Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ buổi chiều hôm đó quen biết với cậu nhóc dễ thương Kazutora kia thì cứ đến cuối tuần tôi thường tới tìm cậu nhóc chơi. Và sau bao ngày trong tối ngoài sáng uốn nắn tư tưởng thì như một điều hiển nhiên, cậu bé không còn rụt rè ngại ngùng như lần đầu gặp nữa mà trở nên hoạt bát lanh lợi đúng lứa tuổi khiến tâm hồn của bà cô già như tôi thấy vui mừng vô cùng.

Cuối tháng 5, tiết trời mát mẻ ấm áp của mùa xuân dần thay thế bằng cái nóng của mùa hạ.

Tôi xách giỏ trái cây chậm rãi bước trên con phố lạ đưa mắt tìm địa chỉ được ghi trên mảnh giấy đang cầm trên tay mà lớp trưởng dúi cho lúc cuối giờ. Nay lớp tôi chỉ học buổi sáng thôi nên cậu bạn lớp trưởng mới nhờ tôi buổi chiều đi thăm bạn cùng lớp bị "ốm" không thể đi học được.

Thật sự thì tôi lười lắm không muốn đi đâu nhưng trước thế công như vũ bão của lớp trưởng cùng hầu hết học sinh trong lớp thì tôi cũng chỉ có thể dương cờ trắng đầu hàng. Ai bảo cái người cần đi thăm này lại là kẻ khiến người ta vừa sợ vừa ghét cơ chứ.

Ngước mắt nhìn ngôi nhà to rộng khang trang trước mặt, tôi nhìn bảng tên đề " Nhà Shiba " rồi nhìn kĩ lại địa chỉ, chắc chắn không có sai mới chỉnh trang lại một chút rồi bấm chuông cửa.

Đợi một lúc thì cánh cửa nhà mở ra, trước mặt tôi lúc này là một cô bé dễ thương có mái tóc ngắn màu nâu sáng, đôi mắt vàng cam to tròn nhìn tôi rụt rè hỏi.

- Chào chị. Chị tìm ai ạ?

- Chào em nhé. Chị là bạn cùng lớp với Shiba Taiju, chị tới thăm cậu ta. - Tôi mỉm cười thân thiện trả lời cô bé.

Không ngờ cái con tinh tinh thô lỗ cục súc kia lại có cô em gái dễ thương như này luôn đấy. Ngoan ngoãn lễ phép, ăn nói dịu dàng đâu có giống cái tên đó đâu. Chẳng lẽ thằng đấy nó không phải con đẻ nhà này mà nhặt từ ngoài bãi rác? Nhưng nhìn kĩ thì cũng có nét giống tên kia nên chắc tôi nghĩ nhiều rồi.

Cô bé nghe tôi nói vậy thì ngạc nhiên nhìn tôi rồi rất nhanh cụp mắt, bàn tay nhỏ hơi bấu lấy cánh cửa, lưỡng lự một chút rồi mới lên tiếng.

- Vâng cám ơn chị nhiều ạ. Chị cứ đưa đồ cho em rồi về trước, em sẽ chuyển lời tới anh ấy sau.

- Con tinh... À nhầm, cậu ấy giờ không tiện gặp người khác sao em?

Tôi hơi bất ngờ liền mở lời dò hỏi cô bé. Nghe lớp trưởng nói tên kia chả biết đi đứng thế nào mà bị ngã gãy tay nhưng nghe kiểu đuổi người thế này thì có lẽ còn thảm hơn. Ôi ta nói nó zừa lắm cơ, tôi mà không chớp lấy cơ hội khịa tên này vài phát thì chẳng còn là tôi nữa rồi.

- Dạ không phải. Em tưởng chị sợ...không không, chị không muốn vào... à không! Là chị bận việc, đúng vậy là bận việc nên mới nói vậy.

Tôi nhìn cô bé bối rối sửa lời không nhịn được mà bật cười. Thì ra là cũng biết thằng anh xấu tính không được lòng bạn nên mới muốn đưa giúp, khi hỏi tới thì không nói trực tiếp là do người ta sợ không muốn vào mà nói là bận việc. Còn nhỏ mà chu đáo lại dịu dàng đâu như cái thằng trời đánh nào đó.

- Mời chị vào nhà ạ.

Tôi theo chân cô bé vào nhà, bên trong rất gọn gàng sạch sẽ và ngăn nắp, có điều nhìn những vật dụng được đặt ở vị trí thấp như vậy thì có vẻ người lớn không thường ở nhà.

Cô nhóc mời tôi ngồi rồi vào bếp lấy nước mời tôi nhưng vừa đi nửa đường thì lại chạy ra ngay khi nghe tiếng động lớn phát ra từ căn phòng phía bên trái.

" Choang!"

Tiếng thủy tinh vỡ vụn cùng giọng nói khàn khàn do đang trong thời kì vỡ giọng của tên Taiju.

- Mày muốn bỏng chết tao hay sao hả thằng ngu!

Cô nhóc tái mặt nhanh chóng chạy vào phòng, tôi hơi chần chừ chút rồi cũng đi theo.

Tên nhóc hư đốn đó với cái tay phải bó bột cùng những vết xước và bầm tím trên mặt đang dùng cái tay lành lặn đánh cậu nhóc nhỏ con cắt đầu đinh nhìn cũng biết là em trai của nó.

Cô chị mặt tái xanh run run kéo đứa em vào lòng lấy thân mình chắn đòn cho cậu nhóc, miệng liên tục nói xin lỗi. Tôi thấy cảnh đó thì không nhịn được mà nhào lên giường ghì chặt nó xuống đồng thời dùng tin tức tố của mình áp chế nó.

- Mày điên à con tinh tinh này! Hai đứa nó là em mày đấy!

Nó thấy tôi thì ngạc nhiên tới ngớ người rồi rất nhanh bình tĩnh lại mà gắt lên.

- Cmn! Mày bỏ tay ra. Tao đang dạy dỗ em tao, chuyện nhà tao mày đừng có xen vào.

- Dạy dỗ cái con khỉ! Mày là đang bạo hành thì có. Chuyện nhà mày ông đây cứ xen vào đấy mày làm gì được tao?

Tôi đốp lại rồi không mất quá nhiều sức lực lật người nó lại, khoá tay nó để nó nằm sấp trên đùi mình mà mở giọng thuyết giáo trên cương vị tư tưởng của một bà cô già có tuổi đời 35.

- Thân là anh cả không những không chăm sóc bảo vệ cho em mà còn ra tay đánh đập em nhỏ, đáng đánh.

- Mày cút ngay! Đừng có lên giọng dạy đời, mày còn không bỏ ra tao nhất định sẽ đánh cho mày nhừ tử. - Taiju vùng vằng gầm lên giận dữ.

- Được người khác chỉ ra lỗi sai còn hùng hổ đe doạ, tội càng thêm tội.

Tôi giữ chặt thằng nhóc rồi quay sang ngó hai đứa trẻ đang ôm nhau lặng lẽ lau nước mắt rồi nhìn tôi bằng đôi mắt đẫm lệ sáng trong như thể tôi là tia hi vọng của hai đứa. Nhìn vào ánh mắt của những đứa trẻ, tôi càng quyết tâm phải uốn nắn lại tư tưởng và hành vi lệch lạc của thằng anh chúng.

- Hai đứa tìm giúp chị cái roi để chị chỉnh đốn tên này.

- Không được chị ơi.

- Chị đừng đánh...

Hai đứa nhóc nghe tôi nói vậy thì xua tay lắc đầu nguầy nguậy. Hai đứa trẻ ngoan như thế này mà thằng ôn con còn đánh chúng nó. Hôm nay tôi nhất định phải thay trời hành đạo xử lí nó.

- Không, cứ lấy cho chị đi. Hôm nay chị phải cho nó một trận nó mới sáng mắt ra.

- Mày dám?!!!

- Ông đây dám! Đi đi hai đứa.

Hai chị em nhìn nhau rồi cùng chạy ra ngoài, một lúc sau thì quay trở lại với đồ vật trên tay khiến tôi nhìn vào không biết nên nói gì cho phải.

Tôi ngỡ rằng chỉ có thằng anh là hư đốn bất trị còn hai đứa nhỏ thì ngoan ngoãn hiểu chuyện yêu thương anh em trong nhà nhưng có vẻ tôi đã nhầm.

Cậu em trai đi vào cầm theo cái gậy đánh golf bằng sắt dài tầm gần 1m, như sợ không đủ dùng nó cầm luôn cả cái túi bên trong có 3 cây gậy nữa. Rồi thế em ơi em định để chị lấy cái đó đập xương thằng anh mày à em? Nó mới gãy tay rồi mà thêm quả được "mát xa" hết 4 cây này thì xin là xin vĩnh biệt cụ luôn đấy.

Đến cô em gái thì con bé nhẹ nhàng hơn nhiều, nó chỉ cầm một cây gậy bóng chày bằng gỗ rắn chắc thôi. Quả này là tính để tôi cầm gõ boong boong vào đầu thằng kia để thông não hay là dùng đầu nó như bóng để đập đây?

A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai. Gia đình nhà Shiba này thật cmn đặc biệt.

++++++++++++++++

Tụ Nghiệp: Sắp tới là vào dịp thi cử nên t chúc mọi người bình tĩnh làm bài tốt nhé.

Định nay không ra chap đâu nhưng mà t tình cờ thấy mình được độc giả giới thiệu đề cử nên t vui lắm.

Đk như cũ nha, 40+30. Love youuu~~~

2/1/22

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net