XL ( Chương 1951-2000 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 2067: Đế Giải Bá Chủ (2)

Một người giống như hắn xem giống như là một đầu Bạo Long tùy thời cũng có thể hủy thiên diệt địa.

Trên trán hán tử kia che kín vằn, những đám vằn này xem như là một con cua khổng lồ. Chỗ vằn này hình thành cua khổng lồ xem là từng cái răng, đám vằn như thế lại để cho hắn vừa nhìn không chỉ là sẽ không xấu xí, lại tăng thêm vài phần Vương Bá khí tức hung ác của hắn.

Đế Giải Bá Chủ, tại Long Yêu Hải cũng là một phương bá chủ tiếng tăm lừng lẫy, hắn xuất thân từ Đế Vương Cốc, Đế Vương Cốc hiện giữ tục chủ.

Về phần Đế Vương Cốc, tại Long Yêu Hải là không người không biết, Đế Vương Cốc chính là sáng tạo ở trên tay của Đế Giải Hải Thần, mà Đế Giải Hải Thần sống ở thời đại Ngâm Long Tiên Đế, chính là một vị Hải Thần của Hải yêu nhất tộc cách hiện tại gần đây.

Hung danh của Đế Giải Bá Chủ không chỉ là thành lập trên tổ ấm, Đế Giải Bá Chủ hắn bản thân tu hành thập phần cường đại, mặc kệ là ở Long Yêu Hải rộng lớn, hắn cũng là người nổi bật trong đó.

Lại để cho thanh danh của Đế Giải Bá Chủ lan truyền lớn không phải bản thân hắn tu hành, mà là Đế Giải Bá Chủ hung ác. Đế Giải Bá Chủ tại Long Yêu Hải là người nổi danh hung ác, ai cùng hắn là địch, hắn sẽ diệt cả tộc người đó.

Hơn nữa, cho dù người khác không cùng hắn là địch, không đi trêu chọc hắn, hắn đều ưa thích đi săn giết một vài người có danh tiếng hoặc là thiên tài trẻ tuổi có tiềm lực, đối với chủng tộc quý hiếm, như vậy Đế Giải Bá Chủ càng ưa thích săn giết.

Hắn không chỉ là ưa thích săn giết địch nhân, nhưng lại ưa thích làm một ít sự tình biến thái, tàn khốc, như lấy đầu của người khác hoặc của quý đến khoe khoang.

Đế Giải Bá Chủ đã từng săn giết qua địch nhân hoặc là hung thú độc vật so với hắn cường đại hơn. Khi hắn săn giết địch nhân hoặc hung vật, thường thường không phải chính diện giao phong, hắn thường là chọn dùng đánh lén, vây công, hạ xuống tịnh vân...vân, đủ loại phương pháp đến săn giết địch nhân.

Hơn nữa, Đế Giải Bá Chủ bản thân hắn cũng thập phần hưởng thụ loại quá trình vây săn địch nhân, hung vật này.

Cũng chính bởi vì như thế, Đế Giải Bá Chủ là tiếng xấu truyền xa, hơn nữa Đế Vương Cốc cường đại, tại Long Yêu Hải không có mấy người nguyện ý đi trêu chọc hắn.

- Nguyên lai Trác tông chủ cùng Liễu Tông chủ đều ở đây, tại hạ đường đột đến thăm, kính xin hai vị tông chủ thứ lỗi.

Đế Giải Bá Chủ gặp Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi đều ở đây, hắn ôm quyền nói.

Mặc dù là như thế, nhìn thấy hai mỹ nhân trước mắt này, trong đôi mắt của Đế Giải Bá Chủ chính là ánh mắt tham lam thèm thuồng vượt qua. Bất quá, ánh mắt này được hắn che dấu rất khá, lại để cho người khó lòng phát hiện.

Liễu Như Yên vẫn là ngồi ngay ngắn ở bên cạnh Lý Thất Dạ, Trác Kiếm Thi vẫn là đứng ở sau lưng Lý Thất Dạ, vì hắn đấm lưng bóp vai.

- Đế Giải Bá Chủ, đã lâu không gặp.

Liễu Như Yên ổn thỏa mà bất động, chỉ là nhẹ nhàng gật gật đầu nói ra.

Tuy rằng Đế Giải Bá Chủ là một phương ác nhân, nhưng là, luận thực lực, luận địa vị, luận lực ảnh hưởng, Đế Giải Bá Chủ không bằng Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi. Về phần thực lực của Đế Vương Cốc, càng không cách nào cùng Vô Cấu Tam Tông so sánh.

Ánh mắt của Đế Giải Bá Chủ hạ xuống trên người Lý Thất Dạ, nhưng, hắn nhất thời cũng không nhìn được Lý Thất Dạ, sau đó hắn nhìn thấy Lão Nhân quỳ ở nơi đó, lập tức hướng Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên nói ra:

- Trác tông chủ, Liễu Tông chủ, vị này chính là phản đồ của Đế Vương Cốc, hắn phản bội sư môn, ăn cắp tông môn chí bảo, chạy ra khỏi Đế Vương Cốc, chúng ta truy tìm đến tận đây, mong rằng Trác tông chủ cùng Liễu Tông chủ đem tên phản đồ này giao trả Đế Vương Cốc, tông môn chắc chắn hảo hảo thẩm phán hắn.

- Hai vị tông chủ, ta, ta, ta không phải là phản đồ của Đế Vương Cốc, càng không có ăn cắp Đế Vương Cốc chí bảo nào cả, ta chỉ là Nhân Tộc một ít tán tu, tuyệt đối không phải người của Đế Vương Cốc, thỉnh hai vị tông chủ cùng vị công tử này nhất định phải tin tưởng lời ta nói.

Vừa nghe đến Đế Giải Bá Chủ nói ra lời, Lão Nhân cũng không khỏi sốt ruột, lập tức lớn tiếng nói.

- Tông chủ, chớ nghe hắn nói xạo, hắn am hiểu lừa gạt người khác.

Đế Giải Bá Chủ nói ra:

- Nếu là hai vị tông chủ không tin, có thể dời bước tới Đế Vương Cốc chúng ta chứng thực...

- Hắn lưu lại.

Lúc này, Lý Thất Dạ từ trên mộc quan thu hồi ánh mắt, tùy ý đối với Đế Giải Bá Chủ nói ra:

- Ngươi có thể đi.

Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, Đế Giải Bá Chủ lập tức là sắc mặt cương cứng một chút, nhưng, hắn sau đó vẻ mặt mang dáng tươi cười, hướng Lý Thất Dạ ôm quyền nói:

- Không biết tôn giá xưng hô ra sao?

Thấy Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi nhân vật như vậy đều đứng bên cạnh hầu hạ, Đế Giải Bá Chủ cũng không dám khinh thị, hắn còn tưởng rằng thanh niên trước mắt là một vị lão tổ nào đó của Vô Cấu Tam Tông đây này.

- Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ tùy ý báo ra danh hào của bản thân, ánh mắt vẫn như cũ ở trên mộc quan kia, tựa hồ hắn đối với phù văn bên trên mộc quan là đặc biệt cảm thấy hứng thú.

- Nguyên lai tôn giá chính là Lý công tử uy danh lan xa, ngưỡng mộ đã lâu.

Đế Giải Bá Chủ nghe được danh tự này, trong nội tâm rùng mình, biết rõ chính mình là gặp được thần thánh phương nào.

Gần đây, Lý Thất Dạ hung danh lan xa, hắn uy danh chi long, thẳng truy Già Hải Thiên Tử, Thất Hải Nữ Vũ Thần, Trầm Hải Thần Vương bọn hắn, uy danh chi long, lại để cho hắn ở Nhân Tộc trẻ tuổi đệ nhất nhân.

Đối với Đế Giải Bá Chủ lấy lòng, Lý Thất Dạ chỉ là đáp ứng một tiếng, cũng không có nói thêm cái gì, thậm chí không có liếc mắt nhìn thêm Đế Giải Bá Chủ.

- Lý công tử, người này chính là phản đồ của Đế Vương Cốc chúng ta, càng là thân mang Đế Vương Cốc chí bảo. . .

Đối với Lý Thất Dạ thái độ kiêu ngạo như thế, Đế Giải Bá Chủ trong nội tâm bất mãn, nhưng là, hắn vẫn như cũ nhẫn nhịn xuống.

Lý Thất Dạ cắt đứt lời nói của Đế Giải Bá Chủ, nhàn nhạt nói:

- Người của Hùng gia, cho tới bây giờ cũng không phải Đế Vương Cốc đệ tử, chút tài mọn này đừng ở sử dụng ở trước mặt ta.

Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, Đế Giải Bá Chủ lập tức sắc mặt đại biến, Lão Nhân vội vàng phụ họa nói:

- Công tử nói đúng, ta cho tới bây giờ cũng không phải Đế Vương Cốc đệ tử, đây chẳng qua là vu hãm mà thôi.

Đế Giải Bá Chủ sắc mặt có chút khó coi, nhưng là, hắn lại thoáng cái khôi phục dáng tươi cười, nói ra:

- Lý công tử, lời này nói ra quá võ đoán. . .

- Ta gần đây đều là võ đoán như vậy.

Lý Thất Dạ cắt đứt lời nói của Đế Giải Bá Chủ, rất lãnh đạm nói:

- Người này ta bảo hộ chắc rồi, ngươi đi đi.

Đế Giải Bá Chủ sắc mặt trầm xuống, trong đôi mắt là hung quang chợt lóe lên, nhưng là, hắn rất nhanh đã lộ ra dáng tươi cười, nói ra:

Chương 2068: Hùng Thiên Tí (1)

- Ta gần đây đều là tôn kính nhân kiệt các tộc, đối với đại danh của Lý công tử, ta cũng rất kính ngưỡng. Hôm nay Lý công tử cùng hai vị tông chủ nếu là nhất định phải bảo vệ tên phản đồ này, vậy tại hạ cũng cho Lý công tử cùng hai vị tông chủ một nhân tình, như vậy không truy cứu nữa việc này.

Đế Giải Bá Chủ nói ra lời này được thập phần hào phóng, thậm chí có thể nói là thập phần cho tình cảm, đổi lại là những người khác, chỉ sợ cũng sẽ cảm giác trên mặt mình có ánh sáng, nể mặt mình như thế, có thể nói đây là một loại vinh hạnh đặc biệt.

Nhưng là, Lý Thất Dạ thần thái lãnh đạm, thậm chí có thể nói từ đầu đến cuối đều không có nhìn thêm Đế Giải Bá Chủ một cái.

Nhìn thấy Lý Thất Dạ thần thái lãnh đạm, Đế Giải Bá Chủ cũng không tức giận, hắn liền ôm quyền, vừa cười vừa nói:

- Lý công tử, hai vị tông chủ, núi không chuyển nước chuyển, như vậy từ biệt tại đây, hi vọng ngày nào đó Lý công tử cùng hai vị tông chủ có thể tới Đế Vương Cốc ta làm khách, tại hạ nhất định là đón chào.

- Cốc chủ khách khí rồi.

Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi cũng không mất lễ nghi, hai người bọn họ cuối cùng là nhất tông chi chủ, cử chỉ giữa đôi bên, cũng là tự nhiên hào phóng.

Về phần Lý Thất Dạ, hắn đối với Đế Giải Bá Chủ căn bản chính là lạnh lùng, hắn thậm chí chẳng muốn nhìn thêm Đế Giải Bá Chủ một cái, trong thần thái, lại để cho người cảm thấy hắn là thập phần kiệt ngạo.

Đế Giải Bá Chủ liền ôm quyền, cười cười. Sau đó rất tiêu sái rời đi.

Sau khi Đế Giải Bá Chủ rời khỏi, Liễu Như Yên hé miệng cười cười. Nói ra:

- Công tử, ngươi bây giờ cũng đã là con mồi trên danh sách của Đế Giải Bá Chủ. Hắn một khi đã nhìn chằm chằm vào con mồi, không chết không ngớt. Nhưng hắn là nổi danh ác nhân, ưa thích vây săn đối thủ cường đại hơn so với hắn. Công tử cùng hắn là địch, hơn nữa lại là Nhân Tộc Tân Tú, đối với Đế Giải Bá Chủ mà nói, đó là con mồi không còn gì tốt hơn.

- Vậy hãy để cho hắn chết đi.

Lý Thất Dạ căn bản là không đem Đế Giải Bá Chủ để ở trong lòng. Huống chi, Đế Giải Bá Chủ loại thân mật này hoàn toàn là giả bộ ra.

Lý Thất Dạ hắn là duyệt vô số người, bên trên đến Tiên đế, cho tới tiểu nhân vật, nhân vật thế nào hắn chưa thấy qua, Đế Giải Bá Chủ loại thủ đoạn này, làm sao có thể thoát được pháp nhãn của hắn đây.

Vừa nghe đến Lý Thất Dạ tùy ý nói lại để cho Đế Giải Bá Chủ đi chết, điều này đủ thấy Lý Thất Dạ tự tin, kể từ đó. Lại để cho trong lòng lão nhân lập tức, hắn vội vàng quỳ bái trên mặt đất, nói ra:

- Đa tạ ân cứu mạng của công tử. Công tử đại ân đại đức, tiểu suốt đời khó quên.

- Đa tạ hai vị tông chủ chủ trì trượng nghĩa. Cứu được một mạng nhỏ của ta.

Sau đó, Lão Nhân cũng hướng Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi bái lạy.

- Ngươi ngược lại là biết làm người, ân nhân cứu mạng này bớt chụp lên trên đầu tỷ muội ta, tựa hồ không cứu ngươi đều có điểm khó.

Liễu Như Yên hé miệng mà cười, vừa cười vừa nói.

Lão Nhân cười khan một tiếng, nhưng là, hắn cũng mặt dày mày dạn bái trên mặt đất.

- Ngươi tên là gì?

Lý Thất Dạ ngồi ở trên mặt ghế, nhìn xem Lão Nhân nói ra.

Lão Nhân vội vàng đáp lời nói:

- Hồi bẩm công tử gia, tiểu nhân tên Hùng Thiên Tí. Là Hùng gia đệ tử.

- Hùng gia đã xuống dốc, Thiên Linh giới đã không còn Hùng gia.

Lý Thất Dạ phong khinh vân đạm nói.

Hùng Thiên Tí nghe được Lý Thất Dạ nói ra như thế. Cũng không khỏi thần thái buồn bã, nói ra:

- Công tử nói thật đúng, lão tiểu chỉ là một cô hồn dã quỷ mà thôi.

Lý Thất Dạ cũng không để ý nhiều tới Hùng Thiên Tí, ánh mắt của hắn là rơi vào mộc quan Hùng Thiên Tí khiêng trên vai, hắn trầm giọng nói:

- Mộc quan này ngươi là từ đâu được đến?

Lý Thất Dạ vừa hỏi như vậy, trên thực tế ngay cả Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên cũng không khỏi hiếu kỳ, bởi vì từ khi Hùng Thiên Tí xuất hiện, ánh mắt của Lý Thất Dạ cũng rất ít rời khỏi cỗ mộc quan này.

Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên đều hiếu kỳ là, trong mộc quan này đến tột cùng là vật gì, liền có thể khiến Lý Thất Dạ quyền hành nghiêng đều không thèm để ý, lại bị một cỗ mộc quan như vậy hấp dẫn. Thứ này làm sao không khiến cho Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên hiếu kỳ đây.

Lý Thất Dạ vừa hỏi như vậy Hùng Thiên Tí lập tức khẩn trương cùng cảnh giác, cánh tay hắn khiêng mộc quan cũng không khỏi xiết chặt, hắn thậm chí là lui về phía sau vàì bước.

- A, a, a, hồi bẩm công tử, đây là di cốt của Hùng gia tổ tiên ta, muốn tìm địa phương hạ táng.

Hùng Thiên Tí gượng cười vài tiếng, nói ra.

Lý Thất Dạ lạnh lùng nói:

- Lão đầu, không nên ở trước mặt ta bày trò, đồng thời, ở trước mặt ta nói dối không phải một sự tình sáng suốt. Ta có thể đem ngươi từ trong tay Đế Giải Bá Chủ cứu đến, là có thể đem ngươi phá tan thành từng mảnh!

- Ta không quan tâm ngươi chết sống, ngươi là Nhân Tộc cũng tốt, là Hải yêu cũng thế, ta cứu ngươi, không phải vì xuất thân của ngươi, cũng không phải bởi vì chủng tộc của ngươi, mà là vì cỗ mộc quan trên vai ngươi này.

Hai mắt Lý Thất Dạ phát lạnh, nói ra:

- Nếu như ngươi hiểu rõ đạo lý kia, tốt nhất không được ở trước mặt ta nói dối! Bằng không thì, ngươi sẽ minh bạch cái gì mới thật sự là sợ hãi.

Tuy rằng Lý Thất Dạ không có khí thế kinh người, không có khí phách trấn áp, nhưng là, ngay khi hai mắt Lý Thất Dạ phát lạnh, Hùng Thiên Tí không khỏi khẽ run rẩy, cảm giác mình cả người như bị đông cứng lại, toàn thân rét run, hắn thậm chí là chịu không nổi hai chân như nhũn ra.

Chính là Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên cường nhân như thế, khi thấy hai mắt Lý Thất Dạ phát lạnh, các nàng đều đồng dạng trong nội tâm phát lạnh. Ở trong đôi mắt của hắn, tựa như là trong bóng tối lộ ra hào quang đáng sợ nhất, nó có thể hủy diệt hết thảy.

Cái này giống như lời Lý Thất Dạ vừa nói vậy, cái gì mới thật sự là sợ hãi, đây là thứ đồ vật lại càng khiến người khác sợ hãi hơn.

- Hồi bẩm công tử...

Thật vất vả, trong nội tâm phát lạnh Hùng Thiên Tí cười khan một tiếng, đành phải kiên trì nói:

- Đây, đây, đây là mộc quan bị ta nhặt được. Trước đó vài ngày, khỏa Hắc Ám vẫn tinh kia xẹt qua bầu trời, ta, ta vừa lúc ở trên biển đào bảo trai, đây, đây là mộc quan cứ như vậy từ trong đáy biển xuất hiện."

Hùng Thiên Tí nói ra như thế lại để cho ánh mắt của Lý Thất Dạ nhảy lên thoáng một phát, chậm rãi nói ra:

- Lúc ấy có phải có dị tượng hay không, đáy biển toát ra rãnh biển!

- Công tử làm sao biết rõ?

Hùng Thiên Tí cũng không khỏi chấn động, cũng không dám giấu diếm, nói ra:

- Đúng là như thế, lúc ấy Hắc Ám vẫn tinh xẹt qua, đáy biển giống như đột nhiên vỡ nứt ra, lộ ra một cái khe rãnh thật sâu, giống như là rãnh biển không đáy ở Bích Dương Hải. Ở bên trong rãnh biển này hiện lên mộc quan, ngay khi mộc quan này hiện lên, có ngàn vạn lục chi đem nó đưa ra khỏi mặt nước, ta chính vận khí tốt, mới nhặt được nó...

Chương 2069: Hùng Thiên Tí (2)

- ...Ngay khi tiểu nhân phục hồi tinh thần lại, rãnh biển đã biến mất. Ta còn không có hiểu rõ mộc quan này là vật gì đã gặp được Đế Giải Bá Chủ, hắn một đường truy sát ta, tiểu nhân đường trốn chạy trốn chết, trốn đến nơi đây, may mắn được công tử xuất thủ cứu giúp.

Nói đến đây, Hùng Thiên Tí cười khan một tiếng.

Lý Thất Dạ chỉ là nghe được một đoạn lời nói phía trước của Hùng Thiên Tí, về phần một đoạn lời nói phía sau, hắn căn bản không đi quan tâm, ánh mắt của hắn vẫn là rơi vào trong mộc quan.

- Trong mộc quan này chứa đựng là cái gì?

Liễu Như Yên gặp Lý Thất Dạ coi trọng mộc quan này như thế, nàng cũng hiếu kỳ, hỏi Hùng Thiên Tí.

Hùng Thiên Tí cười khan một tiếng, đành phải như thực nói ra:

- Ta cũng không biết bên trong là cái gì, mộc quan này căn bản là không có biện pháp mở ra, bất luận đập gõ thế nào đều không thể đem nó đập mở ra.

- Phù văn rất cổ xưa, ít nhất đương thời không thấy được phù văn như vậy.

Trác Kiếm Thi cũng là nhìn kỹ mộc quan này một chút, bên trên mộc quan phù văn căn bản là lại để cho người nhìn không thấu.

Phải biết rằng, Trác Kiếm Thi cùng Liễu Như Yên đều là xuất thân từ Vô Cấu Tam Tông. Vô Cấu Tam Tông các nàng vốn truyền lưu lâu đời, các nàng với tư cách tông chủ, học thức uyên bác, không phải người bình thường có khả năng so sánh, nhưng là, mặc kệ các nàng cũng đều hoàn toàn không cách nào nhìn ra những phù văn này đến tột cùng là có hàm nghĩa ra sao.

- Đây là mộc quan mà ta muốn.

Lý Thất Dạ nhìn xem cái mộc quan này, cuối cùng chậm rãi đối với Hùng Thiên Tí nói ra.

Lý Thất Dạ vừa nói ra lời này, Hùng Thiên Tí sắc mặt đại biến, lập tức liền lùi lại vài bước, cánh tay hắn thập phần hữu lực khiêng lấy mộc quan, rất rõ ràng, hắn là thập phần không tình nguyện.

- A, a, a, công tử, cái này, cái này. . .

Hùng Thiên Tí gượng cười nói:

- Ta, ta, ta muốn, ta muốn, ta muốn dựa vào nó làm giàu làm giàu đấy!

- Làm giàu?

Liễu Như Yên khẽ cười, nói ra:

- Ngươi không được quên, mạng nhỏ của ngươi là ai cứu, nếu như ngươi liền mạng nhỏ đều không có, ngươi còn có thể làm giàu được sao?

Liễu Như Yên nói ra lời này lại để cho Hùng Thiên Tí thần thái xấu hổ, cười cười khó xử đứng ở đó, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên làm sao mới tốt.

- Nếu như ta ra tay, mặc kệ ngươi là thực lực ra sao, mặc kệ ngươi là có con bài chưa lật thế nào, ngươi đều sẽ mất nó.

Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói.

Hùng Thiên Tí sắc mặt kịch biến, không khỏi lần nữa lui về phía sau vài bước, cùng Lý Thất Dạ kéo ra khoảng cách không nhỏ. Hắn cười khan một tiếng, nói ra:

- Tiểu, tiểu nhân tin tưởng công tử sẽ không cường đoạt. Công tử ân cứu mạng, tiểu nhân là vô cùng cảm kích, chỉ là, chỉ là có chút nỗi khổ tâm, vẫn, mong rằng công tử ngươi có thể hiểu được.

- Cứu ngươi, đóchẳng qua là thuận tay mà làm, ta chẳng qua là hướng về phía cỗ mộc quan này mà cứu ngươi một mạng. Điểm này ngươi yên tâm, ta cũng sẽ không biết bởi vì chút ân huệ này đến áp chế ngươi.

Lý Thất Dạ lãnh đạm khoát khoát tay, nói ra.

- Công tử cao thượng, tiểu nhân tự ti mặc cảm, ngày khác tiểu nhân có thể vì công tử làm chút gì đó, tất sẽ nguyện vì công tử làm trâu làm ngựa.

Hùng Thiên Tí nghe được lời nói này, buông lỏng một hơi, vội vàng bái lạy.

- Ngươi muốn cái gì?

Lý Thất Dạ lạnh lùng quan sát Hùng Thiên Tí một cái, nói ra:

- Ngươi muốn loại đồ vật nào, mới nguyện ý giao ra cỗ mộc quan này

Lý Thất Dạ hỏi như vậy, Hùng Thiên Tí không khỏi do dự nhìn một chút Lý Thất Dạ, sau đó lại nhìn xem Liễu Như Yên, Trác Kiếm Thi các nàng, hắn đang do dự không biết mở miệng như thế nào.

- Nói đi, thế gian còn không có có mấy kiện đồ vật ta không mở ra giá được.

Lý Thất Dạ chậm rãi nói ra:

- Bất quá, ngươi cần phải lượng sức mà đi, nếu là sư tử miệng lớn, vậy ngươi đã bỏ lỡ thời cơ rồi.

Lý Thất Dạ coi trọng một cỗ mộc quan như thế, điều này lại để cho Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi đều là hết sức tò mò, trong mộc quan đến tột cùng là vật gì đây.

Hùng Thiên Tí do dự thoáng một phát, cuối cùng, hắn cắn răng một cái, đem quyết định chắc chắn, nói ra:

- Được công tử ngài ưu ái, tiểu, tiểu nhân không dám tham lam cái gì, tiểu, tiểu nhân thầm nghĩ muốn một khối lục địa.

Hùng Thiên Tí yêu cầu như vậy, lại để cho Liễu Như Yên cùng Trác Kiếm Thi đều thập phần ngoài ý muốn, các nàng đều cho rằng Hùng Thiên Tí sẽ muốn thu bảo vật vật hoặc tiên dược hay là tuyệt thế công pháp, thật không ngờ hắn lại muốn một khối lục địa.

- Ngươi cũng đã biết một khối lục địa tại Thiên Linh giới trân quý cỡ nào?

Cho dù Trác Kiếm Thi cũng không khỏi lắc đầu, mặc dù nói Hùng Thiên Tí yêu cầu không phải bảo vật hoặc tuyệt thế công pháp, nhưng là, tại Thiên Linh giới, một khối lục địa so với bất kỳ vật gì đều muốn trân quý hơn.

- Cái này, cái này lão tiểu biết rõ.

Hùng Thiên Tí do dự thoáng một phát, sau đó nói:

- Tiểu nhân cũng không dám công phu sư tử ngoạm, nếu là có thể cho một khối lục địa cỡ trăm dặm, tiểu nhân cũng đã thỏa mãn.

- Một khối tiểu lục địa phương viên trăm dặm còn nói không dám công phu sư tử ngoạm?

Liễu Như Yên không khỏi cười, lắc đầu, nói ra:

- Ngươi biết tại Thiên Linh giới, một khối tiểu lục địa phương viên trăm dặm là có giá trị sao?

Đương nhiên, một khối thổ địa phương viên trăm dặm nếu là đặt ở địa phương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC