13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm chàng đã đi ra quảng trường. Liền thấy Tống Dật Trần đang ăn điểm tâm đợi Mạc Thiên Vũ.
- Tống lão sư,ngài tới sớm vậy?
- Thật ra ta đã tới đây từ mấy ngày trước rồi. Chỉ có Mã Xạ Điêu lát mới tới
- Sao Tống lão sư lại không đi cùng một lúc với Mã lão sư?
- Phải có người giám sát học sinh ở nơi xa xôi chứ.
Mạc Thiên Vũ tựa hồ có không tin lắm nhưng cũng không nói gì. Quả thật, Tống lão sư tới Thu Đô sớm để quan sát Mạc Thiên Vũ. Tống Dật Trần nhìn Mạc Thiên Vũ,chàng trai này thiên phú trời ban,tâm tư ổn định sau này nhất định sẽ thành đạo sư cường đại. Hắn thật muốn bồi dưỡng chàng.
- Mạc Thiên Vũ,ngươi thật sự rất giỏi. Ngươi có muốn nhận ta làm sư phụ của ngươi không?

Mạc Thiên Vũ hơi ngạc nhiên nhưng lập tức từ chối
- Đa tạ lão sư nhưng ta không nhận
-Sao lại không nhận? Ngươi đang chê ta không đủ tốt sao?

Tống Dật Trần nhướng mày,nếu hắn mà nói ra lời này với người khác thì họ đã lập tức đồng ý rồi,hắn là lão sư danh tiếng của học viện Tinh Anh cơ mà,ấy vậy mà nhóc con Mạc Thiên Vũ này lập tức từ chối.
- Thưa,ta không có ý đó nhưng là trước mắt ta nghĩ ta không cần được ai chỉ dạy đâu
- Ngươi thật ngạo mạn,đúng là ngươi thiên tài nhưng cũng chỉ là nhóc con mới lơ ngơ bước vào cuộc đời thôi. Trên đại lục này người mang ngươi dẫm như con kiến rất nhiều.
- Ngài có gì để dạy ta?
-Nhiều hơn ngươi tưởng
- Vậy thì đợi ta vô học viện Tinh Anh rồi học cũng được,ngài không cần bỏ công sức đến vậy dù gì ta cũng chỉ là một tên đạo sư ngoại thành.

- Hừ,ngươi giỏi lắm. Ta đã có ý tốt như vậy mà không nhận
- Cảm tạ ý tốt của ngài

Tống Dật Trần thấy lòng tự tôn của mình có chút bị tổn thương ,bao nhiêu năm là đạo sư cấp cao vậy mà giờ đây lại bị người khác nghi ngờ về thực lực. Lát sau,Mã Xạ Điêu đã tới. Mạc Thiên Vũ cùng 2 lão sư bước vào cỗ xe ngựa, nhưng ngựa kéo xe không bình thường, nó là một con Bạch Mã thần thú có hình dáng con ngựa cao to hơn ngựa thường lông trắng muốt,lưng có 2 cánh rộng gấp 4 lần thân thể nó. Học viện Tinh Anh xem ra thực sự quyền lực. Mạc Thiên Vũ thấy thần thú thì không ngạc nhiên gì nhưng người bình thường thì đã há mồm trợn mắt rồi. Sự bình tĩnh của chàng càng làm 2 vị lão sư kinh ngạc. Mã Xạ Điêu hỏi:
- Ngươi biết đó là con gì không?
- Thưa lão sư,đó là một bạch mã thần thú
- Xem ra ngươi cũng có kiến thức. Đây có phải là lần đầu tiên ngươi nhìn thấy bạch mã thần thú không?
- Vâng,là lần đầu
- Trong ngươi có vẻ không quan tâm đến nó nhỉ?
- Nó đâu thuộc sở hữu của ta,quan tâm nó làm gì?

Mã Xạ Điêu gật gù, chàng trai này thật kì lạ nhưng đáng khen ở chỗ tâm tư ổn định. Tống Dật Trần khẽ nói Mã Xạ Điêu:
- Thiên tài đương nhiên khác người thường. Nãy ta nhận nó làm đệ tử mà nó còn từ chối
- Nó từ chối ngươi?
Mã Xạ Điêu kinh ngạc
- Ừ
- Xem ra nó cũng có phần ngạo mạn
- Chỉ là ta sẽ không từ bỏ,nhân tài tốt thế này không thể bỏ qua,những lão sư khác sau khi biết tới nó sợ cũng tranh nhau nhận nó làm đệ tử.

- Phải,ta cũng không ngại nhận nó làm đệ tử đâu
- Ngươi không được dành với ta,ta đến trước
- Trước sau có tác dụng gì,chẳng phải nó từ chối ngươi rồi à?
- Tương lai ta sẽ làm nó thay đổi suy nghĩ
- Đợi xem

Ở trên xe ngựa giữa bầu trời,Mạc Thiên Vũ hỏi 2 vị lão sư.
- Mọi người có thể nói cho con biết một chút về học viện Tinh Anh không?
Tống Dật Trần đắc ý cười nói
- Học viện Tinh Anh của chúng ta được thành lập từ 500 trăm năm trước,là cái nôi sinh ra biết bao nhiêu nhân tài. Tụ họp rất nhiều đạo sư cao cấp về giảng dạy nên kiến thức và kinh nghiệm tích lũy rất nhiều. Học viện rất rộng và được chia thành nhiều cấp lớp học. Phân chia theo trình độ từ cao đến thấp là cấp A,B,C,D,E,F. Nhưng người mới nhập học đều được xếp cấp F,học ở đó một thời gian các học sinh sẽ có cuộc thi tuyển thăng cấp,có thể thăng cấp lớp học lên A,B,C,D,E tùy vào năng lực. Muốn tốt nghiệp các ngươi phải ít nhất đạt được cấp C. Ở mỗi cấp sẽ có mức độ học tập và giảng dạy khác nhau,tuy nhiên các cấp vẫn sẽ có một số chương trình học chung. Mỗi cấp sẽ có rất nhiều lớp học do số lượng học sinh đông đảo.Học viện Tinh Anh không quy định số năm học,đạo sư có thể ở lại học tập cho tới khi đủ cảm thấy hài lòng với thực lực. Nhưng nếu học tại học viện quá 10 năm thì đạo sư đó buộc phải gia nhập lực lượng đạo sư hoàng gia còn không thì không được học nữa. Học viện Tinh Anh được quản lí bởi hội đồng lão sư trong trường học,gồm 20 lão sư xuất sắc nhất trường được toàn bộ lão sư còn lại đề cử để thay mặt cho viện trưởng cùng 2 vị viện phó và 2 vị trưởng lão quản lí và chăm sóc cho học viện. Viện trưởng,2 viện phó cùng,2 vị trưởng lão chính là 5 người sáng lập ra học viện. Nhưng viện trưởng và 2 viện phó đồng thời làm việc cho hoàng gia nên công việc rất bận.2 vị trưởng lão thì vẫn ở học viện nhưng họ lại không muốn làm việc quá nhiều nên giao hết cho hội đồng lão sư. Tuy nhiên họ vẫn quyền lực hơn hội đồng lão sư. Thực lực 5 vị chính là sâu không lường được. Cả ta tự hào là đạo sư trên triệu người cũng cảm thấy kém cỏi trước mặt họ. Ta cùng Mã Xạ Điêu đã giảng dạy tại học viện cũng 200 trăm rồi
- Vậy 2 lão sư Mã và lão sư Tống có nằm trong hội đồng lão sư không?
Mã Xạ Điêu trả lời
- Tất nhiên không phải,hội đồng lão sư làm sao đích thân đi làm giám khảo tuyển sinh chứ. Nhưng mà thực lực của ta và Tống Dật Trần không kém tụi họ,chẳng qua các lão sư còn đề cử những con người có năng lực đảm nhiệm chứ cũng không riêng thực lực.

Tống Dật Trần tự hào
- Học viện Tinh Anh chính là niềm tự hào đế quốc. Từ khi nửa phần Đế quốc Chí Linh bị chia cắt và tự xưng là Tu La đế quốc thì viện trưởng của chúng ta lúc đó đã nảy ra ý kiến tạo dựng một học viện siêu đẳng chuyên đào tạo ra các đạo sư mạnh mẽ phục vụ đế quốc. Cũng nhờ học viện Tinh Anh mà đế quốc cũng trở nên vững vàng hơn nhiều sau chiến tranh. Ta tự hào khi là lão sư của học viện.

Mạc Thiên Vũ hỏi
- Tu La đế quốc mạnh ra sao mà có thể gây chiến cùng Chí Linh đế quốc vậy?

Tống Dật Trần nói
-Cái này ta cũng không biết. Ta hiện tại mới 267 tuổi,sự kiện đó diễn ra cách đây 700 năm rồi. Trong 100 năm đầu,Chí Linh đế quốc cũng rất vật vã đánh bại những phản đồ từ khi vị huyền thoại đạo sư Phong Minh Sát qua đời,rồi bọn chúng chiếm ưu thế dần dần thành lập Tu La đế quốc chính thức đối đầu với chúng ta. Sau khi học viện Tinh Anh thành lập thì 20 năm sau liền áp đảo được bọn chúng lấy lại thế cân bằng. Tiếp tục đánh nhau 95 năm, hai đế quốc mới kí hiệp ước hòa bình.

-Xin hỏi lão sư, Tu La đế quốc gồm những vương quốc phản động nào?
(Những vương quốc nào mà có khả năng làm lao đao đế quốc Chí Linh nhanh như vậy? Đế quốc Chí Linh có thể thống nhất đại lục trừ công lớn nhất là của hắn thì những lực lượng còn lại cũng rất cường đại)
- Ha ha,ngươi có thể tìm đọc lịch sử đại lục Chí Linh của học viện.

Mã Xạ Điêu quan sát Mạc Thiên Vũ, nãy giờ Tống Dật Trần kể về học viện bao nhiêu chàng cũng không quá quan tâm nhưng khi nói về lịch sử thì liền để ý,xem ra tiểu tử này từ nhỏ đã sống ở nơi kém trù phú gần gũi dân thường nên mới sinh ra không quan tâm những thứ hào hoa,nhưng lịch sử đất nước thì ai cũng quan tâm nên liền chú ý. Có lẽ nó không phải kiêu ngạo như mình nghĩ,chẳng qua từ nhỏ đã không tiếp xúc với những thứ đẳng cấp.Thật ra Mạc Thiên Vũ muốn vào học viện chỉ để được tiếp cận nội thành và nghe ngóng thông tin của 9 kẻ từng giết hại hắn thôi chứ nói về kiến thức hắn dư sức làm lão sư của 2 vị lão sư trước mặt. Tống Dật Trần đưa cho Mạc Thiên Vũ một cái hộp
- Đây là đồng phục của ngươi. Mỗi học sinh đều có đồng phục khắc tên của bản thân. Làm dấu hiệu chứng minh bản thân là học sinh của học viện Tinh Anh và không có sự giả dối. Huy hiệu được đính kèm trên đồng phục là thứ kiểm chứng không thể làm giả của học sinh nên học viện Tinh Anh không có sự mạo danh. Kể cả ta và Mã Xạ Điêu cũng có đồng phục riêng chứng minh chúng ta là lão sư học viện. Ta là ta,hắn là hắn,không có kẻ nào có thể mạo danh

Mạc Thiên Vũ xem bộ đồng phục,được thiết kế khá đẹp,gồm áo trong,quần dài rộng và áo khoác ngoài màu đỏ đính kèm huy hiệu khắc tên của chàng dài đến hơn nửa chân. Tống Dật Trần bổ sung
- Áo này có khả năng co dãn phù hợp với kích thước người mặc nên không cần lo lắng sau này mặc không vừa.
- Cảm tạ Tống lão sư

Mã Xạ Điêu nói với Mạc Thiên Vũ
- Năm nay ngoài ngươi ra thì cũng có 7 học sinh khác đến từ ngoại thành. Tính ngươi thì năm nay ngoại thành có 8 người,đông nhất từ trước giờ. Ta có cảm giác thế hệ của các ngươi thật nhiều người tài. Năm nhiều nhất trước đây cũng chỉ có 5 người, bình quân mỗi năm chỉ có 2-3 người. Có những năm liên tiếp không có người nào. Năm nay học viện đã tuyển được tổng cộng 5687 học sinh. Cũng là con số cao trong các năm. Ta nhớ năm đông nhất là khóa 456, nhập học tận 5901 học sinh.

-Mã lão sư,ta là khóa thứ mấy
-520
- Nếu vậy học viện không phải rất đông sao,nếu tính thêm những học sinh học tại đó lâu dài,không phải trên 500000 luôn à?
- Học viện thực sự rất rộng ,nhưng số người thật sự ở lại,mỗi năm chỉ có vài trăm người,còn tốt nghiệp thì đến vài ngàn người. Nhưng những con số trăm trăm tích tùy qua năm tháng cũng tạo nên số lượng lớn nên đế vương cũng đã lệnh đạo sư không gian xây thêm các không gian cho học viện đồng thời cho phép học viện mở rộng diện tích. Không tính số lượng vừa tuyển thì hiện tại học viện có khoảng 100.000 học sinh, còn riêng các vị lão sư thì có đến khoảng 2000 vị

Mạc Thiên Vũ nghĩ con số này thực sự lớn,học viện bình thường chỉ chứa nhiều nhất khoảng 5000 học sinh thôi nhưng mà xét tổng các học viện trên toàn đế quốc Chí Linh trừ Tinh Anh ra thì số lượng còn to hơn Tinh Anh gấp mấy lần. Xem ra Tinh Anh học viện mặc dù là tuyển lọc nhân tài nhưng đế quốc này cũng thật nhiều nhân tài. Mà số lượng đạo sư bước ra từ học viện cũng không bằng một nửa số lượng người không được học học viện đạo sư. 10% đạo sư toàn đế quốc là được đào tạo qua học viện, còn tính thêm cả những đạo sư tự do không được học hành bài bản thì cũng cỡ 15%. Dân số đế quốc Chí Linh hiện lại là 15 tỷ người.

Bạch Mã đã bay đến nơi, Mạc Thiên Vũ cùng 2 vị lão sư đi ra. Đứng trước cổng,Mạc Thiên Vũ âm thầm khen ngợi, học viện này thực sự rất rộng,lại được trang trí lộng lẫy,bố trí chặt chẽ,xung quanh chàng là rất nhiều học sinh,họ đều là những con người vượt qua thi tuyển để được nhập học,khí chất quý phái như vậy nên toàn là người nội thành rồi,có lẽ còn có hoàng gia nữa. Bọn họ đều đi cùng nhau hoặc đi riêng lẽ nhưng chỉ có Mạc Thiên Vũ được 2 lão sư kèm theo, điều này là do chàng là người ngoại thành. Các học sinh mới nhìn thấy chàng trai có vị lão sư đứng kế bên liền biết đó là người ngoại thành. Đi qua cổng ngoài,rồi đi qua cổng trong,Mạc Thiên Vũ liền cảm thấy cái gì đó,hình như là lá chắn. Mã Xạ Điêu nhìn Mạc Thiên Vũ có chút thay đổi liền nói
- Ngươi cũng cảm thấy đúng không? Đó là lá chắn của học viện chúng ta ngăn chặn kẻ lạ xâm nhập,huy hiệu chúng ta mang mới có thể đưa chúng ta đi qua. Hoặc đế vương bệ hạ cùng vài người có chức vị cao nhất đế quốc mới được đi qua,kể cả hoàng gia bình thường nếu không có huy hiệu cũng không thể. Mạc Thiên Vũ gật gù,nơi này bảo mật tốt. Bên trong học viện thật sự rất rộng và hoành tráng,2 vị lão sư dẫn chàng đi thay đồng phục rồi đi đến nơi có quảng trường trong học viện nơi này có rất nhiều ghế và đã tụ tập sẵn rất nhiều học sinh. Tống Dật Trần nói
- Đây là khu dành cho cấp F, hàng ghế kia là dành cho những tân sinh,lát sẽ có buổi lễ khai mạc chào đón tân sinh,ngươi đến đó ngồi. Công việc của chúng ta đến đây là kết thúc,hi vọng tương lai ta có thể làm giảng sư của ngươi. Mỗi năm các lão sư đều được thay đổi lịch trình dạy học,có thể năm nay ta sẽ dạy tân sinh đấy.
Mã Xạ Điêu biểu môi
- Năm nào ngươi cũng có thể dạy tân sinh riêng gì năm nay. Chuyện bình thường vậy cũng nói
- Nhưng mà ta xuất sắc quá nên toàn được xếp dạy lớp A,B,C nha
- Không nói chuyện với ngươi nữa. Mạc Thiên Vũ,tạm biệt. Hi vọng ta có thể dạy ngươi trong năm nay hoặc năm tới
Mạc Thiên Vũ cười bất đắc dĩ,xem ra 2 vị rất muốn dạy ta
- Cảm ơn 2 vị lão sư. Kính chào tạm biệt 2 vị


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net