15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thùy Trang được dịp cuối tuần rảnh rỗi thì cùng Tú Quỳnh đi shopping.

2 chị em bước xuống từ chiếc xe porsche màu hồng khiến ai cũng phải ngước nhìn với ánh mắt ngưỡng và cả ánh mắt mê đắm đuối.

Giàu có, xinh đẹp chuẩn gu rồi

Bước vào trung tâm thương mai lại càng có nhiều ánh mắt đổ dồn.

Thậm chí khi hai người đang lựa đồ cũng có người ra xin in4.

Là con trai...nhưng nhìn phố, trẻ trâu thì không phải gu đâu.

Là con gái xin thì cho nhe:3

Đến khi tới một cửa hàng thời trang đến lúc ra thanh toán thì Trang và Quỳnh có chút bất ngờ.

Là Bảo An...cô ta làm nhân viên partime à?

- Là cô?

Em chưa kịp mở miệng thì cô ta đã lên tiếng trước rồi.

- Thanh toán đi!

Bảo An nhìn đống đồ hàng hiệu trước mặt mà tỏ vẻ khinh thường.
Quỳnh khó chịu lên tiếng:

- Cô cười cái gì?

- Thùy Trang không ngờ cô vừa mới đạp chân vào lòng Lâm Anh là liền lấy tiền chị ta tiêu xài rồi nhỉ?

What??

Quỳnh nhìn cô ta với anh mắt khó hiểu, thêm phần tức giận.

- Thái độ của cô đối với khách hàng vậy ư? Mà tôi có tiêu tiền Lâm Anh hay không thì liên quan gì đến cô?Dù sao 2 người cũng có liên quan gì đến nhau nữa đâu.

- Không ngờ Diệp Lâm Anh lại yêu cô, nếu biết cô đào mỏ...thì tôi xem chị ta còn yêu cô không?

Quỳnh không nhịn được nữa mà lên tiếng.

- Ngậm mồm vào, tiền chị em tao làm ra thì chị em tao tiêu thế thôi.Việc mày à?

Quỳnh mỏ rất hỗn, nếu cãi nhau với em khả năng cao sẽ bị tổn thương.

- Haizz đúng là một guộc.Chắc tôi phải nói cho chị ấy biết, để còn lật cái mặt cô ra.

CHÁT

TÚ QUỲNH không nhịn nữa mà tặng cho Bảo An một cái bạt tai khiến nhân viên trong shop cũng chú ý theo.

- Học ăn học nói là cái tối thiếu trong cuộc sống đó gái.Em không biết thì tụi chị dạy cho chứ đừng để mồm em bay xa nữa nha.

Bảo An ôm mặt tỏ vẻ đáng thương

Thùy Trang nãy giờ không nói tiếng nào im lặng xem kịch, được quả em gái Quỳnh quá chất lượng.

- Quay đi...nhưng mà quay cho đúng vào, là cô ta kiếm chuyện với bọn tôi trước.Còn nếu cố tính thổi phồng câu chuyện thì đừng trách nha:))

- Quỳnh về thôi! Hít chung bầu không khí với rác khó thở.

Hai chị giàu sao phải kiếm chuyện với con nhỏ pick me girl này.

2 túi đồ hàng hiệu vậy mà được chất lên xe.

- Sao chị lại cản em...em phải cho nó biết đụng tới 2 chị em mình là nó tới số.

- Con gái chỉ đẹp khi bình tĩnh xử lý tình huống thôi, giận dữ vì 1 thứ không đáng, làm xấu hình ảnh bản thân thì em không nên.

- Mà cái bà Diệp Lâm Anh đó em thấy kỳ nha, sao không chấm dứt hẳn đi...day dưa với con này có ích gì đâu.

- Chả biết được nhưng hiện tại thì...Lâm Anh đang là người yêu chị em ạ.

- Ù ôi sao chị nhanh vậy, em còn chưa được cái gì luôn.

- Ai bảo Lan Ngọc của em khó quá thôi, Diệp của chị dễ tính lắm.

- Chả hiểu gã đàn ông tồi như Tấn Phát tại sao con gái lại đâm đầu vào cho được.

- Vì motip thì nam9 luôn được đề cao mà cho dù là nghèo hèn đi chăng nữa.

Quỳnh hút cốc trà sữa full topping mới mua gật đầu như đã hiểu.

Đang xe về nhà thì chiếc xe của 2 người phải phanh gấp vì có người chặn đầu xe.

Nhìn người trước đầu xe thì Thùy Trang và Tú Quỳnh chỉ muốn thối lên là...

TAI ƯƠNG

Đuma lúc nãy thì Bảo An giờ thì là Tấn Phát rồi sau này họ hàng chú gì cô bác nam nữ 9 ra hết à.

- Bị điên hả?Biết nguy hiểm lắm không?

- Các cô mới điên đó, có biết bọn trẻ con đang qua đường hay không?

- Anh mắc cười ghê đang đèn xanh chả nhẽ dừng?Với lại trẻ con sang đường không dơ tay xin đường còn nguy hiểm hơn.

Thùy Trang điềm tĩnh vô cùng...vốn dĩ Tú Quỳnh đã lo hết rồi.

- Anh chặn đầu xe như vậy lỡ chúng tôi không phanh kịp anh định đi luôn à?

- Các cô ăn mặc như vậy mà không ngờ...

- Biến được chưa?Chặn đầu xe, gây rối người khác coi đủ để cho anh ăn 1 cái giấy phạt chưa?

- Cô...cô...tưởng nhà giàu mà thích nói gì thì nói à?

- Ừ!Chứ sao?Lắm lời vậy.

- Loại con gái như mấy người thật khiến người khác khó chịu.

Tú Quỳnh không nhịn được mà đấm vào bụng anh ta, em có võ đó nha cấp cao là đằng khác.

May là quãng đường này vắng không là chuyện to rồi.

- Đàn ông mà lắm lời hơn cả đàn bà.

- Cô..dám.

Nhìn tên Tấn Phát nằm vật ra đất em chỉ cười thầm trong lòng.

Lúc Quỳnh lên xe cũng lúc hắn đứng dậy...nhưng mà tiếc quá tốc độ của sv sao sánh lại xe hơi đây.












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net