Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
lưng đi cô liền đá vào chân anh một cái.

Cảnh Dương bị đá trúng ống quyển, mặt biến sắc, đau đớn ôm lấy giò nhảy tưng tưng: "Triệu Nhã Tịnh!"

"Đáng đời anh!" Nhã Tịnh thè lưỡi làm mặt xấu, quay đầu mở cửa lên xe.

Cảnh Dương theo sau, lái xe về lại thành phố. Ngồi bên cạnh, Nhã Tịnh vì không thể chấp nhận chuyện anh lừa gạt mình mà càu nhàu không thương tiếc suốt đường đi.

Đội trưởng Cảnh thấy cô thật ồn ào, nhưng lại không thể nào dời đi mấy lời nói ấy được. Chọc giận cô thật mệt nhưng cũng thật... dễ thương.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net