Chương 53: Bữa tối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 53: Bữa tối

Xem xong bộ phim, mọi người đều trở về phòng nghỉ ngơi. Quý Hà cùng hai người nữa ở lại phòng khách.

"Chương trình cố tình không để đủ phòng đúng không nhỉ?" Một thí sinh duỗi người nằm xuống sô pha.

"Ừm. Nhưng mà có sao đâu. Vòng loại sắp đến rồi mà."

"Thật ra mọi người cũng có thể xin ở chung với người khác." Quý Hà lên tiếng.

"Cũng là ý hay. Chương trình cũng đâu bảo là phải một người một phòng đâu. Hay là chúng ta đi xem thử xem có ai muốn ở cùng không."

Hai người sau khi lên tầng hỏi xong xuôi thì vội chạy xuống tầng 1 lấy vali. Quý Hà nghĩ họ đã tìm được phòng rồi.

Một nhân viên quay chương trình ngáp ngủ:
"Cậu không định tìm phòng hả?"

Quý Hà lấy laptop ra ngồi xử lý việc công ty:
"Tôi đuổi họ lên tầng 2 rồi thì một mình tôi một tầng. Để đèn sáng cũng không bị phàn nàn."

"À. Ra là vậy." Cậu nhân viên gật gù.

Quý Hà để tay chống đầu. Tình hình công ty có vẻ lâm ly bi đát hơn cậu nghĩ. Mặc dù là cả buổi tối đã xử lý nhưng vẫn chưa thể hết.

"Chúng tôi chuẩn bị ngừng quay rồi. Cậu cũng nên nghỉ ngơi đi." Nhân viên thông báo cậu.

Quý Hà đóng laptop lại, tắt đèn rồi ra ngoài sân. Cậu cần gọi điện cho Quý Minh để nhờ giúp việc công ty trong lúc mình đi vắng.

Đứng nhìn mặt nước hồ bơi, cậu chờ Quý Minh bắt máy. Đã gọi 3,4 lần nhưng đều không có người trả lời. Lúc nhìn giờ thì mới biết đã là nửa đêm.

Thôi được rồi, vậy thì sáng mai cậu sẽ gọi. Quý Hà quay trở về để nghỉ ngơi.

Dạ Nguyệt ở trên tầng nhìn thấy cậu thì cảm thấy thật kì lạ. Có việc gì mà phải đeo mặt nạ đến tận cả đêm.

Quý Hà ngủ cũng không nổi. Trời vừa có tí nắng là lại bật laptop làm việc tiếp. Mọi người trong nhà vừa thức dậy thứ nghe đầu tiên không phải tiếng chim hót mà tiếng bàn phím tách tách của cậu.

"Trời đất. Cậu không có ngủ hả?" Cẩn Mai ngáp.

"Có chứ. Tôi dậy sớm thôi." Quý Hà muốn xoa mắt mỏi nhưng lại chỉ chạm được mặt nạ.

"Cậu rửa mặt đi cho tỉnh táo." Cẩn Mai không tin lời cậu nói.

Quý Hà thấy đó là một ý hay. Liền đóng laptop mà vào nhà vệ sinh tầng 1. Cậu vừa mới tháo mặt nạ thì Dạ Nguyệt đã mở cửa vào:
"Tôi xin lỗi. Cửa không có khoá."

Quý Hà nhanh chóng đeo mặt nạ vào rồi quay sang nhìn cô. Dạ Nguyệt có vẻ như cũng chưa nhìn rõ lắm. Cô mới chỉ nhìn được sườn mặt của cậu. Một sườn mặt rất tinh tế.

"Tôi để quên vòng tay ở đây." Dạ Nguyệt nói lý do mình vào.

Quý Hà nhìn xuống bồn thấy có vẻ là cái cô cần tìm thì đưa cho.

"Không có việc gì nữa chứ?" Cậu hỏi khi thấy cô chưa rời đi.

"Tất nhiên là không." Dạ Nguyệt rời đi.

Cô chạy đi tìm nhân viên hỏi xem có thể cho cô xem hồ sơ của chàng thỏ không. Cô rất muốn biết cậu ta trông như thế nào. Nhưng mọi người từ chối. Cô hỏi sao lại vậy thì họ cứ ấp a ấp úng.

Cẩn Mai thấy cậu ra rồi thì nhanh chóng kéo cậu đi đến phòng tập sợ có người giành mất chỗ.

Quý Hà ngồi trước piano nói:
"Tôi mới chỉ nghĩ ra đoạn piano mở đầu thôi. Còn việc nghĩ lời hai chúng ta cùng làm sẽ nhanh hơn."

Cẩn Mai đã từng sáng tác thì vô hứng thú:
"Vậy mau đàn đi. Tôi muốn nghe thử."

Quý Hà bắt đầu đàn rồi định hướng luôn câu chuyện của bài hát. Cẩn Mai gật gù:
"Cũng hay đó. Tiếp tục sáng tác những phân đoạn tiếp theo đi."

Mới được thêm một đoạn thì họ đã phải nhường phòng cho người khác. Cẩn Mai cũng không phải lo nữa vì cô đã thấy tài năng của Quý Hà. Cô tin trong tuần này, một bài hát tuyệt vời sẽ cho ra mắt.

Quý Hà được đạo diễn cho nghỉ hai ngày nên cố gắng hết sức giải quyết xong xuôi. Cậu gọi điện cho Quý Minh thì ông vẫn không bắt máy. Một tiếng sau mới có tin nhắn: 'Tự giải quyết việc công ty.' 

Thật phũ. Cậu nắm chặt điện thoại rồi nhẹ nhàng gõ lên đầu.

"Sao vậy? Cậu có vẻ như gặp nhiều rắc rối lắm đấy." Dạ Nguyệt tò mò về anh chàng thỏ này.

"Chiều nay tôi lại bận nữa rồi. Xin lỗi." Quý Hà cần phải gặp trực tiếp nhân viên.

"Cậu biết nấu ăn không?" Dạ Nguyệt nhìn mặt nạ thỏ.

"Hả?" Quý Hà không hiểu lắm.

"Nếu cậu nấu bữa tối nay thì tôi sẽ cho cậu ra ngoài vào buổi chiều." Dạ Nguyệt chỉ chỉ cánh cửa.

"Tôi có thể. Cảm ơn cô." Quý Hà gật đầu đồng ý.

"Cũng đừng bận tâm vào nhiều việc khác quá. Tôi không muốn chàng thỏ đội tôi bị loại ngay vòng đầu tiên đâu." Dạ Nguyệt nhắc nhở cậu.

"Dạ vâng. Tất nhiên rồi." Quý Hà xách túi ra khỏi cửa.

Mọi nhân viên trong công ty bấy lâu nay chưa gặp mặt giám đốc thì tò mò lắm luôn rồi. Hay là đây là làm ăn trái phép? Một đống câu hỏi xuất hiện trong đầu họ.

Quý Hà lại một lần nữa xuất hiện và thay mặt giám đốc. Cậu cố giải thích cho mọi người hiểu là tất cả mọi việc đều bình thường. Chỉ là giám đốc bọn họ rất bận mà thôi.

Cậu lại chui vào phòng giám đốc đóng cửa không tiếp khách. Cậu gửi lại những dữ liệu trong laptop vào máy chủ rồi xoá hết trong laptop đi. Trong những ngày đầu mới làm việc, cậu không thể để hở bất cứ thứ gì.

Quý Hà thấy vậy mà đã gần giờ ăn thì nhanh chóng thu dọn rồi về.

"Mọi người đang đói meo rồi chàng thỏ." Dạ Nguyệt gọi cậu.

"Tôi muốn ăn thịt thỏ đấy." Một người khác chọc ghẹo.

"Mau vào nấu đi. Mọi người sẽ đợi ở đây." Dạ Nguyệt nhìn camera và nói:
"Tôi và các bạn hãy xem tay nghề của chàng thỏ chứ."

Quý Hà hỏi mọi người:
"Vậy tôi phải nấu món gì."

Dạ Nguyệt không cho mọi người lên tiếng:
"Những món nào cậu tự tin nhất. Và phải no đủ đấy nhé."

Quý Hà nhìn quanh phòng, tổng cộng là 15 người. Khó đây.

Cậu bước đến tủ lạnh kiểm tra xem nguyên liệu. Có mì! Tốt. Làm mì spaghetti cho buổi tối thì tuyệt hảo. Nhưng có thể mọi người sẽ còn muốn ăn cơm, một món quen thuộc. Vậy làm thịt xào là nhanh nhất. Có ớt chuông. Vậy xào với cái đó đi.

"Cần ngươi phụ không?" Cẩn Mai hơi lo vì khẩu phần ăn có quá nhiều.

"Không cần đâu. Cô cứ ngồi dợi đi, nói chuyện để họ không thấy buồn chán trong thời gian nấu." Quý Hà dặn cô.

Dạ Nguyệt gọi nhân viên:
"Cậu hãy quay trực tiếp đi. Chàng thỏ rất hot trên mạng xã hội hiện nay."

"Vâng." Cậu nhân viên chuyển sang chế độ live.

Trong lúc Quý Hà đang chọn đồ trong tủ lạnh thì cậu khoing chỉ hứng chịu gần chục con mắt mà đã lên đến hàng nghìn.

"Cậu hãy nói các bước mình thực hiện được chứ?" Cậu nhân viên nhắm ống kính camera vào cậu.

"À được." Quý Hà bên trong mặt nạ thỏ nhăn nhúm.

"Tôi định làm mì spaghetti và thịt xào ăn với cơm. Một món canh đậu phụ nữa."

Quý Hà chuẩn bị nguyên liệu thịt trước:
"Tôi sẽ thái thịt trước. Các bạn sẽ phải đặt dao nghiêng thế này thì thịt thái sẽ nhanh và đều."

Cậu bắt đầu lướt dao. Lúc đầu chậm như để mọi người có thể hiểu cách thức. Xong thì đẩy nhanh tốc độ.

Người xem bình luận gào thét.

"Trời đất. Chậm chút. Muốn đứt tay hả."

"Chơi piano mà không thương tay mình à."

"Muốn rời khỏi cuộc thi sớm. Haha."

Một lượt bình luận này đến bình luận khác. Họ còn tag cả bạn mình vào để xem cùng. Lượt xem giờ còn nhiều hơn.

Vì phần thịt khá nhiều nên lúc thái xong thịt, hành, ớt chuông thì nước cũng đã sôi. Cậu thả mì vào rồi trong lúc đợi làm nước sốt cà chua. Cậu hướng dẫn cách thái cà chua nhanh trên tay để không cần dùng thớt.

"Khi mì hơi chín rồi thì phải vớt ra, chúng ta còn phải xào nữa nên không cần lo." Quý Hà vớt mì ra đợi nó hết nước thì để vào chảo.

"Phần gia vị cũng rất cần thiết. Phần nước sốt phải hợp khẩu vị người châu Á." Cậu đổ phần sốt đã chuẩn bị sẵn. Đảo mì trên chảo. Thỉnh thoảng tung lên để thể hiện kĩ năng. Loè nhau chút thôi chứ cũng không cần để làm gì.

"Trông ngon đấy. Màu sắc đẹp quá."

Cuối cùng thì trình ra đĩa, thêm chút rau mùi vào trên đỉnh.

"Mọi người hãy ăn mì spaghetti trước. Phần cơm sẽ ra sau." Quý Hà lại vào bếp làm thịt.

"Oa. Mì giòn mà cũng mềm. Không biết miêu tả sao nữa." Một thí sinh giơ ngón tay cái.

"Nước sốt rất hợp ý tôi. Cửa hàng làm cũng không thể bằng cậu ấy đâu." Cẩn Mai cũng rất thích.

Dạ Nguyệt nếm thử thì càng thích. Cô thích ăn mì trong buổi tối thế này. Như được đi Ý vậy.

Quý Hà chỉ còn làm phần thịt xào:
"Tôi sẽ làm nốt món thịt này. Tôi có một bí mật trong cách nấu của mình."

Quý Hà lúc đảo còn thêm một chút rượu vang vào. Lửa bùng cháy trên chảo làm mọi người kinh ngạc nhưng Quý Hà xử lý được một cách thành thục:
"Tôi đã cho rượu vang vào để làm thịt bò có thêm hương vị đặc biệt."

Đứng trước lửa, cậu không sợ . Mọi người không biết đằng sau chiếc mặt nạ đó sẽ là biểu cảm như thế nào. Nghiêm túc, chú tâm, say đắm với bữa nấu. Những bình luận lại tiếp tục không ngớt:

"Cưới tôi về làm chồng đi. Haha."

"Cùng nhau mở tiệm nha chàng thỏ."

Quý Hà thật ra rất mỏi tay. Phần thịt khá nhiều nên phải nghỉ chút. Thật may là xong nhanh. Lúc mang phần thịt ra thì mọi người đã ăn hết mì spaghetti.

"Cậu chậm quá đấy. Mọi người sắp chảy hết nước dãi rồi." Dạ Nguyệt khuyên mọi người bình tĩnh trước đĩa thịt của Quý Hà.

Cẩn Mai thấy cậu chưa ăn thì kêu:
"Thôi không cần canh nữa đâu. Cậu cũng ngồi xuống ăn đi."

Mọi người cũng muốn xem Quý Hà làm canh như thế nào nhưng cũng đành thôi vậy.

Một loạt bình luận nổi lên:
"Này, lúc ăn phải bỏ mặt nạ chứ nhỉ?"

"Ừ đúng rồi."

"Đừng tắt live đấy."

Quý Hà ngồi xuống, đặt tay lên mặt nạ và gỡ phần dưới mặt nạ xuống.

"Ôi trời. Mặt nạ gì xịn vậy?"

"Mua ở đâu thế??"

"Tưởng sẽ lộ mặt cơ."

"Tướng ăn cũng thật thanh nhã."

"Đắm đuối hết cả buổi tối."

"Yêu chàng thỏ lắm nhé!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net