Chương 54: Là em tự đa tình.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 54: Là em tự đa tình.

Nhưng vừa đặt được hết các đĩa thịt xuống thì điện thoại của Quý Hà cứ reo lên liên tục.

Cậu tránh camera mà nhìn tin nhắn. Quý Hà nhíu mày. Bộ phim đã được công chiếu? Toàn bộ ba tập đầu?

Cậu tức giận múa tay trên bàn phím trước tất cả mặt mọi người. Kệ cái chương trình này. Việc của cậu phải giải quyết trước đã.

Quý Hà: Chuyện gì vừa xảy ra? Tôi bảo tuần sau mới công chiếu mà?

Đạo diễn: Tôi nghĩ đây là thời điểm thích hợp nhất.

Quý Hà: Tôi bảo là tuần sau.

Đạo diễn: Chúng ta cũng phải xem khán giả phản ứng như thế nào để điều chỉnh. Lượt rating các thứ nữa.

Quý Hà: Tôi sẽ nhắn với ông sau.

"Bộ phim 'Hắc ám' vừa ra này. Tận ba tập luôn. Chúng ta vừa ăn vừa xem đi." Dạ Nguyệt xem điện thoại thấy bạn trong làng giải trí của mình phấn khích nhắn cho cô.

"À! Có cái cậu đẹp trai trong trailer ấy hả? Tôi thích nhân vật phản diện lắm luôn." Cẩn Mai nhanh chóng bật tivi.

"Vậy tôi làm thêm canh đậu phụ để mọi người ăn." Quý Hà vào tiện thể có không gian riêng để nhắn tin.

Quý Hà: Mọi người phản ứng thế nào?

Đạo diễn: Lượt xem vẫn liên tục tăng vì chúng ta đã làm công tác quảng bá vô cùng rầm rộ.

Quý Hà: Tôi vẫn còn tức điên về việc ông làm trái lời của nhà đầu tư lớn nhất hiện nay của ông.

Đạo diễn: Thật ra, tuần sau một bộ phim khác bên Hạ gia cũng ra mắt. Lúc đó, lượt xem cũng phải chịu ảnh hưởng.

Quý Hà: Vậy một lúc ba tập??? Ông đang định doạ ai vậy?

Đạo diễn: Tôi háo hức quá.

Quý Hà: Mai chúng ta sẽ làm việc sau. Tối nay tôi phải giải quyết một mớ hỗn độn ông gây ra.

Đạo diễn: Đừng rút vốn. Lượt xem đang tăng đấy.

Quý Hà không nhắn tin hồi đáp mà nhanh chóng nấu xong phần canh mà bưng ra.

"Cậu làm gì mà lâu thế. May là phần hay nhất trong phim chưa đến. Mau ngồi." Dạ Nguyệt nhanh chóng bảo cậu ngồi xuống rồi lại xem phim.

"Đến rồi. Đến rồi. Nhân vật phản diện xuất hiện rồi." Cẩn Mai thu huý mọi người.

Quý Hà cũng dõi theo màn hình.

"Ngầu ghê gớm. Nhưng mà diễn viên trẻ nhỉ. Cũng chưa có tiếng tăm gì nữa." Cẩn Mai thích mê anh chàng trên màn hình.

"Tôi lần đầu xem nhân vật chính bị hành ra bã như vậy đó." Dạ Nguyệt cảm thán khi xem cảnh ở hồ bơi.

"Trông thảm quá!!!" Một người nhìn Hạo Hiên chật vật trong hồ bơi.

"Vậy về sau mới có thể thành tài được. Tôi thấy mấy phim khác, nhân vật chính chỉ gặp chút trở ngại. Không hay."

"Ây da!! Hết tập 1 rồi. Mau chuyển tập 2 đi."

"Đạo diễn cũng thật hiểu sự tò mò của con người. Cắt đúng lúc gay cấn."

Quý Hà phải tận mắt xem mình diễn thì thật khổ cực. Cậu cũng biết ngại khi mọi người cứ khen người trên màn hình. Mà người đó lại chính là cậu.

"Uầy! Cảnh trong phòng họp vừa nãy hay quá." Cẩn Mai nắm hai tay vào với nhau rồi tưởng tượng lại.

"Lợn thông minh hơn chó mà vẫn bị ăn thịt. Nghe sởn cả da gà."

"Lời thoại đặc sắc. Tôi thích bầu không khí lúc ấy. Căng thẳng. Không nhàm chán như tôi nghĩ." Dạ Nguyệt gật gù.

"Đạo diễn rất chăm chút với lời thoại. Câu nào ra cậu nấy."

Quý Hà nhanh nhanh chóng chóng nhận việc rửa bát để thoát khỏi đây. Lúc trở lại mọi người đã xem xong hết 3 tập.

"Oa. Lần đầu bị cuốn như thế này. Hết sạch 3 tập luôn." Cẩn Mai tắt tivi.

"Nhưng mà thật sự không thể rời mắt khỏi nhân vật phản diện trong phim." Dạ Nguyệt muốn xem tên thật người này.

"Người đóng vai phản diện là Quý Hà. Tên nghe cũng hay đấy chứ."

"Nghe êm tai hơn tên trong phim. Cứ gọi vậy đi."

Dạ Nguyệt nhìn Quý Hà đang lau bàn hỏi:
"Sao hôm nay cậu không xem phim vậy?"

Quý Hà nhìn cô:
"À thì tôi phải phục vụ mọi người mà."

"Cậu nhớ xem lại đấy. Rất hay." Cẩn Mai lau hộ cậu.

"Không biết bao giờ có tiếp." Dạ Nguyệt mong chờ phần đấu trí của hai nhân vật trong phim.

Quý Hà rủa thầm trong lòng. Các người đã xem hết 8 phần đang được biên tập rồi đấy. Chỉ khổ mỗi mình tôi lại lao đầu đóng phim mấy ngày kế tiếp.

Cơn ác mộng mà Quý Hà dự báo đã đến. Cậu liên tục phải đóng phim đến tối mới về. Thật may là ca khúc đã được sáng tác hoàn thiện. Chỉ càn luyện tập là được.

Cẩn Mai có được bài hát hay thì nhanh chóng báo Dạ Nguyệt để có phần thu âm.

Dạ Nguyệt ngạc nhiên:
"Hai người đã sáng tác sao?"

Cẩn Mai vui sướng:
"Được không hả chị?"

Dạ Nguyệt khen:
"Trên cả tuyệt vời. Hai người đến phòng thu âm đi. Tôi sẽ mời người đến làm việc."

Quý Hà gặp riêng Cẩn Mai:
"Cô muốn vào một công ty của tôi không?"

"Cậu đã có công ty nhận rồi à?" Cẩn Mai nhướn mày vì hầu hết những người trong cuộc thi đều vô danh hết.

"Phải. Đây là hợp đồng. Đọc kĩ trong tuần này rồi cho tôi đáp án." Quý Hà đưa cô tập tài liệu.

"Cậu trông bí ẩn lắm đấy biết không?" Cẩn Mai xem xét tài liệu.

"Tôi chỉ bảo họ là cô rất tài năng nên họ muốn kí hợp đồng thôi."

"Vậy được. Tôi kí." Cẩn Mai dứt khoát đồng ý.

"Cô phải nghĩ kĩ đi chứ." Quý Hà nhăn mày trong chiếc mặt nạ thỏ.

"Tôi đọc rồi. Điều khoản vô cùng tốt. Với lại tôi cũng rất tò mò công ty nào có thể đào tạo người tài năng như cậu." Cô lại sát gần.

"Vậy được. Chúng ta sẽ là đồng nghiệp trong công ty." Quý Hà lùi lại và giơ tay tỏ ý muốn bắt tay. Thật ra phải là quan hệ ông chủ và người làm mới đúng. Haha.

Cô bắt tay cậu:
"Hợp tác thuận lợi."

Quý Hà biết thật ra nhà Cẩn Mai rất nghèo. Cô khó khăn lắm mới có thể theo đuổi con đường âm nhạc này. Cô đang rất cần một công ty có thể đánh bóng tên tuổi của mình. Vì vậy cô mới có thể nhanh chóng đồng ý như vậy.

Người được lợi tưởng chừng là cô nhưng thật ra là cậu.

Vòng loại tuần sau đã đến. Không khí cả phòng đầy căng thẳng.

"Sắp đến lượt chúng ta rồi..." Cẩn Mai đi lại trong phòng, cô đang mặc một bộ đồ cổ trang.

"Tôi càng lo hơn. Mặc đồ cổ trang lại còn đeo mặt nạ. Trông thật kì cục." Quý Hà nói.

Cẩn Mai lại gần sờ lên mặt nạ:
"Trông hợp cực kì luôn đấy. Kiểu có chút thần thần bí bí. Không tin hỏi mấy người hoá trang xem. Vừa hay lại vừa cho họ phấn trang điểm."

Mọi người gật gù. Hắn đeo mặt nạ cũng đỡ tốn thời gian trang điểm của bọn họ.

"Đội các em phải lên sân khấu rồi đấy." Nhân viên gọi bọn họ.

"Đi thôi." Cẩn Mai xách vạt áo đi.

Quý Hà cẩm hộ cô:
"Đi từ từ thôi."

Lúc ra đến sân khấu rồi, Quý Hà vẫn lẽo đẽo theo sau, chọc mọi người cười phá.

Cẩn Mai xấu hổ:
"Nhanh lên rồi về vị trí của cậu."

Quý Hà thả xuống rồi bước đến chỗ đàn.

"Mọi người có đợi chờ phần biểu diễn của họ không ạ?" Người dẫn chương trình tạo bầu không khí.

"Chàng thỏ! Chàng thỏ! Chàng thỏ!"

"Tôi đã nghe thấy những khán giả phấn khích ở nơi đây. Dạ vâng. Tiếp theo sẽ là ca khúc mới sáng tác của hai thí sinh.

Một người là chàng thỏ chúng ta vẫn chưa hề biết mặt, nổi tiếng ở phần vòng giấu mặt với ca khúc 'Fire on fire'. Một người khác là Cẩn Mai một người chúng ta biết đến với một giọng ca đầy xúc cảm, sẽ đưa người nghe lạc vào cảm xúc đau buồn. Hãy cẩn thận nếu cô ấy làm bạn khóc chỉ vừa khi cất giọng.

Còn chần chờ gì nữa, hãy đến với ca khúc 'Là tự em đa tình' của hai thí sinh."

Đèn sân khấu được mở lên, hiện ra hai người trong bộ đồ cổ trang.

"Uầy! Siêu thích!"

"Suỵt! Im lặng nghe đi."

Như hoa, như mộng

Là phút tương phùng ngắn ngủi của đôi ta

Mưa bụi triền miên ...

Lệ hồng nhan nghẹn ngào rơi nơi khóe miệng

Trầm ngâm nghe tiếng gió, lòng đau

Hồi ức xưa đã khắc vào mảnh trăng tàn

Sầu tư lặng lẽ, khó được trùng phùng

Chìm vào giấc mộng cuồng si ...

Kiếp này thôi đã không còn kiếm tìm

Dung nhan sớm phai tàn, giờ chỉ còn lại tiếng thở dài

Lãnh đạm giờ hoá thành một cuộc vui

Quá khứ giờ chỉ là hoa trước mộng ...

Cô độc đặt bút vẽ đôi uyên ương say tình

Là tự em vẫn đa tình...

Tâm tình không hiểu được, người tiều tuỵ

Tan biến trong làn mưa mờ khuất...

Như hoa, như mộng

Là phút tương phùng ngắn ngủi của đôi ta

Mưa bụi triền miên ...

Lệ hồng nhan nghẹn ngào rơi nơi khóe miệng

Trầm ngâm nghe tiếng gió, lòng đau

Hồi ức xưa đã khắc vào mảnh trăng tàn

Sầu tư lặng lẽ, khó được trùng phùng

Chìm vào giấc mộng cuồng si ...

Kiếp này thôi đã không còn kiếm tìm

Dung nhan sớm phai tàn, giờ chỉ còn lại tiếng thở dài

Lãnh đạm giờ hoá thành một cuộc vui

Quá khứ giờ chỉ là hoa trước mộng ...

Cô độc đặt bút vẽ đôi uyên ương say tình

Là tự em vẫn đa tình...

Tâm tình không hiểu được, người tiều tuỵ

Tan biến trong làn mưa mờ khuất...

Kiếp này thôi đã không còn kiếm tìm

Dung nhan sớm phai tàn, giờ chỉ còn lại tiếng thở dài

Lãnh đạm giờ hoá thành một cuộc vui

Quá khứ giờ chỉ là hoa trước mộng ...

—————————-
*Note:
Vid hay quá. Rất hợp với bài hát. 👍👍👍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net