Chương 36: Đeo bao hung ác thao tiểu huyệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giang Ninh đứng dậy ngồi quỳ trên giường, cậu duỗi ra hai tay, cách vải vóc vuốt ve âm hành của nam nhân. Côn thịt bị kích thích sưng to lên trong lòng bàn tay cậu, cảm giác kỳ diệu khiến cậu không tự chủ được ngừng thở.

Bùi Quân Trạch nhìn hau tay thon dài trắng nõn của tiểu thê tử đặt lên nơi không thể diễn tả được, hô hấp trở nên dồn dập, âm hành lại nở ra mấy phần.

"Thật lớn......" Giang Ninh nhỏ giọng kinh hô.

Bùi Quân Trạch duỗi ra một bàn tay vuốt ve gương mặt non mềm của Giang Ninh, khàn giọng dụ dỗ nói: "Bảo bối, giúp anh lấy ra."

Giang Ninh gật đầu, má hơi ửng đỏ: "Được..."

Quần bị côn thịt của nam nhân căng kín, cậu cúi đầu hơi chút gian nan kéo quần tây xuống, loay hoay hai phút rốt cục cũng dẹp được ngọn nguồn, trán đều toát ra mồ hôi mịn.

Côn thịt thô to đã hoàn toàn cương, quy đầu bắn ra, gân xanh vờn quanh nhìn dữ tợn đáng sợ, thân gậy bị quần lót ghìm dán thật chặt vào bụng dưới, bụng dưới của nam nhân cũng có gân xanh rõ ràng.

Giang Ninh dùng ngón tay móc mép quần lót, chậm rãi kéo xuống, âm hành cứng chắc nhảy lên, lông đen nồng đậm thô cứng, hai quả trứng ngỗng lớn trĩu nặng ở phía dưới, quy đầu cực đại thẳng tắp đối mặt với cậu.

Thân thể nghiêng về phía trước, Giang Ninh đưa tay đỡ lấy âm hành của nam nhân, duỗi ra đầu lưỡi nộn hồng liếm láp quy đầu giống như liếm kẹo, ăn đến say sưa ngon lành.

Bùi Quân Trạch nhắm mắt lại, thân eo căng thẳng, lộ ra phần bụng cơ bắp càng thêm căng đầy. Hắn dùng bàn tay giống như cổ vũ vuốt ve mái tóc mềm mại của Giang Ninh.

Bên trong âm thanh chậc chậc liếm láp thỉnh thoảng xen lẫn tiếng rên gợi cảm của nam nhân.

Cảm giác không sai biệt lắm, Bùi Quân Trạch một tay nắm lấy cằm Giang Ninh, rút quy đầu ra khỏi khoang miệng non mềm ấm áp, cúi người hôn lên cánh môi đỏ thắm khẽ nhếch, hai người thuận thế ngã xuống giường.

Hai người ôm nhau lăn lộn dây dưa trên giường, bàn tay nam nhân rời rạc trên tay Giang Ninh, quần áo bất tri bất giác bị cởi hết toàn bộ, toàn thân trần trụi, thân thể vốn trắng nõn phản chiếu dưới ánh sáng trắng xóa.

Bàn tay chạm vào làn da trơn mềm, vuốt ve từng tấc từng tấc, xẹt qua bụng dưới bằng phẳng trắng nõn, đi đến mục đích cuối cùng nhất ——  Âm hộ phấn hồng đã bị thao quen.

Bàn tay đặt trên âm hộ cọ xát thành vòng tròn, Giang Ninh bị chặn môi không cách nào rên rỉ, lẩm bẩm từ xoang mũi phát ra khí âm, bụng dưới rõ ràng chập trùng mấy lần, bắp đùi trắng như tuyết phát run, hoa dịch theo khe hở giữa ngón tay nam nhân chảy ra.

Khóe môi, cổ sau đó ngậm lấy đầu vú đỏ tươi đứng thẳng, Bùi Quân Trạch mút vào gặm cắn, bên trên nhũ thịt tuyết trắng lưu lại vết cắn màu đỏ, một tay nhào nặn xoa bóp một bên núm vú đứng thẳng bị vắng vẻ, một tay khác dùng ngón tay thon dài chen vào cửa huyệt nhỏ bé, không ngừng gảy gảy bên trong hoa huyệt.

"Ha ha...... Đừng cắn...... A a a phía dưới, thật thoải mái...... A!" Đôi mắt màu hổ phách của Giang Ninh nước nhuận, ngón tay níu lấy tóc ngắn của nam nhân, thân thể bị kích thích run lẩy bẩy, vô thức phát ra rên rỉ phóng đãng.

Huyệt thịt mẫn cảm chảy ra không ít dâm thủy, âm thần tách ra đều đang phát run, âm đế đáng thương đứng thẳng trong không khí.

Ngọc hành bị kích thích đến bắn ra tinh dịch, phần lớn đều xuất trên cơ ngực nam nhân, Giang Ninh toàn thân căng cứng, huyệt thịt co rút nhúc nhích, thét chói tai đạt đến tiểu cao triều.

Trong lúc Giang Ninh còn đang thở dốc, cậu nghe thấy tiếng nhựa bị xé rất nhỏ.

Nam nhân ngồi dậy nâng lên chân nhỏ của cậu khoác lên trên cánh tay, dùng một tay khác mở âm thần kéo ra cửa huyệt, âm hành thô to bỗng nhiên tiến vào hoa huyệt không chút nào chuẩn bị, cửa huyệt bị no căng phủ lấy côn thịt cực đại.

Ngón tay của Giang Ninh đột nhiên nắm lấy ga giường nắm chắc thành quyền, nước mắt trượt xuống khóe mắt, bụng dưới bằng phẳng bị côn thịt của nam nhân chống lên, cậu há to miệng nhưng lại không kêu được gì, lồng ngực phập phồng gấp rút hô hấp.

Quy đầu cực đại của Bùi Quân Trạch lượn vòng ấn vào miệng tử cung đóng chặt, ôm lấy chân còn lại của Giang Ninh. Bờ mông lơ lửng, thịt đùi có chút phát run trong không trung.

Thẳng đến khi huyệt thịt lần nữa trở nên dịu dàng ngoan ngoãn, ôn hòa bao lấy côn thịt của nam nhân xoa bóp nhúc nhích, Bùi Quân Trạch bắt đầu duỗi eo đại khai đại hợp thao làm hoa huyệt ngọt ngào mọng nước, quy đầu vừa nặng vừa nhanh đụng vào miệng tử cung đóng chặt.

Cảm giác tiếp xúc nhục huyệt không giống trước đây lắm, còn không đợi Giang Ninh phát ra nghi vấn, âm hành trong cơ thể đã bắt đầu nhanh chóng trừu sáp.

"Ô a a a chậm một chút! Quá nhanh a a a! Lão công, đau em a a a a!" Giang Ninh bị thao đến nổi chỉ có thể khóc nức nở rên rỉ, muốn dùng một loại phương thức khác làm chậm thế công của nam nhân, lại không nghĩ rằng đổi lấy nam nhân giống như là điên rồi ngang ngược thao làm.

Đáy mắt Bùi Quân Trạch xẹt qua một tia hung ác, một bên duỗi eo một bên khàn giọng nói: "Lão công không phải là đang thương em sao? Có thích hay không? Hả?"

Nam nhân thao quá mạnh, khoái cảm mãnh liệt mà ngay thẳng giọng như điện giật tập kích Giang Ninh, thân thể nổ tung từng đoá từng đoá pháo hoa tình dục, pháo hoa ù tai căn bản nghe không rõ nam nhân nói gì.

Không chiếm được đáp án mình muốn, động tác của nam nhân càng thêm quá phận, trứng ngỗng lớn đập vào cửa huyệt thậm chí còn có chút đau, hắn hỏi lại lần nữa: "Có thích hay không?"

"Thích a a a a a! Thích! Ô ——" Giang Ninh ngẩng đầu lên, cằm xẹt qua đường vòng cung ưu mỹ, thân thể của cậu dưới sự kích thích như vậy co rút co quắp.

Ngọc hành không biết đã bắn ra bao nhiêu lần, bao phủ phần bụng dưới phồng lên theo lực đẩy của nam nhân, ngưng tụ thành hàng trăm mảnh.

Bùi Quân Trạch trìu mến ôm lấy Giang Ninh bị thao đến mặt mũi tràn đầy si thái, ôm người vào trong ngực, hạ thân quyết tâm đi lên đỉnh, mở ra miệng tử cung, đem quy đầu đỉnh vào tiểu tử cung trơn mềm khát vọng đã lâu.

Tư thế như vậy khiến trọng lực cả người Giang Ninh cơ hồ đều đặt ở trên người nam nhân, không có sức chống cự dưới sự trừu sáp quá phận, từ tử cung đến lỗ thịt đã hoàn toàn bị côn thịt của nam nhân thao thành mũ côn thịt.

Thao xong hoa huyệt, tinh dịch nóng hổi bị áo mưa ngăn cách. Bùi Quân Trạch đặt tiểu thê tử toàn thân bất lực còn trong dư vị cao trào lên giường, rút ra âm hành cởi ra áo mưa, thắt lại rồi ném vào trong thùng rác.

Bởi vì không có thanh âm nhắc nhở của hệ thống, Giang Ninh lúc bắt đầu còn có chút nghi hoặc, sau khi nhìn thấy động tác của Bùi Quân Trạch liền hiểu rõ.

Lãng phí tiến độ một cách vô ích, tâm tình Giang Ninh có chút buồn bực, nhìn nam nhân cúi người muốn hôn mình, Giang Ninh vươn tay nắm chặt hai lỗ tai của nam nhân, ra vẻ dữ dằn nói: "Tại sao phải đeo bao! Anh ghét bỏ em?"

Bùi Quân Trạch nắm chặt cổ tay của tiểu thê tử, còn đang tổ chức ngôn ngữ ở trong lòng.

Mấy giây trầm mặc khiến Giang Ninh hiểu lầm, càng nghĩ càng thấy Bùi Quân Trạch là ghét bỏ mình, trước kỳ kinh nguyệt hai người chưa từng sử dụng bao cao su.

"Anh khốn nạn......" Giang Ninh khổ sở mắng câu này, đẩy nam nhân ta khỏi người mình, nghiêng người vùi mặt vào trong chăn, cọ nước mắt trên khóe mắt lên chăn.

Trong lòng khó chịu là thật, nhưng Giang Ninh rất rõ ràng, cậu còn kém 37% độ bài xích, vô luận như thế nào cậu cũng phải giảm độ bài xích này xuống, một khi kịch bản triển khai, cậu sẽ không còn cơ hội.

Nghĩ như vậy, Giang Ninh càng cảm thấy ủy khuất, nam nhân cũng đã ghét bỏ cậu, cậu còn phải mặt dày mày dạn để cho nam nhân thao mình, sao có thể hèn hạ như vậy......

Bị đẩy sang một bên Bùi Quân Trạch sửng sốt trong chốc lát, sau khi lấy lại tinh thần mặc kệ Giang Ninh giãy dụa ôm cậu vào trong ngực, cứng ngắc nói: "Không phải như vậy, bảo bối, em nghe anh giải thích."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net