Chap 4: Tóc đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời thoại phần lớn sẽ theo anime

------------------------------

  -Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy!

  -Âm thanh vang vọng ở sân vận động vào buổi chiều trong xanh, thật thanh bình biết bao. Ấy là nếu các em không lăm lăm vũ khí trên tay.-Koro-sensen tay cầm một bông hoa, vừa cười vừa nói

  -Vung dao mạnh lên!-Karasuma nói to

  -Tiết thể dục từ hôm nay sẽ là do tôi phụ trách.-Karasuma nói với Koro-sensei

  -Tôi có chút cô đơn đó.-Koro-sensei

  -Không phải tôi đã nói là anh đi đâu đó đi trong mấy tiết thế này à? Ra bãi cát đằng kia chơi đi.-Karasuma dứt khoát chỉ về bãi cát sau lưng mình

  -Karasuma-sensei thật độc ác.-Koro-sensei vừa khóc vừa ngồi đắp cát.-Tiết thể dục của tôi được các em học sinh đánh giá tốt cơ mà....

  -Chém gió vừa thôi thầy ơi. Khác biệt thể chất của thầy quá lớn.

  -Thầy vốn là một đẳng cấp khác mà.

  -Tụi em chỉ muốn được người thường dạy thể dục thôi.

  -Hí!!

Koro-sense bị tổn thương, lủi thủi ngồi xếp đá một mình.

  -Kệ hắn đi, tiếp tục giờ học nào.-Karasuma

  -Nhưng mà Karasuma-sensei, huấn luyện thế này có ích gì không ạ?-Cậu bạn tóc cam-Maehara lên tiếng hỏi.-Đã thế còn ngay trước mục tiêu nữa.

  -Học hành phải đi đôi với ám sát. Càng trang bị những kiến thức cơ bản thì các hữu ích. Isoga-kun, Maehara-kun tiến lên trước, thử dùng những con dao đó để đâm thầy đi.

  -Hả? Được Không ạ?

  -Cả hai người luôn sao ạ?

  -Nếu là con dao đó thì không gây hại cho con người chúng ta. Chỉ cần làm xước được thầy thôi thì hôm nay các em được về.

  -Ừm...Nếu đã vậy...

Isoga và Maehara cùng xông lên nhưng Karasuma chỉ cần nhẹ ngàng là đã có thể tránh né được những đòn tấn công từ hai cậu bạn này. Nagisa vừa quan sát vừa ngạc nhiên, cậu quay sang cô bạn kế bên mình.

  -Siêu quá! Đúng không, Mishira-san?

Nhưng Nagisa lại không nhận được câu trả lời của cô, vì Mishira đang nhìn đi đâu đó mà không để ý rằng cậu nói gì. Nagisa tò mò cũng nhìn theo phía mà cô đang nhìn, nhưng chẳng có gì ở đó cả.

  -Ừm...Có gì ở đó hả, Mishira-san?

  -Không, không có gì đâu.-Mishira cũng thôi nhìn về phía đó

"Tóc đỏ à..."

  -Nếu không đâm nổi thầy thì còn lâu mới có cửa trúng được tốc độ Mach 20. Nhìn đi! Trong lúc chúng ta đang tập luyện, hắn ta đã xây xong thành Osaka ở hố cát và đang uống trà nhàn nhã kia kìa!

  -Thật kinh dị...

  -Nếu cả lớp có thể đánh trúng được thầy, thì ít nhất tỉ kệ ám sát thành công sẽ được tăng lên. Thầy sẽ dạy cho các em những điều cơ bản để ám sát trong tiết thể dục, như dao hoặc kỹ thuật nhắm bắn. 

  -Tuyệt thật..

  -Hôm nay tới đây thôi.

  -Cảm ơn thầy rất nhiều. 

Tiết học thể dục kết thúc và mọi người cũng giải tán dần.

  -Karasuma-sensei tuy có hơi đáng sợ nhưng ngầu ha?

  -Đúng vậy. Nếu đâm trúng không biết có được thầy khen không ta?

  -Không biết sẽ thế nào ha?

  -Karasuma-sensei, có phải thầy đang âm mưu ly gián tôi với học trò không?-Koro-sensei cắn khăn tay nói 

  -Đừng có đùa. "Nếu trường có nguyện vọng thì có thể chỉ định thêm giáo viên bộ môn vào lớp E." Trong hợp đồng giáo viên của ngươi chắc chắn có ghi điều kiện đó.-Karasuma bất ngờ quay lại ném con dao vào Koro-sensei nhưng đã bị thầy nhanh chóng bắt lại cùng với một cái khăn trên xúc tu

  -Nhiệm vụ của ta là giám sát hiện trường cho lớp học sát thủ. Suy cho cùng tất cả là để giết ngươi.

  -Đừng gọi là "Ngươi" hay "hắn" nữa, mà thay vào đó hãy gọi tôi là "Koro-sensei". Đó là cái tên mà các em học sinh đã đặt cho tôi.

.

.

.

  -Karasuma-sensei tuyệt thật đấy nhỉ, Mishira-san?-Nagisa vừa đi cạnh Mishira vừa nói chuyện với cô

  -Ừ.

Câu trả lời rất ngắn nhưng Nagisa lại quen với cách trả lời thế này của Mishira rồi. Đột nhiên cô chuyển hướng nhìn lên, Nagisa nhìn theo thì thấy một bóng dáng quen thuộc. Mái tóc đỏ tung bay trong gió.

  -Yo, Nagisa-kun. Đã lâu không gặp.

  -Karma-kun, cậu đã quay về.

  -Hể~ Đó chính là Koro-sensei trong lời đồn sao? Tuyệt quá! Y chang bạch tuộc luôn.-Karma đi xuống, lướt qua hai người Nagisa và Mishira rồi đến gần chỗ Koro-sensei

  -Em là Akabane Karma nhỉ? Tuy thầy có nghe thời hạn đình chỉ đã hết từ hôm nay, nhưng mà em không được đi trễ vào ngày đầu tiên như vậy.-Mặt Koro-sensei hiện lên dấu X tím

  -Ahaha, do em chưa quen với quay lại với nhịp sinh hoạt đó. Mà thầy cứ thoải mái gọi em bằng tên nhé. Trước tiên, hân hạnh được thầy chỉ giáo.-Karma ra vẻ cười lúng túng rồi đưa tay ra

  -Thầy cũng vậy. Hãy cùng trải qua một năm đầy niềm vui nhé.-Koro-sensei cũng đưa xúc tu nắm lấy tay Karma

'Bụp!'

Xúc tu của Koro-sensei bị bóp thành đống bầy nhầy, Karma cũng nhanh chóng vung con dao được dấu trong ống tay áo từ trước đó vào Koro-sensei nhưng lần này thầy ấy đã kịp tránh né.

  -Hể~ Đúng là nhanh thật đó. Con dao này thật sự có hiệu quả nhỉ.

Từ bàn tay phải của Karma lộ ra những mảnh dao đã được cắt nhỏ và dính lên.

"Biết giả nai, nham hiểm, có mánh khóe. Đây cũng là một nhân tài trong ám sát nhỉ? Nhưng trước đó..."

  -Nagisa, cậu có thể đừng kéo gấu áo của tôi nữa được không?

Trong vô thức lúc quan sát Karma, thì Nagisa đã đưa tay nắm chặt lấy gấu áo thể dục của Mishira. Nhưng cậu tập trung qua nên Mishira cũng đành kệ để Nagisa nắm.

  -Em nghe nói tên Koro-sensei là từ chữ "không thể giết". Nhưng mà ơ kìa, hình như thầy là kẻ dễ ăn đấy chứ nhỉ? Đúng không, Koro-sensei~

-----------------------End--------------------

Tôi lâu ra chap quá ha?

Nhưng thời gian tới có thể sẽ lâu hơn đấy.

Vì đã vào năm học rồi mà

Mong mọi người vẫn ủng hộ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net