Chương 5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 5: Sự dịu dàng bất ngờ, lần cuối rồi tạm biệt.

Hắn cảm thấy cậu là không muốn trả lời, cực kỳ thất vọng buông cậu ra. Hắn thật chậm, thật chậm bước vào nhà vệ sinh. Ngâm mình trong nước lạnh buốt nhưng hắn không hề có cảm giác gì. Bởi vì hiện tại cỏi lòng hắn đã hoàn toàn lạnh ngắt. Hắn phải làm thế nào cậu mới để ý đến hắn.

Còn cậu vẫn như lần trước, ngồi thật lâu nhìn về phía cửa sổ. Một giọt nước mắt tinh khiết lấp lánh như pha lê chảy xuống từ khóe mắt, cậu cố cắn thật chặt môi nhỏ nhắn đến bật máu, chỉ vì không muốn phát ra bất cứ âm thanh nào. Hiện tại cậu không biết nên làm thế nào mới tốt. Rời đi chắc chắn cậu không thể nhưng ở đây cậu lại không muốn.

Cậu sợ mỗi ngày phải nhìn thấy hắn đau khổ, cậu sợ mỗi ngày phải nhìn thấy hắn thất vọng. Cậu biết rõ hắn như thế là do cậu gây ra, nhưng cậu nghĩ những gì cậu làm là đúng. Một con người lạnh lẽo như hắn làm sao biết được cảm giác của cậu. Thậm chí làm sao biết được ý nghĩa của từ Yêu.

Thời tiết bắt đầu vào thu, không khí lạnh lên không ít. Cây bên ngoài cũng dần rụn hết lá phong cảnh đẹp một cách ảm đạm, đẹp một cái u ám, giống như cỏi lòng cậu.

Khi hắn trở về trời rất khuya, trên người hắn nồng nặc mùi rượu. Hắn như vậy bước vào phòng ôm lấy cậu từ từ hôn cậu. Cậu biết tiếp theo hắn sẽ làm gì nên không ngừng dẫy dụa thoát khỏi hắn. Hắn cười nhạt nhìn cậu, tôi ghê tởm đến thế sao? Tôi chỉ ôm thôi em cũng không cho phép.

Một lần này thôi, một lần cuối cùng tôi được cùng em rồi tôi sẽ thả em đi. Giải thoát cho em, tôi biết mình sai rồi. Mặc dù tôi không muốn nhưng tôi không thể không để em rời đi. Tôi đã suy nghĩ kĩ rồi, những lời Tuấn Huân nói hoàn toàn đúng. Hắn không ngừng tự mình độc thoại.

"Tỉ...một lần cuối thôi, được không?" - Hắn hôn lên chiếc môi đỏ mỏng của cậu, không một chút mạnh bạo hắn chỉ từ từ dịu dàng cảm nhận. Có lẽ do là lần cuối cùng hắn cực kỳ cực kỳ dịu dàng, khiến cậu sinh ra ảo giác.

Cẩn thận tách môi cậu ra, hắn di chuyển chiếc lưỡi khắp khoang miệng cậu, quấn lấy lưỡi nhỏ của cậu mà khiêu khích, động tác cực kỳ chậm.

Một lúc sau hắn di xuống chiếc cổ nhỏ trắng ngần, không ngừng liếm láp, không ngừng cắn mút. Thì thầm vào tai cậu nói tạm biệt, hắn hôn cậu thật lâu.

Đến khi dương vật phía dưới không còn kiềm chế được nữa, hắn từ từ tháo quần áo cậu. Vừa làm vừa cười khinh bỉ, hắn thật sự khinh bỉ bản thân mình. Nhanh như vậy đã không chịu nổi. Còn cậu, cậu vì sự dịu dàng bất ngờ của hắn mà bị mê hoặc. Tự mình vòng tay ôm lấy cổ hắn, đặt lên môi hắn một nụ hôn.

Động tác hoàn toàn ngưng động, cậu chủ động hôn hắn điều này khiến hắn thật sự bất ngờ. Nhưng nhanh chóng thay đổi bằng sự khinh bỉ, hắn lại lần nữa khinh bỉ bản thân mình. Có lẽ khi nghe nói hắn sẽ thả cậu đi nên cậu vui mừng mà chủ động như thế. Tại sao hắn lại vì nụ hôn mang tính cảm ơn kia mà vui mừng chứ.

Còn cậu, cậu chưa nghe một câu nào mang ý nghĩa là 'thả cậu đi' cả. Bởi vì những hành động của hắn, bởi vì lời xin lỗi của hắn cùng với hành động dịu dàng của hôm nay. Cậu đã suy nghĩ lại, cậu muốn cùng hắn thử một chút, cậu muốn cùng hắn phát sinh thật nhiều quan hệ tốt đẹp.

"Tỉ...anh yêu em..." - Lời tỏ tình bất ngờ cũng như lời cảnh báo, còn chưa kịp đáp lại cậu đã bị phân thân của hắn đâm vào làm ngưng lại.

Hắn nhẹ nhàng rồi mạnh bạo di chuyển. Nhịp điệu nhanh chóng khiến cậu chỉ có thể phát ra những tiếng rên nho nhỏ. Một câu cũng không thể hoàn thành được, bởi vì tốc độ vừa nhanh vừa gấp gáp của hắn. Động tác giống như chạy nước rút, càng nhanh lại càng nhanh.

Những tiếng vai chạm khiến người ta đỏ mặt. Thật lâu sao hắn mới bắn, dòng tinh dịch nóng ấm chảy vào thân thể khiến cậu tràn ngập khoái cảm.

Hắn khom người xuống hôn nhẹ một cái rồi ôm cậu chìm vào giấc ngủ. Có lẽ đây là lần cuối cùng hắn được ôm cậu như vậy.

Hết Chương 5.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net