Chương 2 : Tại sao mọi người lại muốn gặp?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trên màn hình chiếu , hình ảnh những tạo hình nhân vật được hiện lên.

" Đây là một trò chơi đánh nhau thực tế , độ chính xác đạt 10% tiêu chuẩn . Tên là FRRK (Family Running Rob Kills có nghĩa là  gia đình chạy cướp giết)  Đầu tiên , chúng ta tạo hình nhân vật , kết bạn bằng ID hoặc chuyển từ Wechat . Có thể ghép nhiều ngôn ngữ khác . Một số trò chơi khác , một đội có thể có từ 1 đến 5 nhưng trò chơi của chúng tôi sẽ phát triển ra từ 1 đến 10 người cùng một đội . Nội dung là bạn chọn trợ thủ hợp với đội . Có : Eiza hỗ trợ , hạ ngục đối thủ . Daisy là một loài hoa dại , cứu người hồi máu cho đồng đội.Esther là người soi sáng khi trời chuyển đêm hoặc trời mưa. Ruby phát tín hiệu có địch và Vian để sử dụng cho gánh team.  Lưu ý chỉ khi chơi team 5 mới có thể sử dụng trợ thủ . Nếu chơi solo , team 2 , team 4 , team 6 hay team 10 thì phải tự đi tìm để phối hợp. Các bạn đi tìm súng , nỏ , dao để diệt địch . Tới tuổi 18 thì phải kết hôn , để tạo ra nhân vật mới . Hai vợ chồng đi kiếm tiền để mua đồ về xây nhà , chọn thời gian sinh con.Mọi việc sẽ giống với thực tế gây cho người chơi có cảm giác ở ngoài đời. Khi vào đấu , các bạn sẽ gặp người thật , họ sẽ đấu với các bạn tùy vào đội trên 100 người.Bạn hãy làm sao để mình sống sót đến cuối cùng ,nếu bạn chết khi về nhà bạn sẽ bị giảm đi tuổi thọ từ top 25 thì tuổi thọ sẽ không giảm . Nhân vật bạn sẽ dần dần già đi theo thời gian. Bạn phải dạy con bạn , chăm sóc vợ\ chồng mình " Diêu Bác Văn  giải thích từng bức ảnh , từng bức ảnh.

Cả diễn đàn im lặng có vẻ thích thú .

" Các bạn cần hỏi gì không? " Diêu Bác Văn nhìn xuống khán đài.

" Em !" một bạn nam giơ tay.

"Mời bạn" anh gật đầu.

"Em là La Đức Thụy , em học khoa kinh tế. Cho em hỏi : nếu làm IT thì cần gì ạ?" cậu thiếu niên trông chờ kết quả.

"Cần não!" một giọng nói khiến cả hậu trường bất ngờ.

Diêu Bác Văn bất ngờ , anh mỉm cười .

"Học trưởng cười kìa , lần đầu thấy đó!" có một cô gái trông thấy , liền thôt lên .

Mọi người đều quay lại nhìn anh . Anh thấy vậy thu nụ cười lại.

Hạc Hiên đi đến bên cạnh anh nói khẽ "Ai nói câu đó vậy" trên khuôn mặt có nét cười.

"Hỏi tôi?" anh nhướng mày nhìn Hạc Hiên .

Hạc Hiên  cầm micro lên " Xin hỏi vừa nãy là bạn nào nói vậy?"

Mọi người dưới khán đài tìm kiếm. Vẫn không thấy ai đứng lên . Anh có vẻ cũng rất tò mò về bạn học này.

Hình như là một giọng nữ

Mỹ Lâm nhìn ba người kia .

Chân Chân lắc đầu.

Uyển Dư nói nhỏ " Là giọng của Rùa lười đúng không?"

"Tạ Lộ Khiết cậu ở đâu ra đây!" Hân Nghiên bỗng la lên.

Tất cả mọi người đều quay lại nhìn Hân Nghiên bao gồm cả Diêu Bác Văn và Hạc Hiên.

" Mọi người muốn gặp cậu!" Mỹ Lâm đứng lên , tiếp lời Hân Nghiên.

"Tại sao mọi người lại muốn gặp?" một giọng nói giống lúc này từ từ chen vào đám đông.

Họ đều nhường đường cho cô đi vào.

Cô đi vào đứng ở chỗ Mỹ Lâm.

"Dễ thương lắm!" Hạc Hiên trông thấy cô.

Mọi người đều nhìn cô chằm chằm.

Diêu Bác Văn cầm micro " Là bạn nói câu ' Cần não' sao?"

"Ừ là tôi!" cô gật đầu, không chút ngại ngùng.

"Hahaa dễ thương lắm!" mấy người kia cười cười ,vỗ tay.

"Vậy tôi hỏi bạn ! Nghành nào không cần não?" anh hỏi.

Cô không biết đường trả lời .

Tuy câu nói lúc nãy rất dễ thương nhưng lại không có logic nên anh đã bẻ lại.

"Học trưởng Diêu tuyệt nhất!" bạn học La đứng nãy giờ , vỗ tay .

Cô im lặng .

Diêu Bác Văn hỏi cô " Bạn học khoa nào?"

"Liên quan gì đến anh?" cô hất mặt rồi chen vào đám đông để đi ra diễn đàn

"Mất mặt quá nên đi rồi!" Cố Tứ  chế giễu . Cố Tứ là bạn chung lớp với cô . Rất ghét cô.

"Học trưởng nhìn Mỹ Lâm kìa !" Hân Nghiên nhìn thấy liền nói .

" Mỹ Lâm sắp có bạn trai rồi!" Uyển Dư lắc đầu.

Mỹ Lâm cười cười " Không có đâu!"

Diêu Bác Văn nhớ tới hình ảnh của cô gái lúc nãy , lắc đầu cười khổ.

"Kìa !anh ấy còn cười nữa!" cô bạn khác huýt vai Mỹ Lâm.

Mỹ Lâm cười , không nói gì.

***

"Vậy anh nói xem ,nghành nào không cần não?Cái tên khó ưa ! Anh đẹp trai vậy làm gì?Làm tôi mất mặt . Làm tôi tốn công thức dậy đi xem anh". Cô ngồi ở căn tin trường lẩm bẩm.

"Rủa ai vậy Rùa con?" Dì Tần đem khay cơm lại cho cô. Thấy cô lẩm bẩm liền hỏi.

"Dạ ? À con nói Diêu Bác Văn!" cô nhìn dì Tần .

"Tiểu Diêu à?, Nó về trường sao?" dì Tần mắt sáng rỡ hỏi.

" Dạ !" cô gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ní
Ẩn QC