Chương 24: Olympics liên trường (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 24: Olympics liên trường (1)

Thủ môn vỗ vỗ găng tay của mình ra hiệu đã sẵn sàng.

Quý Hà hít thở sâu, bắt đầu phân tích các góc độ. Hắn sẽ phải liên tục thay đổi cách đá để không bị nắm bắt.

Quả đầu tiên. Sút bóng xoáy cầu vồng. Có vào không ?

Vào!!!!

Thủ môn không kịp nhảy lên đỡ. Huấn luyện viên vui sướng giật mạnh cánh tay. Cú này đẹp tuyệt, góc cong rất đẹp, lực xoáy cũng rất ổn.

Thủ môn tức giận nhanh chóng đứng dậy nghĩ mình hơi chủ quan. Hắn lại vỗ tay, ý bảo Quý Hà bắt đầu đi.

Quý Hà có được quả đầu vào lưới thì có thêm tự tin. Nhưng thủ môn cũng tập trung hơn rồi. Phải thay đổi cách khác.

Quý Hà lùi xa quả bóng khoảng 4-5 bước, tưởng hắn là chạy lấy đà nhưng chưa hắn lùi vào một góc 45 độ. Thủ môn chưa kịp nhìn kĩ thì hắn đã sút bóng. Chiếc lưới lại rung lên thêm lần nữa.

Vào!!! Một quả Knuckle Ball.

Cứ tiếp tục như thế, những quả vào lưới tiếp theo đã bàomòn đi ý chí của người thủ môn.

Đội trưởng kinh ngạc học hỏi những động tác sút lưới ấy:
"Mười quả vào mười. Huấn luyện viên quả nhiên cần thay đổi chiến thuật."

Mấy người cũng chỉ biết gật gù. Huấn luyện viên hô:
"Được rồi. Hai em mau lại đây đi. Chúng ta bàn chiến thuật."

Quý Hà lau mồ hôi. Vừa rồi hắn đã tung hết tuyệt chiêu rồi. Của cải gì đều vung ra cả. Không vào cả mười mới là lạ.

Thủ môn chạy đến vỗ vào đầu rồi khoác vai:
"Không ngờ tiểu tử ngươi giỏi như vậy. Mỗi quả một chiêu mới. Ta không bắt được quả nào luôn. Khi nào hai ta đi luyện tập với nhau đi."

Quý Hà thấy người này thật sự là muốn kết bạn và học hỏi liền đồng ý:
"Tất nhiên là được. Em cũng phải luyện tập thêm cách sút lưới, vừa nãy bóng cũng không xoáy mấy."

"Đừng khiêm tốn như vậy."

Mọi người sau khi nhìn nhận tài năng của Quý Hà thì càng niềm nở hơn. Lúc hỏi hắn nhỏ hơn tụi họ bao nhiêu tuổi, nghe đáp là 4 tuổi. Tất cả đều có ánh mắt như nhìn thấy quỷ.

"Là lớn hơn các bạn nên được vượt cấp ấy mà."

"Có chú em, đội chúng ta nhất định sẽ thắng."

"Haizz. Chưa chắc, bọn Milan nghe nói cũng có tiền vệ ghê lắm."

"Ừ... Nghe ngươi nhắc mà ta não cả lòng."

"Sao vậy mọi người?" Quý Hà cũng không biết có nhân vật gì làm mọi người chán nản vậy.

"Đội Milan có thằng cũng như chú... à không học hơn 1 lớp. Thằng đấy không biết có gì hơn người, thấy đội Milan khen chúng nó suốt."

"Mong là bốc thăm không gặp tụi nó vòng đầu."

"Thôi khỏi nhắc đến nó làm nhụt chí tụi này."

"SPARTA cố lên!!!"

"Cố lên."

Mười hai người lại lao ra tập luyện. Quý Hà nghe theo huấn luyện viên chỉ dẫn vừa nãy học cách phá vỡ vòng phòng thủ, bóng chuyền rất nhanh. Có người đến giành bóng thì ngay lập tức xoay người chuyền cho người khác. Trong lúc đối phương không chú ý thì lập tức lẻn đi tiếp cận chỗ gần lưới. Bóng lại về chân mình, Quý Hà không chần chừ liền sút một quả.

Đội trưởng hô:
"Lại vào nữa. Độ xoáy phù hợp rồi."

Các bạn nữ nhìn bọn họ tập luyện mà thích mê hò hét thấy Quý Hà quay ra nhìn thì lại thì thầm to nhỏ.

Đội trưởng chạy đến vỗ lưng hắn:
"Mới còn nhỏ mà đã sát gái như vậy."

Quý Hà gãi gãi đầu chối:
"Làm gì đến mức thế. Họ thấy đường chuyền đẹp nên mới vậy thôi."

"Đừng ngại. Anh đây đang muốn hỏi chú tí bí quyết."

Cả đội trên sân cỏ cười vang.

Quý Hà đầu tiên chỉ đăng ký Toán và giải bóng đá thôi nhưng lúc gặp huấn luyện viên điền kinh, ông cũng bảo hắn thi điền kinh. Quý Hà lắc đầu nguầy nguậy:
"Xin lỗi thầy nhưng em đã thi Toán và bóng đá rồi."

Huấn luyện viên tức giận gầm lên:
"Thì sao? Tối đa là ba môn cơ mà. Toán là thi trước rồi mới đến điền kinh. Ngày hôm sau mới có giải bóng. Tôi mất bao công sức dạy mà cậu từ chối thi."

Cái này, hắn cũng có bảo hắn đi thi đâu. Thật là không giảng đạo lý.

Huấn luyện viên nhìn mặt hắn vẫn thoáng do dự thì thêm câu chố hạ:
"Thi này là mang vinh dự về cho nhà trường. Tôi cũng chỉ muốn cậu thi chạy 1000m. Mang về giải gì cũng được."

Quý Hà nghĩ thấy cũng không thể để ông thất vọng liền tiếp nhận thi:
"Vậy em sẽ thi chạy 1000m. Không có giải gì thì thầy cũng đừng buồn."

"Nhớ phải cố hết sức cho tôi." Huấn luyện viên lôi tờ giấy đã ghi sẵn họ tên của hắn giờ chỉ cần phải ký.

Đây là lừa trẻ con sao?! Quý Hà đáng thương đành phải ký.

Ngày đại hội lại đến. Vì là thi đua giữa các trường nên không khí khẩn trương tràn ngập nơi đây.

Quý Hà trước ngày thi Toán đã nghỉ buổi tập bóng, ôn chút bài. Huấn luyện viên cũng không muốn hắn bị áp lực nên đồng ý.

Quý Hà trước khi vào phòng thi cảm thán:
"Như là thi đại học vậy. Không biết mình lụt nghề không nữa. Học bá một thời trở lại đây."

Sau 2 tiếng ê đít cuối cùng cũng được giải thoát. Quý Hã mệt nhoài ưỡn người. Hoạt động nhiều rồi ngồi yên một chỗ cảm giác hơi khó chịu.

Cao Lãng chạy đến hỏi thăm tình hình hắn:
"Sao? Có làm bài được không?"

"Cũng được. Thôi mai soát đáp án sau nhé. Ta phải đi chạy show rồi." Quý Hà lại hướng chân mình đến sân bóng sau trường.

"Nhớ chú ý sức khoẻ." Cao Lãng nhìn bộ mặt hớt hải của hắn thì phì cười.

Thật ra đến sân bóng cũng không có gì, huấn luyện viên chỉ cho tập nhẹ nhàng, chia nhau ra mà tập.

Quý Hà an ủi vị thủ môn:
"Anh đừng căng thẳng. Em cũng là tập luyện nhiều mà mới đá được như vậy thôi."

"Anh lo quá. Mọi người đá tốt mà bị anh làm thủng lưới nhà thì thật tiếc." Thủ môn cảm thấy hơi lo lắng vì Quý Hà vẫn đá lọt lưới rất nhiều.

"Đứng dậy đi. Tập luyện nhiều thì có thể đoán được hướng bóng đối phương mà. Đừng nản." Quý Hà chìa ra bàn tay.

Nhìn thấy lửa chiến hừng hực trong mắt Quý Hà. Vị thủ môn cũng hừng hực lửa chiến theo. Cậu nắm tay Quý Hà ngồi dậy. Lại vỗ vỗ găng tay như vẫn thường làm:
"Mau nhào vô!!"

Quý Hà lại tiếp tục tập luyện. Thấy đã thấm mệt thì Quý Hà cũng không tham tập mà xin huấn luyện viên cho về trước chuẩn bị cho cuộc thi điền kinh ngày mai.

Nơi diễn ra Olympics liên trường.

"Quý Hà đến rồi kìa." Cô gái chỉ cho người bạn bên cạnh nhìn.

"Thật đẹp trai. Ta như thế này có phải trâu già gặm cỏ non không?"

"Các ngươi nói ai vậy?"

Hai cô gái chỉ chỉ Quý Hà.

"Công nhận, ta cảm nắng mất rồi."

Trước khi thi phần của hắn còn thi cầu lông nữa nên còn phải đợi. Quý Hà chọn đại một hàng ghế ngồi xuống, cạnh một cô gái.

Cả hàng ghế xôn xao, nhộn nhạo hết cả lên. Quý Hà cũng chỉ nghĩ là có màn ghi bàn nên hô thôi. Hắn móc túi lôi điện thoại xem có gì không.

Lúc móc điện thoại ra nhìn lên thì thấy cô gái bên cạnh đang nghe điện thoại nhưng điều kì lạ là... TẠCH. Tiếng chụp ảnh rõ to.

Cả hàng ghế đông cứng. Cô gái ngượng nghịu nhưng vẫn giả vờ nghe điện thoại.

Quý Hà cũng đứng hình mất 5 giây. Hắn đã được người ta yêu thích như vậy rồi hả.

Cô gái thấy có bàn tay lấy điện thoại từ tay của mình ra. Định giật lại nhưng nhớ ra người mình ngồi cạnh là người mình thích mấy tháng nay thì không dám động đậy.

Quý Hà trêu cô:
"Điện thoại người ta cũng tắt rồi mà còn nghe."

Cả dãy ghê oà lên "Aaaa".

Quý Hà giật mình. Hắn đang nói chuyện với cô mà.

"Quý Hà, cậu kết bạn trên Weibo nha. Mình thích cậu đá bóng lắm luôn." Cô gái dồn hết can đảm nói lên lời mình muốn.

Cao Lãng thấy Quý Hà vừa rồi đi ngang qua đây. Lúc tìm thấy hắn, nghe được câu này mà dừng lại trong phút chốc. Quý Hà hắn đang được tỏ tình sao?! Phải rồi, Quý Hà được rất nhiều bạn nữ hâm mộ. Còn mình...

Quý Hà thấy mình nếu từ chối thì thật bất lịch sự liền lựa lời:
"Tất nhiên là có thể kết bạn rồi. Chỉ là mình có hơi ít lên mạng. Không trả lời được tin nhắn của cậu thì đừng có giận."

Oa! Được kết bạn kìa. Cô gái biết Quý Hà có ý chỉ là kết bạn mạng bình thường thôi nhưng cũng không cảm thấy sao cả:
"Vậy là được rồi."

Cao Lãng thoáng buồn. Cậu ấy vậy mà lại đồng ý kết bạn. Không, chỉ là kết bạn mạng thường thôi.

Quý Hà quay đầu thấy Cao Lãng thì than vị cứu tinh đây rồi. Hắn vẫy vẫy:
"Cao Lãng! Mau vào đây ngồi."

Cao Lãng bừng tỉnh khỏi suy nghĩ đến gần, vẫn nở nụ cười như xưa:
"Mình mang nước cho cậu này."

Quý Hà tiếp lấy chai nước từ xa nói cảm ơn. Hai người vẫn tự nhiên như vậy.

Cô gái thấy bạn thân của Quý Hà đến rồi thì không làm phiền hai người. Cô mở điện thoại lên xem thì đỏ mặt. Cậu nhin thẳng chính diện vào camera, góc chính diện nhìn quả thật.... muốn hại chết trái tim thiếu nữ.

"Thật ghen tị với ngươi."

"Mau gửi ta cái ảnh."

"Động lực đi học của ta đây mà."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net