Chap 26: Bẫy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại sân bay Băng Cốc Thái Lan một người đàn ông mái tóc hoa râm, gương mặt góc cạnh, lạnh lùng toát lên sát khí bức người.
Ink: ba, xe đã chuẩn bị sẵn con đưa ba đến khách sạn nghỉ ngơi trước.
Dinl: ai bảo ta sẽ về khách sạn?
Ink: dạ?
Dinl nhìn người đàn ông trung niên bên cạnh với ánh mắt dò hỏi.
Chok: thưa ngài mọi thứ đã chuẩn bị xong.
Dinl: tốt, về biệt thự Korapat.
Ink: biệt thự Korapat?
Ink mặc dù rất muốn thắc mắc biệt thự Korapat là đâu? Chẳng phải ba cô sống và làm việc ở Mỹ sao? Nhưng lại chỉ dám nghĩ mà không dám mở miệng hỏi. Trước đến giờ ba cô không thích người khác hỏi quá nhiều.
Xe chạy một lúc thì dừng trước một căn biệt thự rất đẹp có vẻ hơi cổ kính.
Bên trong một người đàn ông cũng độ tuổi trung niên bước ra mời mọi người vào.
Quản gia: mừng ông chủ đã về, mọi thứ đã được dọn dẹp và chuẩn bị theo ý của ông ạ!
Dinl không nói gì đưa mắt nhìn xung quanh, rồi rảo bước vào bên trong căn biệt thự. Đến phòng khách ông ngã lưng ngồi xuống sofa, Ink và Chok cũng theo sau.
Quản gia bưng chà ra mời ông Dinl và mọi người dùng. Ông Dinl cho quản gia vào trong làm việc. Quay sang nhìn Ink và Chok.
Dinl: 2 người cũng ngồi xuống đi.
Ink: ba, đây là…?
Dinl: đây là biệt thự gia đình Korapat. Cũng là nơi ta đã từng sống suốt mấy chục năm.
Ink: không phải ba sống ở Mỹ sao ạ?
Dinl: từ từ con sẽ rõ. Việc ta giao cho con đã làm tới đâu rồi?
Ink ấp úng nói: xin lỗi ba! Con vẫn chưa có cơ hội tiếp cận được Ohm Pawat.
Dinl: là chưa có cơ hội hay là con chưa cố gắng?
Ink: thật sự là con chưa có cơ hội ạ, với lại gần đây con mới biết Ohm Pawat đã có vị hôn phu rồi ạ, có vẻ anh ta rất yêu vị hôn phu của mình, nên không để ý đến người khác.
Dinl: một thằng đàn ông giàu có, độc thân thì có gì khó. Nếu cách thông thường không thể dụ được hắn, thì dùng một ít thủ đoạn ta không tin không được.
Ink: thủ đoạn?
Dinl: đàn ông độc thân đối với mỹ sắc ta không tin hắn không động tâm. Đồ ăn dâng đến miệng thì chẳng ai lại bỏ qua.
Ink: ý của ba là?
Dinl: con đành phải hy sinnh một chút vậy.
Ink: ba không được, dù thế nào cũng không được.
Dinl không nói lời nào lập tức tát một cái vào mặt Ink khiến cô ngã nhào xuống đất, gương mặt ông rất tức giận.
Dinl: con dám nói không với ta. Ta nuôi con đến từng này, những thứ hiện giờ con đang có cũng là ta cho con. Có phải con nên trả ơn cho ta không?
Ink: con chưa từng phủ nhận công ơn của ba, từ trước giờ cũng chưa từng cãi lời ba, luôn luôn làm theo những gì ba bảo. Nhưng ba, ba có từng nghĩ việc này nó liên quan đến danh dự, hạnh phúc cả đời con không, con cũng là một Omega mà.
Dinl: danh dự có là gì, omega thì đã sao? Để đạt được mục đích đôi khi phải chấp nhận hy sinh. Chỉ cần con kĩ lưỡng một chút sẽ không sao?
Ink: không sao? Sao ba có thể nghĩ đơn giãn như vậy. Con không muốn!
Dinl: không muốn? Đừng nói ta không biết mọi việc của con. Nếu con không làm theo ý của ta, ta dám bảo đảm ta sẽ có cách làm cho tên họa sĩ Jimmy đó có tay cũng không vẽ được.
Ink: ba, định làm gì anh ấy?
Dinl: chỉ cần con nghe lời ta đảm bảo sau khi mọi việc thành công ta sẽ có cách để tên đó ở bên con.
Ink: con sẽ cố gắng tiếp cận Ohm, tìm được thông tin ba muốn, nhưng ba đừng bắt con phải làm như vậy.
Dinl: cố gắng, con đã ở đây bao lâu rồi? Ta đã sắp xếp cho con tham gia làm giám khảo dự án trong cuộc thi hội họa để có cơ hội tiếp xúc với hắn, như thế nào ngay cả đến gần cũng không được, còn đi đem lòng mê muội người khác, đến nay vẫn chưa làm được gì. Giờ hắn ta lại còn có người yêu, vậy con nói ta biết con làm thế nào?
Ta không có thời gian để chờ đợi con? Ta muốn nhanh nhất nắm được tập đoàn Chittsawangdee trong tay.
Ink: ba,….thật ra con không hiểu, với địa vị và điều kiện của ba hiện tại không cần thiết phải đến Thái để giành lấy tập đoàn của người khác. Chúng ta cũng đâu túng thiếu gì?
Dinl: Con thì biết cái gì. Việc làm này không chỉ vì mục đích làm giàu mà còn vì ta muốn trả thù. Những gì gia đình Pawat nợ ta đã đến lúc ta phải đòi lại. Ta nghĩ cũng đã đến lúc con nên biết sự thật rồi.
Ink: sự thật? Sự thật gì ạ?
Dinl: Chok ông nói đi.

Chok: tiểu thư Ink. Thật ra cô không phải là trẻ mồ côi được ông chủ nhận nuôi. Mà cô là con gái duy nhất của Tor Suppachai. 9 năm trước, tôi và Tor điều làm việc cho ông Kird ở tập đoàn Korapat. Tor là trợ lí đặc biệt của ông Kird, tôi cũng là trợ lí, còn ông chủ Dinl là anh trai của ông Kird. Nhưng ông Kird vì muốn độc chiếm toàn bộ tài sản của gia đình nên đã cho người hảm hại ông chủ Dinl đuổi ông chủ ra khỏi nhà, cho người truy sát ông chủ. Lúc đấy tôi vì biết được âm mưu đó nên đã âm thầm giúp đỡ và cứu ông chủ. Cũng rời khỏi tập đoàn Korapat. Còn Tor ba ruột của cô vẫn làm việc và trung thành với ông Kird ở tập đoàn Korrapat. Nhưng do bản tính tham lam Kird đã uy hiếp ba cô làm giấy tờ trốn thuế, biển thủ tài sản tập đoàn, rồi đến khi bị phát hiện ông ta đã đổ toàn bộ tội lỗi cho ba cô. Ba cô vì vậy cũng bị bắt ở tù, chịu đã kích trước sự thật tàn nhẫn người mình tin tưởng trung thành hết mực lại nở đẩy mình vào nơi tăm tối, còn bị những kẻ ở trong tù đánh đập. Đau đớn, uất ức, tủi nhục Tor đã tự sát ở trong tù. Mẹ cô vì không thể chịu được sự thật đó, đã phát điên dẫn theo cô đến tìm ông Kird để đòi lại công bằng, trả thù cho chồng. Cuối cùng cũng không làm được gì, bà ấy quẫn trí dẫn theo cô đâm vào xe để tự sát. Vụ tai nạn đó mẹ cô đã không qua khỏi, cô bị thương rất nghiêm trọng dù không mất mạng nhưng cũng đã mất trí nhớ. Ông chủ và tôi âm thầm tìm người giúp ba cô nhưng đã không kịp, cuối cùng đành dẫn theo cô bỏ chốn ra nước ngoài.
Ink nghe những lời ông Chok kể thì không thể tin nổi, chấn kinh, không tin vào tai mình.
Dinl: có lẽ con sẽ rất khó chấp nhận nhưng tất cả điều là sự thật.
Ông và Chok dẫn Ink lên lầu vào một căn phòng ở cuối dãy, trong phòng chứa rất nhiều sách, có lẽ là phòng làm việc của ai đó. Sau đó ông lấy ra một tấm ảnh đưa cho Ink xem, trong ảnh có hình của 5 người đàn ông, người nào cũng đều có khí chất bất phàm.
Dinl nhìn vào tấm ảnh rồi lên tiếng hỏi Ink: con nhìn xem trong ảnh này con nhận ra được những ai?
Ink: là ba và trợ lý Chok còn 3 người kia là ai?
Dinl: là Kird Korapat, Ahm Pawat, Tor Suppachai cũng là ba ruột của con. Thật ra 5 người chúng ta không chỉ có mối quan hệ chủ tớ mà còn xem nhau như anh em, là bạn gắng bó với nhau thời trẻ. Ta và Kird là con của nhà Korapat, Tor còn là con của quản gia đời trước của gia đình ta, sống chung với ta từ bé. Ahm chính là chủ tịch tập đoàn Chittsawangdee. Gia đình Korapat và Chittsawangdee có mối quan hệ thân thiết từ lâu, nên từ nhỏ bọn ta đã rất thân nhau, xem nhau như anh em. Nhưng ở đời vì lợi ích người ta có thể bất chấp tình thân.
Ink: nhưng mọi chuyện có liên quan gì đến tập đoàn Chittsawangdee ạ? Người chúng ta cần trả thù không phải là Kird Korapat sao?
Dinl: hắn đã chết vào 8 năm trước, mọi thứ của Korapat gia đã nằm trong tay ta. Còn Ahm Pawat hắn ta là kẻ tiếp tay giúp cho Kird thực hiện mọi việc để được thêm cổ phần từ Korapat. Đồng thời Ahm, chính hắn đã dùng thủ đoạn cưỡng hiếp người phụ nữ mà ta yêu nhất, dành lấy người đó từ trong tay của ta. Tất cả đều do Kird và Ahm mà ra. Ta đã thề sẽ khiến chúng đau khổ, đòi lại tất cả những gì bọn chúng nợ ta.
Dinl: ta và con có cùng kẻ thù. Nên việc con làm không chỉ trả ơn ta mà còn trả thù cho ba mẹ của con, để họ chết được nhấm mắt.
Ink khóc trong đau khổ, cô phải làm sao đây, hy sinh danh dự,hạnh phúc bản thân để trả thù sao? Ba mẹ cô chết thảm như vậy sao? Là con cô phải đòi lại công bằng. Thì ra cô trở thành trẻ mồ côi, trở thành công cụ của người khác gì họ.
Ink: được con sẽ làm. Sẽ tìm cơ hội ra tay.
Dinl: tốt, chỉ cần con tạo ra mẫu thuẫn giữa Ohm và người yêu của hắn chắc chắn cơ hội không khó, đến khi đó chẳng những tách được họ còn có thể để Ohm chịu trách nhiệm với con. Đã vào được nhà hắn thì sẽ không lo không đạt được thứ chúng ta muốn. Ta biết với con rất khó nhưng hy vọng con hiểu cho ta.
Ngày mai không phải con sẽ tham gia vào buổi đấu giá và tiệc chiêu đãi của phu nhân Yukito sao? Đó là cơ hội tốt.
Chok đưa cho tiểu thư Ink đi.
Ink: đây là gì vậy ạ?
Dinl: thứ này sẽ khiến hắn mất kiểm soát và con sẽ dễ dàng thực hiện kế hoạch, chỉ cần tìm cơ hội cho vào ly rượu của hắn ở buổi tiệc là được.
Inl nhận lấy lọ thuốc mà tay chân run lên từng đợt.
Ink: con sẽ cố gắng. Con có thể về trước được không ạ?
Dinl: được con về nghĩ đi. Mai nhớ những gì ta dặn.
Ink: dạ, con xin phép về trước.
Ink lê từng bước khó khăn ra khỏi biệt thự. Một cô gái trẻ trung xinh đẹp, tính cách vui vẻ,năng động sẽ không còn nữa.
Ngay khi Ink rời khỏi biệt thự ông Chok đã lên tiếng hỏi Dinl.
Chok: ông chủ nghĩ tiểu thư Ink có thật sự làm theo kế hoạch không?
Dinl: ta không chắc.
Chok: vậy?
Dinl: cho người lẽn vào buổi tiệc tìm cách bỏ thuốc vào nước uống của Ohm và Ink và cả tên họa sĩ Jimmy và Nonnew hôn phu cả Ohm Pawat.
Chok: ông chủ là tính để cho Ohm và tiểu thư Ink và còn Jimmy và Nonnew phải không?
Dinl: đúng. Có như vậy thì Ink sẽ không còn mơ mộng về tên họa sĩ Jimmy đó nữa, sẽ toàn tâm toàn ý ở bên cạnh Ohm. Còn có tên Ohm hắn sẽ không chấp nhận người của mình có quan hệ với người khác, chẳng phải khi đó Ink càng dễ tiếp cận hắn sao? Còn nữa ta muốn đưa con duy nhất của Kird phải sống trong tủi nhục. Một mũi tên trúng nhiều đích.
Chok: tôi sẽ cho người chuẩn bị.
Dinl: cẩn thận đừng để sơ suất.
Về Ink sau khi rời khỏi biệt thự Korapat cô đã đến quán bar uống rất nhiều rồi lại gọi cho Jimmy.
Jimmy: alo, Ink có việc gì sao?
Ink: Jimmy, anh, anh,....\Jimmy,…
Jimmy: Ink em sao vậy? Đang ở đâu? Em uống say sao?
Ink: em không say, chỉ uống một chút thôi. Nhưng uống một mình rất cô đơn đó.
Jimmy: em sao lại đi một mình uống rượu như thế, có biết nguy hiểm lắm không?
Em đang ở đâu?
Ink: ở quán bar “TT”
Jimmy: ở đó, đợi anh.
Qua một lúc thì Jimmy cũng đến nơi. Nhưng khi vừa đến Jimmy đã thấy Ink bị một nhóm người vây quanh.
Jimmy: bỏ em ấy ra.
Một trong số những tên đó lên tiếng.
H: mày là thằng nào?
Jimmy: tao là anh của em ấy. Nếu bọn mày không muốn tao báo cảnh sát tội quấy rối tình dục Omega thì cứ đứng đây.
Bọn chúng nghe nói thì cũng bỏ đi. Jimmy không nói nhiều sốc Ink lên vai cõng cô ra xe.
Jimmy: em uống chút nước đi. Sau này đừng đến mấy chổ như thế này, rất nguy hiểm biết không? Nếu lúc nãy anh đến trễ không biết sẽ như thế nào?
Ink nhìn Jimmy rồi hỏi: anh lo cho em sao?
Jimmy: lo, em như em gái anh sao lại không lo.
Ink: em không muốn làm em gái của anh? Không muốn làm đồng nghiệp của anh.
Jimmy: em nói gì vậy, say thật rồi.
Ink: em có uống rượu nhưng em biết mình đang nói gì.
Dứt lời Ink xoay người kéo Jimmy vào nụ hôn của mình. Jimmy có chút bất ngờ vì hành động của Ink, nhanh tay đẩy Ink ra.
Jimmy: em làm gì vậy?
Ink: em yêu anh? Jimmy em yêu anh? Anh có thể yêu em được không? Chỉ cần anh nói anh yêu em? Chúng ta cùng nhau rời khỏi đây được không? Đi thật xa đến nơi không ai biết chúng ta, bỏ hết tất cả danh vọng, thù hận.
Jimmy: Ink, em biết mình đang nói gì không?
Ink: em biết, em biết rất rõ. Em yêu anh!
Jimmy: anh chỉ xem em như em gái thôi. Anh yêu Nanon em cũng biết mà.
Ink: nhưng không phải anh Nanon là vị hôn phu của ngài Ohm Pawat sao? Nanon cũng không yêu anh.
Jimmy: anh biết, nhưng anh vẫn yêu em ấy. Yêu em ấy từ cái nhìn đầu tiên.
Ink: nếu đã như vậy tại sao không thể cho em cơ hội? Em có gì không bằng anh ấy? Em còn trẻ và vẫn là omega trong sáng thuần khiết. Còn anh ấy chỉ là người đã có con, bây giờ còn có quan hệ với người khác. Vậy thì tại sao,...
Jimmy đánh gãy những lời tiếp theo của Ink: anh biết, anh biết tất cả, nhưng yêu là yêu thôi, một khi đã yêu thì không dễ quên hay thay đổi không phải sao? Em là cô gái đẹp, tài giỏi rồi em sẽ tìm được người yêu em.
Ink: ừ, được rồi, em hiểu rồi.
Ink mở cửa bước ra khỏi xe
Jimmy: em làm gì vậy? Để anh đưa em về.
Ink: không cần, em tự bắt xe về được, đừng theo em, em sợ mình sẽ không kiềm chế được.
Jimmy đành để cô lên taxi tự về. Anh thật sự không thể cho cô hy vọng.
Ở một diễn biến khác, buổi chiều sau khi tan tầm Ohm kéo theo Dell đến trung tâm thương mại để mua đồ cho Nanon. Hắn muốn chọn cho cậu một bộ lễ phục đôi cùng hắn. Hắn muốn nhân buổi tiệc tối nay sẽ chính thức giới thiệu cậu với mọi người. Khẳng định chủ quyền tránh người khác dòm ngó.
Dell: nè mày đang tính toán gì phải không?
Ohm: muốn lựa lễ phục tối nay cùng xuất hiện với Nanon thôi, nhân cơ hội này cho mọi người biết mối quan hệ giữa tao và em ấy.
Dell: mày, đúng là.
Ohm: Mày đó, chẳng phải bảo tối nay cũng chở Chimon đi cùng sao? Cũng nên có chút thành ý đi, cứng ngắt quá.
Dell: đúng, đúng tại hạ đâu lắm trò như ngài. Thỏ nhỏ nhà tôi cũng không thích quá thể hiện. Nhưng thôi nếu ngài đây có lòng tôi sẽ lựa.
Ohm: nhanh lên, nói nhiều quá.
Mọi thứ đã được Ohm chuẩn bị chu đáo. Ohm lựa cho cậu và hắn cả Nanl nữa 3 bộ lễ phục sắc xanh rất bắt mắt. Hắn còn thuê cả người trang điểm đến nhà chuẩn bị cho cậu và Nanl. Cậu nghe tiếng chuông cửa thì ra mở cửa nhưng khi cánh cửa mở ra cậu há hốc mồm vì thấy có nhiều người lạ.
Nanon: xin lỗi các vị tìm ai ạ?
Nhân viên: dạ chúng tôi đến đây chuẩn bị cho ngài à.
Nanon: chuẩn bị? Mọi người có nhầm lẫn gì không? Tôi không có gọi người?
Nhân viên: cho hỏi ngài có phải là hôn phu của ngài Pawat không ạ?
Nanon: Ohm Pawat?
Nhân viên: dạ ngài Pawat gọi chúng tôi đến để chuẩn bị cho ngài và thiếu gia tham dự tiệc.
Nanon lập tực gọi điện thoại cho Ohm: anh là đang bày trò gì vậy? Gọi nhiều người đến nhà em làm gì?
Ohn: chuẩn bị, trang điểm, tạo hình cho em, dự buổi đấu giá và tiệc chiêu đãi đêm nay.
Nanon: em tự chuẩn bị được, anh bày ra thế làm gì? Em cũng không phải là phụ nữ trang điểm tạo hình gì chứ.
Ohm: anh làm vì em mà, anh muốn em đẹp hơn, xuất sắc hơn trước mặt mọi người thôi, em không thích à? (tỏ ra ủy khuất).
Nanon: không phải, nhưng mà ý anh là chê em xấu phải không? Thôi được rồi, nhưng về sau đừng làm quá như vậy.
Ohm: em lúc nào cũng đẹp, đáng yêu! Vậy để họ làm cho em đi, anh đang đến đây.
Cuối cùng Nanon cũng đành để họ vào nhà, cậu bị mấy nhân viên xoay tới xoay lui hoa hết cả mắt. Mất hơn cả tiếng đồng hồ cuối cùng cũng xong, cậu thở phào nhẹ nhõm.
Nhân viên: mời ngài vào thay lễ phục.
Nanon: mọi người cứ để đó đi lát nữa tôi tự thay. Mọi người có thể về được rồi.
Nhân viên trang điểm để mấy bộ lễ phục xuống rồi xin phép ra về.
Nanl đã được nhân viên sữa soạn và thay trang phục xong. Cậu nhóc hôm nay mặc vest thắt nơ, mang giày, tóc được mấy nhân viên uống hơi xoăn, vuốt keo tạo kiểu nhìn rất soái ca.
Nanl: ba ba ơi, nhìn Nanl đẹp trai không?
Cậu nhóc tạo đủ dáng cho cậu xem
Nanon cười nhìn con trai chỉ muốn cắn một cái: a,… để ba ba suy nghĩ thử xem,… có lẽ là,….
Nanl: không đẹp sao ạ? Lúc nảy mấy cô trang điểm bảo con rất đẹp trai đấy? Còn xin được hôn con nữa.
Nanon: không đẹp. (mặt nhóc ủ rủ) mà là rất rất,…đẹp trai, rất soái ca, nam thần,…
Nanl: thật ạ!
Nanon: thật chứ. Con trai ba ba không đẹp trai thì chắc không có ai đẹp nữa rồi.
Ohm từ ngoài đi vào: vậy anh thì sao? Không đẹp trai à?
Nanl: a chú đẹp trai. Chú cũng rất đẹp trai ạ, chỉ là không bằng con thôi.
Nanon và Ohm thật sự chết cười với cậu con trai này.
Nanon: được rồi, hai người đợi em một lát.
Cậu đứng lên cầm lấy lễ phục đi vào phòng ngủ để thay.
Vừa mới tháo được hai nút áo cửa phòng bị mở ra. Ohm từ cửa bước vào bên trong đi về phía cậu.
Nanon: anh vô làm gì? Em đang thay quần áo mà.
Ohm: anh vào giúp em.
Nanon: không cần em tự làm được, anh ra ngoài trước đi, em xong ngay thôi.
Ohm: sao vậy, ngại sao? (miệng nói nhưng tay đã vươn tới nút áo của cậu mà cạy mở).
Nanon giữ tay Ohm lại: không ngại, nhưng mà em tự làm được.
Ohm: sao tai lại đỏ thế kia, không ngại là gì? Đâu phải anh chưa từng thấy.
Nanon: anh lưu manh. Ra ngoài đi. Được rồi, được rồi anh ra ngoài đợi em.
Một lúc sau Nanon cũng đi ra phòng khách. Cả Ohm và Nanl miệng chữ A mồm chữ O mắt không chớp nhìn cậu.
Nanon: sao vậy? Nhìn em kì quái lắm sao? Có phải áo vest này xẻ sâu quá không? Em đi thay bộ khác?
Ohm: không cần, có hơi sâu, nhưng không sao, rất đẹp, rất quyến rũ.
Nanl: ba ba rất đẹp, đáng yêu quá đi.
Nanon: quyến rũ gì chứ nói linh tinh, có phải anh định bày trò gì không? Sao lại bày vẻ như thế? Cố tình mặc đồ giống nhau nữa.
Ohm: đâu có, tại muốn vậy thôi.
Nanon: tốt nhất là vậy. Nhưng mà chúng ta cùng xuất hiện chung như thế này thì…còn có Nanl nữa sẽ rất bất tiện. Thằng bé còn chưa biết,…
Ohm: không sao em đừng lo, mọi thứ để anh, em chỉ cần bên cạnh anh là được.
Nanl: còn con nữa.
Ohm: ừ còn con nữa. Chúng ta đi thôi.
Cả 3 cùng nhau ra khỏi nhà, Ohm một tay nắm chặt tay Nanon, một bên bế Nanl. Khung cảnh ấm áp của một gia đình trọn vẹn làm Nanon cảm động trong phút chốc muốn rơi nước mắt. Ohm như nhận ra được điều đó bàn tay đang nắm lấy cậu càng thêm siết chặt, ánh mặt nhìn Nanon đầy cưng yêu, sủng nịn.
Ohm: sẽ mãi là như vậy, tin anh!!!
Nanon nhìn Ohm rồi trao cho anh ánh mắt và nụ cười hạnh phúc thay cho câu trả lời “sẽ tin tưởng vào anh”.
Niềm vui, hạnh phúc chỉ có thế, họ bằng lòng chìm sâu vào trong hạnh phúc và không ai biết rằng những khó khăn cạm bẩy đang chờ họ ở phía trước.
Buổi đấu giá được tổ chức với sự tham gia của rất nhiều người, rất nhiều những người có địa vị trong xã hội, những doanh nhân thành đạt, những quan chức cấp cao, nhiều họa sĩ trong và ngoài nước và tất nhiên tất cả các bạn thí sinh tham gia cuộc thi cũng có mặt.
Một thành phần không thể không có trong những dịp như thế này đó chính là các bạn phóng viên của các tòa soạn.
Khi xe của Ohm vào đến sảnh, tài xế bước xuống trước mở cửa xe cho Ohm, ngay khi bước chân của anh vừa trạm đất, nghiêng đầu ra ngoài, gương mặt điển trai có chút lạnh lùng đó đã thu hút rất nhiều ánh đèn của các bạn phóng viên. Nhưng khi Ohm xoay người dang tay bế thêm một đứa bé nữa xuống xe, nắm tay bé sang bên cửa còn lại mở cửa cần thận dùng tay chắn trên đỉnh đầu cho Nanon xuống làm mọi gười ai nấy điều bất ngờ. Ohm nắm lấy tay Nanon cẩn thân luồng vào khủy tay của mình rồi cùng dắt tay Nanl tiến vào bên trong. Tất nhiên các bạn phóng viên không thể bỏ lỡ cơ hội đó được, đây có lẽ sẽ trở thành bản tin hót cho ngày mai. Mọi ánh đèn lập tức tập trung vào 3 người họ. Mặc dù biết rõ khí thế bức người của Ohm, không thích người khác bàn tán việc của mình, nhưng đâu dễ có được nguồn tin như thế. Một bạn phóng viên nam cận thận bước đến gần và từ tốn đặt câu hỏi. Đều đáng ngạc nhiên là Ohm không có vẻ gì khó chịu mà rất bình tĩnh trả lời.
PV: Cho hỏi ngài Pawat, hôm nay ngài cùng xuất hiện cùng giám khảo họa sỉ Nonnew có phải chăng một lần nữa muốn khẳng định mối quan hệ của hai người?
Ohm: lần trước tôi cũng đã trả lời các bạn PV rằng ngài Nonnew đây chính là vị hôn phu của tôi, điều đó hoàn toàn chính xác. Việc tôi và em ấy cùng xuất hiện ở sự kiện ngày hôm nay cũng không có gì lạ.
PV khác: vậy ngài có thể cho biết 2 người quen nhau như thế nào, tình cảm đó được bao lâu rồi? Khi nào thì sẽ kết hôn?
Nanon có chút bối rối bàn tay có chút buông lỏng cánh tay của Ohm. Ohm lập tức đưa tay nắm tay cậu lại.
Ohm: tôi và em ấy quen nhau đã 7 năm, còn nếu tính thời gian yêu nhau có lẽ là hơn 5 năm về trước. Khi chúng tôi mới biết nhau cả hai không mấy thiện cảm về nhau lắm, một điều đặc biệt nữa mà đối với tôi, tôi cho rằng đó là “Định mệnh - Định mệnh cho tôi gặp em ấy, định mệnh an bài sẵn hai chúng tôi đã được sắp đặt từ trước hai người chúng tôi sẽ là của nhau ”, còn nhớ khi đó chúng tôi hoàn toàn không biết hai chúng tôi có hôn ước với nhau, được hai bên gia đình định hôn từ trước. Một thời gian sau mới biết đến hôn ước này, rồi phải mất một thời gian sau nữa chúng tôi mới yêu nhau.
PV: sao trước đây trong các cuộc phỏng vấn không nghe ngài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ohmnanon