đánh lạc hướng, Tần Thiên tập trung tinh thần, nhắm hướng vị sư phụ kia, nhanh như chớp lập trận pháp quấy nhiễu, khiến cho vị sư phụ kia không thể nào xuất chiêu được. Trung niên nam nhân thấy công lực có biến, sắc mặt hắn biến hóa, sau đó hắn biết ngay là ai làm.

Ở nơi này, kẻ có thể điều khiển thiên địa lực lượng, ở khoảng cách xa khống chế thiên địa pháp tắc, chỉ có thể là Tần Thiên. Hắn ban đầu còn không tin người trẻ tuổi như vậy lại có thể đạt được bực này công phu, hắn còn nghi ngờ lời của sư huynh của hắn, nhưng lúc này hắn liền tin.

Không nói không rằng, hắn một chưởng phong đánh thẳng vào giữa ngực Tần Thiên. Không nghĩ tới chưởng phong đánh trúng một trận pháp, hoàn toàn phản ngược lại, khiến hắn trong chớp mắt nội tức rối loạn. Tần Thiên chớp lấy cơ hội, tập trung tinh thần lực khống chế nội lực của trung niên nam nhân, lập trận pháp khóa cứng lại nội lực, sau đó rất nhanh vận dụng phân rã năng lực, đem một vùng cột sống của trung niên nam nhân đánh hỏng.

Chuyện thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh. Trung niên nam nhân chỉ vừa kịp đánh xong một chưởng phong liền cảm giác được tay chân cứng đờ, sau đó liền ngã xuống đất, không còn có thể nhúc nhích được nữa.

- Ngươi...!

Tần Thiên nào có tâm tư nghe trung niên nam nhân nói nhảm? Hắn mặc kệ, lập tức tiến hành bước tiếp theo.

Phụng Hoàng Vũ – Phụng Chuyển Càn Khôn.

Phá rồi lại lập, cho nên Phụng Chuyển Càn Khôn sẽ có hai phần, Phá thức pháp cùng Sáng thức pháp. Hắn hoàn toàn không biết chiêu thứ bảy này là cái gì, cho nên hắn lựa chọn thi triển một lượt sáu chiêu thức đầu, sau đó liền án theo tâm quyết của chiêu thứ bảy, thi triển ra thử xem thế nào. Hắn không thi triển thân pháp được, nhưng hẳn là có thể nương nhờ chiêu thức của ám vệ của hắn mà thi triển đi? Tuy rằng có điểm khó khăn không được như ý, nhưng uy lực hội tăng lên không ít.

Cho nên Dương Húc cùng với một đám thuộc hạ của hắn không kịp trở tay, đã thấy từ người Tần Thiên, một luồng hỏa diễm bùng ra, lưỡi lửa tham lam liếm xung quanh, chạm vào thứ gì liền khiến thứ đó phát hỏa. Cảnh thấy cảnh này, hắn đã kinh ngạc, nhưng rất nhanh hắn xông người tới, hướng Dương Húc đâm thẳng vào.

Ngọn lửa vẫn không dừng lại. Lưỡi lửa vừa thổi qua, trên mặt đất hỏa diễm bùng lên cao ngất, cao quá đầu người, sau đó rất nhanh chóng liền thành lốc xoáy, xoáy nát mọi thứ xung quanh. Lốc xoáy xoay tròn, nhưng ở tâm lốc lại là nơi an toàn nhất, không một thứ gì có thể chạm phải. Hoa lửa bung ra, hóa thành từng đốm sáng diễm lệ, xoay tròn, càn quét. Phạm vi cứ rộng dần rộng dần, từng đốm hoa lửa dẫn đường cho cơn bão phía sau đuổi theo, cho đến lúc âm thanh phát ra, nhiễu loạn tâm thần, đem vật chất ở trong vùng không gian đó toàn bộ định trụ.

Rồi sao nữa, Tần Thiên không biết. Hắn không biết tiếp theo phải khống chế như thế nào, cho nên hắn nhắm mắt làm bừa, từ chiêu thứ sáu chuyển sang chiêu thứ bảy thi triển. Vừa động một chút, hắn chợt cảm nhận được, trong phạm vi không gian chứa dạng năng lượng mà hắn thông qua sáu chiêu thức trước tạo ra được cùng biến đổi ra, trong phạm vi mà trước đó hắn âm thầm vẽ trận pháp tăng cường, năng lượng đang ở một quỹ tích vi diệu.

Thực xinh đẹp. Xinh đẹp đến mức hắn chỉ muốn nghẹt thở.

Hắn nhìn thấy những thứ nằm trong vùng không gian đó, từng chút từng chút tan rã, ngay cả không khí cũng bị hắn làm cho tan rã. Rồi ngay sau đó, những thứ kỳ quái ấy lại hợp lại, dần dần lớn lên, trở thành những vật chất lớn hơn.

Trước mắt hắn chính là Sáng thức pháp, nó theo sau Phá thức pháp một cách thật tự nhiên. Hắn nếu có thể động tay chân một chút, ắt có thể từ trạng thái này tạo ra được cái hắn muốn, mà không phải để thứ bị tan vỡ kia tự động kết hợp lại, theo pháp tắc của thiên địa.

Sáng thúc pháp, trước tạo ra vật chất, sau có thể tạo ra vật thể, tạo ra một nhân thể mới, cũng có thể tạo ra pháp tắc.

Thực xinh đẹp, lại càng nguy hiểm.

Muốn có thể Sáng tạo, muốn có thể thay đổi Càn Khôn, chuyển hóa pháp tắc, hắn cũng cần rất nhiều lý luận, nguyên lý cùng thấu hiểu.

Ít nhất, hắn cũng đã mò mẫm được một chút, nó là cái gì. Đã có định hướng, bước tiếp theo hội dễ dàng hơn.

Lần này tình huống giống như bốn năm trước một lần hắn bị bắt cóc về Võ Lâm Minh, bị người cản tay cản chân khắp nơi, nhưng tình huống của hắn tệ hại hơn nhiều, đối phương có ý muốn giết hắn, cho nên nhân lúc hắn đang ngất đi liền phế đi nhãn lực cùng giọng nói của hắn. Cho dù như vậy, hắn vẫn có thể xoay trở.

Mọi chuyện luôn luôn có cách giải quyết đấy.

Chỉ là giải quyết như thế nào trong khả năng của mình, điều này cần phải cân nhắc.

Nếu như cách giải quyết vượt quá so với khả năng của bản thân, kết cục chỉ có một.

Cho nên phải luôn luôn khiến chính mình mạnh hơn, một khi dừng lại, chính là tử cục.

Một khi chính mình vẫn còn mục tiêu để hướng tới, chính mình vẫn sẽ không lạc lối. Và cũng sẽ chẳng có một thứ máy móc nào, một thứ quang hoàn nào, một cái hệ thống nào, có thể thay đổi được điều đó.

Lúc này Tần Thiên thấy được, ở xung quanh hầu như chẳng còn cái gì, trừ Cảnh đứng sững ở nơi đó. Dấu vết của những người khi nãy còn muốn khống chế sinh mệnh của hắn, lúc này biến mất, tựa như chưa từng tồn tại trên thế giới này vậy, từ thân thể, từ quần áo, từ vật dụng ở trên người, toàn bộ đều biến mất. Nếu không nhìn thấy rõ ràng bọn họ bị chiêu thức phân rã ra thành từng mảnh nhỏ, Tần Thiên đã thực nghĩ, có khi nào mình làm gì đó, bọn họ đã bị mình cho đi xuyên không hay không.

Sát Lục cùng Sáng Tạo chi đạo trong chiêu thứ bảy này, hắn chỉ hiểu được Sát Lục chi đạo, lần mò ra Sáng Tạo chi đạo bước đầu tiên. Lần này kết quả, hắn vẫn chưa thật hài lòng. Có lẽ do hiện tại trạng huống của hắn không khỏe, cho nên vẫn chưa thể moi móc ra được uy lực thật sự của nó đi? Hắn vẫn chỉ dùng tinh thần lực cùng trận pháp, còn chưa kết hợp với kiếm pháp của hắn, còn chưa kết hợp với thân pháp của hắn, chỉ mới mượn thân pháp của người khác, chưa điều khiển được toàn bộ các dạng năng lượng hắn biết được, chỉ mới dùng một phần mà thôi. Uy lực của nó, Tần Thiên hoàn toàn không hài lòng. Kỳ vọng của hắn cao hơn nhiều so với tình huống hiện tại.

Lần sau lại thử nghiệm vậy, Tần Thiên thầm nghĩ.

-----------------oOo-----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net