Chương 15:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ngươi hành động thế này, còn gì là hình tượng nữa chứ?

Vô Nan chính là kẻ '...' kia. Anh lúc này phất tay, mấy binh lính vì đột xuất ngoại nhân cô xông vào đi ra ngoài, hiển nhiên liên can vị vương gia này người này hẳn khômg đơn giản.

Vì thực lúc vượt xa những người này nên cô với anh nói xong thì họ mới đến.

Nghĩ nghĩ xong cô nên làm gì cho đừng quá bất ngờ hồn thú cực Bắc chi địa nhỉ thì cô đã biến mất, Bạch Ly để Vô Nan ngồi đấy chán nản!

Nhân tiện, Vô Nan là truyền thuyết mang danh Vô Vị đấu la, vì thế nhân không rõ anh thuộc đẳng cấp thế nào, nhưng vì nhiều lần tỏ rõ phân nhánh Vũ Hồn Điện chính diện kích sát giáo chủ hồn đấu la cấp không rõ cách thức.

Và anh cũng không phải nơi này thuộc về nhân loại, lại càng không phải nhân loại.

Cực Bắc chi địa

Nơi lạnh lẽo khắc nghiệt nhất Đấu la đại lục, nơi quanh năm từ thời sơ khai mang trên người một lớp tuyết trắng xóa. Nơi đây đến cả Phong hào đấu la cũng không muốn đi quá sâu vào vì để bảo hộ cơ thể tiêu hao rất nhiều hồn lực và có nhiều, rất nhiều hồn thú nguy hiểm nữa!

Một số hồn sư hệ băng muốn tìm hồn hoàn thích hợp sẽ chọn nơi đây nhưng chỉ ở phía rìa thôi, nơi ngoại địa là một tập đoàn hồn thú trăm năm đến ngàn năm, nội địa khan hiếm trăm năm bởi rất nhiều hồn thú vạn năm sinh sống ở đó và cuối cùng là trung tâm còn có cả Thập vạn niên hồn thú. Tiêu biểu là Băng Bích Hạt và Băng Thiên Tuyết Nữ...

Còn Mảnh vỡ Ngọc phiến này nói mảnh vỡ cũng không phải nữa! Mảnh vỡ của Ngọc phiến to gấp 3 lần Thánh Hồn thôn. Mặc dù là Thôn nhỏ nhưng sức chứa 300 hộ dân cũng không phải nhỏ. Phải nó là cực lớn. Mà tại sao gọi nó là Ngọc phiến?

Tương truyền, Ngọc phiến trước kia thuộc vũ trụ rơi xuống, mà, chính xác trước kia hai vị Thần muốn tranh đoạt, nhưng bất thành bởi Thần lực nó khó chịu đựng quá lâu và vỡ nát.

Nó từng gây nhiễu loạn do hai vị Thần đó vẫn đổ lỗi cho người kia.

Khi là chính phiến, nó sẽ rất nhỏ chỉ bằng nắm tay mà lại dễ vỡ, mà vì đặc tính dễ vỡ đó nên nó dễ được nhận ra và bất lợi khi đối thủ có nó trong binh khí, khi nó vỡ hì sẽ biến to, như trước nhãn lực xuyên thấu này của cô.

Khối cực lớn như trụ băng vĩnh cửu, bề mặt thoáng bóng loáng như mặt gương, màu xanh biếc tinh khiết như băng.

Và nó là trụ nhà của Băng đế, Băng Bích Đế Hoàng Hạt.

Băng đế tìm thấy Mảnh vỡ tại dưới sâu của trung tâm, nó rất rắn và đặc biệt có thể chịu của nó nhiều đòn. Nhà của Băng đế là một vương quốc băng (gần như thế nhưng không chi tiết). Sinh sống ở đây hơn mấy ngàn con Băng Bích Hạt.

Bạch Ly một thân mảnh mai dưới dạng linh hồn bay với tốc độ không quá nhanh ở trên cao, vì tuyết quá nhiều nên khó di chuyển một tí cùng đang ở mùa đông nên lại có cả bão tuyết càng khó di chuyển hơn.

Đây là sao nhỉ? Cô vận dụng năng lực để đi cho nhanh chứ?

Vì không rõ tại sao cô đột nhiên nảy ra ý tưởng gì, nhưng cái hành động này trong mắt của Vô Vị đấu la nhìn đến bằng thần thức mang suy nghĩ: "Cô ta lại lên cơn tăng động hay như nào nữa đây?"

Như đã biết, Hàn Bạch từ khi hấp thụ Hắc Ám Điểu cái hồn hoàn thì tỏ rõ sự lười biếng khó cãi, mà nó thì từ cô mà ra chứ ai vào đây. Nhìn cái phân thân lười biếng đã thế thì cái bản thể phải biết bao nhiêu cho chừa? Tất nhiên là lười hơn 80% rồi!

Hàn Bạch thừa hưởng 20% thiên phú cùng tính cách của cô. May mà cái tính bạo lực quật người này không hiểu sao lại không truyền thừa. (Không thì mập chết lâu rồi.)

Quay lại sự việc chính, cô bắt buộc dịch chuyển đến lâu đài của Băng đế, ân, bắt buộc chứ cô không cố ý... là không cố ý nhá!

- Ngươi là ai!

Một hồn thú hơn 40 vạn năm Băng đế, nó không phát giác ra sự hiện diện của kẻ này, khẳng định của Băng đế lúc đầu là nhân loại này mạnh hơn nó! Thứ hai là cảm giác áp bức, tuy tỏ ra lờ đờ và trông có phần bất cần đời, Bạch Ly cũng có phần khí thế không thể coi thường.

Vì đã quen với câu hỏi này, Bạch Ly trả lời rất vuông vức vừa vặn những thắc mắc và nghi thị của Băng đế mà không cần nó hỏi.

- Ta cần mảnh vỡ này.

Băng đế bất ngờ... sau đó là tức giận.

- Nhân loại! Ngươi muốn chết! Dám đánh chủ ý vào đồ vật của ta!

Mặc kệ cảm nghĩ của nó, cô vẫn nhanh chóng điều chỉnh khí huyết, thu mảnh vỡ vào và thế chỗ nó bằng một cái siêu thần khí trông rất giống nhau, sau đó dứt thở liền biến mất làm nó không kịp ra tay và đánh hụt.

- Nhân loại Hàn Bạch Ly, ta nhớ lấy!!

.

.

.

Cô về đến chỗ Vô Nan, không nói gì ném nó ra phía sân nhưng với dạng đứng, bởi nếu nằm ngang thì cung điện này sẽ sập mất.

Bởi thế, từ ngoài nhìn vào sẽ thấy bỗng dưng một cái cột trụ như khối băng tự dưng xuất hiện khí thế bức người. Nhưng cũng không có ngạc nhiên gì mấy, kể khi vị đó được bệ hạ mời đến đây ở thì có hôm còn kinh thiên hơn nữa. Một cái trụ này có là gì...

Ừm, có là gì...

Tiếp theo là đợi cốt truyện diễn biến, Thâm Hải Trầm Ngâm ở thành Canh Tân. Còn lâu lắm! Giờ cô phải đi tìm... thứ mà hiện tại có thể tìm đó là...

Ngoại phụ hồn cốt của rồng...

Nhưng giờ kiếm đâu ra rồng?

Đi nuôi rồi làm thịt nó hả?

Miên man nghĩ suy, phía ngoài lúc này lam ngân thảo xung quanh cô một hồi liền dậy sóng, nó cuốn lại và hình thành một nhân dạng cung kính đưa một mảnh giấy cho Bạch Ly, binh lính chỉ thấy hình ảnh cô lập lòe rồi loáng lên một cái biến mất.

Vô Nan: Cô thật sự coi anh là miễn phí luyện vật cho cô thiệt à?

Binh lính: Thật sự đáng sợ quá!

Quay tới Băng hỏa lưỡng nghi mắt. Độc Cô Bác đang đau đầu với Đường Tam làm sao cho cậu ta ói phương pháp luyện dược đây và lại thấy cô hồn Bạch Ly nhanh như dịch chuyển mà tới. Ông khẳng định vườn dược của ông lại bị hỏng lần nữa!

Bạch Ly mỗi lần có chuyện gì gấp sẽ dùng đến thân thể mà di chuyển, và tốc độ thì không thể nào chậm cho được, 5 năm trước chứ không xa. Bạch Ly khi không biến mất và chạy một loáng ra khỏi vườn, tốc độ ma sát khôn khí dẫn đến sự cháy, dĩ nhiên có mấy cây bén lửa cháy lây lan. Ông tức giận khó lắm mới dập hết lửa vì nó lây quá nhanh.

Nhanh chóng đuổi theo cô hồn Bạch Ly. Ông phát giác ra ở đây còn có 'tên điên' Đường Hạo, mồ hôi Độc đấu la chảy ròng ròng "Sao hắn lại ở đây???" ba dấu chấm hỏi thể hiện sự tột độ kinh hoàng của lão độc vật!!!

Và cả một nữ nhân?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net