890-951

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Tôn Nhiên lắc đầu:

- Muội không muốn nghe huynh nói xin lỗi, muội chỉ muốn huynh đáp ứng muội, sau này không được gạt muội, không thể để một mình muội ở lại chờ đợi, huynh biết không, chờ đợi thật sự rất đau khổ, rất đau khổ...

- Được rồi, đừng khóc, ta đâu có việc gì.

Vỗ vỗ lưng Trưởng Tôn Nhiên, Thần Dạ nói:

- Chúng ta nên rời đi nơi này.

- Công tử.

Trạc Ly tiến lên, trong giọng nói bất tri bất giác mang theo tia kính sợ.

Lần đầu gặp nhau tại Nhất Tuyến Thiên, thanh niên nhân này chỉ là võ giả địa huyền, khi rời đi đã là địa huyền tứ trọng.

Mà hôm nay chỉ mới qua vài tháng thời gian ngắn ngủi, một chuyến đến Cấm Kỵ hạp cốc hắn đã đi lên hàng ngũ địa huyền cửu trọng. Tốc độ tu luyện này làm cho người xem thật sự không lời nào để nói.

- Công tử, tiếp theo chúng ta đi đâu?

- Thần Dạ, đi Kiếm Tông đi, huynh đã đáp ứng muội, nói thế nào huynh cũng phải giữ lời đã hứa.

Không chờ Thần Dạ trả lời, Trưởng Tôn Nhiên giành nói trước.

Thần Dạ bất đắc dĩ cười cười:

- Bây giờ ta chưa thể đi Kiếm Tông, uy, đừng trừng ta, không phải ta không giữ lời mà là muốn tìm mục tiêu kế tiếp, ta đi tới Bắc Vực không lâu thì đã muốn đi tới đó, hiện tại thời cơ chín muồi cũng không thể buông tha.

- Là địa phương nào?

- Ha ha, sau khi tới mọi người sẽ biết.

Thần Dạ cười, nhìn Trạc Ly nói:

- Tiền bối, vẫn là quy củ cũ, không có ta cho phép, ngươi không được xuất hiện, càng không thể động thủ.

Cao thủ tôn huyền tự nhiên là bảo tiêu tốt nhất cho hắn hiện tại, nhưng nếu mọi chuyện đều ỷ lại, sẽ không thể tiến bộ, thậm chí nếu không đối mặt sinh tử, hắn cũng không muốn vận dụng Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện, huống chi là nhờ vả Trạc Ly.

Trạc Ly cười nói:

- Công tử yên tâm, với thực lực cùng thủ đoạn hôm nay của công tử, người bình thường cũng không làm gì được ngươi.

- Ha ha, đi thôi.

Thần Dạ cười to, thân ảnh vừa động đã bay lên không, sau đó biến mất ở chân trời, Trưởng Tôn Nhiên cùng Trạc Ly đều đi theo sát phía sau.

Hiện tại địa giới Bắc Vực vô cùng náo nhiệt.

Không bao lâu trước Kiếm Tông đột nhiên có hành động thật lớn, dùng kiếm thế vô thượng náo động cả thế giới Bắc Vực, lập tức mời vô số người đến Kiếm Tông tự mình chứng kiến vô thượng kiếm thể xuất thế.

Hiện tại dù đã hai tháng trôi qua, nhưng náo động kia vẫn chưa suy giảm bao nhiêu, nơi nơi đều đang đàm luận một màn kinh thiên ngày đó, bởi vì điều này, nữ tử áo vàng trở thành nữ thần trong lòng vô số người không cách nào quên lãng.

Khi sự kiện kia còn chưa giảm bớt, lại thêm một tin tức khác, tuy rằng không kinh người như hành động của Kiếm Tông, nhưng đồng dạng cũng làm thế giới Bắc Vực dị thường chấn động.

Tin tức này đến từ Tam Thiên Thanh Huyễn Lưu.

Đây là một dãy sơn mạch có chút kỳ lạ.

Diện tích dãy núi không quá lớn, ít nhất trong những năm nay sấm đãng, Thần Dạ từng nhìn thấy qua không ít thế lực tông môn, nhìn thấy sơn môn của bọn họ, nhưng so sánh những địa phương khác thì dãy sơn mạch trước mắt có chút lạ lùng.

Dãy núi cơ hồ liếc mắt liền có thể chứng kiến toàn bộ phương vị, khác với những nơi khác, nơi này xanh um tươi tốt, màu xanh biếc tràn ngập, thiên địa linh khí nồng đậm, còn cách xa xa đã có được cảm giác vui sướng.

Sở dĩ nói nơi này kỳ lạ đó là bởi vì bên trong dãy núi có số lượng yêu thú cực kỳ đông đúc, điều này có chút làm người kinh ngạc.

Núi non càng lớn càng sâu mới là hoàn cảnh sinh tồn tốt nhất của yêu thú, nhưng nơi này...

Vô số yêu thú chiếm cứ khắp các nơi trong núi, làm cho người ta cảm giác có chút kỳ quái chính là yêu thú không có bao nhiêu hung tính, giữa yêu thú lại ở chung hòa thuận, không hề cảm ứng được chút mùi vị máu tanh nào.

Chương 951: Xâm nhập.

share:goctruyen.com

- Thần Dạ, chúng ta đến nơi đây làm gì?

Nhìn dãy núi phía xa, Trưởng Tôn Nhiên có chút nghi hoặc hỏi, nàng hiểu rõ thế lực tồn tại bên trong sơn mạch kia, có vẻ như thế lực nọ còn có chút vướng mắc với Thần Dạ, nhưng chút vướng mắc ấy tựa hồ không đến nỗi làm cho Thần Dạ đặc biệt chạy tới đây đi?

Thần Dạ cười cười, nhìn Trạc Ly bên cạnh nói:

- Trạc Ly tiền bối, ngươi có cảm ứng được điều gì hay không?

Một lát sau, thanh âm Trạc Ly có chút ngưng trọng nói:

- Ta cảm ứng được khí tức của Thanh Văn Hổ Lân Thú, công tử, ngươi đánh chủ ý với nó?

- Thần Dạ, rốt cục huynh muốn làm gì?

Trưởng Tôn Nhiên có nghe nói qua về Thanh Văn Hổ Lân Thú, ở trong địa giới Bắc Vực mặc dù Yêu Động Thiên không phải thế lực gì lớn, nhưng thanh danh cũng hiển hách, không phải người bình thường có thể va chạm.

Tuy hai người họ không phải người bình thường, nhưng vì sao vô duyên vô cớ đi trêu chọc Thanh Văn Hổ Lân Thú đây?

Trạc Ly hiển nhiên suy đoán được tâm tư của Thần Dạ, trầm giọng nói:

- Công tử, Thanh Văn Hổ Lân Thú cũng là yêu thú bất phàm. Tuy rằng thân thể nó đã vẫn lạc, nhưng theo đồn đãi bổn nguyên của nó vẫn còn. Yêu thú cường đại như vậy, nói lời thành thật, cho dù ta ra tay đều chưa chắc là đối thủ của nó.

- Cho dù công tử có bổn nguyên long khí, có chút áp chế đối với Thanh Văn Hổ Lân Thú, nhưng thực lực hiện tại của ngươi không tạo thành áp lực quá lớn với nó, cho nên...

Thần Dạ cười cười, nói:

- Làm việc không thể quơ đũa cả nắm, Trạc Ly tiền bối, sau khi tiến vào ngươi giúp đỡ Trưởng Tôn cô nương đối phó người của Yêu Động Thiên, giao Thanh Văn Hổ Lân Thú cho ta là được. Hai người yên tâm, nếu ta không có kế sách vẹn toàn sao dám mạo hiểm?

Nghe nói như thế, cả Trưởng Tôn Nhiên cùng Trạc Ly đều bĩu môi. Người này chính là người thích điên cuồng mạo hiểm hơn ai hết mà họ từng nhìn thấy.

Nhìn ra biểu tình của Trưởng Tôn Nhiên cùng Trạc Ly, Thần Dạ bất đắc dĩ bật cười, nói:

- Chẳng lẽ ta luôn làm cho hai người không yên tâm như vậy? Không có chuyện gì, ngoài long khí ta còn tu luyện Bách Chiến Quyết của Long tộc, Trạc Ly tiền bối, không biết nói như vậy ngươi có cảm thấy an tâm hơn hay không đây?

- Bách Chiến Quyết?

Trưởng Tôn Nhiên cau mày, nói:

- Thần Dạ, huynh không gạt muội nữa đi?

- Có gạt muội hay không thì hỏi thăm Trạc Ly tiền bối là biết!

Thần Dạ cười đáp.

Trưởng Tôn Nhiên vội vàng nhìn qua Trạc Ly, Trạc Ly trầm tư một lúc yên lặng gật gật đầu, hắn vẫn luôn kỳ quái, Thần Dạ đạt được long khí thì thôi, nhưng làm sao có thể đem long khí phát huy đến mức tận cùng, nguyên lai là vì nguyên nhân này.

- Bất kể như thế nào huynh cũng phải cẩn thận một chút, còn nữa, sau khi muội cùng Trạc Ly giải quyết xong người của Yêu Động Thiên, huynh cũng không được ngăn cản không cho muội đi giúp huynh. Bằng không tự mình huynh hiểu lấy.

Trưởng Tôn Nhiên hừ một tiếng, nói.

- Được, được, đáp ứng muội!

Thần Dạ cười to, thân hình vừa động đã bay nhanh về hướng dãy núi.

- Người kia dừng bước, nếu không, giết!

Còn chưa đi tới gần, một thanh âm sắc bén từ trong khu rừng đã vang ra, vài đạo ảnh tử lập tức vọt tới, mang theo cỗ khí tức hung ác nháy mắt tràn ngập khắp không gian.

Ánh mắt Thần Dạ chợt ngưng tụ, vài đạo ảnh tử mới xuất hiện không phải người mà là yêu thú.

Không hổ là Yêu Động Thiên!

Từng nghe Niệm Thần...là Huyền Lăng nói qua, bổn sự sở trường nhất của Yêu Động Thiên chính là nuôi dưỡng yêu thú, lúc trước trong lòng hắn còn lưu vài phần hoài nghi, dù sao nuôi dưỡng yêu thú là chuyện không đơn giản.

Sau khi đến hắn đã có vài phần tin tưởng, cả núi non đều là khí tức yêu thú, nhưng giống như bị người nuôi quá lâu, đã mất đi ngỗ ngược hoang dã, giữa yêu thú không còn bản năng giết chóc đơn thuần nhất.

Hiện tại hắn đã không còn chút hoài nghi.

Những yêu thú lao ra khỏi rừng cây, trong cảm giác của Thần Dạ chúng cũng không phải vì hắn xâm phạm địa bàn mà xuất hiện, chỉ tuân theo chỉ lệnh đi ra ngăn cản hắn mà thôi.

Loại thủ đoạn này quả nhiên là không đơn giản, khó trách nhiều năm trước Yêu Động Thiên có thể hoành thành trên thế gian, cho dù hiện giờ đã xuống dốc nhưng vẫn có thể chiếm chút địa vị trong Bắc Vực.

- Đều an tĩnh lại đi!

Hướng đi của Thần Dạ không thay đổi, mang theo cỗ uy áp từ trong cơ thể, tràn ngập long uy cường hãn bạo dũng tràn ra!

- Ngâm...

Thanh âm long ngâm truyền động, mấy yêu thú đang bay tới đột nhiên ngừng lại, bất kể người ẩn trong rừng làm sao ra lệnh chẳng những không thể làm cho chúng tiếp tục tiến tới, trái lại trong tiếng long ngâm, mấy yêu thú còn bùm một tiếng rơi xuống đất, lập tức vô cùng thuận theo phủ phục bên dưới.

Long khí chân long, tôn sư vạn thú thiên hạ, trong thế gian tuy có vài yêu thú cường đại không sợ long uy, tỷ như Trạc Ly, nhưng những yêu thú chủng tộc cường hãn như Trạc Ly lại không có bao nhiêu.

Biến cố làm trong lòng người ẩn trong rừng chấn động, không đợi hắn có hành động khác, thân ảnh Thần Dạ đã như quỷ mị xuất hiện trước mặt hắn, sau đó trực tiếp hỏi:

- Thanh Vân Hổ Lân Thú ở địa phương nào?

- Các ngươi rốt cục là ai?

Nhìn nhóm người Thần Dạ đột nhiên xuất hiện, trung niên nhân ẩn giấu trong rừng như gặp phải quỷ.

- Nói cho ta biết Thanh Vân Hổ Lân Thú ở đâu, có thể không giết ngươi.

Thần Dạ thản nhiên cười nói.

- Đừng hòng!

Trung niên tuy sợ hãi, nhưng Thanh Vân Hổ Lân Thú quan hệ đến tương lai của Yêu Động Thiên.

- Vậy không có biện pháp, ta chỉ có thể sưu hồn, đừng trách ta lòng dạ độc ác!

Cho tới bây giờ Thần Dạ cũng không phải hạng người nhân từ nương tay, đối với Yêu Động Thiên, bởi vì nguyên nhân bởi Vân Đông Lưu cùng Từ Lăng lão quái, hắn cũng sẽ không hề có nửa điểm do dự.

Nhìn thấy bàn tay của thanh niên nhân chậm rãi vươn về phía đầu mình, trung niên nhân tuôn mồ hôi đầm đìa, một khi quá trình sưu hồn chấm dứt, cả đời hắn đừng nói tiến thêm trên võ đạo, bản thân cũng sẽ bị biến thành ngu ngốc.

Đây còn là kết quả nhẹ nhất, thậm chí còn bị hồn phi phách tán.

- Đừng, đừng, ta nói, ta nói!

Chết không đáng sợ, nhưng bị uy hiếp hồn phi phách tán không phải ai cũng có thể thờ ơ.

Thần Dạ cười nhạt, nghe xong lời khai của trung niên nhân liền đánh hắn ngất xỉu. Mặc dù hắn không có hảo cảm với Yêu Động Thiên, không cần thiết hắn cũng không muốn đại khai sát giới.

Nương theo long uy dần dần khuếch tán, Thần Dạ một đường đi qua thông suốt, toàn bộ yêu thú đều yên tĩnh trở lại, cao thủ Yêu Động Thiên vừa xuất hiện liền bị chế phục, chỉ một lát đã đi vào sâu trong dãy núi.

Bên trong một sơn cốc nhỏ, cuối sơn cốc là một sơn động thật lớn, Thần Dạ có thể cảm nhận được có một cỗ hung tính cường đại từ trong động tản ra.

- Trưởng Tôn cô nương, Trạc Ly tiền bối, giao cho hai người.

Nói xong thân ảnh Thần Dạ nhanh như thiểm điện bay vọt vào cửa sơn động.

- Lớn mật!

Bên trong sơn động một đạo thân ảnh như lang như hổ bắn tới, người của Yêu Động Thiên ở nơi này đã thật nhiều năm, nhưng cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới có một ngày sơn môn của họ lại bị người dễ dàng xông vào như thế.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net