Chương kết:Last day alive

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong thế giới đang dần dần tiến đến hồi kết, những hạt ánh sáng lấp lánh từ từ buông xuống, trông chúng giống hệt như những bông tuyết lấp lánh dưới ánh trăng.

Chỉ một khoảng khắc trước, tàn dư của luồng linh lực tạo nên thanh kiếm khổng lồ đã chém đôi [Mio] như một mạng che mặt giăng kín và lan rộng khắp bầu trời đầy những vết nứt vỡ.

Sự hủy diệt không thể tránh khỏi. Hồi kết nhẹ nhàng tiến đến. Shidou bất giác bị hút hồn vào đó. Quang cảnh này đang tô điểm cho thế giới đã sụp đổ thế nhưng lại có chút gì đó quá mức mỹ lệ.

Giữa phong cảnh giống như một bức họa ấy, Tohka trong bộ linh phục đang tỏa sáng từ từ đáp xuống. Trong dáng vẻ với cực quang ở phía sau lưng, trông cô hệt như một nữ thần đang ngồi giữa bầu trời….hay cũng giống như là một thiên sứ đến cứu rỗi linh hồn của những người đã khuất.

“Tohka”

Trong trạng thái nửa phần ngây ngốc, cậu gọi tên cô ấy.

Như để hồi đáp lại tiếng gọi ấy, Tohka khẽ nhướng cằm lên

“Hừm”

Một tiếng khịt mũi đầy vẻ hống hách. Cậu nhận ra từ phản ứng đó, so với bầu không khí bao quanh Tohka lúc vừa rồi có một chút gì đó khác lạ.

“Là…Tenka à?”

“Ờ, ta mượn tạm thân thể một chút. Tiếc cho ngươi khi không phải là Tohka”

“Không. Điều đó thì…..”

Shidou vừa mới cất lời thì Tenka đã tiếp tục như để chặn ngang lời cậu.

“Như ngươi thấy đấy. Đây chính là điểm giới hạn rồi. Thế giới này sẽ kết thúc, lũ các ngươi sẽ được thoát khỏi đây. Vui lên đi, đây chính là kết quả mà các ngươi đã mong muốn”

“Ế? thoát khỏi đây……ư? Chẳng phải đây là thế giới mà Tenka đã viết lại hay sao……?”

“Cái thứ sức mạnh có thể viết đè lên thế giới gốc từ thế giới lân cận, vốn đã không còn sót lại trong viên Sephira của cô ta nữa rồi. Có vẻ như chủ nhân của <Chiết cáo thiên trật> Rasiel đã nói thế để kích động sự bất an của các ngươi thôi”

Sau khi nói vậy, Tenka khẽ nhún vai. Trước những lời đó Shidou bất chợt thốt lên [Kurumi đúng là cái đồ………..” cùng mồ hôi lăn dài trên má.

Nhưng, ngay sau đó cậu đã nghĩ lại. Đúng là nếu là với <Chiết cáo thiên trật> Rasiel thì có thể biết được chân tướng của thế giới này. Thế nhưng khi biết được điều đó cũng đồng thời sẽ biết về việc viên Sephira của Mio trong người Tohka sẽ biến mất.

Aaa. Đúng vậy. Shidou đã có thể lý giải được. Chính vì điều này mà Kurumi đã đánh lừa nhóm Shidou và thôi thúc cuộc hẹn hò với Tohka.

Bỗng khi cậu nhớ lại lúc mình đã xác nhận lại tính thật giả trong câu nói của Kurumi, không phải dùng <Chiết cáo thiên trật> Rasiel mà cô ấy đã khuyên nên sử dụng <Khắc khắc đế> Zafkiel. Việc sử dụng <Khắc khắc đế> Zafkiel để có thể tự gợi nhớ ra những kí ức của bản thân không phải là dối trá nhưng……..phương thức ấy, cũng có thể còn một lý do khác là Kurumi không muốn cho Shidou biết về thời điểm cuối của sinh mạng Tohka.

“…… Đúng là đồ”

Một [Tinh linh siêu tồi tệ] nhưng lại tương đối là tốt bụng. Shidou kẹp tay vào phần tóc mái như thể vuốt vuốt lên đồng thời thở dài.

Không, nếu mà nói về tốt bụng thì vẫn còn một người nữa, một người chắc chắn không thể bỏ quên được. Shidou liếc nhìn về phía Tenka.

Một tinh linh đã cố tình đóng vai ác đồng thời cũng đã xui khiến cho Shidou mở lời mời hẹn hò với Tohka.

“Có chuyện gì? Ánh mắt đấy là sao?”

“À không, không có gì cả đâu”

Nếu mà nói ra điều này chắc chắn Tenka sẽ tỏ vẻ khó chịu, sau khi phán đoán như vậy Shidou nở một nụ cười khổ với vẻ mập mờ.

Thấy thế Tenka cau mày tỏ vẻ nghi hoặc những rồi cô “Mà thôi sao cũng được” và tiếp tục.

“Ta chỉ đơn thuần là tạo ra một kết giới với quyền năng của cô ta. Một thế giới có dòng chảy thời gian khác biệt so với thế giới hiện thực.”

“Dòng chảy thời gian khác biệt……..?”

“Ờ. Viên Sephira của Mio vốn đã gần như bị hủy hoại hoàn toàn rồi. Việc duy trì sự tồn tại của nó, đơn thuần chỉ có thể tính bằng vài phút ngắn ngủi. Chính vì thế ta đã đẩy nhanh tốc độ trôi đi của thời gian trong kết giới để có thể sinh ra số thời gian nhiều nhất trong khả năng cho phép. Việc các ngươi trải qua quãng thời gian 1 tháng trong thế giới này thì chỉ khoảng 3 phút tại thế giới hiện thực mà thôi”

“Ra là vậy…..à.”

Trước những lời của Tenka, Shidou thở dài giống như thể hiện rằng đã hiểu được.

Việc viên Sephira của Mio sẽ hoàn toàn bị tan vỡ trong vài phút ngắn ngủi……điều đó cũng có nghĩa là, về bản chất sinh mạng của Tohka cũng sẽ kết thúc tại đó.

Chính vì thế, Tenka đã đoạt lấy viên Sephira và tạo ra thế giới này.

Tất cả là vì Tohka, để cô có thể trải qua quãng thời gian lâu hơn trước thời khắc cuối cùng.

Aa…quả thực là

“Cậu thật tốt bụng”

Lần này thì, cậu đã không thể kiềm chế được nữa. Nhưng ngôn từ ấy thoát ra khỏi miệng cậu

“………Hừm”

Thế nhưng trái hoàn toàn với dự tưởng của Shidou, Tenka không hề làm một vẻ mặt khó chịu, cô chỉ phát ra một tiếng nhẹ bằng mũi rồi ngay lập tức quay đi để tránh ánh mắt cậu.

“Trước hết, nếu cứ yên lặng thì ngươi cũng sẽ được giải thoát khỏi đây. Số thời gian còn lại hãy dành cho Tohka”

“Tohka à…..thế còn cậu thì sao?”

“Như cũ, ta sẽ trở lại vào trong Tohka. Ta không có ý định làm vật cản mũi thêm nữa”

“Chuyện đó, chúng ta đã cùng trải qua mọi việc tới tận bây giờ rồi mà……….”

Như để chặn ngang lời nói của Shidou, Tenka liền lắc đầu.

“Chẳng phải hôm nay ngươi đã phớt lờ lời ta nói rất nhiều để làm mọi việc sao. Nếu vậy thì chí ít vào thời khắc cuối cùng này, hãy tuân theo sự cố chấp của ta. Tại thế giới này ta có thể được coi như một vị thần sáng thế, nên cho dù ngươi có tỏ ra kính trọng ta thêm một tí thì có lẽ cũng chẳng bị trừng phạt gì đâu”

Cô nàng nói đủ điều như vậy. Trước những lời đó, Shidou đành nuốt ngược lại những ngôn từ sắp sửa phát ra………… rồi gật đầu

“Aa, đúng là như vậy nhỉ. Cảm ơn nhé, Kami-sama”

Ngay khi Shidou nói với giọng điệu trêu đùa, Tenka bỗng nhắm mắt lại.

“Hiểu là tốt……..Chỉ là, trước khi thế giới này hoàn toàn biến mất, hãy tiến hành phong ấn linh lực. Cho dù chỉ là những tàn dư đi chăng nữa thì đó vẫn là linh lực của tinh linh khởi nguyên. Ta không thể phủ định được khả năng liệu nó có thể sinh ra những dư sóng khi biến mất hay không”

“Tớ hiểu rồi. Thế nhưng người đã hấp thụ Sephira của Mio chẳng phải là Tenka sao? Không phải là Tohka mà chẳng phải chính cậu mới là người bắt buộc cần phải phong ấn à?”

“Không có vấn đề gì. Ta và Tohka là 2 mặt của cùng 1 cơ thể. Thực tế thì chính Tohka đã sử dụng quyền năng của cô ta để triệu hoán ta còn gì. Nên chỉ cần ngươi hôn Tohka là xong”

“Không, việc phong ấn không phải chỉ đơn thuần mỗi hôn là xong. Đối phương cần phải mở lòng với tớ nếu không……”

“Chính vì thế. Ta đã nói là không có vấn đề gì”

“Ế……..?”

Trước những lời được nói ra với giọng điệu nhấn mạnh của Tenka, Shidou tròn xoe mắt ngạc nhiên.

“Trái tim của Tohka khi được ở bên cạnh ngươi vẫn luôn tỏa sáng lấp lánh. Vui vẻ, mừng rỡ và thực sự hạnh phúc…….Thứ mà ta đã cảm nhận được trong trái tim của Tohka là tình yêu”

“Chính vì thế” Tenka lại tiếp tục nói.

“Mặc dù ta tạo ra thế giới này không gì khác ngoài mục đích vì Tohka thế nhưng……một chút, chỉ một chút nhỏ nhoi, ta cũng đã có một cảm xúc rằng muốn được gặp ngươi vào thời khắc cuối cùng”

“Tenka…..”

“Nếu, chỉ là nếu như. Nếu như ta có thể gặp ngươi từ sớm hơn……..”

Nói giữa chứng đến đó, Tenka liền nhẹ lắc đầu. Giống như muốn nói rằng nếu nói ra nốt những lời còn lại sẽ thật khó coi.

Thay vào đó, nét mặt cau có vốn dĩ trên gương mặt Tenka đã biến mất và đổi lại bằng một nụ cười.

“Tạm biệt. Shidou. Được hẹn hò cùng ngươi, cũng không phải là điều gì quá tệ”

Sau khi nói như vậy, giống như mất đi ý thức cơ thể cô ngã gục xuống

“Tenka!”

Shidou vội vã lao đến đỡ lấy Tenka, ngay lúc đó cơ thể cô bỗng phát ra ánh sáng nhàn nhạt. Cùng với luồng ánh sáng, bộ linh phục đang mặc trên người cô biến mất. Và để lại hình dáng của Tohka đang mang trên mình bộ trang phục màu nhàn nhạt.

“……Hmmm, ư……Shidou?”

Rồi Tenka nói với một giọng nhỏ nhẹ và ngẩng mặt lên

Không, từ giọng điệu này Shidou đã nhận ra. Cô ấy lúc này, không còn là Tenka mà là Tohka.

“Aa…..Cậu vất vả rồi Tohka”

“Mư……Ưm mư. Có vẻ như cạu đã trò chuyện xong với Tenka nhỉ”

Khi Shidou vừa mới cất lời, Tohka liền nói như thể đã cảm nhận được tất cả.

Chắc chắn cho tới lúc này, Shidou đã cùng trò chuyện với Tenka. Shidou liền [Aa] và gật đầu

“Vậy à…….Nếu vậy thì”

Ngay lập tức Tohka ngước lên nhìn bầu trời với một khuôn mặt tươi cười rạng rỡ.

“Hẹn hò, tiếp tục thôi nào”

Cứ như vậy, phía dưới bầu trời vỡ nát.

2 người sóng vai bên nhau cùng nói chuyện.

Đầu tiên cả 2 cùng tản bước vu vơ không đích đến.

Sau khi tản bộ 1 khoảng thời gian ngắn, cả 2 ngồi nghỉ tại một chiếc ghế dài còn sót lại một cách kì diệu. Giống như thử hồi tưởng lại toàn bộ quãng thời gian từ lúc gặp gỡ cho đến hiện tại, thực sự có quá nhiều điều chồng chất để nói ra.

“….Thế nhưng, lần đầu tiên được ăn bánh mì đậu nành, tớ thực sự đã rất kích động. Tớ chưa từng tưởng tượng rằng có thể tồn tại một thứ ngon lành như thế”

“Haha, cậu quả thực rất thích nó nhỉ. Thật tốt khi đó chúng ta đã tình cờ nghé ngang tiệm bánh”

“Ưm mư. Vào lúc đó tớ đã nghĩ rằng, chàng trai cho mình ăn một thứ ngon lành đến như vậy có lẽ không phải là một con người xấu xa. Nếu mà không có điều đó chắc có thể cậu đã không thể phong ấn linh lực của tớ đâu đấy”

“Ế, vậy ra là tớ đã được cứu bởi bánh mì đậu nành à”

“Hehe. Đùa thôi. Nhưng quả thật nếu thử nghĩ lại. Có lẽ chính vì đó là món ăn nhận được từ Shidou nên nó mới ngon lành đến thế”

“Tohka……”

“À, đúng rồi. Sau khi chung sống cùng Shidou và mọi người, tất cả mọi điều đều rất vui vẻ. Nào là khi đi tham quan thủy cung, cả khi vui đùa tại công viên nước, kể cả khi Shidou trở thành một cô gái nữa……..”

“Này này, cái cậu vừa thêm vào đoạn cuối cùng có hơi bị thừa thãi đấy”

“Nói gì vậy. Đó là một kỉ niệm đẹp mà. Kể cả khi chúng ta làm một nhóm nhạc và biểu diễn trên khấu của lễ hội văn hóa của toàn thành phố Tengu cũng đã vô cùng thú vị”

“Ừ, mà đúng là với tớ đó cũng là một kỉ niệm đẹp nhưng……”

“Bây giờ thử nghĩ, nếu có thể sở hữu kĩ thuật để Shidou trở thành nữ giới sớm hơn, thì vào lúc cuộc ngoại khóa có lẽ cậu đã không cần hốt hoảng bỏ trốn khi bước vào phòng tắm nữ như thế”

“Không, chính là vì cơ thể nam nữ nên đâu có thể làm gì được!? Đúng hơn vụ đó là tệ nhất luôn”

“Có lẽ đúng là thế. Vậy thì thứ cần thiết có lẽ là <Ngụy tạo ma nữ> Haniel chăng. Nếu Shidou có thể phong ấn Natsumi sớm hơn nữa thì có thể thoải mái chui vào phòng tắm nữ rồi.”

“Đừng có nói mấy điều dễ gây hiểu nhầm thế chứ!? Về cơ bản tớ cũng không hề có ý định muốn vào phòng tắm nữ!”

“Ồ, ra là vậy. Xin lỗi, xin lỗi”

“Dời ạ…thế nhưng quả nhiên khả năng của Natsumi phiền phức thật đấy. Vụ mà Natsumi cái trang thành một ai đó trong số mọi người ha”

“Ồ, đúng là từng có chuyện như vậy nhỉ!”

“Vào lúc đó, Tohka lại ăn rất ít nên thành thật mà nói thì có chút gì đó đáng ngờ. Tớ đã nghĩ liệu có phải là Natsumi cải trang thành không”

“Mư….Là vậy sao?”

“Ờ ờ, mà kết cục là tớ hiểu nhầm. Nhưng thực sự thì lúc đó tớ đã rất ngạc nhiên đấy. À đúng rồi, nhắc đến Natsumi mới nhớ, tớ có một việc cần phải xin lỗi Tohka đấy”

“Xin lỗi tớ ư? Việc gì vậy?”

“À thì, cái câu [Natsumi] ấy, cậu còn nhớ không?”

"Umu! Đương nhiên rồi! Đó là câu xã giao mang ý nghĩa [Tớ rất thích cậu] đúng không?”

“Đúng đúng. đúng là nó nhưng, thự sự thì đó là những gì tớ đã có thể nghĩ ra vào lúc ấy”

“Đó là câu nói yêu thích nhất của tớ. Vào những lúc cảm thấy khó khăn, chỉ cần ngân lên câu nói mà Shidou đã dạy tớ lại ngay lập tức cảm thấy phấn chấn trở lại”

“Vậy….vậy à”

“Thế, [Natsumi] có vấn đề gì à?”

“…………………À thì…..thực ra nhé, nó có nghĩa là [Tớ cực cực kỳ thích cậu] nó mang một ý nghĩa mạnh mẽ hơn nữa cơ”

“Sao cơ, thật thế hả?………Hehe. Đúng rồi, nè Shidou!”

“Sao….sao thế”

“[NATSUMI]!”

“À……Tohka…..!”

“Hử?”

“NATSUMIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII”

“Ồ ồ. thật là tràn trề sinh lực ha”

“Ừ, cảm thấy siêu khỏe khoắn luôn rồi! Tớ sẽ khiến nó ăn sâu vào trong cuộc sống luôn!”

“Thế nhưng, đúng rồi. Hoài niệm thật đấy. Lúc mọi người cùng nhau vẽ Doujinshi ấy”

“Đúng đúng. Hạn chót thì cũng thật sự quá khó khăn………Cảm ơn vì đã giúp đỡ bán hàng nhé Tohka, cậu trong bộ cánh Bunny rất đáng yêu đấy”

“Cái………tự dưng đường đột khen người ta thế xấu quá Shidou. Mà nhân nói đến vụ này thì còn có cả vụ lúc chúng ta bị giam cầm trong thế giới cổ tích nữa. Cậu đã thật sự cực kỳ ngầu khi cứu thoát mọi người đấy”

“Đó thì vừa là tớ nhưng cũng không phải là tớ…….Đó là một hình mẫu lý tưởng về tớ mà mọi người đã xây dựng nên”

“Yên tâm đi. Tớ lúc nào cũng nghĩ rằng cậu thực sự rất ngầu”

“!..Haha. Ra là vậy. Đột nhiên khen thế làm tớ ngại đấy. Thế nhưng tớ lúc ở trong câu truyện cổ tích là một chú heo con, còn Tohka hình như là Momotarou nhỉ? Nó thực sự rất hợp với cậu đấy”

“Mưưư. Đúng là bộ dạng đó thì di chuyển cử động rất dễ dàng, mọi người cũng đã biến đổi thành rất nhiều những bộ dạng khác nhau…….Hehe, đúng là vào lúc đó đã rất khổ sở, nhưng bây giờ khi nghĩ lại tớ lại cảm thấy có chút thú vị, khá là kì lạ nhỉ”

“Ừ, quả nhiên cũng có thể là vậy”

Đại loại như vậy…….

Vừa ngắm nhìn thế giới đang từ từ sụp đổ, họ vừa cùng nói những câu chuyện chẳng hợp chút nào với cái quang cảnh diệt vong đó.

Thế nhưng, chính vì vậy nên đã thật tuyệt

Bởi vì điều đó nên đã thật tuyệt

Chính vì cái thời khắc hết sức ngẫu nhiên này mà thực sự đã rất hạnh phúc, thực sự rất khó để có được……

Chính bởi vậy, cậu không thể nào tin nổi . Cô gái ấy đang cùng cậu nói chuyện với gương mặt tươi cười rạng rỡ lúc này, sắp sửa biến mất.

“……..”

Trong giữa cuộc trò chuyện vui vẻ, ý nghĩ đó đột nhiên lướt qua đầu Shidou, khiến cậu khẽ nghẹn thở.

Không được, tuyệt đối không được. Nếu để cảm xúc này trào ra mình sẽ không thể kìm nén nước mắt.

Hơn thế nữa, không ai có thể cảm thấy cay đăng hơn Tohka lúc này. Ấy vậy mà, Tohka vẫn đang có thể trò chuyện một cách vui vẻ, chắc chắn để có thể chào đón thời khắc cuối cùng bằng một nụ cười. Chắc chắn, cô ấy không muốn khiến cho người ở lại-Shidou phải cảm thấy đau khổ.

Nếu là vậy, Shidou làm sao có thể để nước mắt chảy ra được.

Với những đầu ngón tay đang khẽ run rẩy, thế nhưng bằng cách nào đó cậu vẫn có thể giữ được khuôn mặt tươi cười và tiếp tục.

“À, đúng rồi”

Bỗng dưng, Tohka thở dài với vẻ sâu lắng và khẽ lẩm bẩm.

“Hm…..sao vậy?”

“Không, chỉ là tớ nghĩ rằng cũng cần phải cảm ơn mọi người. Họ đã giúp khiến cho thế giới này tồn tại lâu hơn vậy mà tớ lại không thể nói lời cảm tạ”

“À…..Ra là vậy. Nhưng đâu còn cách nào khác. Chắc chắn mọi người……”

“Tohka! Tohka! Cậu ổn chứ!?”

Bỗng, trong khoảng khắc Shidou đang nói giữa chừng, từ phía sau lưng âm giọng vừa rồi vang lên

“Ế?”

“Mư…..?”

Họ đều kinh ngạc và thử quay lại nhìn, đó là Kotori cùng với các tinh linh khác, không biết từ lúc nào họ đã tới đây.

“……..Phụt”

“Ha…..ha…..”

Shidou và Tohka quay sang nhìn nhau rồi họ không thể kìn nén nổi mà phá lên cười.

Nhìn thấy 2 người họ như vậy, các tinh linh đều làm một nét mặt nghi hoặc

“Sao……sao thế. Vậy nghĩa là sao? Hả 2 người kia?”

“Suy đoán. Chắc là do lâu rồi mới được nhìn thấy khuôn mặt ngớ ngẩn của Kaguya chăng”

(Đoạn này nguyên văn là パンチ顔, chả biết miêu tả thế nào đại loại trông nó như này:

“Tôi không muốn nghe cái lời đấy từ người có khuôn mặt giống hệt mình đâu nhé!”)

Đại loại đủ những điều khác nhau được vang lên, Shidou hít thở để trấn tĩnh lại sau đó xòe rộng lòng bàn tay ra và nói “Xin lỗi, xin lỗi”

“Có vẻ như hơi bị đúng thời điểm quá mức nhỉ. Giống như là chủ đích của vị thần nhân hậu kia ấy nhỉ”

“Hả……?”

Shidou làm một nét mặt hoàn toàn không hiểu Kotori vừa nói gì. Thấy vậy như để trả lời lại, Tohka từ từ đứng dậy khỏi ghế và hướng về phía mọi người

“Phải nói là vừa vặn đúng lúc. Mọi người đều đã đến đông đủ. Vào thời khắc cuối cùng có thể gặp lại mọi người thật là tốt”

“…………..”

Trước những lời của Tohka, tất cả tinh linh đều nín thở.

Thế nhưng có lẽ thông qua Kurumi hoặc Nia mọi người đều đã được biết sự thật. Tất cả đều mím chặt môi đầy vẻ cay đắng, thế nhưng tại sao không có lấy một ai gào thét.

Vừa ngắm nhìn vẻ tốt bụng đó của mọi người, Tohka nhẹ nhàng mấp máy môi.

“Kotori, Yoshino, Yoshinon, Kaguya, Yuzuru, Miku, Nia, Mukuro, Kurumi. Và….Origami. Cảm ơn mọi người vì tất cả mọi điều cho tới bây giờ. Mặc dù những cuộc gặp gỡ có hơi chút thô lỗ nhưng mình đã thật may mắn khi có thể gặp gỡ với mọi người. Những ngày tháng được trải qua cùng mọi người, là những báu vật lấp lánh đối với mình. Kể cả lúc đó, hay kể cả đó ????  mình đều đã vô cùng hạnh phúc và vui vẻ.

Mana cùng Kannadzuki, mọi người trong phi hành đoàn, Ai, Mai, Mii, Tama-chan sensei, Tonomachi, và tất cả mọi người trong lớp hãy giúp mình chuyển lời đến họ.

Thực sự, thực sự……..mình vô cùng biết ơn.

Nhờ vào mọi người……mà mình………đã vô cùng hạnh phúc”

“Tohka”

“Gư gư gư…..”

“Tohka-san”

Trước những lời của Tohka, tất cả các tinh linh đều cúi gằm mặt và rưng rức nước mắt.

Tohka bất đắc dĩ mỉm cười sau đó quay lại về phía Shidou.

“Shidou, sắp tới lúc rồi. Trước khi thế giới hoàn toàn sụp đổ……nhờ cả vào cậu”

Sau đó như thể đã chuẩn bị sẵn tâm lý, cô nói.

“………………………..Ừ”

Shidou hít một hơi thật dài và thở ra, sau đó cậu trả lời.

Cậu tiến bước về phía Tohka và đặt tay lên vai cô.

Sau đó, Tohka nhìn thẳng vào mắt Shidou rồi từ từ nhắm mắt lại.

Như chờ đợi một nụ hôn trong tĩnh lặng

“……….”

Dáng vẻ này vô cùng tương xứng với vẻ đẹp của cô ấy, thậm chí khiến cậu như đang thấy một bức chạm khắc tuyệt mĩ. cố gắng trấn áp đôi tay đang run rẩy, Shidou cũng nhắm mắt lại, rồi đưa môi lại gần môi Tohka.

Thế nhưng, vào lúc đó.

“Tohka-san…….”

Một giọng gọi tên Tohka vang lên giữa các tinh linh

“Ế……?”

“…….!”

Tohka cùng Shidou đồng thời mở mắt và nhìn về phía chủ nhân của giọng nói.

Đó là một cô bé nhỏ nhắn với chú rối hình con thỏ trên cánh tay trái

“Yoshino……….sao vậy?”

Shidou tròn xoe mắt ngạc nhiên nhìn về phía Yoshino

Đúng thế, vào thời khắc Shidou định hôn Tohka, Yoshino đã cất tiếng như để ngăn lại

Không, không phải là như vậy

“……..Liệu có ổn không? Tohka-san?”

Yoshino cố gắng thu hết sức để nói với hàng nước mắt đang lã chã rơi. Nhìn biểu cảm mãnh liệt vốn không hề giống với Yoshino chút nào đó, Tohka bất giác nín thở.

“Yoshi..no?”

“Thực sự, liệu có ổn không….! Những lời cuối cùng…….chỉ như vậy……!”

Yoshino gần như hét lên với một âm giọng chứa đầy nước mắt, rồi quay xuống nhìn Yoshinon trên tay trái

“……….Yoshinon”

“Ừ. Cố lên, Yoshino”

Sau khi Yoshino và Yoshinon trao đổi ngôn từ với nhau, cô bé hít một hơi thật sâu……..và rồi tháo Yoshinon ra khỏi tay mình

Trước quang cảnh đó, tất cả các tinh linh phát ra một tiếng kinh ngạc

Điều đó thì đúng thôi. Vì Yoshinon là điều quan trọng nhất với Yoshino. Cho dù có làm gì đi nữa cả 2 cũng luôn cùng nhau, chỉ cần rời xa Yoshinon ngay lập tức Yoshino sẽ rơi vào trạng thái tinh thần bất an. Vậy mà chính bản thân Yoshino lại tháo Yoshinon ra, đó là điều mà không một ai có thể tưởng tượng nổi

“………..Natsumi-san, hãy chăm sóc Yoshinon giúp tớ một

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net