Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bốn vị vương trữ.

Vương trữ của thế giới ngầm mang tên Huyết tộc, hắn là một kẻ ngông cuồng, tự cao tự đại ko xem ai ra gì. Nhưng cách xử lý công việc của hắn thật ko ai có thể so sánh được. Được mệnh danh là vua của các vị vua, tài hoa, giỏi giang, ác độc.... tên hắn là Tát Na Lặc Tư.

Võ đường Bắc Kinh, hắn được biết đến như một cao thủ võ đường bậc nhất. Võ công cao thâm, có thể tay ko đánh bại trên dưới mười tên trong võ đường. Đẹp trai như tượng tạc, lạnh lùng như nước, thay đổi nhanh như gió. Hắn, Văn Nhân Túy.

Hải quân, hắn tôn quý như một vị thần, hô phong hoán vũ nơi biển cả, đội trưởng Hải quân. Nếu nói hắn đẹp ko ai sánh bằng hắn, nếu nói hắn tài giỏi Hải quân chắc chắn ko có người thứ hai. Lam Ly tướng quân.

Tập đoàn đá quý lớn nhất Bắc Kinh, Quý thiếu gia ôn nhu như nước, lạnh lùng tựa băng, thông minh tuyệt đỉnh. Định mệnh đã định hắn sẽ là người thừa kế, bản thân hắn cũng ko ngừng nỗ lực trở thành một người ko-thua-bất-kì-một-ai. Dáng vẻ lúc nào cũng cao cao tại thượng, và có vài phần... phúc hắc ="= . Quý Thuần Khanh.

Bốn vị vương trữ trên bốn góc trời ko ngừng phản chiếu vào nhau, sinh ra đã là những người bậc nhất của xã hội.

Huyết tộc.

– Tát Na đại nhân, phu nhân đến.

– được, ngươi ra ngoài đi.

Từ bên ngoài một phụ nữ tầm bốn mươi tuổi ăn mặc sang trọng bước vào. Dáng vẻ quý tộc đó của bà thật ko thể lẫn vào đâu được, Tát Na phu nhân, mẹ ruột của Tát Na Lặc Tư.

– tiểu Tư, con cũng đã hai mươi rồi nhỉ?

– mẹ nói gì vậy, hôm nay đến Dinh thự của con chỉ để hỏi tuổi thôi sao?

– à ko, ta đến để nhắc về hôn ước của con.

– mẹ à, gì mà hôn ước ở đây? Con đã có người trong lòng rồi. – Tát Na hớp nhẹ ly trà.

– mẹ biết, nhưng hôn ước thì ko thể hủy bỏ trừ khi con thắng. Tuy nhiên có ba ứng viên, có thể là con, có thể là ko.

– mẹ à, Quý gia chỉ có một người con trai, mẹ định để con lấy người cùng giới hay sao?

– đó là quyết định của Quý công tử, con ko có quyền phản kháng.

– ai~~~ Huyết tộc ta có thể thua cái tên công tử bột đó sao?

– Huyết tộc là Quý gia tạo ra.

– cái gì? – Tát Na dựng ngược lên. – vậy ra con đang làm việc cho tên biến thái đó sao?

– đúng là như vậy đấy. – Phu nhân cười mĩm. – ngày mai lên đường tới Quý gia, con sẽ phải cạnh tranh khốc liệt với hai người nữa, e là ko địch nổi.

– họ là ai?

– Văn Nhân Túy của võ đường Văn Nhân và Lam Ly tướng quân Hải quân.

– có gì mà ko được, con ko thua hai kẻ đó.

– vậy được, ngày mai lên đường, mẹ tin tưởng con sẽ được làm dâu Quý gia.

– ách~~ ko bao giờ, con thắng rồi thì sẽ oanh oanh liệt liệt bỏ hắn, quay về tìm Diệp Ẩn cùng cô ấy kết hôn. – Tát Ma hai tay chống nạnh dáng vẻ ngông cuồng.

– trừ khi con thắng, bằng ko thì vĩnh viễn là thiếp của Quý gia.

– sặc. Đùa sao? Ai mà lấy tên biến thái đó. Đàn ông với nhau thì "ấy" kiểu nào, sinh con như thế nào chứ?

– ko nói nhiều. Mẹ về đây. – phu nhân đứng lên nhẹ nhàng đi ra. Ko quên ngoảnh đầu lại nháy mắt. – con trai mẹ cố lên nhé.

– đệch ! Con đây sẽ thắng cho mẹ xem. Rồi gia gia sẽ bỏ ngươi, Quý công tử biến thái!

Tát Na đứng dậy rời khỏi phòng. Hắn đi tìm Diệp Ẩn, người yêu của hắn. Hắn chắc chắn sẽ bỏ vị Quý công tử kia rồi quay về kết hôn với cô, chắc chắn.

Võ đường Văn Nhân.

– Túy thiếu gia, hôm nay tôi đặc biệt có chuyện muốn nói với người.

– chuyện gì sư phụ cứ nói ko cần phải dùng kính ngữ như vậy.

Lão sư phụ lấy trong ống tay áo ra một phong thư.

– đây là thư lão gia viết cho người trước lúc ra đi. Khi người đúng hai mươi tuổi sẽ đưa cho người.

Văn Nhân Túy mở ra. Bức thư đã ngả vàng, chữ viết cũng đã mờ đi nhiều, có lẽ là đã viết lâu rồi. Có lẽ là khi hắn còn bé xíu, cả gia đình bị kẻ xấu sát hại, hai cha con ẩn cư ở võ đường này, từ từ gây dựng có ngơi. Khi hắn lên năm thì cha mất, có lẽ là viết trước lúc người ra đi.

– "Túy nhi, ta nói ra điều này có lẽ là hơi đường đột. Con mang trong người dòng máu cao quý của Văn gia, có lẽ rất khó chịu khi gánh trên mình trọng tránh trả thù cho cả dòng họ. Nhưng những điều đó ko thể quan trọng bằng việc ta nói dưới đây. Văn gia vốn là có hôn ước với Quý gia, nhưng lại có cả Tát Na gia và Lam gia cùng tranh giành. Vì vậy ta muốn con phải giỏi hơn họ, đoạt cho được vị trí con rễ Quý gia. Con hiểu ko, chỉ cần có Quý gia, việc trả thù sẽ trở nên đơn giản, còn khôi phục lại được danh dự của Văn gia. Hãy giành lấy con gái của Quý gia. Ta tin con."

– chuyện gì thế này, Quý gia chỉ có một người con trai làm gì có con gái mà tới tranh giành. Đừng nói muốn ta gã cho tên đó, thật biến thái quá thể~~

– thiếu gia, đây là mệnh lệnh.

– còn Phong sư muội, ta ko thể.

– chỉ cần thiếu gia thắng sẽ có quyền từ bỏ Quý thiếu gia quay về với Phong Luyến Vãn. Còn trả thù được cho gia tộc.

– thắng là được? – Văn Nhân Túy cười nhạt.

– đúng vậy, thắng là được.

– hừm.. để xem tên Quý công tử kia có thoát nổi sắc đẹp của ta hay ko. Hắc hắc. – Túy cười gian xảo.

– người hãy cẩn thận. Vì ngòai người ra còn có Tát Na Lặc Tư của Huyết tộc và Lam Ly đội trưởng Hải quân.

– bọn cỏ rác đó sao có thể sánh được với ta

– ta tin ở người. Ngày mai lên đường đến Quý gia.

– được.

Văn Nhân Túy cười thầm trong bụng. Đẹp trai thì ta dư sức a~~ ta võ công lại cao như vậy, xuất thân cũng ko hề thấp kém, ngươi phải kết ta thôi tên biến thái họ Quý kia. Và ta sẽ bỏ ngươi đề về với Vãn muội của ta.

Lam gia.

– ba mẹ nói gì? Con phải đi tranh cử giành chồng sao? Ba mẹ nên nhớ con là con trai đấy, là con trai!

– tiểu Lam. Nếu con ko đi thì quân đội Hải quân coi như đi tong, chúng ta chính là được dẫn dắt bởi bàn tay Quý gia. Hôn ước đã định ko thể bãi bỏ.

– ko, ko được. Quá biến thái. – Lam Ly hét lên.

– chỉ cần con thắng thì sẽ rạng danh dòng họ, còn có quyền từ bỏ. Ta luôn cấm cản con và Dương Tiễn, chỉ cần con thắng ta sẽ tác hợp con và con bé đó.

– thật ko?

– thật.

– chắc chắn?

– chắc chắn.

– vậy con sẽ đi. – Lam Ly dựa lưng vào tường. – cưa một tên con trai chắc sẽ ko khó đâu nhỉ.

– hãy cẩn thận, vì còn có Tát Na Lặc Tư của Huyết tộc và Văn Nhân Túy của võ đường Văn Nhân cũng tham gia giành giật nữa.

– ko bỏ cuộc được sao?

– bỏ cuộc là làm thiếp.

– a~~~ vậy là con đang giành vị trí "vợ" cả sao?

– có thể nói là vậy.

– điên mất. – Lam Ly vỗ vỗ tay vào đầu. – vậy là thắng mới có quyền từ bỏ hay sao?

– đúng vậy.

– hài thật. Con trai lại đi giành chồng... quả là nghịch lý a~~~

Nhưng Quý công tử kia, ta nhất định sẽ "ăn sạch sẽ" ngươi, cho ngươi khóc ròng khi bị ta bỏ rơi mới thôi. Dương Tiễn, đợi ta.

Quý gia.

– át chù... hát chù....

– Công tử, người bị cảm rồi.

– Không sao. Tự nhiên lại như vậy, có gì đặc biệt chăng.

– Thiếu gia lo quá rồi.

– Ừ. – Họ Quý ngồi xuống bên cạnh Piano đánh một bản. Nhạc thướt tha, trong như nước, dạy dào như nước, hay như tiếng nước chảy.

– Hay lắm. – Bỗng từ đằng sau có tiếng vỗ tay.

– Mẹ tới khi nào vậy. – Họ Quý vẫn chuyên tâm đánh đàn, lời nói ôn nhu, nhỏ nhẹ như nước trong tiếng đàn.

– Vừa tới. – Quý phu nhân dừng lại chốc lát rồi nói. – Ngày mai sẽ có ba người đến ở tại nhà chúng ta.

– Vâng.

– Họ đến để thực hiện hôn ước.

– Vâng. – Họ Quý vẫn ko rời mắt khỏi phím đàn.

– Con ko thắc mắc là với ai sao?

– Không hề.

– Với con.

– Vâng. – Vẫn ko hề có một chút dao động.

– Họ đều là con trai.

"Tingggg~~~" Phím đàn bị ấn mạnh nghe đến chói tai.

– Đến để giành một người, và đó là con? – Họ Quý lúc bấy giờ mới ngoảnh đầu lại.

– Rất thông minh.

– Vậy có thể để Tô Gia Áo cùng tham gia được hay ko?

– Không thể.

– Con yêu Tô Gia Áo.

– Trong vòng ba tháng con sẽ phải chọn một trong ba người họ. Nếu người đó hủy hôn thì con có thể kết hôn cùng Tô Gia Áo, nếu người đó ko hủy hôn thì con sẽ phải kết hôn, hai người kia sẽ là thiếp. Con vẫn có quyền đi thêm bước nữa cùng họ Tô, tuy nhiên phải được sự cho phép của người thắng trong ba người họ.

– Tại sao lại làm vậy?

– Đó là hôn ước từ lâu rồi. Con nghe lời mẹ hay là đi đường của con.

– Con dĩ nhiên nghe mẹ.

– Quý Thuần Khanh, là ai cũng được, hãy chọn người con có thể tin tưởng.

– Được.

Ko biết là cái chuyện quái quỷ gì đang xảy ra nhưng nhất định là điều tồi tệ nhất trong đời. Bản thân đường đường là một nam tử lại đi chọn chồng cho chính mình, nực cười. Nhất thiết phải chọn, ta nhất định cùng người bỏ trốn, Tô Gia Áo!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net