890-951

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
kỵ chính thức.

Cái gọi là hạp cốc cấm kỵ, tuyệt địa chính thức ý tứ chính là như vậy, hạp cốc đáng sợ cũng bày ra rõ ràng.

Đơn thuần chỉ khí tức băng hàn, hoặc khí tức cực nóng, cho dù uy lực cực lớn nhưng chỉ cần chuẩn bị đầy đủ, cộng thêm có thực lực sẽ có thể đi vào đây, cũng còn sống rời khỏi, cho nên không tính là quá mức khó khăn.

Thần Dạ cùng Trường Tôn Nhiên một đường đi vào chân núi băng hàn sơn mạch, cho dù rất khó khăn nhưng hai người cuối cùng cũng tới nơi, nếu như Thần Dạ không vây khốn Trường Tôn Nhiên, nương vào thực lực của hai người, tốc độ có lẽ sẽ chậm rất nhiều, nhưng nhất định có thể tới đỉnh núi.

Ở ngọn núi khác cũng sẽ có tình hình này.

Nhưng cái gọi là hạp cốc cấm kỵ, này sẽ không có uy hiếp quá lớn, có lẽ có nguy hiểm nhưng không khiến người ta biến sắc khi nghe nói tới.

Hạp cốc cấm kỵ đáng sợ nằm ở giữa hai ngọn núi, bởi vì thiên địa thần kỳ sáng tạo kỳ tích, chỗ tự nhiên diễn sinh ra hai loại khí tức khác nhau, hoàn toàn tương dung nhau, tuyệt địa đại danh đỉnh đỉnh cũng được sáng tạo ra từ đó.

Nơi hai khí tức tương dung nhau này, khí tức hỗn hợp sinh ra uy lực cực lớn, khi hai khí tức này dung hợp thì cao thủ Thánh Huyền cũng phải tránh xa.

Cho dù có Thiên Đao chi lực bảo vệ, Thần Dạ vẫn cảm ứng rõ ràng khí tức vờn quanh kia, ngay cả Thiên Đao vào lúc này cũng tỏ ra không thừa nhận nổi.

- Đao linh, ngươi có thể kiên trì hay không?

Thần Dạ có chút bận tâm hỏi.

- Yên tâm!

Đao linh nói:

- Ta có thể đủ tùy thời tùy khắc hấp thu những khí tức này, chậm rãi khôi phục bản thân, do đó tăng cường uy lực chống cự khí tức này, cuối cùng cũng chính thức khôi phục. Nhưng mà chủ nhân không cần theo ta tiến vào nơi này, quá nguy hiểm.

Chương 943: Tuyệt Địa.

share:goctruyen.com

Đao linh ý tứ thế nào Thần Dạ hiểu, dưới áp lực khôn cùng này, tuy Thiên Đao có thể hấp thu khí tức nơi này khôi phục bản thân, nhưng quá trình này không phải một sớm một chiều.

Nó cần thời gian dài mới khôi phục được, cho dù là đao linh cũng không nắm chắc xảy ra chuyện gì, sự thật cũng là như thế, trong quá trình này khó bảo toàn Thiên Đao còn có đầy đủ tinh lực đi bảo hộ Thần Dạ.

Chỉ cần có chút sơ suất, như vậy Thần Dạ sẽ phải đối mặt với khí tức mà cao thủ Thánh Huyền cũng né tránh, dùng tu vị của hắn sẽ chết ngay lập tức.

Nhưng Thần Dạ nội tâm hiểu rõ, hành động lần này vô cùng nguy hiểm, đây cũng là khó khăn và gặp gỡ đáng sợ nhất đời hắn.

Trong nơi này cực kỳ nguy hiểm, chỗ tnày ràn ngập năng lượng, nó còn có lực phá hoại cường đại, nhưng nếu như có thể thành công hấp thu và luyện hóa khí tức năng lượng này, như vậy đối với tu vị của hắn tất nhiên sẽ có biến hóa cực nhanh.

Nếu không có Thiên Đao, Thần Dạ không có khả năng đi tới đây, dù sau cũng biết rõ nơi này không dễ đi, đây là tính chung. Nếu đã tới đây thì không nên lùi bước.

Huống chi Thần Dạ thực sự không phải không có chuẩn bị, Thiên Đao có thể tự hành khôi phục không cần để ý đến hắn, cho dù không có Cổ Đế điện bên người, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp chắc chắn không khiến hắn thất vọng.

Không có gì ngoài những thứ này, Thần Dạ càng muốn tự mình cảm thụ xem chỗ đáng sợ của hạp cốc cấm kỵ.

Tương lai phải đối mặt địch nhân đáng sợ, chính là Tà Đế điện cường đại, năm đó dưới ngũ đế liên thủ vây công, cộng thêm long tộc, cơ hồ tập trung lực lượng mạnh nhất trong thiên địa cũng không thể làm cho điện hủy diệt trên thế gian, có thể nghĩ thực lực của nó mạnh thế nào.

Mặc dù vô số năm qua đi, vô tung vô ảnh, Tà Đế điện thế lực không lớn bằng lúc trước, càng bị các thế lực lớn cộng đồng áp chế, làm việc không cách nào không kiêng nể gì cả, tuy nhiên không thể phủ nhận, trên đời này Tà Đế điện vẫn là thế lực cường đại nhất, ít nhất là một trong số đó.

Đối mặt với lực lượng cường đại như vậy, Thần Dạ thật không biết rốt cuộc hắn phải tới trình độ nào mới có thể chính thức quay mắt về phía Tà Đế điện, mà trong quá trình này hắn càng nghĩ tới khó khăn trắc trở phải trải qua.

So sánh thì hạp cốc cấm kỵ cho dù đáng sợ, nhưng nơi này không phải tử địa, cơ hồ tất cả trắc trở có thể tận mắt nhìn thấy, hắn có thể tự mình cảm ứng khó khăn.

Nếu như ngay cả khó khăn này mà không vượt qua, Thần Dạ thậm chí nghĩ lùi bước, như vậy hắn còn dựa vào cái gì đối mặt Tà Thần đêện.

Mẫu thân bị bắt, mấy năm qua cũng nghĩ tới ở trong Tà Đế điện ăn bao nhiêu khổ sở, so sánh ra thì hắn quá may mắn.

Cho dù có mấy năm chán chường, mấy năm sống không bằng chết, nhưng trước mặt mẫu thân lại không tính là cái gì, bởi vì ít nhất chính mình còn có được tự do, còn có phần đông thân nhân yêu mến, mẫu thân thì sao?

- Đao linh, tăng thêm tốc độ!

Thần Dạ gầm lên một tiếng, nhanh chóng hạ xuống!

Phanh!

Mấy phút đồng hồ sau, tiếng chạm đất vang lên, hai chân mới vừa vặn chạm đất thì Thiên Đao chi lực ngăn cách, nhưng mà năng lượng cuồng bạo không ngừng ập tới.

Lập tức Thần Dạ có thân thể cường hãn nhưng có cảm giác như lôi điện đánh trúng, lúc này run lên, huyền khí trong cơ thể tuôn ra ngoài, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản khí tức năng lượng này lao tới, làm cho Thần Dạ phun máu tươi ra ngoài.

- Không hổ là hạp cốc cấm kỵ, chỉ là năng lượng thẩm thấu vào, rõ ràng còn khiến ta tổn thương, nơi này càng có ý tứ.

Lau vết máu, Thần Dạ cười nhạt một tiếng.

- Chủ nhân, nơi đây quá nguy hiểm, ta không phản đối ngươi lưu lại, nhưng ngươi đáp ứng ta, thời điểm không cách nào kiên trì, nhất định phải mau chóng rời khỏi đây.

Đao linh lập tức nói ra.

Nghe vậy Thần Dạ cười nói:

- Ngươi yên tâm, ta là ưa thích mạo hiểm, nhưng mà không mang mạng của mình ra đùa.

- Yên tâm ngươi mới là lạ!

Sống chung với Thần Dạ lâu như thế, hiểu Thần Dạ nhất chỉ có đao linh, nhiều năm qua cái gọi là mạo hiểm không quan tâm mạng sống của mình hắn trải qua rất nhiều, rất khó nói rõ được, ngay trước đây không lâu, Trường Tôn Nhiên, không cũng...

- Ta đi dặn dò Thiên Địa Hồng Hoang Tháp một tiếng.

Đao linh nói thầm một tiếng, sau một lát xuất hiện lần nữa trong hạp cốc cấm kỵ, lập tức nói ra:

- Chủ nhân, ta bắt đầu, chính ngươi cẩn thận một chút.

Sau khi nói xong câu này, Thần Dạ đã nhìn thấy hào quang của Thiên Đao, lập tức biến thành một vòng xoáy, năng lượng tràn ngập trong không gian không ngừng bị hấp thu.

Thời điểm này có lẽ Thiên Đao đang cực lực hấp thu năng lượng, cho nên, Thần Dạ cảm nhận áp lực tăng lên gấp đôi, cho dù còncó có tự mình cảm ứng được cường đại của hạp cốc cấm kỵ, không cách nào hình dung được, nhưng mà cảm giác đã lan ra toàn thân của hắn.

Sau một lát Thần Dạ cũng ngồi xuống, cố nén đau đớn do năng lượng đang tàn sát bừa bãi trong người, hai mắt của hắn nhắm lại.

Vào trong sơn cốc vẫn nhìn thấy chỗ khác nhau của hai ngọn núi, nhưng mà hai loại khí tức hoàn toàn khác nhau đã không cảm ứng được.

Có một điểm giống nhau, cho dù là ngọn núi cực nóng hay ngọn núi cực lạnh đều không có nửa điểm sinh cơ, cũng có ý nghĩa trong phạm vi này là tuyệt địa chân chính.

- Ta cũng nên bắt đầu!

Than nhẹ một câu, Thần Dạ tâm thần chuyên tâm tu luyện, linh hồn lực bàng bạc từ trong mi tâm tuôn ra ngoài, vòng quanh một đám khí tức năng lượng bên ngoài, kéo nó trở về thật nhanh.

Phốc phốc!

Nhịn không được phun máu tươi ra ngoài.

Cố nén thống khổ, Thần Dạ thúc dục huyền khí trong người, rất nhanh luyện hóa hai sợi năng lượng kia, sau đó hắn liền phát hiện huyền khí của bản thân không cách nào luyện hóa hai sợi năng lượng này.

Cao thủ Thánh Huyền vào trong nơi này cũng cực kỳ chật vật, đó là bởi vì không có Thiên Đao thủ hộ, Thần Dạ được Thiên Đao chi lực bao phủ nên không nguy hiểm tính mạng, cho nên có thể tự do luyện hóa năng lượng nơi đây.

Nhưng mà Thần Dạ cảm thấy kỳ quái, trong trời đất cơ hồ tất cả năng lượng dù cường đại thế nào đều khó có khả năng không bị luyện hóa, vì cái gì năng lượng đây không bị luyện hóa?

Trong huyền khí của hắn lại còn có lực cắn nuốt cường đại, theo lý mà nói, xuất hiện loại tình huống này tuyệt đối không có khả năng!

- Bổn mạng hồn phách, ngươi có ý kiến gì không?

Lại thử một lần cũng là loại kết quả này, Thần Dạ tiến vào không gian ý thức hỏi thăm.

- Bản tôn, năng lượng nơi này cực đoan bạo, có được lực phá hoại cường đại, mà chúng là do hai năng lượng khác nhau dung hợp mà thành, cho nên, luyện hóa độ khó càng lớn.

- Nếu như bản tôn muốn thành công luyện hóa năng lượng nơi này, như vậy ngươi đầu tiên phải thích ứng năng lượng nơi đây trước, kể từ đó, ngươi mới có thể luyện hóa.

Bổn mạng hồn phách nói lời này khiến Thần Dạ chấn động, lúc này nội tâm cũng trở nên khẩn trương lên, thậm chí ý nghĩ run sợ bao phủ trong đầu.

Chương 944: Hành Tẩu Địa Ngục.

share:goctruyen.com

Cái gọi là thích ứng năng lượng trong hạp cốc, ý tứ chính là muốn cho Thần Dạ trực tiếp đi đối diện với năng lượng nơi đây, nói cách khác, hắn đầu tiên phải sinh hoạt trong hạp cốc cấm kỵ, không dựa vào Thiên Đao chi lực thủ hộ mới sống được.

Muốn như người bình thường sinh hoạt trong trơi đất, không cần bất luận kháng cự gì.

Chỉ cần là một đám năng lượng cũng khiến Thần Dạ chật vật như thế, mất đi Thiên Đao thủ hộ, khi thân thể đặt trong khu vực này... Nghĩ đến chuyện đó nội tâm Thần Dạ không nhịn được run rẩy, hậu quả quá đáng sợ.

- Trừ phương pháp kia ra, không có biện pháp khác?

Thần Dạ giọng nói run rẩy hỏi.

- Không có!

Bổn mạng hồn phách chém đinh chặt sắt nói ra.

Thần Dạ nhíu mày, chỉ có phương pháp kia, chỉ có phương pháp kia... Hắn mở mắt ra, sắc mặt không ngừng biến hóa, hoặc sợ hãi, hoặc có quyết định...

- Mẫu thân!

Vào thời khắc cuối cùng, trong ánh mắt của hắn trở nên kiên nghị, chậm rãi khởi động, tinh quang bao phủ khắp nơi, giống như đang quáy không gian, tầng tầng chấn động, cùng lúc đó Thần Dạ cũng từ từ đứng lên, bước chân của hắn dừng lại trên không trung một chút, lại mãnh mẽ bước tới.

Trong không gian mấy ngàn dặm, thời gian như dừng lại, trong mặt đất to lớn này có hai đạo quang mang, phân biệt rõ ràng trên không trung, phat ra khí tức khác nhau, giống như hai đối thủ thế lực ngang nhau, không hề nhượng bộ chút nào, trong đó bắt đầu khởi động lực lượng cường đại nhất, ngăn cản đối thủ tiến vào.

Nhưng khi khí tức này tương dung làm cho cả hạp cốc cấm kỵ như biến thành địa ngục, bất luận kẻ nào tới đây, không có thủ đoạn đặc thù, không có gì ngoài chết cả, chẳng ai may mắn thoát khỏi.

Mà cho dù là chết, chỉ sợ cũng là tra tấn cực đoan mà chết!

- Đau nhức, đau nhức ah!

Trong hạp cốc, một người trẻ tuổi nửa quỳ trên mặt đất, thân thể của hắn, hai tay hai chân, giờ phút này giống như bị vô số cơn gió cắt qua, từng đạo máu tươi chảy ra.

Người trẻ tuổi tự nhiên chính là Thần Dạ, mà bây giờ cũng chỉ là hắn vừa ra khỏi phạm vi bảo hộ của Thiên Đao.

Nhưng mà thân thể vừa tiếp xúc với hạp cốc cấm kỵ, Thần Dạ giống như bị cao thủ cường đại làm trọng thương, thân thể sắp sụp đổ không nói, trong người có nhiều năng lượng rót vào, huyền khí tinh thuần không bị áp chế, càng có dấu hiệu bị đồng hóa.

Trừ chuyện đó ra, những năng lượng này xuyên qua kinh mạch, tất cả những thứ ngăn cản biến thành hư vô.

Đúng, là đốt cháy!

Những năng lượng này do khí tức hàn băng cấu thành, nhưng trong đó lại nóng rực bừng bừng.

Từ những năng lượng này rót vào người, chậm rãi rót vào từ từ, đối với kinh mạch yếu ớt của nhân loại mà nói là hủy diệt đáng sợ.

Dưới nhiệt độ cao hun sấy, kinh mạch dẻo dao cứng cỏi cũng bị vặn thành bánh quai chèo, nhìn qua cực kỳ quái dị khủng bố.

Trong quá trình như vậy, đau đớn càng trực tiếp làm cho thân thể Thần Dạ vặn vẹo, cơ bắp toàn thân căng cứng, gân xanh nổi rõ lên như côn trùng, gương mặt trắng bệch không còn chút máu nào cả.

- Không được qua đây!

Đột nhiên Thần Dạ khàn giọng quát lớn.

Thiên Địa Hồng Hoang Tháp dừng lại gần đó, toàn thân phát tán hào quang năm màu không ngừng lập lòe, dường như đau lòng cho chủ nhân.

Thiên Đao trước khi tiến vào trạng thái khôi phục, đao linh từng nói với khí linh Thiên Địa Hồng Hoang Tháp, bảo nó trông chừng Thần Dạ, bởi vì đao linh biết rõ, chủ nhân Thần Dạ của nó làm sao là người an phận chứ?

Cho nên khi Thần Dạ bước ra khỏi phạm vi bảo vệ của Thiên Đao, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp lập tức ngăn trở, mà dù sao Thần Dạ chính là chủ nhân, hắn khu khư cố chấp thì có ngăn cản cũng không được.

Hạp cốc cấm kỵ hung hiểm thì điểm ấy Thần Dạ biết rõ, cũng cảm nhận được.

Muốn luyện hóa năng lượng nơi đây, tăng tu vị của mình lên, nhất định phải thích ứng nó, khiến chúng cảm thấy chính mình có thể dung nạp chúng.

Thần Dạ rất rõ ràng, muốn làm đến mức này không phải dễ dàng như vậy, quá trình này là quá trình lâu dài, cần thời gian rất lâu.

Mà bây giờ hắn tự mình cảm nhận được, khiến cho hắn hiểu được cần tiến hành theo chất lượng, hoặc là một đường cơ hội, hành vi mù quáng chỉ làm hắn tử vong mà thôi.

Chuyện này Thần Dạ đều hiểu, nhưng mà hắn cũng biết, hiện tại giờ mới bắt đầu, nếu như ngay cả tra tấn này không chịu được, như vậy hắn làm sao có thể đi xa?

Huống chi hắn cho rằng, hiện tại còn chưa tới cực hạn của mình, hắn cố chịu đựng được.

Dường như cảm giác được ý tứ chủ nhân, hào quang năm màu của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp dừng lại cách Thần Dạ một mét, đây là tôn trọng ý nguyện chủ nhân, đồng thời cũng chuẩn bị bảo hộ Thần DẠ.

Trong kinh mạch, hỏa hồng sắc quang mang điên cuồng xuyên thẳng qua lại, nhưng trong một phút này, trong người Thần Dạ cơ hồ bị phá hủy rối tinh rối mù, hơn nữa bết bát nhất chính là sau khi nhiệt độ cao đông cứng lại, dưới năng lượng băng hỏa đả kích, các loại phá hư này khiến thân thể Thần Dạ tàn phế.

Thần Dạ cắn răng, cũng có thể cảm giác được, hàm răng mềm hóa không còn độ cứng như trước, nếu như tiếp tục nữa thì thân thể, kinh mạch, xương cốt cùng với các loại khí quan chính thức hóa thành hư vô, mất đi những thứ này thì Thần Dạ chỉ còn tử vong mà thôi.

Cho nên vào lúc này, đã không phải dựa vào ý chí mà kiên trì, mà là thân thể của mình có chịu đựng được không!

- Bản tôn, có thể!

Bổn mạng hồn phách đột nhiên vang lên trong lòng của hắn, hắn trầm giọng nói ra:

- Bản tôn, vận dụng linh hồn chi lực a!

Trước khi quyết định làm như vậy, bổn mạng hồn phách đã nói với Thần Dạ nên làm sao luyện hóa năng lượng này, đồng thời cũng nói cho hắn biết, Thần Dạ có thể vận dụng át chủ bài.

Nhưng nói thật, Thần Dạ hiện tại cũng không có át chủ bải gì, chỉ là linh hồn chi lực mà thôi.

Ngay cả huyền khí nếu rời khỏi đan điền sẽ lập tức bị đồng hóa, từ nay về sau biến biến thành năng lượng phá hư thân thể, huống chi là linh hồn chi lực?

Một khi ngay cả linh hồn cũng bị đồng hóa, như vậy kế tiếp sẽ rất nhanh tan biến đi, đến lúc đó Thần Dạ mới chính thức kêu trời không ứng, gọi đất mất linh!

Dùng tu vị của hắn hôm nay, cộng thêm trạng thái biến hóa, mặc dù thân thể sụp đổ tử vong, chỉ cần bổn mạng hồn phách vẫn còn thì không xem như tử vong chân chính, chính vì như thế Thần Dạ mới có đủ nghị lực làm như thế này.

Cho nên chỉ cần bảo vệ tốt bổn mạng hồn phách, như vậy chuyện khác Thần Dạ không quan tâm.

- Bản tôn, không nên chần chờ, nếu như thân thể sụp đổ, tuy ngươi không tính tử vong chính thức, nhưng nếu không có đủ gặp gỡ, ngươi cuộc đời này sẽ vĩnh viễn như vậy, không đáng.

- A, có đáng giá hay không ta tự biết, bổn mạng hồn phách, ta quý mạng của mình hơn bất cứ ai khác. Hiện tại, ta còn có thể chịu được, đợi đến lúc thân thể thực sụp đổ thì ta không do dự.

Thần Dạ cười thảm, trong ánh mắt mang theo hung ác, trong tích tắc tâm thần của hắn rung rung, trong đan điền cơ hồ tất cả huyền khí không giữ lại tuôn ra ngoài.

- Bản tôn, ngươi điên sao?

Bổn mạng hồn phách hoảng hốt, hoảng sợ quát.

Chương 945: Luyện. (1)

share:goctruyen.com

Nếu như huyền khí tất cả bị đồng hóa mất, Thần Dạ sẽ không có lực chống cự, đến lúc đó dù có dùng át chủ bài, đều không nhất định có thể bảo hộ hắn chu toàn, cho dù khi đó Thiên Địa Hồng Hoang Tháp ngăn cách tất cả ngoại giới,nhưng huyền khí kia sẽ chống đỡ thân thể Thần Dạ.

Hắc hắc!

Thần Dạ cười thảm, hắn làm sao không rõ ràng hậu quả làm như vậy, cái gọi là cửu tử nhất sinh, Thần Dạ muốn làm không vảo là vào địa ngục, chủ động xuất kích mới có được sinh cơ duy nhất.

Trong đan điền huyền khí tinh thuần tu luyện nhiều năm, tân tân khổ khổ có được, ẩn chứa tâm huyết của Thần Dạ, đồng thời cũng là tinh hoa của Thần Dạ.

Nếu như bị đồng hóa trở thành địch nhân, hậu quả cực kỳ đáng sợ, nhưng sinh cơ duy nhất nằm ngay chỗ này.

Huyền khí là căn bản của Thần Dạ, hắn tu luyện từng giọt mà ra, như vậy tràn ngập khí tức của Thần Dạ, dù cho bị đồng hóa mất thì chúng vẫn từng bị Thần Dạ luyện hóa.

Bởi vì từng bị luyện hóa qua, Thần Dạ nghĩ đến lần nữa luyện hóa chúng, độ khó còn dễ hơn luyện hóa năng lượng trong hạp cốc cấm kỵ nhiều.

Thần Dạ hắn đang bức mình vào tuyệt lộ, tìm đường sống trong chỗ chết.

Bổn mạng hồn phách và Thần Dạ tương liên, tự nhiên hiểu ý của hắn, lập tức nhịn không được ngay cả thân ảnh hư ảo cũng đổ mồ hôi lạnh.

Suy nghĩ thật sự quá điên cuồng, bổn mạng hồn phách tuyệt đối không ngờ bản tôn lại điên cuồng như thế, nhưng mà cẩn thận suy nghĩ đây chính là phương pháp tốt nhất.

Vận dụng linh hồn chi lực, bổn mạng hồn phách cố nhiên có biện pháp hiệp trợ Thần Dạ, nhưng phương pháp gọi là hỗ trợ này chính là là có ý hộ giá, cũng không thể làm được thập toàn thập mỹ.

Thần Dạ hiện tại rút củi dưới đáy nồi, nhìn như sinh lộ xa vời, nhưng mà thành công thì chỗ tốt to lớn, cho dù vận dụng linh hồn chi lực không cách nào bằng được.

Nhưng cái gọi là thành công so với tử lộ còn mờ mịt hơn, đây là quá trình đi vào địa ngục, Thần Dạ đã bắt đầu làm như vậy, không có đường quay về, chỉ có tiến lên phía trước, vượt qua tất cả mới còn sống.

Nếu không vĩnh viễn lạc trong địa ngục!

Thời gian chậm rãi trôi qua, Thần Dạ nửa quỳ, hắn như bị đóng băng, hắn cảm giác được tất cả huyền khí trong người không bị chính mình khống chế, hắn càng hung ác hơn.

- Thiên Địa Hồng Hoang Tháp!

Năm chữ ngắn ngủi liền hao hết toàn bộ khí lực của Thần Dạ, mà khi Thiên Địa Hồng Hoang Tháp dùng hào quang năm màu bao phủ Thần Dạ, thân thể hắn xương cốt rã

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net