Chương 3: Khuyên nhủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vị phu nhân kinh ngạc hỏi lại.
"Cậu biết chúng tôi sao?"
"Vâng. Xin hãy chuyển lời hỏi thăm của thần tới Oyakata-sama, thưa phu nhân. Mong rằng ác vị thần sẽ nhân từ với người"
"Ta sẽ chuyển lời của cậu tới ngài ấy. Cảm ơn cậu vì đã quan tâm tới chồng ta"
"Đó là chuyện mà thần nên làm"
Cuộc nói chuyện ngắn khiến Yuichirou và Muichirou nhận ra cậu và phu nhân Amane có quen biết.
Tanjirou liền ra ngoài để lại không gian riêng cho bọn họ.
.......
Đến tối lúc cậu đang chuẩn bị đi ngủ thì Yuichirou bỗng xuất hiện.
"Anh là 1 thợ săn quỷ à?"
"Ừ, đúng rồi. Có chuyện gì sao, Yuichirou?"
"Thợ săn quỷ.... Là công việc như nào vậy?"

Yuichirou ngập ngừng hỏi
"Đó không phải là 1 công việc, nó là trách nhiệm. Những người đến với sát quỷ đoàn phần lớn đều là những người có người thân bị quỷ sát hại. Họ mang theo nỗi thống hận những con quỷ và hy vọng rằng bản thân sẽ góp sức vào việc bảo vệ những gia đình hạnh phúc khỏi vuốt quỷ. Người trước ngã xuống, tâm nguyện của họ sẽ được người sau kế thừa và giữ gìn. Cứ như vậy cho tới khi loài quỷ bị tận diệt"
Yuichirou nhìn người đàn ông trước mặt mình. Anh ta có đôi mắt và mái tóc cùng vết bớt nơi trán trái đỏ đậm như hồng ngọc. Mái tóc dài được buộc cao cùng đôi bông tai hanafuda không làm anh ta trông nữ tính mà chúng khiến anh trở nên chính trực, cương nghị hơn. Đôi mắt anh lấp lánh khi nói về việc mình đang làm.
"Phu nhân Amane nói rằng muốn mời em và Muichirou vào sát quỷ đoàn, anh nghĩ thế nào về việc này?"
"Chuyện này tuyệt quá rồi còn gì? Chúng ta sẽ trở thành đồng nghiệp. Đến lúc đó anh cũng dễ dàng nấu ăn cho mấy đứa. Anh biết làm nhiều món lắm. Em muốn ăn tempura không? Anh thì thích cơm cuộn rong biển...."
Tanjirou vui mừng, cậu liền liệt kê các món ăn cậu có thể làm.
Yuichirou liền cắt ngang lời nói của  của cậu:
"Anh không nghĩ em sẽ thất bại sao?"
"Không đâu. Anh có quen 1 vị tiền bối, anh ấy đã nói rằng chỉ cần em vẫn luôn cố gắng, không bỏ cuộc thì em sẽ thành công thôi. Vậy nên Yuichirou, em không cần lo lắng, hãy cứ cố gắng hết mình là được. Lúc trước anh cũng phải cố gắng lắm đó"
Nói rồi cậu bắt đầu kể lại quá khứ của mình. Về việc gia đình cậu bị sát hại ra sao, cậu từ 1 người bán than trở thành 1 kiếm sĩ như thế nào, về những sinh mạng mà cậu chẳng thể cứu được.
Yuichirou ngạc nhiên, trong suy nghĩ của cậu chỉ những người được chọn mới có thể trở thành kiếm sĩ.
Cậu luôn sống theo lý trí, cậu biết Muichirou là người được chọn nhưng cậu không yên tâm về nó. Thằng bé dễ dàng trao đi niềm tin nên muốn lợi dụng nó rất dễ. Cậu muốn đồng hành cùng Muichirou nhưng cậu biết mình không làm được. Lần này tới tìm Tanjirou thực chất là mong muốn cậu ấy nói rằng bản thân từ nhỏ đã tiếp xúc với kiếm đạo, không phải loại như anh em họ có thể với tới. Nhưng Tanjirou có thể dễ dàng xuyên thấu qua lớp áo giáp của cậu.
'Có lẽ...thử 1 lần cũng không có gì quá đáng'
Yuichirou nghĩ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net