Chương 6: Bị dụ dỗ cưỡi ngựa, bị thao đến sụp đổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hình ảnh trước mắt chợt thay đổi.

Chờ Giang Ninh lấy lại tinh thần, phát hiện vị trí đã bị đổi. Bùi Quân Trạch đè lên người cậu, cúi đầu nhìn cậu.

Vừa trải qua đêm qua, Giang Ninh tự nhiên có thể nhìn ra được ánh mắt chất chứa tình dục của nam nhân.

"Chờ đã, lát nữa còn phải ra ngoài ăn cơm......" Giang Ninh ngữ khí bối rối, hai tay chống lên lồng ngực rắn chắc, cố gắng trấn tĩnh Bùi Quân Trạch.

Bùi Quân Trạch một tay bắt lấy hai tay đang loạn động của thiếu niên, đặt ở đỉnh đầu, khàn giọng nói: "Không sao, còn đủ thời gian."

Một tay khác gọn gàng nút áo sơmi của Giang Ninh, vén áo sang hai cạnh, lộ ra đầu vú nhỏ đỏ bừng.

Bùi Quân Trạch cúi đầu, ngậm lấy đầu vú đứng thẳng.

Có lẽ do thể chất song tính, ngực của Giang Ninh hơi nhô lên, trang trí bằng núm vú đỏ bừng, phá lệ thơm ngọt mê người.

"Ưm......" Giang Ninh bị khoái cảm nơi đầu vú kích thích ưỡn ngực, nhịn không được rên rỉ thành tiếng. Đùi kẹp chặt, tiểu huyệt bởi vì động tình mà có chút ướt át.

Dần dần nổi lên hào hứng, Giang Ninh dứt khoát từ bỏ giãy dụa, hưởng thụ nam nhân phục vụ.

Phát giác được Giang Ninh không còn chống cự, nam nhân buông tay cậu ta, dùng đầu ngón tay hơi chai sạn trêu chọc lỗ sữa bị vắng vẻ ở bên kia.

Trong phòng nghỉ an tĩnh, tiếng bú sữa chậc chậc vô cùng rõ ràng. Mãi đến khi núm vú bị hút đến sưng lên một vòng, Bùi Quân Trạch lúc này mới há miệng ngẩng đầu.

Hai má Giang Ninh đỏ bừng, cậu mềm mềm nằm đó để Bùi Quân Trạch cởi hết quần áo trên người. Thân thể trắng nõn dưới ánh đèn chiếu xuống tỏa ra ánh sáng ấm áp, nổi bật lên những vết bầm tím ở hông và đùi nhìn cực kỳ đáng kinh ngạc.

Tiểu mgọc thân nửa nâng cao, chỉ là âm hộ phía dưới vẫn có chút sưng đỏ, tiểu huyệt dưới ánh nhìn chăm chú của nam nhân, xấu hổ phun ra một dòng dịch nhỏ.

Giang Ninh ngượng ngùng quay mặt đi, rụt rụt cửa huyệt.

Ánh mắt của Bùi Quân Trạch đã trở nên tĩnh mịch ám trầm, hắn ngồi dậy, rút đai lưng bên hông kéo về phía sau cởi khóa quần, thả ra âm hành đã cứng rắn đứng thẳng.

Sau đó hai tay ôm lấy bờ mông sung mãn trơn mềm của Giang Ninh, mạnh mẽ nhào nặn mấy lần, sau đó nâng lên một chút, cúi đầu dễ như trở bàn tay ngậm lấy ngọc hành đứng thẳng.

Ngọc hành của thiếu niên không lớn không nhỏ, màu sắc phấn nộn, ngay cả hai chiếc chuông nhỏ phía dưới cũng phá lệ tinh xảo đáng yêu.

"A...... Ưm......" Giang Ninh nhẹ nhàng rên rỉ.

Đầu lưỡi thô ráp liếm láp quy đầu mẫn cảm, lực hút mạnh mẽ liên tục áp vào thân trục, khoái cảm mãnh liệt giống như là biển gầm ập đến, khiến cậu không có sức chống cự.

Đột nhiên, bụng dưới của cậu run rẩy, bắp đùi trắng như tuyết run lẩy bẩy, thân thể ưỡn về phía trước, cứ như vậy xuất ra trong miệng nam nhân.

Lúc Bùi Quân Trạch ngẩng đầu lên, khóe miệng còn tràn ra một tia chất lỏng màu trắng.

Giang Ninh ánh mắt mê ly, cánh môi đỏ bừng hơi hé, lồng ngực chập trùng, toàn thân nổi lên ửng hồng đẹp mắt, phảng phất giống như nụ hoa hồng chớm nở.

Sau khi hồi thần, Giang Ninh bỗng nhiên trợn to hai mắt, vội vàng ngồi dậy đưa tay đặt bên môi nam nhân, hoảng loạn nói:

"Mau nhả ra!"

Bùi Quân Trạch nhíu mày, bỗng nhiên đưa tay đỡ lấy ót của Giang Ninh, trong ánh mắt mê mang của cậu hôn lên đôi môi hơi sưng đỏ, môi lưỡi quấn giao.

Một mùi hương hơi tanh tràn ngập trong mũi Giang Ninh, cậu không thể tránh khỏi nuốt xuống mấy giọt.

Lúc tách ra, cánh môi hai người còn kết nối bằng sợi chỉ bạc mập mờ.

Con mắt thâm thúy của Bùi Quân Trạch nhìn Giang Ninh, hầu kết nhấp nhô, không chút do dự nuốt chất lỏng còn lại vào trong bụng.

Giang Ninh bình tĩnh lại hô hấp, có chút ghét bỏ nói: "Sao anh lại nuốt...... Hơn nữa còn hôn em......"

Bùi Quân Trạch bị đôi mắt trong veo ngậm nước làm cho âm hành căng đau, khóe miệng nhẹ cười, thản nhiên nói: "Đồ vật của em cũng ngại bẩn sao?"

Giang Ninh nhỏ giọng lầm bầm: "Dù sao cũng là bẩn."

"Ư." Bùi Quân Trạch hôn nhẹ lên bờ môi Giang Ninh, gọn gàng mà linh hoạt nhận sai: "Là anh không đúng."

Nói xong câu đó, hắn dùng bàn tay vuốt vuốt âm hộ của thiếu niên, hai ngón tay hoạt động mấy lần ngay cửa huyệt, thuận theo khe hở tiến vào trong tiểu huyệt.

Giang Ninh có chút khó chịu nhíu mày: "Ưm......"

Sau khi mò mẫm một lúc, đầu ngón tay hơi chai sạn hung hăng vừa đi vừa về ma sát một chỗ huyệt thịt hơi thô ráp.

"A a! Nhẹ...... Nhẹ chút!" Đột nhiên bị khoái cảm bén nhọn kích thích khiến Giang Ninh mở to hai mắt, thân thể thẳng băng, khống chế không nổi thét lên.

Bùi Quân Trạch không lên tiếng, tăng thêm ngón tay, nhanh chóng dùng sức vừa đi vừa về trừu sáp bên trong tiểu huyệt, thậm chí còn có hoa dịch theo động tác của hắn tràn ra, nhỏ giọt xuống.

Cơn khoái cảm mãnh liệt thẳng thắn lan tỏa đến tứ chi như bị điện giật, sông Giang Ninh không tự chủ mà ngã ngửa ra sau, vô lực nằm trên giường, thân thể ửng hồng run lẩy bẩy.

Ánh mắt tan rã, miệng mở rộng nhưng không thể nói lên được gì, thỉnh thoảng trừu sáp mấy lần, nhìn đáng thương lại thiếu thao.

Đầu lưỡi của nam nhân rơi bên môi chất lỏng, chất lỏng mang theo mùi khai kích thích đầu óc của hắn, ngón cái đè lại âm đế đứng thẳng, dùng sức lay động trái phải.

Ngọc hành vừa phát tiết xong run run rẩy rẩy đứng dậy.

"Ách......" Giang Ninh ngửa đầu, cậu nhịn không được vặn vẹo thân eo, muốn chạy trốn khỏi khoái cảm đáng sợ này. Nhưng tay của nam nhân vẫn luôn dính chặt lên tiểu huyệt, thế nào cũng không thể thoát được.

Âm đế cơ hồ sắp bị nghiền nát, bụng dưới của Giang Ninh run rẩy, đùi run lên, nước mắt đã thấm ướt sợi tóc trên thái dương.

Thân thể run lẩy bẩy sắp nghênh đón cao trào, không nghĩ tới nam nhân lại đột nhiên rút tay ra, trên ngón tay còn dính hoa dịch dinh dính.

"A...... Ô......"

Giang Ninh bị ngứa ngáy từ trong tiểu huyệt truyền đến làm cho nghẹn ngào lên tiếng rên rỉ, khó nhịn kẹp chặt đùi, hoa huyệt dùng sức co rút lại, phun ra một phần nhỏ dâm dịch.

Chẳng những không thể làm dịu, tiểu huyệt ngược lại càng thêm trống rỗng khó nhịn, cậu hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn về phía nam nhân, mang theo tiếng khóc nức nở ủy khuất nói: "Anh khi dễ em......"

Bùi Quân Trạch híp mắt, đỡ lấy côn thịt cứng đến nỗi thấy đau, dùng quy đầu cứng rắn cọ qua cọ lại bên trên bướm nộn nhỏ đang mở miệng, âm thanh khàn khàn đến đáng sợ: "Bảo bối, muốn không?"

Tiểu huyệt bị quy đầu đỉnh lấy liền dùng sức mút lấy, tao thịt bên trong huyệt đói khát muốn chết, chảy ra hoa dịch xối lên quy đầu lấp lánh ánh nước.

Giang Ninh thở hổn hển, cảm giác ngứa ngáy trong người khiến cậu gần như phát điên, lẩm bẩm nói: "Muốn...... Xinh anh...... Cho em......"

Hai tay rắn chắc của Bùi Quân Trạch đỡ lấy tấm lưng đơn bạc của thiếu niên, để cậu ngồi dậy, sau đó dùng sức, tư thế của hai người trong nháy mắt thay đổi. Cả người Giang Ninh ngồi trên bụng Bùi Quân Trạch, cửa huyệt dán sát vào vào thân trụ thô to.

Trông mơ giải khát cọ sát trên thân trục, Giang Ninh thoải mái mà ngâm nga.

Bùi Quân Trạch hít sâu một hơi, cưỡng ép kiềm chế xao động trong cơ thể, dụ dỗ: "Nếu mà muốn...... Bảo bối rự mình ăn vào, có được hay không?"

"Được, được......" Giang Ninh ngơ ngác đáp ứng, bị giày vò đến có chút thần chí không rõ.

Cậu vội vàng đưa tay nắm chặt âm hành thô to đến doạ người, nâng bờ mông lên, tiểu tao huyệt đói khát nhắm ngay quy đầu, chậm rãi ngồi xuống.

Sau khi ngậm lấy một phần ba, hai tay của Giang Ninh đỡ lấy bụng dưới căng cứng của nam nhân, nâng lên rồi ngồi xuống, thoải mái từ xoang mũi hừ ra tiếng rên rỉ nhẹ nhàng, nghiễm nhiên là đem đại nhục bổng cử nam nhân trở thành dương vật loại cực lớn để thủ dâm.

Bùi Quân Trạch thở hổn hển, cánh tay vịn eo nhỏ của thiếu niên đều toát ra gân xanh.

Huyệt thịt hơi sưng đỏ còn chặt chẽ hơn đêm qua, chăm chú hút côn thịt thô to, nếu không phải sợ Giang Ninh bị thương, hắn sớm đã dùng sức đem âm hành hung hăng đâm vào.

Cứ như vậy để cho Giang Ninh đùa bỡn, phát giác được tiểu huyệt đã hoàn toàn thích ứng, bàn tay đỡ lấy thân eo không để lại dấu vết nắm chặt bên eo, mang theo cường thế chậm rãi hạ thấp xuống.

Giang Ninh chỉ cảm thấy côn thịt trong cơ thể càng tiến càng sâu, bụng dưới ê ẩm, nhịn không được nhăn đầu lông mày.

Bởi vì nguyên nhân tư thế, thâm nhập sâu hơn hôm qua mấy phần, bụng dưới bằng phẳng của thiếu niên đột ngột hiện ra hình dạng âm hành, dâm mỹ đến cực điểm.

"Thật trướng, thật sâu...... Anh sao lại dài như vậy" Giang Ninh vẻ ủy khuất che bụng dưới, bị chống cực kỳ khó chịu.

Bùi Quân Trạch dùng giọng nói kiên nhẫn dụ dỗ nói: "Bảo bối, ngoan."

Quy đầu lẳng lặng chống trên miệng tử cung đóng chặt, vận sức chờ phát động.

Cho đến khi thịt mềm mại trong huyệt dịu dàng ngoan ngoãn quấn quanh đại nhục bổng, Bùi Quân Trạch rút ra một đoạn nhỏ, không đợi Giang Ninh kịp phản ứng, đâm toàn bộ âm hành toàn đi vào, cực nặng cực sâu thao làm tiểu huyệt đáng thương.

Tinh hoàn nhanh chóng đập vào đáy chậu, lông mu thô cứng tàn nhẫn cọ xát âm thần nộn và đứng thẳng âm đế.

Khoái cảm mãnh liệt xen lẫn cảm giác chướng bụng cực độ tràn ngập trong cơ thể Giang Ninh, cậu bị nam nhân nắm chặt thân eo, gắt gao đính trên côn thịt, thừa nhận khoái cảm đáng sợ.

Tiểu huyệt giống như chén máy bay vững vàng bao bọc trên âm hành của Bùi Quân Trạch, bị hắn ngang ngược thao làm.

"Không...... A a a! Chịu không được! A! Thả...... Thả em ra! A a a!"

Dưới sự thao làm mãnh liệt, Giang Ninh co quắp thân thể, ngọc hành phun ra chất lỏng mỏng manh, bắn lên trên cơ bụng căng cứng của nam nhân, huyệt thịt thít chặt, thân thể rất nhanh đạt đến cao trào.

Bùi Quân Trạch duỗi thẳng eo, như là chạy bằng môtơ điện không ngừng đút vào trong tiểu huyệt, cho dù tiểu huyệt của thiếu niên bởi vì cao trào mà thít chặt, cũng thế như chẻ tre mà thao mở.

Tóc Giang Ninh ướt đẫm mồ hôi, dính trên khuôn mặt trắng sức, đôi môi đỏ thắm không ngừng đóng mở, đứt quãng phun ra nghẹn ngào sụp đổ.

Dưới sự thao làm không ngừng nghỉ của nam nhân, cậu cơ hồ vẫn luôn ở trong cao triều, thân thể run rẩy co giật, giao hợp cường độ cao khiến đầu óc của cậu như một cục bột nhão.

"Ách..... Sắp...... A! Sắp bị thao chết......"

Khoái cảm liên tục không ngừng giống như sóng biển, không chút lưu tình đập vào cậu.

Lại một chiêu nữa sắp đâm xuyên cậu, thao vừa hung vừa ác, Giang Ninh cảm thấy mình sắp bị thao điên rồi, cậu không biết lấy sức lực ở đâu, chợt rút tay nam nhân đang ôm eo mình ra, nâng bờ mông lên, lúc này tiểu huyệt mới có thể thoát khỏi côn thịt vẫn luôn xâm phạm khủng khiếp.

Động tác này tựa hồ đã dùng hết sức lực toàn thân, Giang Ninh chỉ có thể vô lực nằm trên giường, tiểu huyệt mở ra lỗ nhỏ rộng bằng hai đốt ngón tay phun ra dâm dịch, thân thể vẫn còn đang trong dư vị cao trào, thỉnh thoảng sẽ run lên.

Hai mắt thất thần, giống như là bị thao đến ngu ngốc, lẩm bẩm nói: "Từ bỏ...... Để em đi...... Để em đi......"

Bùi Quân Trạch híp mắt, hai chân tách ra quỳ gối hai bên thân thể thiếu niên, côn thịt dữ tợn bị hoa dịch óng ánh bao vây, toàn bộ âm hành sáng bóng, không nhanh không chậm cọ lấy khe mông, bàn tay thon dài hữu lực vuốt ve tấm lưng thấm ướt mồ hôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net