Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chẳng đề cập đến làm gì. Tôi chỉ muốn nói là Dex khác hẳn với những người khác. Anh nên cho anh ấy một cơ hội đi. Nếu như anh cần người có thể khiến Ash ngậm mồm vào thì anh cứ đến tìm tôi, anh biết tôi ở đâu rồi đấy."

Sloane không biết nên nói gì cho phải. Gã vẫn chìm trong yên lặng khi Rosa quay trở lại chỗ ngồi của mình bên cạnh Letty và tiếp tục tán gẫu. Giờ là lúc mà gã phải nghiêm túc suy nghĩ về chuyện này khi mà sự phản đối duy nhất đối với Dex mà gã nhận được cho đến giờ phút này chỉ đến từ mình Ash mà thôi. Thực ra, Sloane phát hiện các thành viên trong đội của mình luôn ném cho Dex những cái liếc mắt đưa tình hơn là những cái nhìn khinh khỉnh, thậm chí còn chưa có ai đưa ra lời nhận xét thiếu thiện chí nào về Dex. Chẳng lẽ những thành viên trong đội của gã đã dần dần chấp nhận sự hiện diện của Dex chỉ vẻn vẹn trong một khoảng thời gian ngắn đến thế, ấy thế mà bọn họ còn không hề nhận thức được thái độ của mình?

Di chuyển đến phố Tây số 33, Đại lộ 15 cần hơn 20 phút . Ngay khi chiếc BearCat đỗ lại bên dưới tòa nhà, Sloane và Dex nhảy xuống khỏi khoang sau của xe, Cael và Rosa theo sát hai người. Công ty dịch vụ nằm trên con phố có ba làn đường và là căn hộ thứ hai tính từ phía cửa hàng đầu tiên trong tòa nhà chọc trời này. Đầu và cuối đường đều có những chiếc xe tải hàng đang đỗ chờ, ánh nắng mặt trời chiếu lên những khung cửa kính của xe nhưng phần lớn đã bị chặn lại bởi các tòa nhà chọc trời ở đây. Khi cả đội tiếp cận tới vị trí của cửa hàng dịch vụ, Sloane chú ý thấy một khoang tải bên cạnh cửa hàng gần đó, và rồi gã chợt nhớ lại những gì Dex đã nói khi trước về việc thuê những người Therian chưa thông qua kiểm duyệt. Gã kéo tay Dex lại.

"Cậu đi trước đi. Thông báo ngay cho tôi nếu có tình huống khẩn cấp gì phát sinh. Một phút sau là tôi sẽ tới hỗ trợ ngay."

"Anh định đi đâu?"

"Kiểm tra một vài thứ." Gã cũng không ở lại thêm phút nào để xác nhận xem Dex có nghe lệnh của mình hay không. Gã nhanh chóng di chuyển tới phía sau một chiếc xe tải hàng gần đó, lợi dụng tầm che chắn, cẩn thận tiếp cận khoang tải. Bên trong khoang tải có một chiếc xe tải đang đậu, trên thân xe có những chữ cái trông khá là nghệ thuật. Chiếc xe này chính là một trong những tài sản của công ty Thalia's Kitchen Events & Catering và được đỗ vào đúng vị trí bậc xi măng đã được chia sẵn trong khoang tải. Có ba người đàn ông lực lưỡng đang chuyển những thùng hàng bên trong thùng xe ra ngoài, tất cả bọn họ đều mặc áo cao cổ. Slaone nhẹ nhàng tới gần ba người, trong tay gã thủ sẵn khẩu súng trường gây mê. Khi một trong ba người đàn ông kia quay về đúng phía của Sloane, nghi hoặc của gã cũng có lời giải đáp. Giờ người Therian kia đã phát hiện ra gã, gã liền nhanh chóng cất lời.

"Bình tĩnh nào. Tôi biết các anh đang nghĩ đến việc chạy trốn, đúng không? Nhưng chúng ta ở đây đều biết rõ mà, kết cục của chuyện đó không hay đâu."

Ba người đàn ông đều tỏ vẻ sợ sệt, giơ hai tay lên trời. Sloane đứng lại khi đã cách ba người này được một khoảng an toàn, gật đầu ra hiệu. "Để tôi xem phần cổ của mấy người." Gã quan sát ba người đàn ông rất sát sao khi họ cởi phần cổ áo ra, để lộ phần da thịt bên ngoài không khí. Sloane chạm vào thiết bị liên lạc bên tai. "Ash, tôi phát hiện ba người đàn ông Therian chưa thông qua kiểm duyệt tại khoang tải cách đây hai căn hộ tình từ Công ty Thalia's. Mang bộ TIK đến đây." Mong là Bộ xác nhận danh tính người Therian sẽ có thể cho gã câu trả lời mà gã muốn.

Một vài phút sau, Ash và Letty đã đến khoang tải. Ash tiếp cận ba người Therian kia, lớn tiếng quát. "Quay lưng lại, để hai tay ra phía sau lưng."

"Chúng tôi không làm gì phạm pháp cả." Một trong số ba người đàn ông lên tiếng phản đối khi Ash buộc dây zip vào phần cổ tay của họ và kéo mạnh, thắt chặt nút dây lại.

"Ngoại trừ việc phá vỡ một hoặc hai điều luật." Ash đáp lời, lùi về phía sau khi ba người đàn ông quay về phía họ.

Sloane tiến đến gần những cánh cửa ở trong khoang tải. "Công ty của mấy người đang làm có cửa sau không?"

Một người đàn ông xác nhận. "Có. Là cánh cửa thứ hai ấy. Sau đó sẽ có một hành lang dẫn đến lối vào phía sau của công ty."

"Được rồi, chúng ta đi thôi. Vừa đi rồi vừa nói chuyện." Điều mà giờ cả đội không mong muốn xảy ra đó là thu hút đến đây cả một đống nhà đài truyền hình để săn tin, hơn nữa ngoài kia đã bắt đầu có một vài người đi đường tò mò, tụ tập lại rồi chỉ trỏ về phía bên này. Họ áp giair ba người đàn ông đi vào bên trong hành lang với lối đi được ốp đá và có rất nhiều những cảnh cửa kim loại ở hai bên lối đi. Ba người đàn ông chợt dừng lại khi họ đứng trước một cánh cửa, và người cao nhất trong số cả ca nghiên đầu về phía cánh cửa đó, ra hiệu.

"Các anh cần có mã bảo mật để mở cửa."

Ash đi về phía bảng điện tử trên tường và nở một nụ cười gằn. "Để tôi nhập mã cho."

Người Therian nọ lầm bầm trong miệng mấy tiếng chửi thề, sau đó đành đọc mã bảo mật cho Ash để anh ta nhập vào bảng điện tử. Ánh sáng màu xanh nháy lên trê bảng điện tử và Ash đẩy cánh cửa ra, ngăn ba người đàn ông Therian kia lại khi họ có ý định bước vào trước.

"Từ từ, mấy người nên học ít cung cách lễ nghĩa đi."

Letty vãy vẫy tay ra hiệu với bọn họ và bước vào, trên tay cô thủ sẵn khẩu súng trường.

"Thế này thì giống hách dịch hơn đấy." Một người đàn ông tức giận lên tiếng.

Ash bật cười. "Tôi không để cô ấy vào trước vì cô ấy là phụ nữ, tên đần ạ. Còn tôi để cô ấy vào đầu tiên là vì sở thích của cô ấy là cầm súng xả đạn, và tôi thích kiểu thứ hai này hơn nhiều."

"An toàn." Letty lên tiếng.

"Tôi khuyên mấy người nên biết điều đi, nếu không tôi sẽ dùng cái thân này của các anh để làm bia tập bắn đấy. Giờ thì đi vào." Ash thúc một người đàn ông đi vào trước, hai người còn lại lần lượt đi phía sau.

Khi bước vào trong, họ nhận ra mình đang ở trong một căn bếp lớn với đầy những vật tư và thiết bị phục vụ, từ những chiếc bàn gấp, ghế gấp cho đến những chiếc tủ đông công nghiệp để dọc theo bờ tường trong phòng. Ash yêu cầu ba người Therian đứng thành hàng trước khi anh ta lấy bộ TIK từ trong chiếc túi gắn trên đai lưng của mình ra. Cũng may là bộ dụng cụ vẫn còn nguyên vẹn, cho nên cũng không cần thiết phải cởi trói cho mấy người Therian này mới sử dụng được. "Tôi nói thật nhé, quả này sẽ đau kinh khủng đấy." Ash túm lấy cánh tay của một người Therian gần đó, vén ống tay áo của anh ta lên, quấn chiếc dây kĩ thuật số màu đen quanh phần dưới khuỷu tay. Màn hình nhỏ trên chiếc dây được khởi động và Ash ấn ngón cái của mình lên đó để truy cập vào dữ liệu bên trong. Với một vài thao tác kế tiếp, người đàn ông Therian nọ hơi run rẩy khi thiết bị xác nhận danh tính bắt đầu lấy mẫu máu và phân tích DNA của anh ta.

Trong khi chờ Ash hoàn thành nốt công đoạn còn lại, Sloane chạm vào thiết bị liên lạc của gã. "Dex, cậu đang ở đâu?"

"Ở khu lễ tân. Vị trợ lý của bà Thalia đang cố gắng câu thời gian bằng cách trả lời khá vòng vo và cứ luôn miệng khẳng định sếp của cô ta không có ở đây, nhưng mà khi nãy có nhân viên chuyển phát nhanh vừa cầm theo một số giấy tờ có chữ ký của bà Thalia trên đó. Giờ Rosa đang làm chuyên môn của mình rồi."

"Được. Hai phút nữa tôi sẽ có mặt ở đó." Sloane ngắt thiết bị liên lạc và quay sang phía Ash. "Kết quả thế nào?"

"Chúng ta có ba người Therian chưa đăng ký kiểm duyệt, và cả ba đều thuộc họ Mèo." Ash đáp, đưa cho Sloane bộ TIK với một bản phân tích trọn vẹn. Khỉ thật. Thôi được rồi, gã lại phải làm điều này vậy.

"Ash, nói cho họ nghe quyền lợi của mình và bắt đầu quá trình đăng ký đi. Thời hạn của họ là một tuần."

Ash gật đầu và nói một tràng dài với ba người đàn ông Therian đang ủ dột này. Ba người bọn họ sẽ có thời gian một tuần để thông báo lại với cơ sở CDC gần nhất, hoàn thành các thủ tục đăng ký và được đánh dấu, bằng không thì lệnh truy nã bọn họ sẽ được công bố trên toàn hệ thống. Sloane để đồng đội của mình ở lại xử lý ba người Therian này, sau đó gã rời phòng bếp, đi qua một hành lang với sơn tường màu kem treo những khung tranh viền vàng, bày những chiếc bàn mạ vàng và đặt những bình hoa pha lê căm đủ loại hoa tươi trong đó. Một cô gái trẻ bỗng bước ra từ phía một căn phòng gần đó, nhìn thấy Sloane, cô ta hoảng sợ, một tay bịt miệng còn một tay ôm ngực mình.

"Không có chuyện gì đâu." Sloane trấn cô ta. "Có có biết đi đường nào thì đến được quầy lễ tân không?"

Cô gái run rấy chỉ về phía cuối hành lang nơi có bộ cửa đôi màu trắng. Sloane nói một tiếng "Cảm ơn." rồi rẽ vào lối đi dẫn tới một hành lang khác nhỏ hơn. Từ chỗ gã đang đứng có thể thấy được khu vực quầy tiếp tân và cả Dex, Cael và Rosa nữa. Một người phụ nữ với dáng người cao, mảnh, búi tóc cao kiểu khá thời thượng, hai tay bắt chéo ở trước ngực, ánh nhìn của bà ta cứ như người trên nhìn kẻ dưới mà bắn thẳng vào những người đặc vụ trước mặt. Rõ ràng, bộ đồng phục tối màu và những vũ khí hạng nặng được trang bị trên người các đặc vụ đối lập hoàn toàn với khung cảnh có phần hơi phô trương ở xung quanh. Khi bà ta cất lời, giọng nói cứ như được đẩy lên đến quãng tám.

"Cho phép tôi được nói thế này, đặc vụ Santiago ạ. Tôi đang có một cuộc gặp mặt rất quan trọng với bên khách hàng và không có thời gian để mà làm mấy thứ vô nghĩa hoặc phải ngồi nghe mấy lời cáo buộc từ chỗ các người. Tôi không hề, và cũng không bao giờ thuê nhân viên là người Therian chưa thông qua kiểm duyệt hết. Vì thế, trừ khi mấy người có thứ gì đó xác đáng hơn và đem đến đây cho tôi xem thay vì chỉ mang mình cái bộ dạng đầy hăm dọa này tới, tôi khuyên các người đừng có mà làm lãng phí tiền thuế của tôi và đi bắt tội phạm ngoài kia đi cho tôi nhờ."

"Bà Thalia."

Mọi người đều quay sang nhìn gã, bao gồm cả bà chủ vốn đang nổi đóa lên. Hơi thở hổn hển của bà ta vang lên rõ mồn một trong căn phòng ngậm chìm trong sự im lặng đầy áp lực. Một cặp đôi đang ngồi gần đó liền hốt hoảng đứng dậy và đi khỏi khu vực quầy lễ tân trong khi các khách hàng xung quanh thì ném ánh mắt đầy hứng thú sang phía bọn họ. Sloane thừa biết, hiện tại cả người gã đang toát ra cái khí thế hăm dọa ghê gớm, thậm chí gã còn có thể làm tới hơn nữa kìa. Kiểu này sẽ khiến cho công tác của cả đội trơn tru hơn nhiều khi gặp phải những công dân như bà Thalia đây. Gã dùng ánh mắt lạnh tanh của mình nhìn thẳng vào bà ta với một biểu cảm có phần đáng sợ.

"Giờ thì một là chúng ta có thể nói chuyện ở chỗ nào đó riêng tư, hai là có thể tiếp tục thảo luận vấn đề của bà ở chỗ này. Dù bà lựa chọn cách nào, nhưng tốt nhất là bà nên hợp tác với chúng tôi."

Người phụ nữ hất cằm, ánh mắt đảo quanh một lượt các vị khách đang đứng xung quanh. "Được lắm, ngài đặc vụ..."

"Brodie." Sloane cười, tiếp lời.

"Được thôi, đặc vụ Brodie. Chúng ta sẽ thảo luận vấn đề này trong văn phòng của tôi." Bà ta xoay một vòng trên đôi giày cao gót của mình, sau đó hầm hầm đi vào căn phòng nằm bên trái quầy tiếp tân, đối diện với hướng mà Sloane vừa mới xuất hiện. Cael và Rosa đi theo sau bà ta, Dex và Sloane đi ngay phía sau.

"Anh vừa đi đâu thế?" Dex thầm thì hỏi, giữ cửa cho mọi người đi qua.

"Giờ cậu sẽ biết ngay thôi." Sloane đi ngang qua Dex, bước trên hành lang nhỏ tiến tới văn phòng được trang trí có phần hơi quá đà với đủ loại giấy dán tường trắng và bạc, cộng thêm những bức ảnh chụp lại các dịp sự kiện được lồng trong khung đen nhiều kiểu dáng treo khắp nơi. Chiếc bàn thủy tinh tráng bạc đặt ở trước mặt bọn họ có giá trị không hề nhỏ, và cả hai chiếc ghế xoay màu trắng sọc bạc gần đó cũng không kém phàn xa xỉ. Gã rất ghét phải ở trong một không gian với màu trắng chủ đạo như thế này.

Sloane ngồi xuống bên cạnh Rosa, đối diện với chiếc bàn làm việc của bà Thalia. Người phụ nữ này còn phải tạo dáng thật điệu nghệ rồi mới chịu ngồi xuống, ưỡn thẳng ngực, gấp cuốn nhật ký công việc lại và điều chỉnh góc độ xoay của ghế đối với bàn làm việc và sau đó mới bắt chéo hai tay đặt lên bàn, nở một nụ cười tiêu chuẩn.

"Tôi có thể giúp gì được cho anh đây, đặc vụ Brodie?" Bà ta quan sát khắp người Sloane một hồi, nhẹ nhàng gật đầu ra chiều ưng ý lắm, trong ánh mắt của bà ta lại tràn ngập sự tính toán. Hóa ra, đây là kẻ mà người ta gọi với biệt danh là Kẻ săn mồi.

"Bà Thalia, hiện tại phía công ty của bà đang được ông Ortiz thuê để tổ chức một bữa tiệc nhẹ vào buổi trưa phục vụ Hiệp hội đấu tranh vì sự bình đẳng của loài người và loài Therian, đúng không?"

"Đúng vậy. Có gì không?"

"Ông Ortiz bị phát hiện đã tử vong vào ngày hôm nay." Gã nhìn thật kĩ biểu cảm của bà ta khi gã nói ra lời này. Nụ cười xã giao trên khuôn mặt có phần nhợt nhạt của bà ta chợt biến mất, đôi bàn tay thon thả đưa lên che đi đôi môi hồng. Bà ta đầy hốt hoảng.

"Trời đất. Sáng nay tôi vẫn còn nói chuyện với ông ấy. Sao... Chuyện gì đã xảy ra vậy?"

Với tình hình hiện tại, có vẻ như bà ta cũng chưa biết gì cả. "Chúng tôi cần bà cung cấp dánh sách những nhân viên người Therian làm việc trong buổi tiệc trưa cho dịp từ thiện ngày hôm đó."

"Được, được chứ. Nhưng không phải anh cho rằng một trong số nhân viên của tôi có dính dáng đến vụ án mạng đó chứ?" Bà ta lướt trên màn hình máy tính bảng và chiếc máy in mỏng bên cạnh đó bắt đầu hoạt động, in ra một loạt giấy. Ngay khi in xong, bà ta đã đưa hết tất cả cho Sloane.

"Hiện tại, chúng tôi vẫn đang cố gắng truy theo manh mối." Rosa nói, cầm lấy chỗ danh sách từ tay Sloane sau khi gã đã xem lướt qua một lượt.

"Cám ơn. Giờ thì tôi cần danh sách của những nhân viên là người Therian chưa đăng ký kiểm duyệt."

Đôi mắt xám của bà Thalia trợn trừng. Bà ta đứng hẳn dậy khỏi ghế. "Lại thế nữa. Tôi không hề..."

"Đủ rồi." Sloane cắt ngang lời chống chế của bà ta. "Hiện tại tôi đã bắt giữ được ba nhân viên người Therian chưa đăng ký kiểm duyệt của công ty bà và đang giữ họ tại phòng bếp. Tôi đã bắt quả tang ba người này đang dỡ đồ từ xe tải của công ty. Giờ thì bà hãy hợp tác với chúng tôi và giao cho chúng tôi danh sách đó, hoặc là tôi sẽ bắt giữ bà vì tội thuê người Therian chưa đăng kí kiểm duyệt, đóng cửa công ty, tịch thu mọi tài sản và tự tìm danh sách ấy."

Với một cái gật đầu đầy lo lắng, bà ta nhanh chóng in ra thêm một bản danh sách nữa. Bản này ngắn hơn nhiều. Sloane lấy một chiếc bút từ túi áo ngực trước của mình ra và gạch ba cái tên trên bản danh sách. Gã nhận ra đó là tên của ba người mà gã vừa mới đọc qua bản phân tích từ TIK. Giờ thì chỉ còn bảy cái tên. "Có ai trong số những người này có lịch làm việc tại buổi tiệc trưa đó không?"

Bà Thalia ngồi xuống chiếc ghế bên dưới. "Có. Tôi thường không phân công công việc ở bên ngoài công ty cho những nhân viên người Therian chưa đăng ký kiểm duyệt, trừ khi là có liên quan đến việc vận chuyển hàng hóa. Nhưng hôm đó, vào sát giờ rồi, người bartender của tôi gọi đến và nói rằng anh ta bị ốm, lại giới thiệu người tên Lloyd, nói rằng người này cũng có kinh nghiệm pha chế đồ uống. Vì thế, tôi quyết định thuê anh ta. Tôi nói với ông Ortiz rằng người này đang trong quá trình hoàn thành các thủ tục đăng ký."

"Tên đầy đủ là gì?"

"Lloyd Everton."

Cael nhập các thông tin cần thiết vào chiếc máy tính bảng. "Chúng tôi cần tất cả những tư liệu lên quan đến người này mà bà có."

Bà Thalia siết chặt nắm tay trên bàn. "Tôi sợ là tôi chỉ có đến vậy thôi. Người này được bên trung gian giới thiệu với tôi. Họ muốn tiếp tục giữ anh ta lại để cho các công việc kế tiếp nhưng lại đang trong thời kỳ cắt giảm nhân viên. Tôi nói thật, những người Therian như anh ta đều rất trân trọng bất kỳ công việc nào mà người khác giới thiệu. Họ không hề đòi hỏi gì, và phía công ty tôi cũng thế. Mọi thứ đều rất rõ ràng và minh bạch. Lloyd đã làm việc cho công ty tôi nhiều tháng nay rồi. Anh ấy chưa hề làm bất kỳ ai bị thương cả."

Không giống như nhiều chủ thuê mà Sloane đã gặp qua chút nào. Bà Thalia đây chẳng hề ngay lập tức quay sang đổ lỗi cho những nhân viên người Therian chưa đăng ký kiểm duyệt của mình. Nhưng điều đó không có nghĩa rằng bà ta không thu lợi thuận từ những người này. Sloane phải cân nhắc hết tất cả mọi khả năng có thể. "Bà Thalia, không có ai bị thương cả. Vì chỉ có người chết thôi. Và đến giờ con số nạn nhân đã lên tới ba người rồi. Chúng tôi phải tìm người tên Everton này và lấy lời khai của anh ta. Anh ta là đầu mối duy nhất ở hiện tại của chúng tôi."

"Tôi rất tiếc." Bà ta tựa hai khuỷu tay lên mặt bàn. "Tôi nói thật đấy. Nếu như tôi có thêm bất cứ thông tin gì về anh ta, tôi sẽ liên hệ ngay với các anh. Nhưng thực sự là giờ tôi không có."

Hay thật, cứ nhắc đến đi tù một cái là bao nhiêu sự kiêu căng đều bay biến đi đâu hết sạch. Sloane vờ như suy nghĩ đến lời nói của bà Thalia. "Được rồi. Vậy chúng ta thống nhất như này. Lần này tôi chỉ cảnh cáo bà thôi. Sau này, một là đi đăng ký kiểm duyệt cho các nhân viên Therian của bà, hai là bà phải giao họ cho chúng tôi. Không được thuê trái phép nhân viên Therian chưa đăng ký kiểm duyệt. Rõ chưa?"

"Vâng, vâng." Bà Thalia gật đầu liên tục, sau đó đưa tay ra. "Tôi sẽ làm như vậy."

Sloane lấy một tấm danh thiếp từ trong túi áo ngực trước ra, trên đó có ghi số điện thoại liên lạc của gã và sau đó gã đưa cho bà Thalia. "Nếu bà thấy hay nghe ngóng được gì về Everton thì phải liên lạc với tôi ngay."

"Tất nhiên rồi. Cảm ơn anh, đặc vụ Brodie." Bà ta tiễn mọi người ra khỏi văn phòng của mình và dừng lại một chút khi trở lại khu vực quầy lễ tân. Bà Thalia bắt tay gã một lần nữa, nói lời xin lỗi vì giọng điệu không đúng mực của mình hồi nãy và hứa rằng sẽ giúp đỡ mọi người bằng tất cả khả năng của mình. Đồng thời, bà ta còn hỏi khéo rằng bản thân mình có thể làm gì đó để bù đắp lại lỗi lầm của mình với gã không. Rồi sau đó, bà Thalia còn chưa kết thúc cuộc đối thoại của mình khi nêu ra hằng sa số câu hỏi khác. Sloane để Rosa giải quyết phần việc còn lại với một nụ cười khá thân thiện. Giao lại trách nhiệm lấy cách thức liên hệ của bà Thalia lại cho Rosa và Cael, Sloane giật mình nhận ra người cộng sự của gã đã biến đi đâu mất tăm. Gã vội chạy vào hành lang khi trước để rồi chỉ thấy rất nhiều chiếc ghế tình nhân, những bàn café được trang trí bắt mắt và các loại ảnh chụp sự kiện được đóng khung cẩn thận treo khắp hai bên tường. Gã không hề nhìn thấy tên đặc vụ khôn lỏi mà gã đang muốn tìm kia đâu.

Sloane chửi thề trong bụng. Gã có thể liên lạc với Dex thông qua thiết bị đeo tai, nhưng gã lại không muốn cho bất kỳ ai biết được gã đã để cho người cộng sự của mình lẩn đi lúc nào mà không hề hay biết. Bây giờ, gã chỉ muốn cái ngày làm việc hôm nay kết thúc cho mau chóng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net