Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đưa mảnh ngọc tứ hồn cho ta."

"Nếu ta không đưa thì sao?"

Dây roi màu xanh dài và phi lai cốt quấn lên, tiếng đánh nhau lại phát ra.

"Chuyện gì vậy?" Kagome và Inuyasha vội vàng chạy về, đập vào mắt họ là...

Mặt Sesshomaru không hề cảm xúc vẫy roi dài, Sango gian nan chạy sang bên phải né tránh, trên người đã có nhiều vết thương, phi lai cốt thỉnh thoảng bay ra, nhưng không thể gây tổn thương cho Sesshomaru. Miroku cũng cùng Sango đứng một bên, vất vả đối kháng, nhưng chậm chạp không dùng hang gió.

"Ngươi đừng mong đạt được! Mảnh ngọc tứ hồn của Kohaku ta sẽ không giao cho ngươi!" Sango quát, "Ta có thể tha thứ việc ngươi làm tổn thương Kohaku, nhưng lần này tuyệt đối không thể!"

"Mảnh ngọc tứ hồn?" Kagome không hiểu nhìn vào trong trận chiến, tư thế Sesshomaru ưu nhã không nhanh không chậm, "Tại sao? Tại sao cứ nhất định phải là mảnh ngọc tứ hồn? Lẽ nào hắn ở lại đây nguyên nhân chính là vì... Lấy đi mảnh ngọc... Vậy tại sao không ra tay sớm hơn một chút..."

"Cái tên này không phải từ trước tới giờ đối với ngọc tứ hồn không có hứng thú sao?" Tuy Inuyasha không hiểu nổi, nhưng vốn nhìn thấy người anh trai tự cao tự đại này liền khó chịu, bây giờ đang bắt nạt đồng bạn của mình, làm sao có thể ngồi yên mà không để ý đến? Rút Thiết Toái Nha ra liền tiến lên trước muốn cùng Sesshomaru tranh tài... Nhưng đáng tiếc là... Yêu lực của cậu bây giờ không có, Thiết Toái Nha không yêu hoá được, cũng chỉ là một thanh kiếm rỉ sét...

Kagome nhạy bén chú ý tới việc này một chút: "Bây giờ Sesshomaru mới ra tay nguyêm nhân là vì hôm nay trăng non sao? Lúc Inuyasha không thể chiến đấu là thời cơ tốt để cướp được mảnh ngọc! Nhưng Sesshomaru rõ ràng không phải người như thế! Nếu như hắn muốn lấy đi, trực tiếp đánh đổ Inuyasha là được... Lấy tính cách tự kiêu của hắn làm khả năng... Nhưng tại sao?"

"Không được!" Quang tiên lập tức định bắn trúng Sango, Kagome cố không được vài bước tiến lên che ở trước mặt Sango, trong lòng chỉ có một niềm tin: "Mặc kệ là thế nào... Mình tin tưởng Sesshomaru..."

Mặc kệ cố gắng rút quang tiên về, nhưng đã quá muộn, quang tiên đã xé rách quần áo và da dẻ của Kagome, từng giọt máu chảy ra...

Sango thống khổ ôm Kagome ngã vào người cô, Inuyasha cũng cố không được, vội bước lên trước ngồi quỳ ở trước mặt Kagome: "Kagome, Kagome, không được chết!"

Sesshomaru hoàn toàn ngây dại, anh cứ đứng như thế như cái cây, quang tiên buông xuống bên chân, tròng mắt căng thẳng phóng to, nhưng trong mắt chỉ có hình ảnh người con gái vì dây roi của mình mà bất lực ngã xuống đất.

"Sesshomaru! Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Inuyasha tỏ rõ vẻ tức giận đứng lên, "Bất luận là gì, nếu ta hoàn toàn không có yêu lực thì cũng phải tìm ngươi tính sổ!"

"Ngươi vì ngọc tứ hồn có thể làm tổn thương tính mạng của Kohaku, thậm chí đả thương Kagome, chuyện như vậy Sango ta chắc chắn sẽ không tha thứ!" Sango để Kagome nằm ngang, giơ phi lai cốt lên chuẩn bị quyết một trận tử chiến cùng tên yêu quái muốn lấy mảnh ngọc tứ hồn.

"Đúng đấy! Như thế nào đi nữa cũng không được làm tổn thương một tiểu thư đáng yêu... Chuyện như vậy Miroku ta cũng không bỏ qua!" Miroku nói xong câu cuối cùng cũng đứng lên.

"Cho là ta sẽ sợ sao? Nếu như lúc này Inuyasha có yêu lực, các ngươi cùng tiến lên, ta cũng không sợ!" Lời nói của Sesshomaru vẫn kiêu ngạo và lạnh lùng, nhưng ánh mắt từ đầu đến cuối không nhìn về phía nhóm người đang tức giận, điều anh quan tâm là cô nằm ở đó, bây giờ không thể chống đỡ...

Nhưng, chiến sự ngàn cân treo sợi tóc...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sessxkago