chương 34 : Diễn biến (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bức rèm ngọc bích phủ thêm tầng lụa mỏng cũng đồng màu xanh tua rua rủ xuống đầy hoa lệ đang đung đưa theo làn gió nhẹ thỏi qua bờ hồ,trong khu đình nghỉ mát giữa hồ sen ,hoa sen thơm mát bay nức mũi.
   Giữa sau bức bình phong trãi một chiếc ghế quý phi xa hoa, một bóng hình thước tha mềm mại đầy biếng nhác đang nằm ,một tay chống đầu một tay cầm ly rượu nhấp một ngụm ,phía trước bình phong canh giữ là hai người Linh và Thiên Triệt,như hai pho tượng thần sừng sững uy nghiêm nhưng trong ánh mắt tỏ vẻ cơ trí mà hãnh diện.
Phía xa một người quản sự dẫn một nam nhân thân mình sang quý, khí chất nho nhã thu liễm tinh quan cho thấy là một người trầm ổn khôn khéo không như vẻ văn nhược bên ngoài ,hắn khoản ngoài 40 ,được hạ nhân dẫn hướng đến phía cô hữu lễ.

"Nghe danh các chủ đã lâu , lão phu có lễ."

"Tử lão gia chủ khách khí rồi ,xin mời ngồi"

Giọng nói thánh thót như chim hoàng oanh xuất cốc nhàn nhạt mang theo chút lười biếng mị hoặc vang lên.

Lão gia chủ ngồi xuống ghế đá trước đình, Linh bước đến châm trà , trên bàn đá là một bàn cờ dang dở .Nhìn bàn cờ ,lão gia chủ nhấp một ngụm trà đặt xuống cảm thán.

"kỳ nghệ của cô nương cao thâm ,chẳng biết cô nương trước thế cục như vậy ,định đi bước nào?có thể chỉ giáo lão phu hay không?"

Tử lão gia thăm dò

"chỉ giáo thì tiểu nữ không dám.kỳ nghệ bác đại tinh thông, ta chỉ là một cô nương nhỏ yếu làm sau sánh ngang với các trưởng bối khi xưa, chỉ có thể lần theo từng bước cờ mới có thể tìm đường từng bước phát triển thôi trong bàn cờ này thôi."
Bóng người yểu điệu nhưng không mất khí thế từ phía sau bình phong đi ra, hai người Linh và Thiên Triệt vén tấm rèm lên rồi châm một chén trà cho cô ,cung kính lui hai bên phía sau lưng cô.Thiếu nữ người đeo một chiếc mặt nạ màu vàng hình hoa bỉ ngạn ,ôm nữa mặt trên nhưng lộ ra hai cặp con ngươi tử linh xinh đẹp động lòng người đầy kinh diễm người đối mặt,chiếc cằm thon trắng nõn bên trên là khóe môi anh đào căn mọng đang nhếch lên tà mị mang nụ cười như có như không.Phía sau là mái tóc bạch kim như dãi ngân hà uốn lượn đầy ma mị nhưng không hề là cho người nhìn khác lạ quái dị mà cho người ta cảm giác chủ nhân của nó với khí chất như thế là điều có đương nhiên ,càng tôn lên sự kinh diễm thoát tục,thần bí.
Thiếu nữ ngồi xuống đối diện bàn cờ ,khí thế chấn nhiếp ,quân lâm thiên hạ, hơn cả khí thế của Tử gia không e ngại,cầm ly trà nóng thơm ngát thổi nguội ,nhấp một ngụm thông thả cầm một quân cờ trắng đặt vào ván cờ mà lão gia chủ tự đánh nãy giờ mà toàn thắng nói
Nguyệt Lâm thâm ý đưa đẩy

Tử gia chủ thấy vấn đề không biết kéo dài đến khi nào , cắn răng nói thẳng.

"Người thông minh không nói tiếng lống. Chẳng hay các chủ trước thế cục kinh thành có dự định như thế nào? Thế lực huyết Sát dù không lớn nhưng hơn tinh nhuệ,không thể coi thường,ta muốn hợp tác cùng Huyết Sát, các chủ nghĩ như thế nào?"

"nếu Tử lão gia đã lên tiếng ta cũng sẽ nói thẳng, trước tình hình hiện nay, Tử gia ngài đấu đá lẫn nhau làm cho thế cục Tử gia biến động, ta chỉ là người ngoài không tiện phát biểu, những gia tộc khác sẽ vô cùng vui mừng mà bàng quan muốn cắn một miếng dù ít nhiều ,sau tổn thương thì thế lực sẽ suy yếu dĩ nhiên mọi người đều sẽ nhằm vào, kể cả Huyết Sát của chúng ta dù không tham quyền thế nhưng thế lực khác đều muốn một chén canh, mà Tử gia chủ đang ở thế yếu,..."

Ngưng một chút

"điều do ngài lựa chọn thế cục cả thôi"

Cắn môi suy tư

"xin cô nương ra giá đi, giúp đỡ ta , ta muốn dẹp loạn thế cục này"

"được ,sản khoái ,ta không cần nhiều chỉ hai điều, nếu gia chủ thực hiện được ,ta sẽ dốc hết sức trợ giúp"

"được, ta đồng ý hai điều kiện của cô nương"

Nguyệt Lâm đã hố Tử gia chủ một vố.Nhếch khoé miệng .

"ta không cần nhiều ,thứ nhất Tử Viêm,thứ hai tam trưởng lão"

Tử gia chủ sững sờ, thằng nghịch tử Tứ Viêm mấy năm trước vì tránh hôn ước mà gia tộc định cho,phản kháng đánh đại trưởng lão , bác bỏ lời lão khuyên nhủ ,đại nghịch bị lão nhốt vào ngục ngẫm lỗi, chẳng biết lúc nào bỏ trốn vào bí cảnh Tử gia đầy hung hiểm không biết sống chết , cái này...

Thấy lão ta suy nghĩ đầy chột dạ ,Nguyệt Lâm híp mắt nhìn làm mồ hôi lão tuôn như mưa, ngoài mặt Tử Viêm là trưởng nam của lão,sẽ là người kế thừa lão, nhưng thật ra người lão yêu thương nhất lại là đứa con trai thứ tám,lão Bát Tử Ca do thiếp thất người lão yêu sinh ra, đối với đứa con trai này lão cũng chẳng thương yêu gì , mấy năm trước trốn hôn phối ra ngoài quen biết nữ nhân nào đó ở vị diện kia lão sợ người thế thân cho lão bát không còn nghe lời bị vướn bận người ngoài sẽ sinh dị tâm,cho người ám sát nữ nhân một hồi nhưng bị ngăn cản ,mà Tử Viêm cũng về nên hắn không quan tâm nữa ,sau đó sảy ra một số chuyện,nếu như bây giờ hắn có mặt ,lão bát cũng đã có bổn sự,một người không quan trọng như nó lão đồng ý dâng cả hai tay, nhưng nó đã đi bí cảnh không biết có còn sống không cái này.....

"Các chủ...cái này có thể đổi một điều kiện khác không ?Tử Viêm nó...."

"ý của ngài là ...không được sao?"

Nguyệt Lâm híp mắt, sát khí dần lan toả ,ánh mắt phượng mị hoặc nhân tâm dần tăng tinh quang.Tử khí lan tràn.Tử gai chủ thấy mà kinh người, mồ hôi lạnh giã ra như mưa , dù đã biết Bỉ Ngạn vương các chủ Huyết Sát tính tình vui giận thất thường ,quái dị không cô ai ra gì ,dù thế lực mới nổi nhưng dù gì cũng là ổ sát thủ có tiếng ,tình báo cực rộng ,nổi tiếng gian hồ nhưng cũng lẽ chẳng ai dám dây vào một tên điên cả.Dù là gia chủ Tử gia bị một tiểu bối uy hiếp nhưng vẫn có phần kiên kị.

"không phải lão phu không thành ý,nhưng tiểu nhi thật sự không có ở đây..."

Không đợi lão gia chủ nói tiếp ,Nguyệt Lâm bác bỏ ,nhận lấy giấy tùy thân do Tử gia chủ chứng nhận.Nguyệt Lâm mới lộ ý cười chỉ cần danh xưng là đã giao người không liên quan đến Tử gia nữa là được.Vậy Tử Viêm sẽ là người của cô,tùy cô sinh sát chẳng còn liên quan gì đến Tử gia nữa .Cô sẽ tạo riêng cho hắn một khoản trời , cho hắn tung hoành phát triển .Một tử gia làm sao xứng đáng với hắn.
Hài lòng gấp tờ giấy giữ trong lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net