890-951

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
rời, mềm nhũn ngã sấp trên đất.

Người như tàn tật, quỷ không giống quỷ, đây là Thần Dạ hiện tại, nếu có người quen biết ở đây, chỉ có từ trong ánh mắt mới có thể nhận ra hắn là Thần Dạ!

Ánh mắt kia, hung ác, dữ tợn, kiên nghị, bất khuất...

- Bắt đầu đi!

Nằm trên mặt đất một lát, miệng hắn nhúc nhích, hình như có ba chữ truyền ra, chỉ thấy được Thần Dạ toàn thân vô lực chậm rãi ngồi lên.

- Thần Dạ, ngươi hỗn đản!

Trên mặt đất trống vắng, một tiếng quat thê lương vang vọng phía chân trời!

Dưới chân núi tuyết, trong hào quang màu tím bao phủ, Trường Tôn Nhiên như người điên oanh kích không gian trước mặt, hào quang như tấm lụa giống như thủy triều tuôn ra.

- Hỗn đản, hỗn đản!

- Thần thú trấn điện, cút ra đây cho ta!

Phía chân trời, Trường Tôn Nhiên giống như nổi điên quát lên, thần thú trấn điện trực tiếp bị phát hiện.

Cho dù Thần Dạ trước khi rời đi có bàn giao, nhưng mà thần thú trấn điện sao có thể không biết, hiện tại Trường Tôn Nhiên mới là cọp cái chân chính, ngay cả nó hiện tại cũng không dám trêu vào.

Lúc này giọng của Trường Tôn Nhiên khàn khàn, sau khi huyền khí tiêu hao không còn, nàng mới mềm nhũn quỳ trên mặt đất, cảm thụ được hao quang màu tím bao phủ, giống như đang ở trong khu vực an toàn, trong mắt đầy oán trách.

- Thần Dạ, ngươi hỗn đản, ngươi chính là hỗn đản! Tại sao lại ném ta mặc kệ, vì cái gì?

Nơi này cực kỳ yên tĩnh, cực kỳ an toàn, Trường Tôn Nhiên có thể nghĩ tới Thần Dạ hiện tại đang chịu khổ, đang thống khổ cực đoan, đáng hận, vì cái gì chính mình suy yếu như vậy, không chịu được như thế.

Nước mắt chảy ra, nàng bây giờ chỉ sốt ruột chờ ở đây, Trường Tôn Nhiên hận chính mình!

- Thần Dạ, Thần Dạ!

Hào quang năm màu của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp bao phủ, giờ phút này Thần Dạ đã ngồi xếp bằng lên, thân thể cũng tiến vào trạng thái tu luyện, từ biểu hiện của hắn mà nhìn, dường như Thần Dạ đã tiến vào quỹ đạo.

Trên thực tế, trong cơ thể của hắn hiện tại đã cải biến nghiêng trời lệch đất.

Đem làm cơ hồ tất cả huyền khí đã bị đồng hóa, trở thành năng lượng dung hợp phá hư cơ thể, Thần Dạ cũng cảm giác được thân thể của hắn bây giờ không thuộc về mình.

- Bắt đầu đi!

Nhàn nhạt nói ra, thời didemr này vang vọng trong lòng, bỗng nhiên trong không gian ý thức phong bế bỗng nhiên mở ra, chợt cực lực lượng linh hồn bàng bạc như hồng thủy tuôn ra ngoài.

Linh hồn chi lực vừa ra, dùng xu thế phô thiên cái địa, như thiểm điện bao phủ một đám năng lượng vào, sau đó tiến hành tu luyện bình thường.

Nhưng mà vừa mới tiếp xúc, tâm thần Thần Dạ rung động mạnh.

Vố năng lượng trong hạp cốc cấm kỵ cực kì khủng bố, dung hợp năng lượng huyền khí của Thần Dạ thì càng khủng bố, kết quả bởi vì huyền khí của Thần Dạ chính thức bị cắn nuốt.

Trước mặt năng lượng cường đại này, lực cắn nuốt cũng mất đi công năng ngày thường, nhưng mà sau khi dung hợp năng lượng này, loại đặc tính này không giữ lại phóng ra..

Cho dù chỉ có một đám, mà khi linh hồn chi lực bao phủ lại, Thần Dạ có thể cảm giác được linh hồn lực bản thân muốn bị kéo ra ngoài, sau đó muốn bị cắn nuốt.

Muốn luyện hóa năng lượng mới này, hiển nhiên là một chuyện khó hơn lên trời, độ khó cũng không nhỏ đi bao nhiêu.

Một lần thất bại, hai lần thất bại, ba lượt thất bại...Theo thời gian qua đi, Thần Dạ không rõ mình thất bại bao nhiêu lần, tuy đối với thất bại này Thần Dạ cũng không cảm thấy bất ngờ.

Thất bại thì Thần Dạ có thể tiếp nhận, nhưng mà vẫn thất bại đồng thời cũng có ý nghĩa trong năng lượng bàng bạc tuôn ra, thân thể Thần Dạ không kiên trì nổi.

Nếu như không thể trong thời gian cực ngắn luyện hóa năng lượng này, làm cho Thần Dạ có được vốn liếng mới, vậy thì hắn phải chết.

Dù cho Thần Dạ cho tới bây giờ không lùi nửa bước, nhưng mà thời điểm này tâm của hắn cũng không nhịn được, có một tia sợ hãi cảm xúc bắt đầu lan tràn toàn thân.

- Thất bại, đáng chết, lại thất bại!

Lại thất bại một lần nữa, Thần Dạ chửi ầm lên, hắn cảm giác được cảm giác mệt mỏi dần dần từ sâu trong nội tâm chậm rãi lan tràn ra, cùng lúc đó hắn càng phát hiện tâm thần chính mình dần dần không bị mình khống chế.

Một khi tâm thần hoàn toàn tiêu tán, hắn sẽ triệt tiến vào ngủ say, mà cái gọi là ngủ say cũng chính là tử vong, thân thể sụp đổ tử vong.

- Cứ như vậy nhận mệnh sao?

Tâm thần bắt đầu tán đi, ý thức cũng dần dần đánh mất, cho dù hai mắt vẫn mở thì cũng chỉ nhìn thấy màu đen, giống như bổn mạng hồn phách vậy.

Chương 946: Luyện. (2)

share:goctruyen.com

- Nhận mệnh, thật phải chờ đợi tử vong tới? Không phải là như vậy, ta làm sao nhận mệnh? Ta là người tronhj sinh, thật vất vả có tân sinh, thật vất vả có cải biến vận mệnh gia tộc cùng bản thân, ta làm sao buông tha? Mẫu thân hiện tại vẫn còn chịu khổ ah!

- Tuyệt đối không!

Một tiếng rên rỉ, một tiếng giãy dụa!

- Cho dù là tử thần đã hàng lâm, ta cũng muốn trước đó thử một lần.

Thần Dạ giống như hồi quang phản chiếu, trong giây lát tỏa ra sinh cơ như tân sinh, miễn cưỡng còn có thể khống chế tâm thần, lại một lần nữa rung động, khống chế được linh hồn chi lực, bao phủ năng lượng kia.

Đây là lần cuối cùng, nếu thất bại liền không còn cơ hội nào, Thần Dạ cũng không có chút cố kỵ, hắn không luyện hóa như bình thường, mà là trực tiếp xông vào, nếu có thể đụng tán, như vậy cứ cho linh hồn chi lực thẩm thấu vào.

Đây cũng là một loại phương pháp luyện hóa, bắt nó đánh tan thì nó sợ hãi, tự hành bị chính mình luyện hóa! Nhưng mà phương thức dã man này không phải vạn bất đắc dĩ, không có người sử dụng.

Ông!

Va chạm như vậy, cho dù linh hồn lực bàng bạc thì đám năng lượng kia dễ dàng bị xé nát, nhưng sau khi xé nát thì năng lượng kia biến mất không còn gì nữa.

Phát hiện chuyện này, Thần Dạ im lặng giật nhẹ miệng:

- Lần này chính thức xong đời!

Vừa dứt lời, tâm thần lập tức tan rả mất, Thần Dạ không thể tránh né ý thức biến mất... Trong nháy mắt ý thức biến mất, thân thể của hắn nổ tung rất nhỏ, một khe nứt như mạng nhện lập tức che kín toàn thân, làm cho người ta không chút nghi ngờ, thân thể sụp đổ.

Nhưng mà thân thể loang lỗ như tổ ong, nhưng không thấy chính thức vỡ toang ra, đồng thời cũng không có nhìn thấy sinh cơ Thần Dạ hoàn toàn tiêu tán mất, chỉ có máu tươi chậm rãi chảy ra.

Loại tình huống này giống như chỉ bị trọng thương, cũng không làm cho thân thể sụp đổ mất.

Nếu như Thần Dạ hoàn toàn thanh tỉnh thì tất nhiên sẽ phát hiện, chính giữa thân thể tuy năng lượng cuồng bạo, vẫn không ngừng trùng kích, phá hư thân thể, vừa vặn bên ngoài thân thể lại như thành đồng vách sắt, cho dù xông tới thế nào cũng không thể lao ra ngoài cơ thể.

Từ chuyện đó ra thời điểm ý thức Thần Dạ biến mất, kiên trì và bất khuất chưa từng tiêu tán đi, cho nên thân thể còn chưa vỡ vụn ra, sinh cơ vẫn vận hành, dưới sinh cơ dẫn dát, năng lượng linh hồn cũng đang tiến hành hành động lúc trước của Thần Dạ.

Một lần lại một lần, linh hồn lực bao vây một đám năng lượng, sau đó lặp lại quá trình luyện hóa... Mà trước đó cũng chính là thức thức Thần Dạ tan rả đã bắt đầu, có một đạo hào quang màu bạc chói mắt từ trong ý thức bắn ra.

Hào quang màu bạc này tràn ngập cực đoan bá đạo, mặc dù so sánh với năng lượng trong người thì không kém hơn chút nào.

Sau khi hào quang màu bạc xuất hiện, liền chiếm giữ mỗi tấc thân thể Thần Dạ, cái gọi là tường đồng vách sắt chỉ là như vậy, đương nhiên tia sáng màu bạc không đủ bảo vệ thân thể Thần Dạ hiện tại.

Mấu chốt ở chỗ, thời điểm tia sáng màu bạc chiếm giữ thân thể, thình lình trong cơ thể bị tàn phá không cách nào hình dung lại có hào quang màu bạc tuôn ra, sau đó cùng tương dung với năng lượng trong không gian, không có cảm giác không lưu loát nào.

Sau khi tương dung liền hình thành tường đồng vách sắt!

Những năng lượng hỗn hợp này không cách nào rời khỏi cơ thể, Thần Dạ còn có một tia sinh cơ cuối cùng, đương nhiên, nếu như trước khi hào quang màu bạc tán đi, linh hồn chi lực còn chưa thành công luyện hóa một đám năng lượng hỗn hợp, như vậy Thần Dạ sẽ chết.

Thời gian trôi qua, linh hồn chi lực không biết mệt mỏi luyện hóa năng lượng hỗn hợp, nhưng mà chưa thành công qua, dường như muốn luyện năng lượng hỗn hợp còn cần điều kiện.

Nhưng cẩn thận quan sát, có thể cảm ứng được trong năng lượng khổng lồ kia dường như có một đám sinh ra đột biến, mặc dù chỉ như nước chảy bèo trôi, thế nhưng mà năng lượng không cách nào phá hư, mà là đang chữa trị thân thể bị tàn phá cực đoan.

Một đám năng lượng này chính là lúc trước Thần Dạ điều khiển linh hồn lực va chạm, năng lượng hóa thành hư không.

Tuy chưa từng bị luyện hóa, nhưng mà hành động này chẳng khác gì làm phản, cho nên chính là cơ hội tốt.

Linh hồn lực bàng bạc sau khi thất bại vô số lần, dường như cảm ứng năng lượng không đồng nhất trong năng lượng khổng lồ kia, lập tức như di động cực nhanh, rất nhanh bao phủ năng lượng khác biệt này.

Ông!

Một tiếng run rẩy nhỏ đột nhiên xuất hiện, sau khi linh hồn lực bao phủ, sợi năng lượng run rẩy, chợt năng lượng bắt đầu khởi động, không cần linh hồn lực vận hành, nó đã là tự hành lao về phía linh hồn lực.

Quả nhiên như ý thức Thần Dạ trước khi tiêu tán suy nghĩ, sợi năng lượng này đã bị đánh tan, hiện tại nó tuy vẫn tồn tại, nhưng tự nhiên sinh ra cảm xúc sợ hãi với linh hồn lực của Thần Dạ.

Sau khi nó cảm ứng được khí tức linh hồn lực của Thần Dạ, nó liền không có bất kỳ ngăn cản, lại tiến vào cho linh hồn lực luyện hóa.

Liền vào lúc đó, ý thức Thần Dạ tan rã như được dẫn dắt, tự trong trạng thái chết giả sống lại.

- Luyện!

- Luyện!

Sau khi nói câu này, một lực lượng sinh cơ bừng bừng nhanh như thiểm điện từ trong người tuôn ra, giống như cây khô gặp mùa xuân, tỏa ra sinh cơ sáng lạn.

Mà tâm thần Thần Dạ hội tụ lần nữa, trước tiên khống chế lực lượng linh hồn, lập tức cẩn thận từng li từng tí khống chế năng lượng hỗn hợp, sau đó chậm rãi vận chuyển trong kinh mạch.

Năng lượng hỗn hợp được kinh mạch vận chuyển, bởi vì kinh mạch cho nên chảy đi rất chậm chạp, nhưng mà tiếp tục như vậy, sẽ không sợ xuất hiện tình huống bài xích.

Thời điểm này năng lượng ti tí bắt đầu luyện hóa, bởi vì những năng lượng này rất nghe lời, quá trình này vô cùng thuận lợi, mà đồng thời cũng khiến một ít năng lượng khác chú ý, tiến tới chậm rãi hội tụ lại.

Linh hồn lực bao phủ năng lượng đã vô cùng nhu thuận, bởi vì nó hội tụ năng lượng tới, cho dù không có lực phá hoại cường đại, đối với lực lượng linh hồn cũng có được bài xích cực đoan, thậm chí là thôn phệ, nhưng mà vẫn còn trong phạm vi thừa nhận, đồng thời cũng giống như bị năng lượng này bao vây, đối với linh hồn lực luyện hóa cũng không có bài xích.

Chỉ cần không bài xích như năng lượng hỗn hợp lúc ban đầu là được, cho dù vẫn cuồng bạo như trước, linh hồn của Thần Dạ cũng đủ ứng phó được. Cảm giác được một màn khả quan này, rốt cuộc tâm thần của Thần Dạ cũng buông lỏng hơn nhiều, tuy hắn còn không rõ ràng lắm, tại sao mình ý thức biến mất lại không chết, nhưng mà bây giờ ngân sắc quang mang toàn bộ cũng không rõ ràng, nhưng có thể chính thức luyện hóa thì đủ rồi.

Thời gian trôi qua, khi những năng lượng kia bị linh hồn lực bao phủ, không ngừng vận chuyển trong kinh mạch và luyện hóa, dù phi thường chậm chạp nhưng vẫn hoàn thành đại chu thiên...

Oanh!

Tiếng nổ giống như sấm sét, những linh hồn bao phủ năng lượng kia nhanh như tia chớp xông vào trong đan điền!

Chương 947: Thành Công.

share:goctruyen.com

- Thành!

Thần Dạ đại hỉ, những năng lượng này vừa vào trong đan điền, hắn cảm ứng được như cá gặp nước, cảm giác tùy tâm sở dục, lập tức xông lên đầu, chuyện này ý nghãi khổ sở đã qua đi, thậm chí không tiếc dùng thân thể làm đại giá, hắn rốt cục luyện hóa được năng lượng cực kỳ hỗn tạp trong hạp cốc.

Cho dù những lực lượng này vẫn chỉ là một phần nhỏ trong thân thể, nhưng mà bắt đầu rồi, sau đó tất cả trở nên không giống bình thường.

Mừng rỡ qua đi, Thần Dạ không có chần chờ, tâm thần khẽ động, bởi vì số lượng không nhiều, huyền khí mới đã xuất hiện, lập tức từ trong đan điên tuôn ra ngoài, rất nhanh vận hành trong kinh mạch.

Lúc này huyền khí mới bắt đầu khởi động, cơ hồ tất cả năng lượng hỗn hợp trong người tất cả đều như nhìn thấy quỷ, nhanh chóng né qua, sợ hãi như thế Thần Dạ mới nhìn thấy đầu tiên.

Mà Thần Dạ cũng không có lập tức truy kích những năng lượng khác, hắn khống chế huyền khí vận chuyển thật nhanh trong kinh mạch, thân thể, xương cốt, lúc này những năng lượng hỗn hợp né tránh huyền khí, có thể tạm thời không đi quản, khôi phục trạng thái bản thân mới là trọng yếu.

Nhưng mà thân thể phải khôi phục tới đỉnh phong, Thần Dạ mới có thể bắt đầu luyện hóa phạm vi lớn.

Huyền khí tân sinh có cường đại và bá đạo, nhưng số lượng vẫn quá ít, bởi vậy, quay mắt nhìn qua thân thể bị tàn phá, dù cho Thần Dạ toàn lực ứng phó nhưng muốn khôi phục như trươcs cũng không dễ dàng như vậy.

Suốt ba ngày trôi qua, quang mang màu bạc không ngừng thủ hộ thân thể, lúc này mới dần dần bắt đầu khôi phục lại... Quá trình này cũng phi thường chậm chạp, mà tropng quá trình này hào quang màu bạc dần dần từ từ tiêu tán, trong đó phần lớn rất nhanh trở lại trong không gian ý thức, trở lại trong bổn mạng hồn phách, mặt khác có một phần nhỏ lại ẩn vào trong thân thể, mà huyền khí mới chữa trị thân thể, chúng cũng rót vào trong huyền khí mới, dần dần bị hòa tan, năng lượng huyền khí của Thần Dạ cũng vì vậy mà sinh ra biến hóa to lớn.

Năm ngày trôi qua, thân thể Thần Dạ rốt cục khôi phục như cũ!

- Hiện tại, bắt đầu tiếp tục.

Thần Dạ lẩm bẩm một tiếng, tâm thần lướt động, cơ hồ tất cả huyền khí và linh hồn lực số lượng tuy ít, nhưng lại như mãnh hổ xông vào bầy sói.

Có linh hồn chi lực, đàn sói cường đại không có con nào bỏ trốn, tất cả đều bao phủ qua, cùng lúc đó huyền khí mới sinh xông tới, cực kỳ bá đạo.

Hiện tại thân thể khôi phục, kinh mạch thông suốt, bởi vậy cơ hồ tất cả năng lượng đang trong quá trình lưu động, tốc độ cũng mau hơn rất nhiều, nhưng đồng thời cảm ứng được bị luyện hóa, năng lượng hỗn hợp bắt đầu sinh ra lực phá hoại cường đại.

ân thể của hắn lại lần nữa bị năng lượng hỗn hợp bao phủ, khí tức băng hỏa lưỡng trọng thiên tràn ngập kinh mạch, lan tràn ra từng phần thân thể.

Cuối cùng trải rộng cánh tay và thân thể Thần Dạ, giống như búp bê bị vỡ nát, nhìn qua thật khủng bố.

Không để ý đến thân thể của mình và tất cả biến hóa, lúc này Thần Dạ đang tập trung tinh thần luyện hóa năng lượng hỗn hợp.

Hắn biết rõ chỉ cần năng lượng huyền khí vừa sinh không bị tiêu tán, không bị đồng hóa, như vậy mặc kệ thân thể bị phá hủy bao nhiêu, chính mình nếu buông tha luyện hóa năng lượng hỗn hợp, thân thể của mình sẽ nhanh chóng khôi phục lại.

Huống hồ đã trải qua tàn phá một lần, hôm nay cảm thụ lần nữa, cho dù đau đớn hay mức độ phá hủy đều không có tàn nhẫn và thống khổ như lần trước.

Chuyện này chắc hẳn chính là thích ứng do bổn mạng hồn phách nói a? Bất kể như thế nào, đây đều là chuyện tốt, Thần Dạ cầu còn không được!

Năng lượng khổng lồ vận chuyển trong kinh mạch của hắn, Thần Dạ cảm ứng được trong năng lượng hỗn hợp đã có một tia năng lượng bị hắn thành công luyện hóa.

Thần Dạ không tự chủ được thở ra một hơi, cho đến lúc này hắn mới chính thức thả lỏng nội tâm, biết rõ chính mình đã có năng lực ứng phí năng lượng hỗn hợp.

Thời gian đang trôi qua, luyện hóa vẫn tiếp tục, nương theo năng lượng hỗn hợp bị luyện hóa càng ngày càng nhiều, quá trình này tự nhiên càng ngày càng nhanh, bất tri bất giác cuối cùng một đám năng lượng thành công nhét vào trong đan điền, Thần Dạ cảm giác vô cùng rõ ràng, càng vui vẻ xuất hiện trong lòng.

Hai mắt mở ra, Thần Dạ chậm rãi đứng lên, xuyên thấu qua năng lượng của Thiên Địa Hồng Hoang Tháp bao phủ nhìn qua bên ngoài, năng lượng đáng sợ trong hạp cốc cấm kỵ trong mắt hắn đã không còn khủng bố như thế.

- Cuối cùng, lại vượt qua một lần sinh tử!

Thần Dạ cười đắc ý, hắn thật có tư cách đắc ý, dùng tu vị Địa Huyền của hắn làm được chuyện mà cao thủ Thánh Huyền không làm được, đây là chuyện đáng đắc ý.

Đương nhiên cũng không phải cao thủ Thánh Huyền không làm được, nhưng mà người bình thường sẽ không điên cuồng, tàn nhẫn với bản thân như thế. Mà Thần Dạ vốn không biết át chủ bài, thời khắc mấu chốt sinh ra trợ lực lớn nhất.

Tuy mỗi một người, cao thủ Thánh Huyền vốn có át chủ bài càng thêm đáng sợ, nhưng Thần Dạ vốn có át chủ bài không phải người bình thường có thể có được.

- Bản tôn, ngươi quá mạo hiểm!

Bổn mạng hồn phách chậm rãi nói ra.

- Mạo hiểm sao? Đáng giá!

Thần Dạ cười nhạt một tiếng, cảm thụ được huyền khí mới đáng sợ và bá đạo, thậm chí hiện tại đang bao phủ toàn thân, Thần Dạ hiểu hành động lần này đúng là đáng giá.

Hồn phách bổn mạng suy nghĩ xác thực đáng giá, nó cường đại hay không, quyết định bởi cấp độ hồn hải, đồng thời cũng quyết định bởi sự cường đại của Thần Dạ.

Ngay tại lúc này, bổn mạng hồn phách rất rõ ràng phát giác được, thực lực bản thân không phải lúc ở Tàn Dương Môn so sánh được.

- Bổn mạng hồn phách, ngươi biến hóa thành công, hiện tại ngươi đối với chính mình hiểu bao nhiêu?

Thần Dạ đột nhiên hỏi một câu, hắn không hiểu rõ vấn đề này.

Bổn mạng hồn phách nghe vậy khẽ run lên, một lát sau đáp:

- Bản tôn yên tâm, cho dù như thế nào, một vốn một lời với ngươi mà nói là chuyện tốt, tuyệt đối không thể sinh ra biến cố không tốt.

Thần Dạ gật gật đầu, bổn mạng hồn phách nói hắn tự nhiên tin tưởng, nếu như ngay cả hồn phách của mình cũng không tin, Thần Dạ thực cũng không biết nên tin vào cái gì.

Im lặng một lát sau, Thần Dạ mở bàn tay ra, năng lượng huyền khí bao phủ, chúng nhảy lên như tinh linh.

Huyền khí hôm nay tỏa ra hào quang màu bạc sáng ngời, Thần Dạ còn chưa bao giờ thấy qua, huyền khí thuần khiết sáng ngời.

Không có gì ngoài màu sắc bên ngoài, trong huyền khí này Thần Dạ cảm ứng được, ít nhất dung hợp bốn loại huyền khí.

Trong số đó, tự nhiên có năng lực đáng sợ, hai loại khác giống như đúc năng lượng trong hạp cốc, còn loại nào khác nữa?

Thần Dạ khẽ cau mày, cuối cùng khí thức phi thường bá đạo, đúng là huyền khí cực kỳ bá đạo hôm nay, khí tức này Thần Dạ rất lạ lẫm.

- Là khí tức lôi đình.

Thần Dạ cuối cùng xác định, nhưng vô cùng nghi hoặc, thân thể của hắn vì sao có lực lượng lôi đình? Cho dù hắn nhiều lần tiếp xúc với

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net