chương 14:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Phong Thuần vì sợ chạm mặt Lâm Thần mà nghĩ học 3 hôm , ở chỗ làm thì Lâm Thần có đến tìm 2 lần nhưng đều bị Diệp Phong Thuần đẩy Đồng Đồng ra đỡ đạn còn mình trốn trong bếp k dám ra ngoài cho đến khi Lâm Thần đi mới dám ra .
Ngôn Đằng về mỹ rồi nên mấy ngày nghĩ học nằm nhà ,bạn trẻ Diệp k có người bồi chuyện cảm thấy rất chán. Tính đi tính lại Diệp Phong Thuần vẫn thấy nghĩ học như vậy mãi cũng k phải cách hay , mà bản thân mình làm gì sai mà phải tránh mặt hắn cơ chứ ? Rõ ràng hắn là người cưỡng hôn mình , còn là nụ hôn đầu của lão tử .......
Chính là ngay cả Diệp Phong Thuần cũng k biết mình vì cái gì mà trốn tránh Lâm Thần. Ngôn Khang đi học về , vừa vào cửa đã thấy Diệp Phong Thuần trùm chăn mà ngồi vẽ vòng tròn trong góc tường , nhịn k đc đi đến đạp một phát.

-Tiểu tử thối , cậu rốt cuộc bị bệnh gì vậy hả ? Vì cái giống gì mà vô duyên vô cớ nghĩ học ở trong phòng như ủ kén vậy hả ? Cậu tính đẻ trứng khủng long trong này à ?

-Phi phi !!! Ngôn mồm thối , ăn nói vớ vẩn cậu mới đẻ trứng , cả nhà cậu đẻ trứng.ˋ 3ˊ

-Vậy cậu nói xem vì sao cứ nghĩ học như vậy ? Tâm trạng thì thất thường , dở dở ương ương. Cậu rốt cuộc là bị cái gì ?

-Ai...zà là tự dưng thấy làm biếng nên muốn nghĩ học mà thôi.

-Tớ k phải là kẻ ngốc , cậu đó , nếu có chuyện gì khó khăn cứ nói ra , biết đâu tớ lại giúp đc .

-Ai zà .....đã nói k có gì mà . Cậu đừng cằn nhằn nữa mau mau đi nấu cơm trưa đi.

-Bây giờ Ngôn Đằng cũng k có ở đây , chúng ta ra ngoài ăn đi cho tiện . Tối cậu đi làm về tớ hầm canh gà cho cậu ăn đc k ?

-Đc , đc . Bây giờ tớ thay đồ rồi chúng ta đi ăn xíu mại vs há cảo đi . Tối cậu hầm canh nhớ cho nhiều táo tàu một chút. Hehehe..

-Cậu đó , chỉ cần nói đến ăn liền có tinh thần ngay , kiếp trước cậu họ Trư s ?

-Xùy xùy.....tớ đi thay đồ đây.

Thật ra Diệp Phong Thuần cũng rất muốn nói cho Ngôn Khang biết mọi chuyện , Khang tử là người thông minh , suy nghĩ chính chắn nên chắc chắn sẽ biết Diệp Phong Thuần nên làm gì. Nhưng là bạn trẻ Diệp sợ rằng khi Ngôn Khang biết đc mọi chuyện sẽ cảm thấy cậu ghê tởm mà tránh xa , cậu thật sự rất ỷ lại Ngôn Khang như người em trai ỷ lại người anh, cậu thật sự k muốn mất đi người bạn này.

-----------------------------------------

Đến nhà ăn của trường Diệp Phong Thuần tình cờ gặp Hạ Tiểu Vũ lúc Ngôn Khang đi lấy thức ăn. Hạ Tiểu Vũ vừa thấy Diệp Phong Thuần liền sáp lại nói chuyện.

-Thuần tử , cậu đến ăn cơm à ?

-K tớ đến xem bóng rổ....phì hahaha cậu hỏi mấy câu rõ dở hơi mà , đến nhà ăn k ăn cơm thì làm gì ╮(╯▽╰)╭ .

-Uầy....cậu đó ăn nói ngày một giống Thần rồi đó , độc chết người mà.( ̄- ̄)

-............

-Mà hai người các cậu tính nghĩ học đến bao giờ , Lâm Thần nghĩ học thì thôi đi k nói làm gì , dù sao cậu ta có đi học hay k cũng giống nhau . Còn cậu , cậu theo diện học bổng đó , cậu nghĩ học như vậy k sợ tụt hạng mà mất học bổng s ?

- ......Lâm Thần mấy ngày nay cũng k đi học s ?

-Cậu k biết gì s ? Rõ ràng thấy cậu với hắn dạo trước rất thân mà. Lúc cậu nghĩ học hôm sau hắn cũng liền nghĩ. Tớ có gọi điện hỏi nhưng k hiểu có chuyện gì mà hắn cộc cằng k nói . Đến nhà tìm liền bị hắn cho đứng ngoài cửa . Đến chỗ Vương Hạo thì lúc nào cũng là hắn say be bét bắt tớ vác về. Haizzzz tên này k lẽ dậy thì lần 2 nên tâm lý bất thương ?

-..........

-Tớ nói cậu nghe , tớ biết hắn lâu như vậy cũng chưa từng thấy qua trạng thái như bây giờ của hắn. Tớ biết hắn lúc hắn 8 tuổi tớ lúc đó 6 tuổi kỳ thật hắn hơn chúng ta 2 tuổi bằng tuổi với Vương Hạo . Lúc đó hắn cùng Vương Hạo là đi theo Lâm thúc cùng Vương thúc đến nhà tớ dự tiệc. Khi vừa nhìn thấy hắn tớ chỉ cảm thấy tên này rất lãnh đạm cũng rất kiêu ngạo , mặc kệ mấy bà cô ở xung quanh bla bla khen hắn nhưng hắn vẫn trước sau như một trưng ra một vẻ mặt nhạt nhẽo , k để bất kỳ ai vào mắt. Cậu nói xem từ bé đã như vậy có phải rất xấu tính hay k ?

-....đúng a ~~~......

-Tớ vốn có hảo ý muốn rủ hắn cùng chơi đùa , rốt cuộc hắn lại trưng ra vẻ mặt khinh bỉ nói tớ trẻ con phiền phức. Tớ lúc đó giận muốn hộc máu liền vơ đại cái tách trên bàn ném về phía hắn. Rốt cuộc đó là cái tách cỗ của cha tớ mới đấu giá đc đem ra khoe.-_-! Tớ sợ đến mức k dám lên tiếng, khi bị cha phát hiện ,hắn một mực nhận là hắn lỡ tay làm vỡ còn nói sẽ đền tiền cho cha tớ. Tớ lúc đó vì sợ hãi mà k dám nói sự thật , khi cha cùng Lâm thúc rời đi tớ mới dám hỏi hắn vì sao lại giúp tớ . Lúc đó hắn cao cao tại thượng mà nói :" Ngươi sợ đến nỗi sắp tè ra quần đến nơi , ta chỉ là k muốn Hạ thúc phải mất mặt ."

-......Quả đúng với tính cách của Lâm Thần hahaha....

-Hắn thật ra rất tình cảm, bề ngoài tuy độc mồm , lúc nào cũng tỏ vẻ cao lãnh nhưng thật ra là người rất biết quan tâm , rất tốt. Từ lúc đó tớ liền chơi thân với hắn , sống chết bám theo hắn tới bây giờ.

-Nhưng mà cậu nói Lâm Thần bây giờ đã 21 tuổi rồi tại sao lại đi học cùng chúng ta ?????

-Là lúc trước khi hắn tốt nghiệp xong liền bị Lâm thúc đem sang mỹ du học. Nói là trải nghiệm cuộc sống gì gì đó . Hắn k muốn học đại học ở mỹ nên căn bản qua đó chơi bời bây giờ trở về liền học ở đây .

-......ờm.....nhưng mà cậu rốt cuộc kể cho tớ nghe những chuyện này làm gì a~~~???

- Ách ......chỉ là thuận miệng kể cho cậu nghe mà thôi, dù sao hai người cũng là bạn biết một chút về hắn vẫn tốt hơn nga~~~. Thôi k nói nữa tớ về phòng hội học sinh đây , Hàn Du lại nỗi giận rồi .bye bye

-Ùm bye bye.

Hạ Tiểu Vũ tiêu sái bước đi , vừa ngân nga hát vừa cười đến yêu mị. Haizzzz bạn Lâm Thần à , cậu đó phải cảm ơn tớ vì tớ ở trc mặt tiểu hoa khôi nói tốt về cậu . Còn lừa được hảo cảm của tiểu hoa khôi nga~~~ .....việc sau này phải tự cậu cố gắng thôi , tớ cũng chỉ giúp đc đến đó a~~~.
Thật ra thì mấy hôm trước trong lúc vác Lâm Thần say be bét về nhà mà Hạ Tiểu Vũ vô tình biết đc chuyện kia. Hạ Tiểu Vũ hơn ai hết biết rõ người bạn Lâm Thần này của mình đặt k ít tình cảm lên người Diệp Phong Thuần . Nhưng là tiểu hoa khôi ngây thơ , thuần khiết như vậy chắc chắn sẽ hoảng sợ mà trốn mất , kết quả thật đúng như vậy , Diệp Phong Thuần thì sợ hãi tránh mặt Lâm Thần . Còn Lâm Thần lại k có biện pháp , sợ tìm đến lại dọa cho Diệp Phong Thuần 1 phen đến lúc đó đừng nói là tránh mặt , sợ rằng tiểu hoa khôi sẽ bốc hơi luôn. Nên Hạ Tiểu Vũ liền tính kế gợi lên cảm tình nơi Diệp Phong Thuần nên mới ra sức kể lễ về Lâm Thần , còn có đc hay k còn tùy thuộc vào ông trời mà thôi.

-----------_----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net