Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện: Hải Vương đưa đám tra công tiến vào nơi hỏa táng

Tác giả: Đường Bất Khổ
Editor: Điệp Ân

Chương 21: Kế hoạch mới

Sau khi thưởng thức bữa tiệc thịt nướng ngon lành ở chỗ Phó Lâm Bắc, Lâm Tiệm Tây liền quay trở lại khu ăn uống của Waltis thì phát hiện bóng dáng Hàn Trầm Phi đã biến mất.

Cậu âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nói với Lương Tuấn rằng còn bài tập cần ôn tập, vì vậy Lương Tuấn không nói hai lời đã lái xe đưa cậu về nhà.

Cả ngày hôm nay chỉ có đua xe và ăn thịt, coi như tâm trạng Lâm Tiệm Tây không tệ, lẳng lặng ngồi đọc sách một lúc, thấy thời gian không còn sớm, định đi tắm rồi lên giường đi ngủ luôn, nhưng vào lúc này chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Trịnh Vũ Phàm.

Quản lí tiệm bánh của Lộ Văn Phong.

Bởi vì thường xuyên đến cửa hàng để giúp đỡ, mối quan hệ cá nhân của Lâm Tiệm Tây và anh ta cũng tạm được, nhưng cơ bản chỉ xoay quanh giao tình của Lộ Văn Phong, chưa đến mức tâm sự vào đêm khuya. Cho nên vào lúc này anh ta đột nhiên gọi điện tới, lý do gần như có thể đoán được.

Lâm Tiệm Tây hơi cau mày, không lập tức nhấc máy, thay vào đó, cậu đợi tiếng chuông reo một lúc, rồi mới chậm rãi nhận máy.

"Alo, xin chào." Cậu cố ý hạ thấp giọng xuống nói, có thể nghe thấy sự mềm mại, mang theo vài phần khàn khàn.

"Ặc Tiệm Tây, là anh." Giọng nói bên kia lập tức trở nên có chút eo hẹp, thận trọng dò hỏi: "Em... Em đang ngủ sao? Anh có làm phiền em không?"

"Ồ, là anh Trịnh." Lâm Tiệm Tây hắng giọng, "Thật sự xin lỗi vừa rồi không xem tên người gọi, em vẫn chưa ngủ, có chuyện gì sao?"

Nghe có vẻ như mới vừa bị đánh thức, nhưng chỉ phủ nhận nó một cách săn sóc.

Trong lòng Trình Vũ Phàm càng cảm thấy áy náy, dũng cảm nói: "Là ông chủ, anh ấy uống nhiều quá. Nếu bây giờ em rảnh hãy đến khách sạn Chelton, anh gửi địa chỉ qua Wechat cho em ngay."

Quả nhiên, giọng nói vô cùng lo lắng của người thanh niên lập tức vang lên từ đầu dây bên kia: "Được được được, em lập tức tới ngay, phiền anh Trịnh rồi."

"Ai, đừng khách sáo như vậy, em đi đường cẩn thận đấy." Trình Vũ Phàm nhẹ giọng đáp, nhưng trong lòng lại âm thầm thở dài.

Anh ta nhìn Lộ Văn Phong bất tỉnh nhân sự bên cạnh, âm thầm cầu nguyện ông chủ lát nữa đừng nói lời gì trong lúc say, mình nghe được thì không sao, nếu để Lâm Tiệm Tây biết được, chắc chắn sẽ đau lòng.

Tuy nhiên, Lâm Tiệm Tây người đã cúp máy lại không vội vã ra ngoài mà tiến vào phòng tắm để tắm nhanh, thuận tiện làm ướt tóc trước gương.

Lộ Văn Phong luôn là một người ôn hòa biết kiềm chế bản thân, vào buổi tối lại đi ra ngoài uống rượu say, còn uống đến mức cần người chăm sóc, chắc chắn là có liên quan đến vị đại thiéu gia Lâm Du kia.

Nói cách khác, hôm nay Kiều Mặc Xuyên rời đi có lẽ không giống như lời hắn ta nói, là bởi vì trong công ty có việc gấp cần xử lý, rất có thể là tình hình bên phía Lâm Du đã xảy ra chuyện.

Xem ra cần tìm thời cơ để hai bút cùng vẽ, đồng thời cũng là lúc dùng con cờ Lộ Văn Phong này để kích thích vị Kim đại thiếu gia kia, để hai kẻ này kết thành một hàng rồi kiềm chế lẫn nhau!

Ánh mắt Lâm Tiệm Tây lóe lên, lấy chiếc áo sơ mi trắng mỏng từ tủ quần áo ra mặc vào, tùy tiện cài nút áo rồi đi ra cửa.

*

Một căn phòng sang trọng trên tầng 68 của khách sạn Chelton.

Lâm Tiệm Tây nhẹ nhàng cởi cúc cổ áo Lộ Văn Phong để anh dễ thở, dùng khăn ướt cẩn thận lau mặt anh, sau đó mới quay đầu nhìn người đàn ông đang ngơ ngác bên cạnh.

"Anh Trịnh, học trưởng làm sao lại uống nhiều rượu như vậy, có chuyện gì sao?"

Nghe vậy, Trình Vũ Phàm nở một nụ cười mỉa mai, sắc mặt nhất thời có chút mất tự nhiên.

Anh ta bồi Lộ Văn Phong uống rượu cả một buổi tối, tai nghe được lời trong lúc say sỉn, trong lòng cũng đoán được tầm tám chín phần, thầm than ông chủ đúng là không làm người, ăn trong nồi ngồi trông hướng[!], có người tốt như vậy ở bên cạch lại không biết trân trọng.

[!] Trong QT là "ăn trong bát nhìn trong nồi" tui để "ăn trong nồi ngồi trông hướng" không biết có đúng không.

"Cái này... Anh cũng không rõ lắm, có lẽ là do chuyện công việc, gần đây khá bận rộn." Anh ta gãi đầu thuận miệng nói một câu qua loa cho có lệ.

"Đúng là, gần đây học trưởng có một hạng mục nghiên cứu cần làm, nên áp lực tương đối lớn." Lâm Tiệm Tây không khỏi lộ ra vẻ đau lòng, chớp mắt một cái đột nhiên hỏi: "Gần đây em có hầm canh bổ cho anh ấy, anh ấy đều uống hết có đúng không?"

Uống cái con khỉ á, đôi khi đến tiệm còn để quên, nhiều lần đều là tôi uống.

Chưa kể, hương vị thực sự rất ngon, chỉ tiếc có người có lộc mà không ăn.

Trình Vũ Phàm trong lòng vì sự bất bình này mà tức giận phun tào, nhưng ngoài miệng vẫn phải động viên: "Uống chứ, đều uống hết á."

Đối diện với ánh mắt trong veo của cậu nhóc, anh ta cảm thấy như có gai trên lưng chỉ muốn bỏ chạy, cười khan nói: "Hay là vầy đi, ông chủ giao cho nhóc, anh đi về trước đây."

"Vâng, anh Trịnh hôm nay vất vả cho anh rồi." Lâm Tiệm Tây ngoan ngoãn đáp lại một tiếng.

Nhưng chờ khi người rời đi, cậu lập tức vứt khăn mặt trong tay sang một bên, lấy điện thoại ra ngồi xuống sofa vải, không thèm nhìn Lộ Văn Phong đang nằm ở trên giường.

Vừa hay lúc này là khoảng thời gian mà các diễn đàn cùng internet truyền thông náo nhiệt nhất, cho nên cậu cần lên mạng kiếm thông tin mới nhất về Thịnh Minh Phong. Thời gian không còn nhiều, phải đẩy Hàn Trầm Phi bước trên con đương này.

Lướt lướt xuống, tay cậu dừng lại.

【Ăn dưa trong vòng giải trí】Khách mời của tập sáu chương trình tạp kỹ (My friends and me): Thần tượng ba chữ đang "hot".

Dưới phần bình luận đều đang đoán có phải là Thịnh Minh Phong mới nổi gần đây không, còn fan thì đến đây hô hào: "Không có thông báo chính thức thì đừng có cue."

Lâm Tiệm Tây có ấn tượng với chương trình này, mỗi tập đều sẽ mời những người nổi tiếng khác nhau dẫn theo những người bạn nghiệp dư của họ, thể hiện khía cạnh chân thật nhất của cuộc sống, sau khi tập đầu tiên phát sóng, mức độ phổ biến và phản hồi ở trên mạng khá tốt.

Thịnh Minh Phong làm gì có người bạn nào khác, vì vậy theo nguyên tác, là Hàn Trầm Phi xuất hiện trong chương trình này cùng hắn ta, nhưng bây giờ thì...

Khóe miệng Lâm Tiệm Tây cong lên, trong đầu lập tức có kế hoạch.

Nhưng vào lúc này, trong căn phòng yên tĩnh đột nhiên vang lên giọng của Lộ Văn Phong.

"Tiểu Du---"

"Đừng đi tiểu Du-----"

Lâm Tiệm Tây: "... Ồ được đấy."

Đúng là uống say thì nói lời thật lòng.

Cậu nhíu mày lại, tùy tiện đặt điện thoại lên bàn trà trước ghế sofa, sau đó ung dung đứng dậy đi tới bên giường, hờ hững đánh giá Lộ Văn Phong đang say ngủ.

Chàng trai ngủ có vẻ không được yên ổn, đôi lông mày tuấn tú nhíu chặt lại, trong miệng còn nỉ non kêu cái tên Lâm Du trông rất là đau lòng.

Cũng không có gì lạ khi trong những tên đại lão phải lòng Lâm Du, thì anh ta chắc chắn là kẻ si tình.

Bên người Kiều Mặc Xuyên đều là những bụi hoa lưu lạc chưa từng bị đứt đoạn, Thịnh Minh Phong tùy tiện làm bậy cuộc sống cũng có thể trải qua đầy sự sung sướng cùng vui vẻ. Chỉ có Lộ Văn Phong, biết rõ trong lòng Lâm Du nhiều năm qua có một bạch nguyệt quang, lại còn âm thầm dùng thân phận bạn bè âm thầm ở bên bảo vệ.

Cũng chính vì điều này, Lâm Du luôn tâm sự với Lộ Văn Phong, chuyện của bạch nguyệt quang, có chuyện gì phiền não hay gặp điều gì khó khăn đều nói cho anh ta nghe hết, sau một thời gian dài, Lộ Văn Phong tự nhiên sẽ cảm thấy bị dày vò.

Nhưng cho dù có là như vậy, đây cũng không phải là lý do để mi tìm một kẻ thế thân dự phòng , rồi lừa dối tình cảm của người ta.

Lâm Tiệm Tây mặt không thay đổi nhìn một lát, sau đó bước tới gần, giật mạnh chiếc gối dưới đầu Lộ Văn Phong.

Chỉ nghe "Cốp" một tiếng, đầu Lộ Văn Phong lập tức đập vào chiếc giường không mấy mềm mại, khiến anh ta choàng tỉnh ngay lập tức.

________________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Lộ Văn Phong: "?"

Ông chủ ao hồ Lâm: "Đang làm búp bê người cá, xin đừng quấy rầy."

[Tâm sự của Editor]

Tuần này tui đã chính thức nghỉ hè.

Nói chung là do chương này ngắn nên edit nhanh, chứ mà dài thì mấy bà có mà đợi đến giữ tháng. 😖


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net