Chương 7 - Ngẫu ngộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7 – Ngẫu ngộ

Lúc này, Liêu Tiểu Thanh đến lữ quán, bắt gặp một cái soái ca. Hai mắt của nàng lập tức định trụ trên người soái ca, trong đầu tự động truy tìm soái ca thông tin. Nhìn đến tư liệu, Liêu Tiểu Thanh giật mình, hai mắt càng nghiền ngẫm người trước mặt.

Tính danh: Tần Thiên.

Thân phận: Linh Thần giáo thiếu chủ.

Hảo cảm độ: 0%.

Hệ số tích phân: 200.

Thể lực: 728.

Trí tuệ: 265.

Tốc độ: 187.

Kỹ năng:

+ Kiếm pháp 10/10

+ Đao pháp 10/10

+ Khinh công 10/10

+ Điều dược sư 8.5/10

+ Luyện khí sư 10/10

+ Kinh thương 8/10

+ Xạ kích 10/10

+ Trí nhớ 9.5/10

+ Hiểu biết nhân tâm 7/10

+ Ngự nhân chi thuật 8.5/10

+ ***: Kỹ năng che giấu, không thể tuần tra.

Liêu Tiểu Thanh nhìn mà phát thèm. Linh thần giáo ma giáo thiếu chủ, tự thân lại đem theo nhiều kỹ năng như vậy, này sống thỏa thỏa là một cái thiên chi kiêu tử. Toàn hạng đều ưu, võ lực lại là tối cường, nếu như nàng nắm bắt được người này, nàng có thể không cần phải lo lắng ở thế giới này không có chỗ dựa. Triệu Hiên tuy các hạng năng lực đều tốt, nhưng so với Tần Thiên đều kém. Tần Thiên khác Triệu Hiên ở chỗ, Triệu Hiên kỹ năng cung đấu rất cường, mà Tần Thiên không có. Hệ số tich phân 200, là con số lớn nhất mà hệ thống cấp ra, cho nên nàng chắc chắn đây là một trong số nhân vật chính, còn là tối cường loại kia.

- Cho ta Tần Thiên tư liệu.

Liêu Tiểu Thanh trong lòng mặc niệm. Hệ thống biến hóa một chút, liền xuất hiện Tần Thiên tư liệu. Nàng nhìn xem, càng nhìn càng nghĩ Tần Thiên thật sự rất hợp ý mình.

Nhân vật tư liệu: Linh Thần giáo thiếu chủ, mười bảy tuổi. Thuở nhỏ tang mẫu, được Linh Thần giáo giáo chủ nuôi lớn cùng dạy dỗ võ công. Võ công thuộc hàng thiên hạ cường giả, hai năm trước diệt toàn bộ võ lâm minh, hiện tại trừ cao thủ tiền bối ẩn dật, không ai có thể địch lại. Trong giang hồ còn có một cái tên khác là Huyết Ma kiếm khách. Dưới kiếm của Huyết Ma kiếm khách không có người sống.

- Tiêu sái, cường thế, tự thân thực lực rất cường, lại rất hảo nhìn. Tần Thiên, ta muốn ngươi.

Liêu Tiểu Thanh trong lòng làm ra quyết định. Thế giới này có những thứ gì, nàng ở trong Thừa tướng phủ cũng đọc qua không ít, nhưng hiểu biết không rõ ràng lắm. Ở kinh thành lâu như vậy, nàng gặp qua vài người giang hồ, cũng biết quan binh cùng giang hồ nước sông không phạm nước giếng, nhưng giang hồ thế lực thật sự thế nào, nàng không rõ. Nàng chỉ từ chỗ mẫu thân nơi đó nghe nói, người trong giang hồ làm theo giang hồ quy củ, rất ít người nghe theo triều đình, nếu triều đình động bọn họ, có thể dẫn phát đại nguy cơ. Liêu Tiểu Thanh lúc đó đã có ấn tượng, giang hồ thế lực thật sự rất mạnh, như vậy, giang hồ cường giả, so với hoàng đế trong triều đình, có lẽ không khác nhau.

Liêu Tiểu Thanh nhìn Tần Thiên, Tần Thiên cũng đang "nhìn" Liêu Tiểu Thanh. Từ lúc Liêu Tiểu Thanh nhìn hắn, hắn đã cảm nhận được có một đôi mắt theo dõi mình. Tần Thiên bất động thanh sắc, vận dụng Tinh Thần quyết quan sát xung quanh. Hắn nhìn ra được có một vị cô nương đang ngắm chính mình. Hắn từng gặp qua người đến ám sát hắn, nhìn chằm chằm hắn có, dùng mỹ nhân kế cũng có, lại gặp qua người thuần túy vì khuôn mặt của hắn mà nhìn cũng có. Không xác định được cô nương này ôm mục đích gì đến đây, hắn không vọng động.

Từ lúc phá bỏ giới hạn, Tần Thiên luôn dành thời gian tu luyện Tinh Thần quyết, rèn tinh thần lực tại mọi thời điểm. Mỗi một lúc nhìn thế giới năng lượng dao động, hắn lại cảm thấy hưng phấn trong lòng. Hắn muốn biết nhiều hơn, hắn muốn có thể dùng lực lượng của mình tác động vào xung quanh nhiều hơn nữa. Rất nhiều rất nhiều giấc mơ hắn đã có từ nhỏ, lúc này hắn có thể thông qua lực lượng của chính mình mà hoàn thành. Hắn mê đắm cảm giác này. Tinh Thần quyết của hắn trong khoảng thời gian này chậm rãi cọ cọ tăng lên, còn những kỹ năng khác, khi hắn có thời gian, liền muốn ôn luyện lại.

Vì Tinh Thần lực của Tần Thiên khác người khác, cho nên hắn mơ hồ cảm giác ra, trên người của Liêu Tiểu Thanh có một cái gì đó. Cảm giác này rất đạm, hắn không nhìn chăm chú Liêu Tiểu Thanh nhất định nhìn không thấy. Tần Thiên nghi hoặc, tự cho rằng mình nghĩ sai, nhưng điều đó không tiêu trừ đi Tần Thiên đối với Liêu Tiểu Thanh hứng thú.

Liêu Tiểu Thanh đang quan sát Tần Thiên, chợt nàng phát hiện hảo cảm độ của Tần Thiên từ 0% tăng lên 7%, nàng giật mình. Bị phát hiện sao? Sững người một lát, nàng rất nhanh tỉnh táo lại, mỉm cười. Người trong giang hồ, võ công rất giỏi, tự nhiên phát hiện ra được chính mình. Nàng thay đổi tư thế, bước đến gần bàn Tần Thiên, mỉm cười dịu dàng nhìn Tần Thiên hỏi:

- Vị công tử này, không biết ngươi có quen người nào tên Mạc Liêu?

Tần Thiên thấy Liêu Tiểu Thanh tiếp cận mình, trên người lập tức làm ra cảnh giác. Liêu Tiểu Thanh biết ý đứng xa một chút, không tiếp cận Tần Thiên quá gần. Tần Thiên ngước mặt lên, đôi mắt nhìn Liêu Tiểu Thanh, bình thản nói:

- Ta không quen.

Liêu Tiểu Thanh trong một giây lát Tần Thiên ngước mặt lên, nàng bị Tần Thiên hấp dẫn. Thật sự rất soái, khuôn mặt rất trẻ, lại đem theo vài phần cương nghị, giọng nói vừa phải, phá lệ dễ nghe. Nước da trắng, môi đỏ, lông mày đậm, mi dài lại cong, mỹ đến dụ người.

- Thật xin lỗi công tử, là ta đường đột.

Tần Thiên gật đầu, lại cúi đầu chăm chú vào đồ ăn vặt. Liêu Tiểu Thanh có chút ế ở. Bình thường, người khác sẽ phải hỏi nàng, người nàng nhận thức kia là ai, cũng không phải là vì tò mò, mà là do phép lịch sự, với lại nàng cũng là một thiếu nữ dễ nhìn, ít nhiều gì cũng sẽ khiến người khác hỏi, khi đó nàng sẽ có thể tiếp chuyện, lại không nghĩ tới người này một lời cũng không nói. Ma giáo thiếu chủ, băng sơn hình sao? Liêu Tiểu Thanh cắn môi, nghĩ đến phương pháp tiếp cận khác.

- Công tử dường như không phải người nơi này? Tiểu nữ ở nơi này cũng đã lâu, nếu công tử muốn biết cái gì, tiểu nữ có thể nói một hai.

Tần Thiên ngừng lại đôi đũa, ngước đầu nhìn Liêu Tiểu Thanh, đôi mắt đánh giá nàng một chút, sau đó liền hỏi:

- Ngươi là ai?

- Tiểu nữ gọi Tiểu Thanh.

Tần Thiên gật đầu, lại hỏi:

- Ngươi có biết người gọi là tài nữ kia là người thế nào không?

Có người tự đi đến cửa nói cho ngươi thông tin, ngươi tất nhiên muốn lợi dụng. Liêu Tiểu Thanh biết vị tài nữ kia, khi đọc đến tiểu thuyết của người kia, nàng ở trong lòng cười mỉa. Một cái xuyên việt giả chỉ biết đạo văn mà thôi, còn tự xưng tài nữ? Nhưng nàng không để lộ sắc mặt, bình thản nói:

- Tài nữ kia nghe nói là con cháu của một thư hương hộ, sau nhiều ngày chuyên tâm đọc sách, cuối cùng liền viết một bộ tiểu thuyết, thành tựu thanh danh.

- Người đó chỉ biết thi từ ca phú thôi sao?

- Này... có lẽ là vậy.

Tần Thiên nghe xong, khẽ lắc đầu rất nhẹ, lại chăm chú vào đồ ăn. Liêu Tiểu Thanh thấy Tần Thiên lắc đầu, có chút hứng thú hỏi:

- Vị công tử này, ngươi đến kinh thành là tìm vị cô nương kia sao?

- Vốn dĩ muốn tìm một cái tài nữ cùng nàng đàm đạo nhân sinh, nhưng lại không nghĩ tài nữ chỉ là một chi hồ giả dã mọt sách.

Đàm đạo nhân sinh? Tần Thiên đây là muốn tìm đối tượng sao? Hắn thích tài nữ? Liêu Tiểu Thanh rất nhanh nắm bắt được thông tin này. Tần Thiên trí tuệ cao, lại đem theo nhiều kỹ năng, trong lời nói ngụ ý hắn không thích văn nhân giả dối, như vậy tài nữ là cái dạng nào? Giang hồ nhân sĩ, hẳn là không thích văn nhân tính cách, hắn lại là ma giáo thiếu chủ, đối với luân lý đạo đức hẳn là chán ghét đi? Trong sách đều nói ma giáo làm ác không ngừng, đạo lý đều là mây bay.

- Công tử tài mạo song toàn, hẳn sẽ tìm được cho mình một ý trung nhân.

Tần Thiên nghe Liêu Tiểu Thanh nói, khóe miệng nhếch lên rất nhẹ. Liêu Tiểu Thanh mắt sắc, lập tức phát hiện ra. Nhìn trên khuôn mặt tuấn lãng kia toát ra ôn hòa khí, nàng không tránh khỏi một trận tim loạn nhịp.

- Cô nương cũng rất dũng cảm. Không biết ta là ai lại muốn câu dẫn ta sao?

Hảo cảm Liêu Tiểu Thanh đối với Tần Thiên lập tức hàng xuống. Trước mặt không hề cố kỵ nói ra nàng muốn câu dẫn hắn, này rõ ràng là đánh mặt nàng. Trong lòng nghiến răng, Liêu Tiểu Thanh bên ngoài vẫn duy trì tươi cười:

- Công tử, tiểu nữ không có ý đó.

- Vậy không biết cô nương có ý gì đây?

Này rõ ràng là đuổi khách. Liêu Tiểu Thanh trong lòng thầm tính toán, sau đó liền khéo léo nói cáo từ. Tần Thiên đương nhiên không giữ lại, lại cúi đầu nhấm nháp đồ ăn. Liêu Tiểu Thanh xoay người rời đi, trong bụng lầm bầm cằn nhằn. Tần Thiên vừa thấy Liêu Tiểu Thanh rời đi rồi, liền gọi ám vệ đến, lập tức điều tra cô nương kia gần đây làm cái gì, tính cách biểu hiện ra sao, có phải trải qua bạo bệnh xong tính tình đại biến hay không. Cũng không thể trách hắn, sau khi phát hiện có xuyên việt giả, hắn tự nhiên rất thích điều tra về hướng này. Hắn phát hiện Lý Nghi là một người xuyên việt, vị kia tài nữ có lẽ cũng là một xuyên việt giả, mà vị cô nương ở trước mặt mình, hắn cũng đã nghi ngờ nàng là xuyên việt. Vì sao hắn nghi ngờ, này có thể nói là vì cô nương kia biểu hiện rất kỳ quái, cũng có thể là trực giác. Hắn gặp không ít người, mỗi một lần gặp đều cho người đi điều tra thân thế, duy chỉ có lần này trực giác nói cho hắn biết, vị cô nương kia có vấn đề, cho nên hắn mới đặc biệt dặn dò ám vệ, tra xem có phải nàng xảy ra bạo bệnh xong tính tình đại biến hay không. Người mới vừa xuyên tới, thời gian đầu cực kỳ khó thích ứng với hoàn cảnh, nhất định sẽ lộ ra cái gì đó.

Hắn bản thân là xuyên việt giả, đối với hồn xuyên có hứng thú thật sự. Hắn muốn từ trên người Lý Nghi cùng với những người có khả năng là xuyên việt giả khác, tìm ra được manh mối về hồn xuyên. Nếu như bọn họ có thể vượt qua thời không, trên người bọn họ nhất định có một dạng năng lượng đặc thù. Hắn cùng với Infinity trao đổi, đã xác định linh hồn của bọn họ đặc biệt, hắn muốn từ những ví dụ đặc biệt này, so sánh với rất nhiều nguyên trụ dân, tìm xem nơi nào là mấu chốt của xuyên không. Hắn muốn tìm đơn giản là vì muốn có thể tự do xuyên thấu các dạng thế giới. Về nhiệm vụ của Infinity giao ra cho hắn để hắn trưởng thành, hắn sẽ làm, nhưng cũng không bắt buộc hắn bị trói buộc ở một thế giới mà hoàn thành những nhiệm vụ đó. Nếu như có thể xuyên thấu các dạng thế giới, vì sao lại không xuyên đâu? Hắn muốn có người ở mỗi một thế giới chờ hắn trở về. Hắn muốn khi hắn ở nơi này mệt mỏi, liền có thể đến nơi khác cư trú, nghỉ ngơi, dừng chân, đồng thời được yêu thương. Tài nữ có khả năng là xuyên việt giả, cô gái kia khi nãy hắn đắc tội, hắn cảm nhận được nàng ngoài cười trong không cười. Tinh Thần quyết mạnh mẽ thật sự là tốt dùng. Hắn tính toán, nếu như cô gái kia muốn hại hắn, hắn liền một dao lưu loát tốt lắm.

Mỗi ngày, Tần Thiên đều ở cùng một cái bàn cùng một lữ quán, nhấm nháp đồ ngọt. Hôm đó gọi dư bốn phần, Tần Thiên đóng gói đem về quán trọ, liền đặt ở cửa sổ. Chờ Tần Thiên đi vào bên trong phòng rồi, bốn phần thức ăn bên cạnh cửa sổ liền biến mất.

Như một thói quen, Tần Thiên nếm đến thứ gì ngon, đều sẽ mua dư bốn phần đặt ở ngoài cửa sổ. Thói quen này Tần Thiên hình thành từ năm hắn 11 tuổi. Khi đó, hắn cùng với bốn ám vệ quan hệ đã tốt hơn. Hắn biết ám vệ bảo vệ hắn là ngày đêm, sẽ có thay ca, nhưng thời gian thay ca rất ngắn, hắn không rõ bọn họ ăn gì ngủ lúc nào. Bản thân hắn là cái dạng ít khi muốn tiếp xúc người khác chỉ trừ một vài người cực đặc biệt hắn mới để tâm mới chủ động đi kết giao, ở dị thế giới, ở thế giới này, cho nên những người thường xuyên ở xung quanh hắn, hắn mới để tâm nhiều một chút. Ám vệ, vì bọn họ được huấn luyện là trung thành, cho nên hắn không quá đề phòng, liền nghĩ cũng nên cùng ám vệ đánh hảo quan hệ. Việc này đơn thuần chỉ là sự quan tâm rất nhỏ, hắn cũng không ngại ngùng. Lần đầu tiên, hắn đặt thức ăn ở gần cửa sổ, sau đó viết một tờ giấy ngụ ý để ám vệ nhóm thưởng thức. Ám vệ nhóm ban đầu không ăn, sau nhìn nhau, cuối cùng một người xuống nếm thử, sau đó liền ăn sạch.

Tần Thiên không thường xuyên đưa thực phẩm, ám vệ nhóm biết rõ, vì Tần Thiên là thiếu chủ, bọn họ là ám vệ, Tần Thiên đưa cho bọn họ là xuất phát từ lòng tốt, không phải nghĩa vụ. Tái sau đó, có vài lần Tần Thiên đặt thực phẩm ở cửa sổ, ám vệ đã quen thuộc liền ăn sạch. Lại có một lần Tần Thiên chợt thèm món ăn gì đó, vào bếp nấu nướng. Hắn ăn xong, thấy ngon, hôm sau mua thêm nhiều thực phẩm, nấu làm nhiều phần, đặt ở cửa sổ. Nấu nướng không phải sở thích của Tần Thiên, hắn nấu đơn giản là vì hắn thèm ăn, còn để lại thực phẩm là vì món này mới, hắn đương nhiên muốn chia sẻ. Ám vệ nhóm nhìn nhau, sau đó một người bước xuống cầm lấy thức ăn rồi lại biến mất vào nóc nhà. Ngày hôm đó, bọn họ lần đầu tiên nếm thử tay nghề của thiếu chủ nhà bọn họ. Dần dà qua vài năm, thói quen đó vẫn không thay đổi. Tần Thiên đôi khi sẽ nấu nướng nhưng rất ít. Ám vệ nhóm cùng Tần Thiên dần dà đều biết khẩu vị của nhau. Tần Thiên đôi khi mua những món hắn không thích, đặt ở cửa sổ, vì trong số ám vệ có người thích món đó. Ám vệ không được lộ diện, khi mua thực phẩm cũng chỉ có thể đi ban đêm, hoặc che giấu tung tích đi mua, nên có nhiều món ăn bọn họ chỉ có thể nhìn, không thể ăn. Đi theo Tần Thiên, bọn họ được nếm nhiều món ăn, cũng cảm thấy bớt tịch mịch. Nhóm ám vệ cũ lúc này đã trở thành cận vệ, thành những người thân tín thuộc cấp của Tần Thiên, bốn ám vệ mới này mới đi theo hắn cũng chưa tới một năm, ban đầu bọn họ còn ngại, về sau khi đã hiểu quy tắc rồi thì không ngại, mà Tần Thiên thì nghĩ, dù sao cũng không phải chuyện quá phiền phức, hắn có thể làm được, hắn liền làm.

Ở lữ quán đến ngày hôm sau, Tần Thiên nhận được tình báo của tài nữ và người đến tiếp cận hắn ngày hôm đó. Tài nữ tên Mặc Thu Nhã, căn cứ theo tư liệu, nàng quả nhiên là xuyên việt giả, tính tình không đại biến nhưng sau khi bệnh nặng tỉnh dậy liền rất nhiều thứ đã quên, thói quen cũng thay đổi, cũng sau khi tỉnh dậy mới bắt đầu viết văn, từ thời điểm đó đến nay đã là ba tháng. Văn thơ của nàng, Tần Thiên không hiểu nhiều lắm, nhưng hắn cầm một số đoạn văn thơ đem đi tra tìm thì phát hiện ra ở thế giới nơi hắn sinh ra đã có. Thơ hắn tìm không ra, nhưng tiểu thuyết thì dễ hơn, vì bộ tiểu thuyết nàng viết là đại danh tác, Tần Thiên đã từng nghe qua. Người tiếp cận hắn ngày hôm đó tên đầy đủ là Liêu Tiểu Thanh, thứ nữ của Thừa tướng, ngã xuống nước xong ngất đi, tỉnh dậy có vẻ mơ hồ nhưng rất nhanh khôi phục lại. Sau khi tỉnh dậy, Liêu Tiểu Thanh trở nên sắc bén hơn, đặc biệt dường như có thể sát ngôn quan sắc, những người lòng dạ không trung thành trong phủ Thừa Tướng đều bị nàng điều ra bên ngoài. Nàng hiện tại đã đáp lên Triệu Hiên nhị hoàng tử, Nhạc gia trưởng tử cùng tam tử.

Tần Thiên xem đến tư liệu của Liêu Tiểu Thanh, thầm cau mày. Người có khả năng sát ngôn quan sắc thật sự rất khó đối phó. Trở nên sắc bén hơn chỉ trong một thời gian ngắn, tính tình thói quen có một chút thay đổi, trước đó hồ nháo, không phải dạng nội liễm mà thường trầm tư, người này, Tần Thiên chỉ xác định có 50% khả năng là xuyên việt giả mà thôi. Nếu là xuyên việt giả, người này rất đáng gờm. Nên giết hay không nên giết? Tần Thiên biết ưu điểm của chính mình, chỉ không biết đối phương có đặc thù năng lực hay không. Xuyên việt giả, Tần Thiên mặc định sẽ có đặc thù năng lực. Có lẽ vẫn phải quan sát thêm một thời gian. Nếu có thể không trực diện đối địch, lại có thể lợi dụng, như vậy càng tốt.

Tần Thiên viết thư cho Lý Nghi, trong thư bình tĩnh viết ra, hắn phát hiện tài nữ ở kinh thành tên Mặc Thu Nhã là một người từ thế giới khác, vì hành động rất kỳ quái, so với Lý Nghi biểu hiện không khác. Tần Thiên còn đính kèm một bộ tiểu thuyết giao cho Lý Nghi. Tần Thiên nghĩ có nên gọi Lý Nghi đến kinh thành hay không, nhưng rồi hắn bỏ qua ý tưởng này. Để Lý Nghi ở Phụng Thành, hiện tại tạm thời tránh xa xuyên việt giả có khi lại tốt. Lý Nghi ở Phụng Thành làm kinh thương rất tốt, không cần vì chuyện nhỏ mà di dời. Nghĩ nghĩ một lúc, Tần Thiên lại viết mấy câu thăm hỏi, sau đó cho người đem thư gửi đi. Về việc Lý Nghi có cảm giác tính cách của hắn thiện biến, đọc thấy hắn thăm hỏi mà giật mình hoảng hốt cái gì, Tần Thiên nhún vai, không quan tâm.

Xác định xong Mặc Thu Nhã và Liêu Tiểu Thanh thân phận, Tần Thiên bắt đầu bước thứ hai, thăm dò. Hắn thoạt tiên không nghĩ cùng Liêu Tiểu Thanh hợp tác, vì Liêu Tiểu Thanh là Thừa tướng thứ nữ, quan nhị đại, là người của triều đình. Hành vi của nàng rõ ràng là hướng về triều đình mà tới, nhất định sẽ không liên quan đến giang hồ sự vụ. Hắn quan sát nàng là để phòng ngừa. Một người có đặc thù năng lực, lại ở vị trí quyền lực cao, đối với Linh Thần giáo không phải là một chuyện tốt. Mặc Thu Nhã thân phận bình dân, lại có thực tài, nếu như nàng muốn tìm chỗ phát huy chính mình năng lực, hắn không ngại kéo nàng vào Linh Thần giáo.

-----------------oOo-----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net