Chương 17: Bệnh viện bỏ hoang (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 17: Bệnh viện bỏ hoang (1)

Đây là Quý Vân Tiêu sao? Thật sự quá giống....... Người này nhất định là Quý Vân Tiêu thật rồi!!!

Tuy rằng ánh sáng ở đây rất mờ nhưng vì Trình Tri Sơ thường xuyên nhìn thấy hình ảnh Quý Vân Tiêu qua màn hình nên chỉ cần liếc nhìn qua một cái liền nhận ra ngay, chàng trai trẻ tuổi đứng trước mặt cậu chính là Quý Vân Tiêu.

Trình Tri Sơ cực kỳ khiếp sợ, cậu không ngờ rằng một thần tượng nổi tiếng thế mà cũng bị cuốn vào bên trong "Chạy trốn vô hạn", phản ứng đầu tiên của cậu chính là lỡ như Quý Vân Tiêu xảy ra chuyện gì thì em gái của cậu và những fan khác sẽ đau lòng biết bao nhiêu.

Tiếp theo cậu chú ý thấy ánh mắt Quý Vân Tiêu dừng trên quần áo của cậu hình như có chút khó hiểu, lúc này Trình Tri Sơ mới phản ứng lại, bây giờ cậu đang mặc áo sơ mi có in hình Quý Vân Tiêu, thậm chí trong tay còn đang ôm mô hình của anh ta, sắc mặt cậu lập tức trở nên đỏ chót, bối rối giấu tay cầm mô hình ra phía sau lưng.

Chết tiệt, xấu hổ quá đi, trong tình huống này mà cậu lại gặp được Quý Vân Tiêu..... Cậu còn mặc áo sơ mi in mặt anh ta, ôm cả mô hình vào trong trò chơi Chạy trốn...... Chuyện này sẽ bị xem thành thế nào?!

Vẻ mặt của cậu không khỏi trở nên cứng đờ.

Số lượng fan của Quý Vân Tiêu thật sự rất nhiều, các cô gái và những người phụ nữ trẻ tuổi đại diện cho fan thì khỏi phải nói, hơn nữa khí chất của anh lại trông sạch sẽ, khác xa với vẻ hung dữ. Thực tế tính tình của anh tương đối ngại ngùng và ấm áp, anh còn diễn vai học sinh xuất sắc khí chất hơn người trên đài truyền hình nhân dân, được đánh giá cực kỳ tốt cho nên các trưởng bối cũng rất yêu thích anh.

Nhưng trong nhóm fan này chỉ có một loại là hiếm thấy nhất, đó chính là những fan nam trẻ tuổi.

Cũng không biết tại sao mà fan nam của Quý Vân Tiêu lại cực kỳ ít, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một nhóm fan nữ vây xung quanh fan nam, có khi còn bị hỏi vài câu về xu hướng tính dục.

—— Đúng vậy, trong số ít fan nam này đa phần là người đồng tính, trai thẳng như cậu đây quả thật là hiếm có vô cùng...... Khoan đã, thật ra cậu cũng không phải là fan của Quý Vân Tiêu, nhưng nếu bị cho là fan của anh ta thì sẽ phiền phức lắm.

Trình Tri Sơ sợ sệt nhìn về phía Bạch Dịch vừa đến đây tìm mình, đúng như dự đoán phát hiện vẻ mặt vốn dĩ nên dịu dàng của Bạch Dịch lại bỗng nhiên thay đổi, ánh mắt mang theo vài phần lạnh lẽo khẽ liếc sang nhân vật Quý Vân Tiêu.

Thôi rồi, xem ra trai thẳng sắt thép Bạch Dịch thật sự không thích Quý Vân Tiêu, hơn nữa bởi vì quần áo của cậu, Bạch Dịch nhất định sẽ nghĩ rằng cậu là fan của Quý Vân Tiêu, tiếp đó sẽ nghĩ rằng cậu là một tên đồng tính.

Trán của Trình Tri Sơ bắt đầu đổ mồ hôi, cậu đã có một lịch sử đen tối rồi, nếu lại bị hiểu lầm nữa..... Nói dối vài lần thì sẽ biến thành sự thật, hiểu lầm cũng vậy, đến lúc đó mặc cho cậu có giải thích thế nào thì cũng không còn tác dụng nữa!

Cậu vừa định mở miệng giải thích thì bỗng nhiên bị một loạt tiếng hét liên tiếp cắt ngang, nhất thời hoảng sợ không thôi, hai mắt mở to nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Trong rừng cây vang lên vài tiếng động, hai cô gái có gương mặt vô cùng giống nhau chui ra khỏi rừng cây chạy đến đụng vào phía trước Quý Vân Tiêu, vẻ mặt đỏ bừng vì kích động, trông như có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào, hai mắt ứa lệ, giọng nói run lên, hỏi thăm.

"Tiêu Tiêu ư? Anh là Tiêu Tiêu đúng không? Thật sự là Tiêu Tiêu sao?!"

Dường như Quý Vân Tiêu có hơi bị dọa sợ, anh lui về sau một bước nhỏ rồi mới từ từ gật đầu, khẽ lên tiếng: "Ừm.... Tôi là Quý Vân Tiêu, xin chào các bạn."

"A a a a trời đất cơi, vậy mà chúng ta lại gặp được Quý Vân Tiêu! Thật là xịn a a !!"

Hai cô gái song sinh ôm mặt hét chói tai, hoàn toàn quên đi đây là chỗ nào, hưng phấn nhảy cẩn lên, quay quanh Quý Vân Tiêu ríu rít không thôi.

Nhân cơ hội này, Trình Tri Sơ nhanh chóng cất mô hình vào trong ba lô, nếu không phải vì không có quần áo để thay thì cậu thật sự muốn cởi luôn cả cái áo này ra.

"Em cũng là fan của cậu ta à?"

Bạch Dịch đi đến bên cạnh cậu, ánh mắt đảo qua chiếc áo kia, giọng nói trầm thấp vang lên.

"Không phải, tôi thật sự không phải là fan của Quý Vân Tiêu đâu, chuyện này hoàn toàn là một hiểu lầm."

Trình Tri Sơ lắc đầu thật mạnh, vội vàng kể lại chuyện trước khi vào phó bản bị em gái ép chụp ảnh một lần, nhưng vì sợ Quý Vân Tiêu và hai chị em kia nghe thấy sẽ cảm thấy xấu hổ nên cậu kiễng mũi chân lên khẽ nói thầm bên tai Bạch Dịch.

Hơi thở ấm áp thổi vào tai Bạch Dịch tiếp xúc với da thịt, hơi thở nhẹ nhàng thuộc về riêng Trình Tri Sơ cũng dần truyền tới, mái tóc mềm mại cọ vào cổ Bạch Dịch, động tác vô cùng thân mật khiến Bạch Dịch bỗng khựng lại, hắn rũ mắt nhìn xuống cái gáy trắng nõn mảnh khảnh và xương quai xanh của cậu, ánh mắt chợt tối sầm lại.

".........Cho nên tôi thật sự không phải......"

Trình Tri Sơ sợ Bạch Dịch hiểu lầm, chân cũng có hơi run lên, cậu nói hồi lâu thì bỗng phát hiện anh chàng điển trai này mãi vẫn không nhúc nhích, ánh mắt dừng lại trên người cậu, toát ra chút vẻ âm trầm.

"Bạch...... Dịch ơi?"

Không biết tại sao Trình Tri Sơ chợt cảm thấy người mình có hơi lạnh, cậu không khỏi rụt vai lại, nhỏ giọng kêu một câu.

Lúc này dường như Bạch Dịch mới tỉnh lại khỏi cơn mê man, con ngươi màu sẫm xinh đẹp hơi động đậy, tầm mắt dời đi, hắn nhìn về phía Trình Tri Sơ mỉm cười hỏi: "Sao thế?"

Trình Tri Sơ mấp máy môi, cậu cảm thấy Bạch Dịch hình như có hơi không đúng nhưng hình như cũng không khác thường lắm, chẳng qua......... dù sao cũng có một loại cảm giác không thể giải thích được.

"Không........" Cậu gãi gãi đầu, "Chính là chuyện tôi vừa nói á, anh có nghe thấy không?"

"Nghe thấy, tôi biết em không phải là fan của cậu ta."

Bạch Dịch mỉm cười, vươn tay xoa đầu Trình Tri Sơ, ngón tay như vô tình chạm qua vành tai và má của cậu, nhưng rất nhanh liền lướt qua, dịu dàng nói.

"Yên tâm nhé, tôi không hiểu lầm gì đâu. Hơn nữa thích thần tượng nào thì đó cũng là quyền lợi của em, cho dù em thật sự thích cậu ta thì cũng........" Hắn dừng một chút rồi cười nói, "Cũng không sao cả."

Quả nhiên Bạch Dịch vẫn dịu dàng và ân cần như trước, chuyện này làm Trình Tri Sơ cảm động không thôi, cậu đang định nói thêm vài câu nghiêm túc để chứng tỏ bản thân mình thẳng thế nào, nhưng cậu lại thoáng thấy bên phía Quý Vân Tiêu hình như đang xảy ra xung đột.

Một người đàn ông cao lớn mặc âu phục đi tới ngăn ở giữa Quý Vân Tiêu và hai chị em song sinh kia, vẻ mặt nghiêm túc nói gì đó với hai người họ, trái lại các cô cực kỳ không phục rồi cãi nhau với hắn ta, Quý Vân Tiêu đứng phía sau lưng người nọ, vẻ mặt có hơi không thoải mái, muốn ngăn bọn họ đừng cãi nhau nhưng lại không tài nào chen vào cuộc đối thoại.

"Cậu chủ của tôi không nỡ cự tuyệt yêu cầu của fan, nhưng các cô nên một vừa hai phải thôi, tiếp xúc quá mức có thể gọi là quấy rối tình dục, hơn nữa đừng quên đây là chỗ nào, nơi này đâu đâu cũng là nguy hiểm, mong các cô nên thu hồi trạng thái vui chơi này lại."

".........."

Bị ánh mắt đầy tính áp bách của người đàn ông cao lớn nhìn chằm chằm, hai cô gái mất hứng chu chu môi, kẽ hừ một tiếng sau đó tiếp tục dùng ánh mắt tràn ngập mong đợi nhìn về phía Quý Vân Tiêu: "Tiêu Tiêu, sau này chúng em có thể trở thành bạn bè trên diễn đàn với anh không, hoặc là cho chúng em phương thức liên lạc......"

"Không được." Người đàn ông vạm vỡ lạnh lùng cắt ngang.

Hai chị em lập tức nổi giận: "Tiêu Tiêu còn chưa lên tiếng, anh dựa vào cái gì mà nói không được là không được!"

"......." Quý Vân Tiêu tỏ vẻ khó xử, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu, "Thật xin lỗi......"

"Được rồi......"

Hai chị em sinh đôi có hơi thất vọng, Trình Tri Sơ thu hết vào mắt, cậu cảm thấy Quý Vân Tiêu quả thật y như em cậu kể, anh ta ở ngoài hoàn toàn khác xa với vẻ lạnh lùng bá đạo trên sân khấu. Nói đúng ra tính tình của anh ấy rất tốt cũng lễ phép, tính cách có chút mềm mỏng, là một em bé ngoan ngoãn, nếu không phải vệ sĩ của anh ấy bảo vệ anh như gà mẹ bảo vệ con thì nói không chừng anh ta đã bị fan cuồng nữ nuốt chửng rồi.

Người này có lẽ là vệ sĩ, cậu từng nghe em gái nói qua, hình như tên là Đại Cao.....

Trình Tri Sơ đang suy nghĩ, vệ sĩ Đại Cao bỗng nhiên quay đầu sang nhìn thẳng vào Trình Tri Sơ, sau khi nhìn thấy áo sơ mi trên người cậu, ánh mắt chợt trở nên sắc bén, trầm giọng, hỏi: "Cậu cũng là fan của cậu chủ tôi sao?"

Trình Tri Sơ: "......."

Cậu nên trả lời thế nào đây, làm trò quỷ trước mặt Quý Vân Tiêu nói rằng mình không phải fan của anh ấy, như thế thì sẽ rất xấu hổ nhưng nếu cậu thừa nhận thì cũng rất xấu hổ, sẽ bị nghi ngờ tính hướng.......

Cũng may lúc này giới thiệu bối cảnh của phó bản khoan thai đến muộn, những người ở đây bắt đầu nghiêm túc nghe giới thiệu của hệ thống, ngay cả gương mặt của hai chị em cũng trở nên cực kỳ nghiêm túc.

[Sáu người các bạn đến từ những nơi khác nhau, trong đó có năm người yêu thích cắm trại, chuẩn bị đến một khu nào đó để bắt đầu cắm trại, nhưng vẫn chưa đi đến địa điểm cắm trại, chiếc xe bỗng nhiên xảy ra vấn đề.

Năm người các bạn quyết định xuống xe tìm kiếm sự giúp đỡ của người dân xung quanh, nhưng không ngờ lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn bị lạc ở trong rừng, các bạn đi một vòng vòng thì đi tới trước một bệnh viện bỏ hoang mấy năm, cùng gặp được người bệnh từng trị bệnh tâm thần trong bệnh viện đó, tên là Trình Tri Sơ.]

Trình Tri Sơ: "......" Đùa gì vậy chứ?

[Trình Tri Sơ là một người mất bệnh tâm thần, năm năm trước từng được trị liệu trong bệnh viện này, sau đó khôi phục rồi xuất viện nhưng gần đây hình như có xu hướng tái phát lại, một loại năng lực không thể giải thích đưa cậu ấy đến đây, đồng thời gặp được nhóm người dã ngoại.

Cậu ấy nói trong bệnh viện này có thứ gì đó hấp dẫn cậu ấy, cậu ấy muốn đi vào trong tìm hiểu xem cuối cùng nó là cái gì, những người khác cho rằng trạng thái tinh thần của cậu ấy không bình thường, lo rằng cậu ấy sẽ gặp chuyện bất trắc, hơn nữa họ cũng hiếu kỳ với chỗ phế tích này, vì thế quyết định cùng Trình Tri Sơ đi vào bệnh viện.]

[Tuyến nhiệm vụ chính 1: Điều tra chân tướng.]

[Nhiệm vụ đặc thù của bạn Thu thập sách, hôn môi với Boss. Nếu không hoàn thành nhiệm vụ đặc thù, cho dù hoàn thành toàn bộ nhiệm vụ chính cũng không thể rời khỏi phó bản.]

[Xin hãy chú ý, bởi vì bạn là một bệnh nhân tâm thần, vì thế sẽ tồn tại trạng thái "Hành vi không thể khống chế", khi tiến vào trạng thái không thể khống chế, bạn sẽ làm ra những hành động mà người khác không thể tưởng tượng được.]

[Một khi tiến vào bệnh viện xem như trò chơi bắt đầu.]

[Chúc bạn chơi vui vẻ.]

Vui cái rắm ấy! Ai làm bệnh nhân tâm thần mà còn có thể vui cho được hả!

Trình Tri Sơ suýt nữa là hộc máu, bỗng nhiên cậu nhớ tới vật nguyền rủa có vẻ ngoài là chiếc nhẫn bạc lúc trước, tác dụng phụ của chiếc nhẫn này chính là làm cho cậu và quái vật ở trong phó bản nảy sinh mối quan hệ, chẳng lẽ lần này cậu trở thành bệnh nhân của bệnh viện là do chiếc nhẫn này giở trò quỷ hay sao?!

"Phó bản này...... trong mấy người ai tên Trình Tri Sơ?"

Sau khi xem xong giới thiệu của phó bản, hai chị em song sinh bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Bạch Dịch và Trình Tri Sơ, sau khi nhìn thấy nhan sắc của Bạch Dịch, các cô ngẩn người một lát rồi phát ra vài tiếng hô nhỏ, sau khi nhìn thấy Trình Tri Sơ, hai nàng cũng ngạc nhiên một lúc, ánh mắt dừng lại trên quần áo của cậu, biểu cảm bỗng nhiên sáng ngời, hưng phấn hỏi.

"Anh cũng là "Nguyên Tiêu" hả?" Nguyên Tiêu chính là tên của fandom của Quý Vân Tiêu.

Trình Tri Sơ: "......." Sao lại hỏi về vấn đề này vậy, không quên luôn được à? Nhưng mà nếu trả lời rằng mình chính là Trình Tri Sơ thì cũng rất xấu hổ, bọn họ nhất định sẽ dùng ánh mắt nhìn bệnh nhân tâm thần để nhìn cậu.....

[Tiến vào trạng thái không thể khống chế hành vi]

Nhưng đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống bỗng nhiên xuất hiện, hai mắt Trình Tri Sơ bỗng nhiên trợn to, cảm giác được thân thể của mình đột nhiên trở nên mất khống chế đi thẳng về phía trước.

Tại sao lại không khống chế được!! Rõ ràng là phó bản vẫn còn chưa chính thức bắt đầu cơ mà?!

Nội tâm Trình Tri Sơ hoảng sợ không thôi, cậu cũng không biết mình sẽ làm ra chuyện gì, thậm chí cậu còn không thể khống chế biểu cảm và giọng nói của mình nữa, vẻ ngoài thoạt nhìn cực kỳ bình thường nhưng đến lúc cậu đi đến trước mặt Quý Vân Tiêu, nước mắt bỗng nhiên ào ạt trào ra ngoài, "phịch" một tiếng rồi quỳ xuống ôm chặt lấy đùi Quý Vân Tiêu, nước mắt chảy dọc xuống hai má.

"!"

Quý Vân Tiêu hơi hoảng sợ, anh muốn kéo tay Trình Tri Sơ ra nhưng lại phát hiện sức lực của Trình Tri Sơ rất mạnh, tránh như thế nào cũng không tránh thoát được, ngay cả Đại Cao dùng sức kéo cậu ra mà cũng vẫn không xi nhê tí nào.

Mặt Trình Tri Sơ đầy nước mắt, khóc đáng thương trông động lòng người, cậu túm lấy ống quần của Quý Vân Tiêu, giọng nói nghẹn ngào nhưng lời nói là rõ ràng từng chữ, hai mắt đẫm lệ vừa thâm tình vừa chân thành nhìn Quý Vân Tiêu, nói.

"Em thích anh lâu lắm rồi, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh em đã không thể kìm lòng được mà yêu anh. Em rất muốn gả cho anh, cầu xin anh hãy cưới em đi, nếu anh không cưới em, em sẽ lập tức tự sát ngay tại đây, khiến anh phải dính máu của em rồi áy náy cả đời luôn!!!"

"......"

"Rắc."

Đèn pin trong tay Bạch Dịch chợt vang lên một tiếng vỡ nhỏ.

—ฅ^•ﻌ•^ฅ—

Nhật ký của Bạch Dịch • Phần 17

Không có nhật ký, bút bị bóp nát rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net