Chap 5: Ngày đầu đến Karasuno

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-----6 giờ----
Chiếc rèm khẽ đung đưa trong gió lúc ban mai, 1 bức tranh tĩnh lặng vô cùng yên bình. Ánh nắng ấm áp nhẹ nhàng khẽ chiếu xuyên qua cửa sổ.

Thiên hạ đang ngủ 1 giấc ngon lành thì bỗng tiếng chuông reo lên "Reng reng reng...."

" Rắc"_tiếng chiếc đồng hồ bị... ném.

- Chậc! Lại phải mua cái khác. Đồ đểu quá!_Kevin

Cậu nhanh chóng làm vscn rồi ra khỏi phòng với khuôn mặt cau có.

Đùa chứ ở với gia đình làm cái bản mặt thiên thần, mà sao ở ngoài lại làm cái bản mặt của tu la thế này?

- Hừ! Lão già chưa dậy à?_Kevin gằng giọng. Trong gia tộc chỉ có đúng ông chú này biết tính cái của cậu, 1 kẻ 2 mặt.

- Tôi mượn chút tiền của lão nha, để ra ngoài ăn sáng._Kevin cười cười nói. Khổ thân ai đó vẫn ngủ mà không biết rằng mình bị cướp.

Cậu bước ra ngoài và đóng cửa, cậu muốn đi bộ đến trường nha. Cậu muốn tận hưởng cái không khí bình thản và mát mẻ này, lâu lắm không được trải nghiệm rồi.

" Ya, lâu rồi không được tự mình đến trường. Suốt ngày có xe đưa đón thật bí"_Kevin thở dài suy nghĩ vì không được tự do đi học 1 cách thoải mái

-----giải phân cách-----
Trước mắt cậu giờ đây chính là Karasuno, ngôi trường mà có bộ đồng phục chuẩn gu của cậu.

Hôm nay cậu mặc độc cái áo sơ mi và quần màu đen. Quần áo giản dị vì không muốn bị chú ý, mà tác dụng lại ngược lại.

Học sinh ở đây cứ nhìn chằm chằm vào cậu như thể cậu là sinh vật lạ.

Kevin đành mặc kệ, dẫu sao thù cũng quen bị nhìn chằm chằm thế rồi. Cậu bỏ qua những ánh mắt đó và tiến vào phòng giáo viên.

- Xin thất lễ, em là Shimizu Ken, học sinh chuyển trường năm nhất. Xin hỏi kiểm tra thực lực học ở đâu ạ?_Kevin

- À học sinh chuyển trường à, đợi thầy đi lấy bài kiểm tra. Em vào đây đợi thầy tí!_sensei

- Vâng~~_Kevin đáp.

-----1 lúc sau-----
-......_sensei cạn lời và ... sốc lun.
Đây đích thị là 1 nhân tài, 1 nhân tài vô cùng xuất chúng.

- Thưa thầy, em được bao nhiêu điểm ạ và còn học ở lớp nào nữa._Kevin thắc mắc hỏi

Cậu thực sự làm bài cực kì... ẩu. Chẳng biết có qua không nữa.

- E...Em... làm... b...bài... tốt lắm...!_sensei nói lắp bởi quá sốc

- Điểm... tuyệt... đối..._ khó khăn nói ra điều không tin được.

- Vậy thì em lớp nào ạ?_ cậu hỏi trong tâm trạng bình thường, khác hẳn ai đó đang vui mừng đến phát sốc.

Cậu cũng vui vài phần vì làm được bài, chứ cái IQ 200 để làm cảnh chắc.(au: mịa... chả bù cho mình)

- E...Em học ở khối 1A_ Thầy giáo vội trả lời, sợ rằng nhân tài này sẽ đổi ý không học ở đây nữa.

- Chúc em học tập tốt_ thầy giáo sau khi lấy lại tâm trạng cũng không quên cho cậu 1 lời chúc, mong cậu sẽ có những trải nghiệp thú vị.

- À thầy ơi! Ở đây có CLB Bóng chuyền không ạ?_ kevin hỏi, cậu cũng đến Nhật rồi, phải xem trình độ của nước này thế nào chứ. Hái hức nha~

- Ừ thì có đấy! Em muốn tham gia à?_ thầy giáo thắc mắc

- Vâng! Em muốn đăng kí!_ cậu vui vẻ khi biết tin này. Biết đâu cậu lại được gặp những cầu thủ tài năng thì sao?

- Vậy em điền vào tờ giấy này. Thầy sẽ gửi cho giáo viên phụ trách CLB. Giờ em lên lớp học đi!_ thầy chỉ chỉ vào cửa sau khi cậu điền vào tờ giấy đăng kí.

- Em cảm ơn thầy!_ Kevin chào thầy rồi đi theo người hướng dẫn đến lớp 1-A.

----lớp 1-A----

"Cốc cốc"_ tiếng cửa phòng học vang lên.

- Cả lớp làm nốt bài đi, tí cô vào kiểm tra._ cô giáo gằng giọng 'khuyên bảo' học sinh làm bài.

Cô bước ra khỏi lớp nói gì đó với thầy hướng dẫn.

Giáo viên quay trở lại lớp với khuôn mặt... nghiêm trọng. Cả lớp ai cũng biết có điều gì đó không ổn sắp diễn ra trong lớp này. Không ai dám mở mồm hỏi có chuyện gì, không thì bị tăng gấp 10 lần số lượng bài tập chứ chả đùa.

Bỗng cô giáo đáng sợ kia cất tiếng:
- Hôm nay, lớp mình có bạn mới! Các em nhớ giúp đỡ bạn! Có thể bạn ấy sẽ khó khăn trong việc giao tiếp. Đó là người ngoại quốc.

Cả lớp bắt đầu nhao nhao

- TRẬT TỰ!_tiếng quát của cô giáo này thật khủng bố. Tất nhiên là cả lớp im lặng đến nỗi có thể nghe thấy tiếng gió.

- Em vào đi_ thấy lớp ổn định xong, cô gọi cậu vào lớp.

Bước vào lớp, cậu có thể thấy cái bầu không khí lạ thường qua những cặp mắt của các bạn nữ và nam.

Các bạn nữ nhìn cậu 1 cách say mê, còn bọn con trai thì nhìn cậu không khỏi ngạc nhiên. Có người thì nhìn cậu bằng ánh mắt hình viên đan.

Họ còn tưởng người nước ngoài thì cao lắm cơ. Nhưng cái người trước mặt lại vô cùng... thấp. Và họ cũng chưa bao giờ thấy ai đẹp như thế này. Họ cũng muốn thử xem xem học lực của cậu thế nào, hay chỉ được cái ngoại hình.

- À còn nữa... Bạn học này vượt qua bài kiểm tra với số điểm... t.. tuyệt đối._ cô giáo đã nhấn chìm tất cả suy nghĩ không hay mấy về học lực của cậu.

"A~ Sao lại có kẻ như thế này"_ suy nghĩ chung của cả lớp.

- Tôi tên là Shimizu Ken, đây là tên tiếng Nhật của tôi. Mong được giúp đỡ!_ cậu lễ phép chào hỏi

- Rồi! Em giới thiệu xong xuống ngồi vào cái bàn học gần cửa sổ đó nhé!_ cô giáo vui vẻ chỉ về phía bàn chống.

"Đồ phân biệt đối xử"_ suy nghĩ chung của cả lớp. Họ đều biết lý do rằng vì cậu đẹp trai và học giỏi. Thật ấm ức mà!

Mà bọn con gái lại lấy cậu làm trung tâm, mục tiêu thế mới tức. Đời thật lắm éo le, chẳng biết bọn họ còn kiếm được cô nào không... Ầy...

Cậu về chỗ ngồi mở sách vở ra. Bỏ qua những suy nghĩ của học sinh, cô giáo tiếp tục giảng bài học còn dở dang.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net