14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mạc Thiên Vũ kiếm chỗ ngồi,trong lúc ngồi không hắn âm thầm quan sát quảng trường, phía bên kia là các cấp khác. Số khu vực được chia riêng theo cấp, chỉ có riêng khu F thì sẽ có ghế riêng cho tân sinh. Nơi này có hình tròn,ở giữa là sân đất rộng rãi hình tròn,xung quanh là hàng ghế cùng các học sinh. Nơi này được điêu khắc rất tỉ mỉ và hoành tráng. Một lát sau,chàng thấy vài người tân sinh được lão sư kèm theo như chàng hồi nãy,liền đoán được họ cũng là người ngoại thành như chàng.

Tại phòng họp lão sư, ngồi trên cao bằng các ghế bay là hội đồng lão sư. Cùng những người đứng tụ họp bên dưới chỉnh tề là các lão sư của học viện. Chủ tịch hội đồng lão sư nói
-Các tân sinh đã đến đầy đủ chưa?
La Khi Tốt đứng ở dưới trả lời chủ tịch hội đồng lão sư
- Đủ hết rồi thưa ngài
- Các tân sinh ngoại thành được chiếu cố đến đây an toàn chứ
Đồng loạt các lão sư bảo trợ tân sinh ngoại thành lên tiếng:" An toàn"
- Vậy chúng ta bắt đầu buổi lễ thôi.

Tân sinh đều háo hức nói chuyện cùng nhau,làm quen kết bạn. Một số người im lặng từ nãy giờ,trong đó có Mạc Thiên Vũ. Nơi này hầu như mọi người đều xinh đẹp,nhan sắc của Mạc Thiên Vũ có chút kém đẹp hơn họ nhưng khí chất tỏa ra chắc chắn hơn họ,một khí tức cao cường,lịch lãm. Chính là nhờ thịt thần thú, đã cải tạo làm cho thịt của chàng không còn là thịt trần nữa. Nhưng chàng phát hiện có một nhóm người có khí tức cũng cao cường giống chàng,đây hẳn là tân sinh hoàng gia. Dù không thể cảm nhận rõ như Mạc Thiên Vũ nhưng những người khác cũng thấy rằng trên người Mạc Thiên Vũ có chút nổi bậc hơn người thường. Tuy vậy họ cũng không phân biệt được ai là hoàng gia,ai là quý tộc,ai là người thường của nội thành,ai là người ngoại thành. Nội thành trù phú nhưng vẫn chia ra quý tộc và người thường,tuy nhiên người thường ở nội thành vẫn giỏi hơn ngoại thành. Tuy vậy,Mạc Thiên Vũ không để ý người ngồi bên cạnh chàng là ai. Mà người này lại là một cô gái rất xinh đẹp, cô cứ lén nhìn chàng, cô tên là Lạc Dao Dao,con gái của quý tộc họ Lạc,gia tộc trực tiếp phục vụ hoàng gia tại Hàng Phủ. Cô đến sau Mạc Thiên Vũ,chỉ chọn đại chỗ ngồi nhưng phút sau mới để ý người ngồi bên cạnh mình thật đẹp,lại có vẻ trầm tĩnh khiến cô thật ưa thích nên cứ lén nhìn. Mà đi bên cạnh cô là Cao Lão Hàn,con trai quý tộc họ Cao,bạn thuở nhỏ của Lạc Dao Dao,hắn từ nhỏ đến lớn vẫn luôn thích Dao Dao,cũng đã từng biểu đạt tình ý nhưng Dao Dao từ chối nhưng hắn vẫn tiếp tục theo đuổi,chấp nhận làm bạn cùng Dao Dao. Thấy Dao Dao cứ nhìn tên kia,làm hắn tức,hắn theo đuổi Dao Dao mấy năm cũng chia được nàng nhìn như vậy. Mà dung mạo hắn cũng có kém gì tên kia,bao nhiêu cô gái thương nhớ hắn mà hắn chỉ thích mỗi Dao Dao. Mạc Thiên Vũ thu hút Dao Dao không chỉ do bề ngoài mà còn do khí chất, Dao Dao vô tình ngồi bên chàng nên có thể cảm nhận được khí tức cao quý mạng mẽ đó,trong lòng sinh ngưỡng mộ. Cao Lão Hàn chịu không được đến trước mặt Mạc Thiên Vũ nắm lấy áo chàng.
- Tên kia,ai cho ngươi quyến rũ Dao Dao của ta
Mạc Thiên Vũ ngạc nhiên,tự nhiên từ đâu xông tới tên này vậy. Chàng bình tĩnh đáp
-Ngươi nói gì vậy?
Dao Dao hoảng hốt,la Lão Hàn
- Cậu làm gì vậy,thả người ta ra
Lão Hàn nói
- Hắn dở trò quyến rũ cậu,thật không tha được. Tớ phải cho nó một trận
Dao Dao nổi giận, là cô nhìn người ta chứ họ quyến rũ cô khi nào,Lão Hàn thật không có đạo lí. Nhưng cô không thể nhận lỗi được,nếu nói ra thì rất xấu hổ,tự nhiên nhìn ngắm người lạ giữa chốn đông người trong ngày khai giảng.
- Cậu có bỏ ra không? Đừng có gây náo loạn,còn ồn ào nữa là tớ không nói chuyện với cậu nữa
Lão Hàn hoảng hốt
- Ấy ấy,Dao Dao tớ sẽ ngồi yên,ngồi yên mà.
Lão Hàn thả Mạc Thiên Vũ ra,ánh mắt ghen ghét liếc chàng rồi quay về bên Dao Dao,làm bộ không quan tâm tới Mạc Thiên Vũ nữa.Mạc Thiên Vũ vẫn ngơ ngác,vô cớ tự nhiên kiếm chuyện với chàng. Trận ồn ào cũng gây sự chú ý nhưng mà phút chốc cũng không ai chú ý. Lạc Dao Dao xin lỗi Mạc Thiên Vũ
- Tớ xin lỗi cậu, bạn tớ hiểu lầm vài chuyện. Mong cậu bỏ qua.
Mạc Thiên Vũ nói

- Không sao
Lạc Dao Dao có chút ngượng ngùng gật đầu rồi quay đi,cả cô và Mạc Thiên Vũ trở lại bình thường. Lạc Dao Dao cảm thấy thật thích người như Mạc Thiên Vũ,thật bình tĩnh nhẹ nhàng. Nàng lấy can đảm nói chuyện với Mạc Thiên Vũ
- Cậu từ đâu đến vậy? Mình chưa từng gặp cậu ở Hàng Phủ bao giờ
-Ta đến từ Thu Đô
Nghe cách xưng hô xa cách như vậy Dao Dao và Lão Hàn liền biết đây là người ngoại thành dù họ không biết Thu Đô là nơi nào.Dao Dao có chút không ngờ,Mạc Thiên Vũ không giống người ngoại thành tí nào.
-Bạn đến từ ngoại thành à?
- Đúng vậy
Lão Hàn khinh thường
- Hóa ra chỉ là một tên ngoại thành
Lạc Dao Dao nhíu mắt dẫm chân Lão Hàn,mà Lão Hàn cũng không dám kêu lên, nhìn về phía Dao Dao với ánh mắt đáng thương.
- Mình tên Lạc Dao Dao,bạn tên gì?
- Mạc Thiên Vũ
- Rất vui được làm quen với bạn,sau này có gì mong sẽ cùng nhau giúp đỡ
Mạc Thiên Vũ nhìn Dao Dao gật đầu. Lão Hàn bực tức
- Dao Dao,ngươi có ta rồi. Ta sẽ luôn là nơi giúp đỡ của ngươi.

Lạc Dao Dao chẳng muốn nói với người này nữa,phiền quá đi.
Từ giữa sân trống hiện ra một nhóm người ,đó chính là hội đồng lão sư. Các lão sư khác cũng đã tụ tập đông đủ trên hàng ghế lão sư. Chủ tịch hội đồng lão sư lên tiếng
- Chào mừng các em tân sinh đến với học viện Tinh Anh. Ta là chủ tịch hội đồng lão sư- Châu Kim Tạm. Các em tân sinh năm nay chính là những viên ngọc quý chờ đợi một ngày tươi sáng của chúng ta..........

Châu Kim Tạm nói rất nhiều,như lịch sử hình thành trường,tình hình trường,nội quy,... buổi lễ kể thúc. Các học sinh tới phòng tân sinh để nhận phòng ở. Một phòng chứa 8 người. Mạc Thiên Vũ nhận phòng . Sau khi vào phòng thì gặp những người còn lại. Bất ngờ là họ cũng đều tới từ ngoại thành. Vậy là chàng biết các vị lão sư cố ý sắp xếp như vậy. Các tân sinh có một ngày để chuẩn bị,ngày mai bắt đầu học. Phòng trú rất rộng rãi và tiện nghi,Mạc Thiên Vũ không nói gì nhưng 7 người còn lại rất kinh ngạc và thích thú. Buổi tối họ cùng nhau nói chuyện để biết về nhau,Mạc Thiên Vũ bị lôi vào nhưng chàng khá kiệm lời. Họ bàn tán về Mạc Thiên Vũ rất sôi nổi,khen chàng đẹp trai khí chất như quý tộc không giống người ngoại thành tí nào, Mạc Thiên Vũ cũng chỉ biết cười. Đến khi ban đêm chàng mới nhảy ra khỏi cửa sổ,lẻn ra ngoài đi lên nóc nhà. Lúc này chàng thả tiều Val từ trong túi ra, đem theo tiểu Val cả ngày mà không cho nó hít thở khí trời gì cả. Chàng nói
- Tiểu Val,bây giờ ta đã vào học nơi này rồi,e là rất khó dấu em
- Chủ nhân,hay là em ngụy trang nhé.
- Em biết biến hình hả
Tiểu Val lập tức biến thành một con chim nhỏ bé

- Chủ nhân,ngài thấy như vậy được không?
- Không tệ,không nghĩ em tiến bộ nhanh vậy, mới đó đã học được kĩ năng biến hóa.
- Em dù gì cũng là thân thú cao quý nha. Vả lại biến đổi thân thể là khả năng của em rồi
- Mà em biết kêu tiếng chim không vậy?
-Ách,em không biết.
- Vậy cứ im lặng cũng được.

Sáng hôm sau, những người cùng phòng không hiểu,Mạc Thiên Vũ kiếm đâu ra 1 con chim xinh xắn vậy. Mạc Thiên Vũ liền bịa lí do là đem theo con chim lâu rồi mà chẳng qua nó vừa bị thưởng nên chàng giữ nó trong túi áo. Sau đó chàng cùng bạn cùng phòng đi đến lớp học, mỗi tân sinh được phân lớp khác nhau,bọn họ dù cùng phòng trú nhưng vẫn được xếp lớp ngẫu nhiên. Mạc Thiên Vũ được học lớp F4, mà một người bạn cùng phòng của Mạc Thiên Vũ cũng học chung lớp F4 cùng chàng- Tằng Tràng Xúc. Hai người học trên đường tới lớp cùng nói chyện giao lưu. Tràng Xúc có vẻ rất biết nhiều về học viện này nên cứ luyên thuyên về nó,Mạc Thiên Vũ chỉ lắng nghe. Chàng hỏi
- Sao ngươi biết nhiều về học viện thế?
-Khi bé còn ở ngoại thành,ta có cơ duyên được gặp một vị đao sư của học viện Tinh Anh,người ấy rất mạnh mẽ làm ta khâm phục,nên ta liền hỏi rất nhiều về người ấy. Người ấy nói về học viện Tinh Anh,ta tiếp tục hỏi thật nhiều về học viện Tinh Anh nên ta mới biết nhiều như vậy nè.

Mạc Thiên Vũ nghĩ nơi này thực sự nhiều nhân tài,thậm chí nhiều người còn mạnh hơn ta. Để thuận tiện cho việc của mình,ta không nên nổi bật. Chàng và Tràng Xúc vào lớp,kiếm chỗ ngồi. Lát sau có vài người cũng ngồi cạnh chàng. Họ làm quen giới thiệu. Người mới tới kia là Thao Bất Tuyệt và Lịch Thâm Viên,họ là quý tộc đến từ nội thành khác.Khi nghe 2 người kia đến từ ngoại thành,họ tỏ vẻ chúc mừng
- Hai bạn thật tài giỏi,mình nghe nói năm nay ngoại thành xuất sắc có 8 người lọt tuyển lận. Chúc mừng hai bạn đã lọt tuyển
Tràng Xúc cười nói
- Cảm ơn Bất Tuyệt nhé,nhưng tớ biết tớ phải cố gắng nhiều nữa

Mạc Thiên Vũ nói
- Ta đến từ nơi xa nên còn nhiều cái không biết,xin được giúp đỡ

3 người kia ngây người, Tràng Xúc hướng Mạc Thiên Vũ nói
- Này này Mạc Thiên Vũ,đây là nội thành chứ không phải ngoại thành đâu mà có thể tùy tiện xưng hô như vậy. Cậu mà còn tiếp tục xưng hô vậy sẽ có nhiều người hiểu lầm cậu là kẻ đáng ghét đó
- Vậy sao?
- Ừ,nhiều người sẽ nhìn qua cậu đánh giá ngoại thành chỉ toàn những người thô cục,vô văn hóa.
- À,vậy... Tớ ...xin...lỗi 2 cậu nhé,lúc nãy thô lỗ rồi
Bất Tuyệt và Thâm Viên cười
- Không sao,là do cậu không biết mà

Mạc Thiên Vũ thầm không quen, trước giờ hắn chỉ có chinh chiến trên nơi đẫm máu,tướng sĩ đều xưng hô như vậy, chàng cũng chỉ từng gặp các tầng lớp hoàng gia, quý tộc cao cấp, đối với chàng họ cũng xưng hô như vậy. Xưng hô thế này tựa hồ là để phân biệt người lạ và người quen. Vậy mà đám học sinh này vừa vào đã bắt chàng coi bọn họ là người quen? Mà hình như mọi học sinh ở đây đều như vậy. Nhập gia tùy tục thôi. Giảng sư đi vào. Đó là Trung Niên Khiếu:
- Chào các em,tôi là Trung Niên Khiếu sẽ tiếp quản lớp F4 này. Tính tôi thẳng thắn,chúng ta vào bài học luôn nhé. Nhưng trước tiên tôi muốn kiểm tra trình độ mỗi em đã đạt đến đâu. Ở đây hẳn sẽ có đạo sư cấp 30 nhỉ hoặc là hơn vậy?
Mạc Thiên Vũ khẽ hỏi Trung Niên Khiếu
- Đạo sư cấp 30 là sao?

Trung Niên Khiếu ngạc nhiên nhìn Mạc Thiên Vũ:
- Không phải chứ Thiên Vũ,điều cơ bản vậy mà cậu cũng không biết à? Đây là hệ thống phân loại đạo sư đấy
Mạc Thiên Vũ lắc đầu
- Tớ thật sự không biết
Tràng Xúc bên cạnh nghe được cũng ngạc nhiên
- Thiên Vũ,cậu thật sự không biết cái này
Mạc Thiên Vũ ngây ngô lắc đầu. Bất Tuyệt nói
- Thực lực đạo sư được chia là 100 cấp. Ai biết sử dụng đạo lực chính là cấp 1,cố gắng hơn nữa có thể lên cấp 5,7,8,9 nhưng muốn lên cấp 10 rất khó khăn. Khi đạt được cấp 10 thì đã bước vào con đường mới. Nhưng các cấp về sau tu luyện càng khó khăn hơn. Những ai có thiên phú liền tu luyện được rất nhanh và đạt các cấp cao nhanh chóng. Hầu như muốn đi vào học viện Tinh Anh thì thực lực mọi người đều đã đạt cấp 10 trở lên. Nhưng không phải cứ cấp cao hơn thì mạnh hơn. Mạnh hơn còn dựa vào loại đạo lực họ sử dụng và mưu kế trong chiến đấu. Các đạo sư cấp 30 trở lên là có đủ thực lực đi làm nhiệm vụ rồi,đó cũng là mức trung bình của những người tốt nghiệp ở các học viện khác. Nhưng ở học viện Tinh Anh muốn tốt nghiệp phải đạt được cấp C tương đương cấp 50. Các lão sư trong trường đều đạt cấp 80 là ít nhất.
Mạc Thiên Vũ ngơ ngác
- Hệ thống phân loại này có từ khi nào vậy? Trước đây làm gì có
Bất Tuyệt kì lạ
- 500 năm trước,các lão sư toàn quốc đã tụ họp và đưa ra quy chuẩn thế này,hoàng gia cũng đã thông qua. Đây là cả một công trình nghiên cứu đấy
- Vậy có ai đã đạt cấp 100 chưa?
- Trong lịch sử chỉ từng có một người,đó là huyền thoại Phong Minh Sát nhưng cái đó cũng chỉ là suy đoán thôi thực hư ra sao cũng không biết,người có thực lực cao nhất toàn đế quốc Chí Linh cũng chưa đạt được 100 cấp,nhưng 99 cấp cũng là khủng bố rồi. Ngài ấy chính là viện trưởng học viện chúng ta- Lãnh Nguyệt Hải,2 vị viện phó là Gia Cát Hãn cùng Tôn Lục Đà đều đạt cấp 99 nhưng so với Lãnh Nguyệt Hải họ có chút yếu thế,ta nghĩ vậy.
Mạc Thiên Vũ mở to mắt,sững sờ
- Ngươi nói viện trưởng ngôi trường này chính là Lãnh Nguyệt Hải? Còn 2 người viện phó là Gia Cát Hãn cùng Tôn Lục Đà?
-Đừng nói ngươi cũng không biết luôn chứ? Ngươi sống ở rừng núi à? 3 bọn họ là huyền thoại sống cùng thời với Phong Minh Sát đấy,chuyện họ thành lập ra học viện Tinh Anh xuất sắc này,ai không biết

Mạc Thiên Vũ không ngờ,không ngờ chàng lại tiếp cận đối thủ nhanh đến vậy.
- Còn hai vị trưởng lão,họ tên gì?

Bất Tuyệt định trả lời thì cuộc kiểm tra bắt đầu. Trung Kiên Định đưa ra một quả cầu thủy tinh.
- Khi tôi gọi tên ai,người đấy đi lên truyền vào quả cầu một nhánh đạo lực thuần . Quả cầu sẽ hiện ra số cấp của ngươi

Mạc Thiên Vũ nhíu mày, chỉ cần truyền đạo lực vào là xác định được toàn bộ thực lực ư? Có cách nào áp chế lại không. Mấu chốt ở quả cầu kia là gì,liên hệ thế nào cùng đạo lực? Lần lượt từng người đi lên đặt tay vào quả cầu. Đều hiện ra cấp 16-25. Cho tới khi một người đặt tay lên thì quả cầu hiện cấp 32. Cả lớp kinh ngạc nhìn người qua,cậu ta đã vượt qua cửa ải cấp 30. Trung Niên Khiếu hài lòng
-Giỏi lắm Hoàng Phúc Đấu. Mới 12 tuổi thôi nhưng rất tốt

Họ Hoàng,đây chính là người hoàng gia sao? Nhỏ tuổi vậy đã đạt cấp 32. Nhưng họ cũng không quá bất ngờ,người hoàng gia đều là nhân tài tuyệt thế. Mạc Thiên Vũ dùng tinh thần lực quan sát Hoàng Phúc Đấu,thực lên tên này vẫn yếu hơn mình nhưng cũng không yếu hơn là mấy,xem ra mình đã trên 30 cấp. Bất Tuyệt 19 cấp, Lâm Viên 20 cấp, Tràng Xúc 18 cấp, tới lượt Mạc Thiên Vũ. Chàng đưa tay lên quả cầu khẽ cẩn thận truyền nội lực vào,quả cầu hiện lên 37 cấp. Cả lớp ngạc nhiên ,Trung lão sư cũng ngạc nhiên mở to mồm. Tiếng xì xầm bàn lên,cao hơn Phúc Đấu tận 5 cấp, hắn ta là ai vậy,người đó bao nhiêu tuổi vậy?
Trung lão sư nhớ lại người trẻ tuổi nhất đạt cấp 35 cũng chỉ mới 15 tuổi,vốn dĩ thấy Hoàng Phúc Đấu mới 12 tuổi đã đạt được kĩ lục này hắn còn nghĩ tương lai người này sẽ tạo ra kỉ lục mới vậy mà trước mắt một học sinh 14 tuổi đã đạt cấp 37, đây là người đầu tiên nhưng mà so với Hoàng Phúc Đấu thì lấy tốc độ tu luyện của hắn,sợ khi bán 14 tuổi còn đạt cấp cao hơn
- Làm tốt lắm,mới 14 tuổi đã đạt cấp 37 rồi
Mạc Thiên Vũ mỉm cười rồi quay về,Bất Tuyệt,Lâm Viên,Tràng Xúc há mồm trợn mắt kinh ngạc. Kết thúc buổi kiểm tra Mạc Thiên Vũ có số cấp cao nhất. Trong đó nhỏ tuổi nhất là 10 tuổi đã đạt 16 cấp rồi. Mạc Thiên Vũ ước đoán những con người ở ngoại thành như Lý gia và Đường gia cũng chỉ mới đạt cấp 10-20. Mà 37 cấp đó là chàng đã áp chế trước,chàng cảm nhận được cấp thật của mình là 44 cấp. Trung lão sư nói
- Các ngươi sẽ có 6 tháng học tập trước kì thi thăng cấp. Mỗi lớp đều có 50 học sinh nhưng thầy mong 50 các em của thầy đều được thăng cấp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net