Vị thần bảo hộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cộc!"



Phong Phong cộc đầu vào đầu giường, làm cho hắn ta bị tỉnh dậy đột ngột. Với đôi mắt lim dim còn ngái ngủ, ngọn đèn ngủ trên đầu giường làm hắn ta bị chói mắt. Dụi mắt, hắn nhìn thấy Đinh Đinh đang ngồi dưới chân giường nhìn mình. Đinh Đinh choàng chiếc khắn tắm màu xanh lam, mái tóc vẫn còn hơi ẩm, cảm giác như tỏa ra chút nhiệt, và đôi mắt đen như đang phản chiếu ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn đầu giường.



"Tôi...tôi đã thiếp đi ư?" Phong Phong hỏi.



"Ừ." Đinh Đinh nhẹ nhàng đáp.



" ... Bao lâu rồi?"



"Khoảng nửa giờ."



"A ... Thực sự xin lỗi, tôi ..." Phong Phong ngáp một cái, "Xin lỗi, hôm nay tôi thực sự rất mệt, có quá nhiều công việc phải giải quyết. Chờ một chút, tôi sẽ lấy đệm cho anh."



"Đệm?"



"A? Anh không thích sao? Vậy thì ... tôi sẽ ngủ trên đệm. Đợi tôi lấy chăn bông cho anh." Phong Phong vừa nói vừa ra khỏi giường.



"Ý tôi không phải vậy." Đinh Đinh trả lời.



Đầu óc mình vẫn tỉnh táo chứ? Đầu óc mình còn chưa tỉnh hẳn, không thể suy nghĩ được gì cả. Phong Phong lắc đầu, bối rối hỏi: "Như vậy ... là có ý gì."



Đinh Đinh không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn chằm chằm vào mắt Phong Phong. Một ý nghĩ nhanh chóng xẹt qua trong đầu Phong Phong. Không ... anh ấy không thể ... không phải vậy ... nhưng cả hai chúng tôi đều là ... anh ấy ... tôi ...



"Anh có thích sư tử không?" Đinh Đinh đột ngột hỏi.



"Là sao?"



Đinh Đinh chỉ vào bức tranh treo trên tường phía sau lưng Phong Phong. Đó là một bức chân dung khổng lồ của một con sư tử màu đen trắng. Lông của của nó dày, thấy rõ các lớp riêng biệt , nó nhìn chằm chằm vào phía trước một cách trầm ngâm. Rõ ràng nó là vị vua hung hăng của muôn loài, của những đồng cỏ bát ngát, nhưng trong bức tranh này, đôi mắt của nó lại có vẻ dịu dàng của một con người. Nó đang nhìn cái gì vậy?



"Ồ cái này. Thực ra nó là của người chủ trước của căn nhà để lại, nhưng tôi cũng thích nó. Nó khá đẹp. Nó không phải là hình dáng con sư tử hung dữ trong những phim tài liệu. Bức tranh này mang lại cho tôi cảm giác giống như một vị thánh bảo hộ."



"Trông chừng trong lúc ngủ?"



"Có lẽ, phần lớn thời gian tôi đều ngủ rất ngon." Phong Phong ngượng ngùng cười.



"Anh biết không ..." Đinh Đinh cúi đầu, dùng hai kéo chiếc khăn tắm đang che đi cơ thể mình choàng lên cổ, "Tôi là Sư tử đấy."



"Tôi biết. Ý anh là sao?"



Đinh Đinh không nói lời nào, chậm rãi tiến về hướng Phong Phong.



"Đinh Đinh, tôi..."



Đinh Đinh không nói lời nào, lặng lẽ leo lên chân Phong Phong như một con sư tử đi ngang qua đám cỏ. Sau đó hắn dừng lại, vạt khăn tắm như đang vuốt ve chân của anh. Giọt nước chảy ra từ mái tóc Đinh Đinh, Phong Phong cảm thấy nó nhỏ giọt trên ngực mình, chảy xuống, làm ướt nhẹ chiếc áo màu xám nhạt trên người mình.



"Anh nói con sư tử canh giữ giấc ngủ của mình như vị thần bảo hộ sao?" Đinh Đinh nhẹ nhàng nói,


"Cái đó..."


Phong Phong bất động nhìn chằm chằm khuôn mặt Đinh Đinh trước mặt. Ngay cả qua lớp khăn tắm, cậu cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ do cơ thể khổng lồ này tỏa ra. Anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Đinh Đinh một cách vô thức, mái tóc ẩm ướt, màu tóc, đôi mắt của anh mềm mại và dịu dàng.



Nó giống như một con sư tử trên bức tranh treo tường của anh vậy.



"Chuyện đó ..." Đinh Đinh lại nói, giọng nhẹ nhàng như thì thầm.



Phong Phong nhìn đôi mắt đen đang tiến càng ngày càng sát, cơ thể của hắn tỏa ra sức nóng, cho đến khi cậu cảm thấy mình như đang đắm chìm trong chúng.



"Đêm nay, tôi sẽ là vị thần bảo hộ của anh!."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net