Chương 1: Đẹp như vậy lại không phải minh tinh?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhật Bản tháng tư, trước cổng trường học viện cảnh sát, trời đầy hoa anh đào bay lả tả mà phất phơi, rơi xuống đất đầy hồng nhạt.

Hoa anh đào vì ánh mặt trời phủ lên mà có màu vàng kim tốt đẹp, cũng vì học viện cảnh sát chào đón ngày tân nhập học, nên trên mặt tân học sinh dào dạt tươi cười tăng thêm sắc màu ấm.

"Hagiwara-kun! Buổi sáng tốt lành!"

"Chào Hagiwara-kun, nghe nói cậu bị phân tới lớp thầy Onizuka rồi phải không? Quá đáng tiếc... Chúng ta bị phân tới lớp thầy Fujiwara rồi"

"Mọi người buổi sáng tốt lành!" Thanh niên tóc đen khuôn mặt anh tuấn bị gọi là Hagiwara. Để tóc hơi dài, dương quang soái khí, tươi cười ấm áp.

"Một năm kế tiếp cũng mong các cậu chỉ dạy nhiều hơn."

Các nữ sinh tức khắc phát ra tiếng cười giống như chuông bạc rung động, vui cười đùa giỡn thành một đoàn.

Thanh niên Matsuda Jinpei tóc đen xoăn có soái khí tương tự với Hagiwara Kenji nhìn nữ sinh nhanh chóng quay quanh lấy bạn thời thơ ấu, tập mãi thành thói quen mà lộ ra nửa mắt.

Thanh niên Hagi này, còn không mau khai giảng mà cùng nữ sinh lớp bên hoà nhập, thật không chút nào là nói người ngoài ý muốn.

Matsuda Jinpei chán ghét mà dời đi tầm mắt, nhìn về phía cây hoa anh đào nay cửa trường học viện cảnh sát, lại sửng sốt một chút, khó mà bị sự vật bên ngoài hấp dẫn ánh mắt.

Trước cây hoa anh đào, một người ăn mặc cảnh phục nữ sinh, chuyên chú nhìn về phía học viện cảnh sát mà  đánh giá.

Dưới ánh mặt trời rực rỡ, cảnh phục bao vây lấy dáng người lả lướt eo thon chân dài của cô gái, dưới mái tóc ngắn mềm mại màu tím khói là khuôn mặt nhỏ nhắn trắng ngần, đỉnh mũi tinh xảo, dưới hàng mi dài là một đôi mắt đào hoa làm người hoảng loạn, kế tiếp là một nốt ruồi dưới đuôi mắt trái, môi đỏ hơi nhấp, phảng phất mà lại nghiêm túc như đang tự hỏi cái gì.

"Một hồi làm lễ khai giảng điển lễ gặp lại, Hagiwara-kun!" Các học viên nữ cười rời đi. Hagiwara Kenji phất tay tạm biệt song nhìn đến người bạn thời thơ ấu đang nhìn chầm chầm phía trước đến phát ngốc, nghi hoặc nói:

*Điển lễ: phép tắc lễ nghi, theo mình thì ý bạn nữ ở trên là lễ khai giảng phép tắc lễ nghi.

"Tiểu Jinpei, làm sao vậy, nhìn cái gì mà nhập tâm thế?"

"Cô nữ sinh bên kia, thậm chí so với những minh tinh trên TV đẹp hơn rất nhiều nha." Matsuda Jinpei lười biếng nói, "Này đi làm minh tinh đều không có bất luận vấn đề gì đi, thế nhưng lại suy nghĩ tới trường cảnh sát, thật là hiếm thấy."

Theo ánh mắt của Matsuda Jinpei mà dời đi, đều gặp qua vô số mỹ nhân Hagiwara Kenji ngây ngẩn cả người.

Từ nhỏ đến lớn Hagiwara Kenji cũng không thiếu nữ nhân vây quanh bên người, do đó gặp qua nhiều mỹ nhân như lông trâu.

Nhưng mà giờ phút này hắn lại tin tưởng, mặc kệ là quan hệ hữu nghị trên TV, hắn là 22 năm chưa thấy qua so với trước mắt dưới cây hoa anh đào là nữ nhân xinh đẹp hơn người.

Chẳng sợ khoảng cách thật sự xa, chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra đó là đại mỹ nhân, lại gần xem nhất định ngạc nhiên trước nhan sắc ấy.

"Đi nào Hagi, khai giảng điển lễ sắp bắt đầu rồi." Thẳng nam không hiểu phong tình Matsuda Jinpei kéo Hagiwara Kenji đang còn ngẩn người qua, tức giận nói.

"Thật là khó thấy nha, cậu thế nhưng lại đem nữ sinh nhìn đến phát ngốc, cô ấy rời đi rồi, cậu còn xem."

Hagiwara Kenji phục hồi lại tinh thần, dưới cây hoa anh đào đã không còn thấy bóng dáng nữ sinh đâu.

"Được rồi, đi thôi tiểu Jinpei, thật là mong chờ đây, nửa năm kế tiếp này phải sinh hoạt ở trường cảnh sát....."

--

Atobe Saori bị rất nhiều người chăm chú nhìn vào, ở cây hoa anh đào nhìn xuống phát ngốc nửa ngày, trên đường đi thông qua đến trường sát, bắt đầu tự hỏi nhân sinh.

Atobe Saori trước mắt chỉ mới 19 tuổi nhân sinh thôi, vượt trội đến mức giống như sống trong truyện tranh, cùng vai chính giống nhau.

*Nhân sinh: Chỉ sự sống của con người.

Sinh ra ở gia đình có địa vị ở Nhật Bản, vừa sinh ra đã ở vạch đích cùng hoàn cảnh vượt trội, từ nhỏ đến lớn thuận buồm xuôi gió, làm cái gì cũng đứng đầu.

Cô sớm đã thi vào trường Tohoku, lại hai lần nhảy lớp, lấy danh thành tích nữ sinh hạng nhất nhập học trường cảnh sát, nhân sinh đối với cô phảng phất khó khăn là rất thấp.

Nhưng cô cảm giác chính mình sống như một cái xác không hồn. Hết thảy phảng phất như là thật giả giống nhau.

*Phảng phất: Chỉ sự lờ mờ, không rõ rệt.

Mấy ngày nay, đều không quá thú vị.

Cô có một loại dự cảm mãnh liệt, sau khi lên làm cảnh sát, tất cả đều sẽ thay đổi.

Sở dĩ đảm nhận cảnh sát là bởi vì khi còn nhỏ cô đã trải qua thảm án bắt cóc...... Phạm nhân đến nay chưa tìm được, cô đến nay cũng không thể quên đi.

Cô liều mạng mà huấn luyện, đem chính mình rèn luyện năm cấp. Trường cảnh sát nhập học qua việc xét sức học qua một học kì, khả năng thí nghiệm. Biểu hiện của cô làm cho giám khảo phải cả kinh. Ánh mắt của cô như đang xem người ngoài hành tinh hay con người đều giống nhau. Trường cảnh sát sợ không có gì để dạy người này đi?

Atobe Saori nắm chặt bàn tay. Hết thảy, đều là vì muốn bắt lấy phạm nhân bắt cọc thời thơ ấu đã ảnh hưởng cô cả đời.

Thời điểm cô đang chìm vào suy nghĩ, một bàn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lên bả vai cô.

Cô quay đầu lại, chỉ thấy một nam sinh cao lớn hướng cô cười nói: "Đồng học tốt, tôi năm nay cũng là vừa nhập học tân sinh, tên gọi là Ito Suo. Tôi chính là muốn nói, tôi đối với cậu là vừa gặp đã yêu."

Rất nhanh, Atobe Saori ở trong lòng đếm thời gian một chút, người này thổ lổ chỉ đúng mười giây, tốc độ hướng nàng mà thổ lộ thật khiến người khác nghi ngờ.

Từ nhỏ được tỏ tình đến mức có nhiều kinh nghiệm cùng trực giác nói cho Atobe Saori rằng nam sinh này thuộc về kiểu thổ lộ vì ngoại hình. Nếu không liền tính là người dũng cảm, cũng không đến mức tên này không biết tên liền lỗ mãng lên đây tỏ tình.

Trên mặt Atobe Saori lộ ra thần sắc xin lỗi, chắp tay trước ngực nói: "Xin lỗi, tôi hiện tại không có tính toán tới chuyện yêu đương."

Dứt lời, không xem phản ứng của hắn. Atobe Saori lễ phép sau khi gật đầu liền xoay người rời đi.

Thời điểm xoay người, cô thấy được một người tóc vàng làn da ngâm thân ảnh cao gầy đi vào lễ đường trường học, cô sửng sốt một chút.

Người kia sẽ không phải là.... nam sinh nhập học với thành tích hạng nhất, tên gọi là Fuyura Rei?

Atobe trầm tư, cô từ nhỏ đến lớn là lần đầu gặp qua đối thủ cạnh tranh với thành tích ưu tú như Fuyura Rei, trí nhớ cùng thể lực bất luận cái gì đều không có điểm yếu.

Đáng tiếc trường cảnh sát đem thành tích khả năng thí nghiệm của nam nữ tách ra. Bằng không cô thật muốn biết cô cùng với hắn đem ra so sánh, đến tột cùng là ai hơn ai kém.

--

Lễ đường trường học.

Trên khai giảng điển lễ là tân sinh đại biểu, là một người con lai tóc vàng da đen, ở lễ đường không thiếu ai, ở giữa còn có quốc kỳ biểu tượng năm cánh hoa đào. Thanh niên con lai anh tuấn cao gầy ánh mắt kiên nghị. Thanh âm trong sáng êm tai, trình độ lên tiếng có trình tự. Dưới đài cảnh nhóm coi sôi nổi lộ ra thần sắc thưởng thức.

"Nghe nói tân sinh đại diện này đây có thành tích nhập học tốt nhất từ trước đến nay của trường cảnh sát. Toàn bộ khoa đều là ưu tú! Quả thực là quái vật!"

"Trước đừng nói cái này, mau xem, ngồi bên kia chính là nữ sinh, cô gái tóc màu tím khói, là một đại mỹ nhân!"

"Tôi biết cô ấy, bạn gái tôi và cô ấy là cùng một ban. Tên gọi là Atobe..... Nghe nói cô ấy chính là nữ sinh có thành tích hạng nhất mà nhập học, cũng là toàn bộ khoa full điểm A! Quá dữ luôn..... Nhưng tân sinh đại biểu vẫn là dựa theo thường lệ mà chọn nam sinh........."

Nghe chỗ ngồi hàng phía trước lễ đường các nam sinh khe khẽ nói nhỏ. Hagiwara Kenji cùng Matsuda Jinpei bất đắc dĩ mà liếc nhìn nhau, trường cảnh sát cũng kì quái như vậy chọn người sao.

Bất quá phía bọn họ đã ban tặng biết được tên cô, còn có kinh ngạc bất ngờ, cô thế nhưng cùng bọn họ là một ban....... Rốt cuộc nam sinh phía trước, nhớ không lầm nói bạn gái hắn chính là cùng bọn họ học thầy Onizuka.

Hagiwara Kenji nhịn không được mà cong cong đuôi mắt, ý cười không kiềm chế được mà hiện lên gương mặt.

Matsuda Jinpei liếc mắt một cái nhìn Hagiwara Kenji, trầm mặc một hồi nói: "Này Kenji, không biết vì cái gì, tôi nhìn tên trên khán đài thật khó chịu."

"Làm sao vậy tiểu Jinpei, là bởi vì màu da cùng màu tóc của hắn sao? Không giống cậu nha."

"Sao có thể." Matsuda Jinpei nhíu mày nói: "Là bởi vì tên kia trên mặt đối với cảnh sát mong đợi cùng nhiệt tình...... Thật là làm người khó chịu."

Hagiwara Kenji bật cười, đối với người bạn thời thơ ấu phương diện này có phần ấu trĩ, khẩu thị tâm phi tập mãi thành thói quen.

*Khẩu thị tâm phi: miệng nói một đằng nhưng trong lòng lại nghĩ một nẻo, miệng và tâm hoàn toàn trái ngược.

Nhưng thật ra ngồi bên cạnh bọn họ là  một thanh niên tóc đen khí chất ôn nhuận như ngọc, có vẻ có chút kinh ngạc, đôi mắt hắn xanh biển, đuôi mắt hơi hơi trợn tròn. Cuối cùng cái gì cũng chưa nói, mọi người lại trầm mặc mà nghe xong khai giảng điển lễ.

--

Trong phòng học Onizuka trên bục giảng khuôn mặt thô lỗ, thân hình nam nhân cao lớn khí thế uy nghiêm: "Đều nghe tốt cho ta, tên của ta là Onizuka Hachizo! Một năm kế tiếp này, các ngươi phải cụp đuôi, nghiêm túc học tập! Liều chết huấn luyện! Bằng không tốt nghiệp làm cấp dưới của ta cũng đừng nghĩ đến!"

Nháy mắt phía dưới bắt đầu xôn xao, vang lên hết đợt này đến đợt khác, nhỏ giọng nói chuyện với nhau: "Thật hay giả....... Bất quá nghe nói huấn luyện viên Oni thật sự rất nghiêm khắc....... Mỗi một năm đều xác thật sinh viên trường cảnh sát ở trong tay ông ấy đều không có biện pháp tốt nghiệp......."

"Yên lặng chút!" Onizuka Hachizo gõ một nhịp lên mặt bàn, ánh mắt sắc bén quét một vòng phòng học. Xoay người ở trên bảng đen viết xuống tên của mình: "Kế tiếp liền đến phân đoạn tự giới thiệu, đều thay phiên nhau đi lên tự giới thiệu chính mình đi."

Mọi người nối tiếp nhau đi lên giới thiệu tên, tuổi, trường học tốt nghiệp của mình cùng những tin tức linh tinh cơ bản.

Onizuka Hachizo ngồi ở phía dưới ôm cánh tay, biểu tình nghiêm túc, nhưng nếu biết rõ người nói tính cách hắn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, Oni kỳ thật đối với chính mình thập phần vừa lòng với lớp năm nay nhập học tân sinh.

Onizuka Hachizo có thể là huấn luyện viên nổi tiếng ở trường học Sở cảnh sát đô thị, hắn 49 tuổi đi dạy quá nhiều năm, cấp dưới ra rất nhiều cảnh sát siêu sao.

Mỗi năm hắn đảm đương huấn luyện viên thông qua một loại khảo soát tiến vào chức nghiệp tổ dân số là nhiều nhất. Chức vụ cảnh hàm tối cao học viện cũng đã đi đến cảnh chính.

*Thật ra chức vụ mình không phải dân chuyên sâu nên chỉ có thể diễn đạt sơ thôi.

Nhưng mà, hắn loáng thoáng cảm giác, Onizuka hắn sẽ là từ trước đến nay sẽ có 1 khoá ưu tú nhất một lần.

Lấy nam sinh có thành tích nhập học tốt nhất từ trước đến nay của trường cảnh sát, toàn khoa ưu tú Fuyura Rei. Theo sát sau đó hạng hai tên Date Wataru, đi cùng với hình ảnh anh trai, tự thân thực lực cũng thập phần xông pha Morofushi Hiromitsu.

Còn có thấy rõ thực lực cùng năng lực xã giao cực kì xuất chúng Hagiwara Kenji, vật lộn cùng thể thao động thủ năng lực thập phần vượt trội Matsuda Jinpei.

*Động thủ: Bắt đầu làm, bắt tay vào việc.

Cùng với nữ tử tạo ra thành tích nhập học ưu tú nhất nữ sinh học viện cảnh sát.

Onizuka Hachizo cuối cùng chuyển hướng ánh mắt lên đài tự giới thiệu, nữ sinh cả người loá mắt đến phảng phất ánh sáng.

"Chúc mọi người một ngày tốt lành, tên của tôi là Atobe Saori."

Trên bảng đen viết xuống, bản thân cùng chữ viết đều xinh đẹp giống nhau. Thiếu nữ tóc ngắn màu tím khói xoay người, lại như có như không rũ xuống lông mi một bóng râm, dưới mắt trái có một nốt ruồi, mặt mày phô trương. Nàng lộ ra năng lực tương tác mười phần tươi cười:

"Ngày kế tiếp, thỉnh cầu thầy Onizuka chỉ dạy nhiều hơn."

♨️ Mình mới edit lại câu văn, mình không drop bộ này đâu mà mình có mấy bản thảo chưa sửa lại nên mình sẽ đăng lên từ từ. Đợi mình nhé, cảm ơn các tình yêu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net