Thuyết Tam Giác Tình Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 渺渺

00

Mọi người đều biết rằng, tam giác là một hình dạng ổn định nhất.

Dường như hình dạng này đã định sẵn sẽ trở thành hình dạng được yêu thích từ khi sinh ra.

Mọi người thích sử dụng hình tam giác trong kiến trúc, chẳng hạn Kim Tự Tháp Ai Cập nổi tiếng thế giới, Kim tự tháp kính Lourve, Tháp Eiffel; còn ở trong cuộc sống, mái nhà thấp, khung xe đạp, hình dạng của tấm pin năng lượng mặt trời; đương nhiên, được chào đón nhiều nhất chắc chắn vẫn phải là trong toán học, định lý Pytago, định lý Euclid, định lý Ptoleme, và cả tam giác Pascal. Tựa như hình tam giác mang đến một cảm giác thần bí và hấp dẫn khó thể nào giải thích đối với nhân loại.

Tình yêu có lẽ cũng là như thế.

Nhà tâm lý học người mỹ Sternberg đã đề xuất một lý lý thuyết có cái tên là thuyết tam giác tình yêu, ông cho rằng, tình yêu được xây dựng từ ba yếu tố cơ bản: thân mật (intimacy), đam mê (passion) và cam kết (commitment) cả ba yếu tố này kết nối với nhau tạo thành một ranh giới, đem tất cả loại tình yêu trên thế giới đều bao quát ở bên trong.

Miyano Shiho không biết liệu thuyết này có lỗi thời hay không, phải chăng cấp tiến, hoặc là không chủ quan, nhưng đối với cơ sở lý thuyết để đánh giá tình yêu của chính mình mà nói, tựa hồ không chẳng có gì áp dụng tốt hơn so với nó. Vì vậy cô mua một tấm bảng lớn trong suốt đặt tại chính văn phòng của mình, vẽ một hình tam giác thật đẹp, sau đó sử dụng hình tam giác này để phân tích tình yêu của bản thân và Kudo Shinichi.

Người trợ lý thường xuyên ra vào văn phòng của cô sau ngày thứ ba đã phát hiện ra tấm bảng này, cuối cùng nhịn không được mà mở miệng hỏi cô.

—— Bác sĩ Miyano, nội dung trên đó là gì thế?

Các phòng khám của họ đều biết rằng Miyano Shiho có một người bạn trai thám tử Kanto nổi danh lừng lẫy điều hành một công ty thám tử tư, cho nên nhìn thấy tấm bảng này sẽ không tự giác suy nghĩ đến mối liên hệ với Kudo Shinichi.

Vừa nhìn cô đã hiểu ngay, trên mặt trợ lý nhỏ căn bản không giấu nổi được suy nghĩ đăm chiêu của mình.

"Không phải là vụ giết người" Cô dứt khoát trả lời.

"Nhưng quả thật có liên quan đến Kudo Shinichi"

Trợ lý nhỏ thè lưỡi, lặng lẽ lui ra ngoài đóng cửa giúp cô.

Cô quay đầu nhìn lại tấm bảng kia, không chú ý đến trợ lý nhỏ lặng lẽ lui ra ngoài rồi.

Loại phương pháp này thực sự ngây thơ quá.

Cho dù cô chứng mình được cô và Kudo Shinichi vào thời điểm đó là mù quáng, là trống rỗng, hay chỉ là bị cuốn hút thôi, đều không thể trốn tránh dấu vết sự thật cuộc đời cô từ lâu đã gắng bó sâu sắc với người đàn ông này, giống như tai nghe vướng víu mà cô lấy ra sau khi vội vàng bỏ vào bên trong túi, cô càng cuống cuồng tìm kiếm một đáp án, thì các sợi dây càng quấn chặt hơn.

Miyano Shiho giống như một đứa trẻ thiếu vắng đi cảm giác an toàn, cố gắng dùng lý thuyết và ví dụ thực tế để phân tích các sợi dây buộc lấy cô và Kudo Shinichi có phải thực sự là "tình yêu", hay vẫn là dùng từ "đồng phạm" thì thích hợp hơn. Cô biết rất rõ tình cảm của mình với Kudo Shinichi là sự đan xen giữa yêu thích và ái náy, có lẽ mối quan hệ này đã lấy chính xác phương thức "thăng hoa" để biến thành tình yêu, lại có thể là không phải. Vậy Kudo Shinichi thì sao? Anh liệu có phải bị thu hút bởi chính sợi tơ hồng vận mệnh cùng mong đợi của bản thân, cho rằng ở bên Miyano Shiho sẽ càng thêm "thích hợp" hơn là yêu Mori Ran.

Tất nhiên bất luận trường hợp nào đều không phải đáp án Miyano Shiho mong đợi.

—— Tấm bảng này không nên để Kudo Shinichi nhìn thấy.

Cô chăm chú nhìn vào tấm bảng, lấy một tấm vải che nó lại.

Cô có thể tượng tượng ra dáng vẻ cực kỳ phẫn nộ của Kudo Shinichi sau khi thấy nó.























01. Đam mê (Passion)

Tình dục thực ra là một loại can đảm rất lớn. Nó sẽ tiết lộ cho chúng ta tất cả bí mật không phải đều có thể biết, đó là sự tự tin và dễ bị tổn thương nhất, cũng là niềm vui sướng và xúc động ở mức cực hạn.

Có lẽ bởi vì liên quan đến dòng máu lai, đối với phương diện này Miyano Shiho luôn cởi mở, tuy rằng không có thoáng đến mức lăng nhăng và cẩu thả, nhưng bản thân cô quả thực không có bày xích quan hệ xác thịt thuần túy hoặc là mạnh dạn nói ra nhu cầu của bản thân, đây là cách nhìn nhận thẳng thắng mà đa số người phụ nữ Nhật không thường có.

Kudo Shinichi thích điều này.

Quanh năm anh thường chạy qua chạy lại giữa hai nơi Nhật Bản và Haiwai, tuy là trong xương cốt hoàn toàn không theo kịp sự bao dung và cởi mở như Châu Âu và Châu Mỹ, nhưng chung quy, anh không theo chủ nghĩa đại nam nhi và ý thức sĩ diện của người đàn ông Nhật lỗi thời. Con gái Nhật đối với anh mà nói thì quá mức dịu dàng như một dòng nước chảy, bảo sao nghe vậy, mà trong xương cốt người đàn ông như anh luôn muốn chinh phục những điều không có được, thậm chí là một loại bản năng trong xương của động vật, các cô gái Âu Mỹ đối với anh thì quá mức cởi mởi, anh cũng không thích chơi trò hoán đổi và nhiều người này.

Miyano Shiho chính là ngoại lệ của anh.

Ngay từ đầu mà nói, anh cho đến tận hiện tại cũng không nghĩ phát triển bất cứ mối quan hệ gì với Miyano Shiho ngoài quan hệ cộng sự.

Trời đất chứng giám, là Miyano Shiho động tay trước, không đúng, là động miệng trước.

Đó là gần nửa năm sau anh và Mori Ran chia tay.

Anh trải qua một cuộc sống đầy vô tri vô giác suốt nửa năm, một mình, sống trong căn biệt thự nhà Kudo.

Ba mẹ và bạn bè không ngừng quan tâm liên tục, nhưng hết thảy anh đều ứng phó một cách lấy lệ đối với quá khứ, giống như thể cuộc sống anh đã dần mất đi ánh sáng. Duy nhất tốt ở một chỗ, chính là luyện được một tay nghề nấu nướng điêu luyện, thậm chí bác tiến sĩ cách vách cũng tăng lên gấp 3 lần.

Nhưng anh lại gầy đi không ít.

Bác tiến sĩ nhìn anh đang nhìn chằm chằm vào bánh mì bơ trên tay mình đến mức xuất thần, có chút lo lắng. Nhưng anh trái ngược định thần lại, mỉm cười với bác tiến sĩ: "Làm sao vậy bạn tiến sĩ?"

"Cháu, thực sự ổn chứ?"

"Bác tiến sĩ, cháu thực sự đã nghỉ ngơi nửa năm" Nụ cười trên khóe môi anh tuy rằng chưa thể nói là chua sót, nhưng chung quy vẫn mang theo một chút miễn cưỡng gượng gạo, "Con đã suy nghĩ rất lâu rồi". Anh buông phần bánh mì trong tay xuống, ánh mắt đổi hướng nhìn về ánh nắng trong veo bên ngoài cửa sổ lớn kiểu Pháp, nheo mắt cười.

"Về chuyện Ran chia tay với cháu, cháu thật sự suy nghĩ rất lâu, cậu ấy nói 'Không thích hợp' rốt cuộc là muốn nói đến phương diện nào. Nếu là nói đến tính cách, chúng ta là thanh mai trúc mã mười mấy năm, ở bên nhau từ lúc còn bé đến trưởng thành, như thế nào lại không hiểu, như thế nào lại không thích hợp. Nếu nói đó là tình yêu, cháu biết rõ cháu yêu Ran, cậu ấy cũng biết rõ cậu ấy yêu cháu. Vậy lý do đơn giản còn lại chỉ có một điều, là cháu không tốt, hoặc là cậu ấy không tốt. Nhưng cả hai người chúng cháu đều kiên định trưởng thành với dáng vẻ trong tưởng tượng của chính mình, cuối cùng đâu là tiêu chuẩn nhận định tốt hoặc không chứ? Anh thở dài.

"Ngay tại hai ngày trước, cháu cuối cũng đã nghĩ thông suốt. Trong quá trình từng ngày trưởng thành của cháu sẽ không quay đầu nhìn lại, cứ tiến về phía trước. Hành trình này Ran từ cùng nhau sanh vai, trở thành nhắm mắt đuổi theo, thủy chung nhìn bóng lưng cháu. Đây là sự khác biết nằm giữa hai người chúng ta. Nhưng trên thế giới này mấy người có năng lực có thể cùng cháu sánh vai tiến về phía trước chứ."

Cuối cùng anh cũng thu lại ánh mắt, dưới ánh mắt lo lắng của người già giả vờ thoải mái cười cười: "Đều là quá khứ cả"

Anh không có hứng thú nữa, đứng dậy, mở cửa chính bước ra ngoài kiểm tra và nhận thư trong hòm thư mỗi ngày, cứ như vậy Miyano Shiho đang kéo một chiếc vali lớn bất ngờ đâm sầm vào lòng ngực anh.

Hai người mắt to mắt nhỏ trừng nhau.

Tiếng người già phía sau đúng lúc vang lên.

——"Quên nói với cháu, hôm nay Shiho sẽ về"

Và cuộc tương phùng xa cách từ lâu với Miyano Shinichi không thể nghi ngờ rằng niềm vui trong cuộc sống túng quẫn của Kudo Shinichi, giữa bọn họ dường như không có chuyện gì để nói cả. Miyano Shiho phủ tấm thảm lông, làm ổ trên chiếc ghế xếp Kudo Shinichi đặt tại ban công, thỉnh thoảng chạm cốc với anh.

Anh nói cuộc sống yêu đương trước kia của bản thân và Mori Ran cho cô nghe, cẩn thận phân tích những dấu vết và trắc trở trong việc bọn họ yêu nhau, mà Miyano Shiho vốn đảm nhận nhiệm vụ phân tích chỉ cười với thái độ khác thường mà không nói gì thêm, là người lắng nghe đủ tư cách.

Cô biết, Kudo Shinichi không cần sự cứu giúp và tán thành, mà đơn giản là lắng nghe.

Đến khi cô nói chuyện, cô cũng kể cho anh nghe cảnh đẹp ở New York, nói chính mình có những cuộc gặp gỡ bất ngờ tại Khu tài chính, trong quán cà phê quan sát muôn vẻ hình thái của mọi người, bị chen lấn đến mức ép dẹp trên tàu điện ngầm. Bọn họ dạo bước điểm đến trong câu chuyện, chia sẻ những khoảnh khắc vắng bóng đối phương trong cuộc đời của mình.

"Vậy còn cậu?" Kudo Shinichi chạm nhẹ vào ly rượu của Miyano Shiho, đem chất lỏng màu đỏ trong ly rượu một hơi cạn sạch.

"Tớ?"

"Cậu kể rất nhiều chuyện ở New York, nhưng chỉ riêng chuyện của bản thân lại không nhắc đến?"

Miyano Shiho im lặng.

"Cậu không nói đang ở nơi nào, có quen ở đó không, có quen với chuyện ăn uống chưa, môi trường làm việc thế nào, có hay không gặp được người đáng giá bày tỏ tình cảm, hoặc là... đã yêu chưa?"

Nhìn xem, bọn họ quả thật có mọi thứ để nói, nhưng lại tựa hồ cũng chẳng có điều gì để nói.

"Tớ cảm thấy chuyện này không quan trọng"

"Tớ muốn nghe" Khó khi Kudo Shinichi cố chấp như vậy.

"Tớ nghĩ cậu sẽ quan tâm hơn vì sao tớ trở về"

Kudo Shinichi nhìn thẳng chất lỏng màu đỏ trong ly rượu, kéo tay cô qua rồi nâng ly lên đem toàn bộ rượu còn lại của cô rót hết vào trong miệng. "Tớ cảm thấy chuyện quan trọng nhất, chính là cậu đã về"

"Tớ rất nhớ cậu"

Trên người thiếu niên mang theo chút mùi rượu, đôi mắt so với mọi ngày càng thêm sáng rực. Cô dời mắt khỏi đôi mắt trước mặt, di chuyển xuống đôi môi vì uống rượu mà trở nên lấp lánh hợp ý của anh.

Cuối cùng cô cũng hôn lên nó.

"Đây là rượu của tớ" Miyano Shiho mang theo sự trừng phạt hôn lên môi Kudo Shinichi.

Sau đó, kết quả quá rõ ràng.

Dưới tình huống hai người nam nữ trưởng thành sau khi uống rượu hôn môi nhau thì sẽ làm gì khi hormone tình yêu đang nảy mầm.

Bọn họ đã lăn giường.

Mà hai người vốn nghĩ đến có thể kết thúc mối quan hệ như vậy, để mọi thứ đều trở lại quỹ đạo như chưa từng có bất cứ điều gì xảy ra mà hiển nhiên xem nhẹ độ phù hợp cơ thể sẽ mang đến một lực hấp dẫn chí mạng.

Có lần đầu tiên, liền bắt đầu không thể né tránh lần thứ hai.

Sau đó bọn họ đương nhiên chìm đắm vào quá trình khám phá bên trong cơ thể lẫn nhau của đối phương. Và một ngày nào đó, tháng nào đó dưới sự sắp xếp bữa tối dưới ánh nến của Kudo Shinichi thì cái tên "tình yêu" đã danh chính ngôn thuận được đặt cho mối quan hệ này.

Miyano Shiho đứng trước tấm bảng trong suốt, nhớ đến "Hàm số mũ" của Kudo Shinichi, hơi đỏ mặt không dám tin.

Yếu tố đam mê này, trái ngược chẳng có vấn đề gì cảm.

Cô đưa tay ra đánh dấu phần này trên bảng.



















02 Thân mật (Intimacy)

Miyano Shiho chưa bao giờ cho rằng mối quan hệ ngang hàng của bản thân và Kudo Shinichi tương ứng với hai chữ "thân mật".

Nói trắng ra, là bọn họ cũng không thân mật.

Tuy rằng bọn họ sẽ nắm tay, sẽ hôn môi, sẽ làm những chuyện mà những cặp đôi bình thường và tầm thường khác thường làm. Bọn họ sẽ chia sẻ những gì mắt thấy tai nghe, sẽ thảo luận chung tình tiết vụ án, sẽ cho nhau lời khuyên, sẽ nắm tay sánh vai cùng đi, sẽ giống như một người cộng sự mười phần ăn ý.

Nhưng những việc đó không phải là "thân mật".

"Thân mật" từ này đối với Miyano Shiho mà nói tựa như một chú mèo đang lật ngửa cơ thể đem phần bụng mềm mại nhất của mình phơi bày ra cho người trước mặt, là thứ mềm yếu nhất cũng là thứ phòng thủ nhất của cô. Theo định nghĩa này của Miyano Shiho, "thân mật" tương đương với việc cô phải toàn tâm toàn ý ỷ lại người kia, tuy nhiên Miyano Shiho một người phiêu bạc suốt thời gian dài không hiểu nhất chính là việc dựa dẫm vào người khác, chính là ỷ lại; việc giỏi nhất, chính xác là tự lập.

Vào đêm nghiên cứu thành công thuốc giải, cô nhìn về chị gái mình mà lập lời thề, muốn dùng cuộc đời còn lại vì chính mình mà sống, cho nên cô một mực trốn tránh cùng anh tiếp xúc quá nhiều mà dẫn đến chuyện không tự chủ dựa vào.

Kudo Shinichi ở một mức độ nào đó đã trở thành tai nạn ngoài ý muốn.

Trong lý thuyết Sternberg đưa ra thì có nhiêu tiêu chí đánh giá khác nhau về tiêu chuẩn đối với thân mật. Miyano Shiho nghĩ, có lẽ bản thân đã cho rằng thân mật tồn tại không quá phổ biến để có thể áp dụng tính chất, và tiêu chuẩn thân mật của người khác có thể được lấy làm một thang đo giữa cô và Kudo Shinichi.

Điều đầu tiên, khát vọng thúc đẩy hạnh phúc của đối phương.

Cô nhíu nhíu mày.

Từ "hạnh phúc" này có lẽ quá mức rộng rồi, tiêu chuẩn hạnh phúc mỗi người đều không giống với nhau.

——Thời điểm trợ lý nhỏ gõ cửa vào, liền thấy bộ dạng trầm tư trước tấm bảng trong suốt của Miyano Shiho, trên đó dày đặc chữ.

"Bác sĩ Miyano, đây là tư liệu cơ bản của bệnh nhân tiếp theo"

Lúc này cô mới phục hồi tinh thần lại, gật đầu, cầm tư liệu bệnh nhân đi đến trước bàn cẩn thận xem xét.

"Chuẩn đoán bệnh sơ bộ là rối loạn giấc ngủ không thực tổn kèm theo hội chứng ngừng thở khi ngủ" Cô đeo một cặp kính phẳng, dáng vẻ làm việc say mê khiến cho trợ lý nhỏ đều có chút ngây người nhìn.

"Cô Itoyama?"

"Vâng"

Trợ lý nhỏ định thần lại, ngượng ngùng vuốt tóc cười cười: "Vừa rồi có chút thất thần"

Miyano Shiho không có trách cô.

"Trước tiên kê một ít lorazepam cho bệnh nhân, nếu việc theo dõi giấc ngủ không có biến hóa, thì thêm một bước trị liệu bằng dụng cụ"

"Được" Trợ lý nhỏ lấy đơn thuốc từ Miayno Shiho, chuẩn bị xoay người rời đi.

"Chờ một chút cô Itoyama"

Miyano Shiho có phần ngượng ngùng mím môi, nói vòng vo một lúc mới hỏi: "Cô Itoyam cảm thấy hạnh phúc là như thế nào?"

Có lẽ không nghĩ đến sẽ là một câu hỏi như vậy, chắc chắn trợ lý nhỏ thực sự choáng váng.

Miyano Shiho biết bản thân có phần đánh bạo, thấy người nọ không trả lời, vội vàng cúi đầu: "Quên đi, cứ xem như tôi chưa từng hỏi"

"Tôi cảm thấy hạnh phúc chính là, mỗi ngày tỉnh dậy sẽ có ánh mặt trời và khuôn mặt đang ngủ của người yêu" Trợ lý nhỏ nháy mắt mấy cái với Miyano Shiho, sau đó vừa đi vừa nhảy đi ra ngoài.

Khuôn mặt ngủ say của người yêu?

Miyano Shiho không thể tránh khỏi nhớ đến vô số đêm sau khi bọn họ nhễ nhại mồ hôi hấp thụ nhiệt độ cơ thể đối phương, để rồi ngày hôm sau cô luôn tỉnh dậy một bước trước anh, bất luận là trời trong xanh hay âm u hoặc là trời đang mưa thì vẫn luôn nhìn chăm chú dáng vẻ ngủ say giấc của Kudo Shinichi, sau đó sẽ hôn lên môi lên trán vào thời điểm anh chẳng thể biết. Sau khi hôn xong, cô sẽ thu lại nụ cười trên khóe môi, tùy tiện ăn bữa sáng rồi rời khỏi nhà Kudo để đi làm.

Những ngày như vậy dường như đã trôi qua một đoạn thời gian rất lâu.

Miyano Shiho phục hồi lại tinh thần, nhìn về phía cửa kính văn phòng, phát hiện trên cửa kính hình ảnh đang phản chiếu chính là nụ cười của chính mình. Cô uống một ngụm nước, tiếp đó gạch bỏ chuẩn mực đầu tiên của thân mật.

Điều thứ hai cảm thấy hạnh phúc khi ở bên cạnh đối phương, điều thứ ba là cùng nhau có được những hồi ức đẹp, Miyano Shiho thuận tay đem gạch bỏ điều thứ hai, và thứ ba, dù sao so với điều đầu tiên cũng chả có gì khác biệt.

Điều thứ tư là tôn trọng đối phương.

Định nghĩa về sự tôn trọng của Sternberg càng hẹp hơn so với định nghĩa tôn trọng giữa bạn bè. Theo ông, những người yêu cho dù có thể ý thức được nhược điểm của đối phương, cũng không thể vì vậy mà giảm đi sự tôn trọng thể dành cho nhau. Ở thời điểm khó khăn có thể dựa dẫm vào nhau; thời khắc hoạn nạn vẫn cảm thấy đối phương luôn ở bên cạnh mình; thời khắc nguy cấp, yêu nhau mới có thể đủ kêu gọi đối phương cũng như có thể trông đợi đối phương cùng mình đồng tâm hiệp lực.

Điều này phù hợp mật thiết với định nghĩa "thân mật" của Miyano Shiho.

Miyano Shiho biết điểm yếu của Kudo Shinichi.

——Kiêu ngạo, bốc đồng, Mori Ran

Mori Ran nên gọi là đã từng.

Kudo Shinichi cũng biệt nhược điểm của cô

——Yếu đuối, trốn tránh, người nhà.

Đúng là bọn họ hiểu rõ quá mức điểm yếu của nhau, lại bù trừ cho nhau quá nhiều, mới luôn sóng vai cùng nhau đối mặt với nguy hiểm.

Nếu để Miyano Shiho lựa chọn một người yên tâm quay lưng lại, thì không nghi ngờ nào nữa đáp án chính là Kudo Shinichi.

Anh là giải pháp duy nhất của cô.

Miyano Shiho thuận tay gạch bỏ điều thứ tư.

Cô chưa từng nhìn lại những tiêu chuẩn ở phía dưới, có lẽ đã chứng minh điều thứ tư cũng đã xác thực rõ được "thân mật" trong lòng Miyano Shiho. Tuy rằng không có thừa nhận điểm này, nhưng cô thừa nhận bản thân thực sự đang ỷ lại vào Kudo Shinichi, mà Kudo Shinichi cũng đã ỷ lại cô. Mối quan hệ ngang hàng như vậy đối với Miyano Shiho mà nói sớm xếp vào phạm vi thân mật.

Ở mục "thân mật" Miyano Shiho đánh dấu vào.























03 Cam kết (commitment)

Khi gần đến cuối năm, Akai Shuichi kết thúc quá trình phục hồi sức khỏe từ Đức trở về Nhật Bản. Như lẽ dĩ nhiên Miyano Shiho đến sân bay đón anh, thuận tiện nhờ Kudo Shinichi làm tài xế lái xe luôn.

Kudo Shinichi ồn ào suốt một chặng đường, nói chính mình là một người lao động hời, luôn bị người phụ nữ ngồi ở ghế lái phụ bóc lột không công; nói bản thân không muốn đi gặp Akai Shuichi, vận may của mình không đủ tốt rồi thêm Akai Shuichi là hư càng thêm hỏng. Ngày hôm đó trùng hợp Miyano có chút say xe, cũng chẳng có cách nào chơi điện thoại, nên cứ thế mà nghe mẹ già Kudo Shinichi nhắc mãi bản thân và Akai Shuinichi không hợp nhau như thế nào.

Một bên Miyano Shiho nghe chẳng biết phiền muộn, trong lòng một bên lại cười Kudo Shinichi cũng có thời điểm biết sợ hãi.

Akai Shuichi nhướng mày khi vừa nhìn thấy em họ mình và Kudo Shinichi đi cùng nhau, nghĩ ngợi, lại chẳng hề hỏi. Anh cũng không khách sáo, đem chiếc vali màu đen tuyệt đối không hề nhẹ trên mình dứt khoát ném cho Kudo Shinichi, tiếp đó ôm Miyano Shiho, hai người một bên cùng ôn lại chuyện cũ.

Kudo Shinichi sầm mặt cầm vali ra xe.

Một mặt Miyano Shiho nghe Akai Shuichi kể những chuyện gần đây, động thái FBI, mẹ con Sera nhớ nhung cô, thỉnh thoảng trả lời có lệ đối với câu hỏi của anh, tuy nhiên từ khóe mắt cũng chứng kiến toàn bộ quá trình Kudo Shinichi thất tha thất thiểu cầm vali.

Akai Shuichi nhìn khóe môi hơi cong lên của người phụ nữ trước mặt, nheo mắt lại.

——"Em cùng cậu ấy, hiện tại là quan hệ gì?"

Miyano Shiho hoàn hồn, đáp lại ánh mắt của Akai Shuichi.

Miyano Shiho giả vờ thoải mái tự giễu nói: "Anh biết mà, em với cậu chỉ là bạn bè"

Akai Shuichi lầm bầm hai tiếng, bày tỏ miễn cưỡng tin tưởng lý do thoái thác này. Anh hiểu được người trước mặt chẳng có tâm tư ôn chuyện cũ, vì thế từ bỏ, sải bước nhanh chóng ngồi vào vị trí ghế lái phụ.

Lần này, khiến Kudo Shinichi càng thêm đen mặt.

Ngày hôm sau, Akai Shuichi hẹn hai người cùng ăn cơm, và đợi bọn họ ở dưới lầu văn phòng của Kudo Shinichi. Theo lý mà nói hẳn nên nghỉ ngơi, mà chả biết làm sao Kudo Shinichi vẫn chưa hoàn thành xong việc phân loại tài liệu vụ án của cả năm còn bị sót lại, cho nên chỉ có thể đánh thức Miyano Shiho đang mệt nhọc sau một buổi tối dậy giúp anh cùng nhau sắp xếp tài liệu.

Akai Shuichi dựa vào xe, châm điếu thuốc, nhìn nhà hàng mà Miyano Shiho gửi định vị cho mình, nhấp vào phần mềm trò chuyện nói anh rằng đang ở dưới văn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#déjàvu
Ẩn QC