2. Cale Barrow

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cale Barrow đã chết. Đúng, hắn, White Star đã chết. Hắn đã chết bằng cách cho nổ tung chính mình để giết chết Cale Henituse, kẻ thù của hắn và chờ đợi cho lần tái sinh tiếp theo. Tuy nhiên, lần này, White Star cảm thấy có một thứ gì đó kì lạ ngay khi hắn mở mắt.

Cale Barrow, White Star, người sẽ trở thành thần đang bị trói trên chiếc chế gỗ êm ái trong một căn phòng ngủ có đầy các món đồ kì lạ. Với tông màu chủ đạo là tím tối, căn phòng ngủ khá lớn, có một chiếc giường rộng rãi cùng nhiều món đò nội thất trong đấy. Những thứ như xác chết động vật được ngâm trong lọ, những con bút bê nguyền rủa hay là đầu lâu người. Những món đồ kinh dị đáng sợ trong khoảng khắc khiến White Star rùng mình. Hắn rõ ràng đã qua tuổi sợ mấy thứ như vầy và hắn đã từng chứng kiến cảnh xương máu nhiều lần, hắn thậm chí còn là người gây ra nó. Tuy nhiên, khi nhìn vào những món đồ đáng sợ này lại mang đến cho hắn một cảm giác kì lạ mà hắn không thể nào không sợ. Và trong khi đổ mồ hôi lạnh trên lưng mình, White Star tiếp tục nhìn xung quanh căn phòng, bắt gặp được một bộ xương và con búp bê đáng sợ đang hướng mắt về phía mình.

Hắn muốn hét lên và chạy khỏi nơi này, nhưng vì ai đó đã bịt miệng hắn và trói hắn lại, White Star chỉ còn cách chịu đựng nó.

Quần áo phụ nữ bị vứt lung tung trên giường, trên bàn còn có nhiều loại nước hoa và đồ trang điểm nói lên nơi này là căn phòng của một người phụ nữ. Nó mang đậm chất cá tính của một người phụ nữ thâm lộ rõ, và căn phòng còn có mùi hương dễ chịu. Điều này làm White Star nghĩ đến việc mình đã bị bắt cóc bỏi một người phụ nữ. Tuy nhiên, vì hắn khá chắc bản thân đã chết nên cũng không thể loại trừ việc người bắt cóc hắn là một vị tà thần nào đó.

"Rầm!" Tiếng ồn vang lên thu hút sự chú ý của White Star về phía cánh cửa. Ngay sau đó, bóng dáng của một người phụ nữ tóc đen cao hơn 1m7 bước vào. Với mái tóc dài xuống hông, óng mượt và thẳng, người phụ nữ mặc một bộ đồ kì lạ mà hắn bao chưa từng thấy bao giờ. Một chiếc áo đen và chiếc quần dài đen được làm từ chất vải kì lạ, còn lại là một chiếc áo khoác dài đến tận bắp chân. Trong khoảng khắc, hắn cảm thấy rùng rợn trước người phụ nữ này.

Ánh mắt, bầu không khí và cách bước đi, từng thứ từng thứ một, mọi sự chuyển động của cô ấy đều mang đến một nỗi sợ kì lạ cho White Star. Giống như cái chết vừa tiến vào, người phụ nữ này chẳng khác như cơn ác mộng cho người khác. Và rồi đôi mắt đục ngầu đấy liếc nhìn hắn, White Star lạnh gáy. Nó thậm chí còn đáng sợ hơn con búp bê bị nguyền rủa.

"Hừm... Có vẻ như người đã tỉnh rồi. Vậy thì, ngươi có đang nhận thức được chuyện gì đang xảy ra với ngươi không?"

White Star không thể trả lời.

"À, phải rồi, ngươi không nói được."

Hắn có cảm giác bản thân có thể bị trật quai hàm vì mảnh vải mà người phụ nữ nhét vào miệng hắn. Tuy nhiên, dù vậy, White Star không có nhiều sự mong đợi từ kẻ đứng trước mặt. 

Có một cảm giác mạnh mẽ bảo hắn chạy khỏi nơi này, và đồng thời, có một cảm giác mạnh mẽ khác đang nói với hắn rằng người trước mặt hắn là thần chết. Và White Star vẫn chưa từ bỏ ước mơ làm thần của hắn. Hắn tự hỏi liệu hắn có thể lợi dụng được người phụ nữ trước mặt không? Liệu cô ta có thể bị lừa bởi hắn không? Nếu hắn lập nên một kế hoạch, nếu nó xuông xẻ, hắn thực sự có thể trở thành vị thần theo hắn mong muốn.

"Chát!" Tiếng va chạm giữa bên má phải của White Star cùng bàng tay của người phụ nữ vang lên. Hắn cảm thấy đau nhói bên má và có một thứ gì đó ấm ấm. Nhưng sau cùng, điều này không thể ngăn được cơn sốc của hắn.

White Star bị sốc. Hắn đã làm gì sai sao?

"Đừng lo, ngươi không làm gì sai cả."

Thế thì tại sa-

"Ta chỉ muốn kiểm tra thử lời nguyền của ngươi thôi. Nào, Cale, nói xem bên má ngươi có cảm thấy ấm không?" Người phụ nữ nói trong lúc kéo lấy mảnh vải nhét miệng hắn. Quai hàm nhanh chóng được giải thoát, và hắn mở miệng thốt lên những lời đầu tiên.

"Cái quá-" Trái tim hắn đập mạnh, bên má hắn cảm thấy ấm áp. White Star nghĩ linh hồn có thể khác cơ thể, nhưng người phụ nữ kia đã đề cập về lời nguyền của hắn nên chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra. Không chỉ vậy, cô ta còn biết cả tên thật của hắn.

"Câm miệng và nói có hoặc không." Người phụ nữ dùng một tay bóp miệng White Star rồi nhanh chóng nới lỏng nó ra. Sau đó vì bị nỗi sợ hãi thúc dục, White Star trả lời trong vô thức.

"Có... Ựm-!" Miếng vải bị nhét vào miệng hắn một lần nữa ngay khi người phụ nữ nhận được câu trả lời mong muốn.

"Ừ, tốt. Nhân tiện, ta quên mất, ta là thần chết, một mảnh của Khởi nguyên cái chết, tên ta là Thanatos. Hãy biết rằng có nhiều hơn một thần chết trên thế gian này, nên đừng có mà sốc khi ngươi gặp mấy kẻ khác. Cái tên nhóc cho ngươi lời nguyền và ta, người giải nguyền cho ngươi là hai người khác nhau. Nên là biết điều đi Cale Borrow. Bình thường linh hồn ngươi cũng không cảm nhận được nhiệt đâu, nhưng ta đã giải lời nguyền cho ngươi nên giờ thì có vẻ tạm ổn rồi."

Giải thứ gì cơ-!?

"Ngươi còn một lần tái sinh. Ngươi nên biết điều đó. Và lần này, ta sẽ ném ngươi đến một thế giới khác." Một lần nữa, Thanatos kéo miếng vải nhét miệng ra khỏi miệng hắn. Tuy nhiên khác với lần trước, cô ta ném nó đi không thương tiếc như thể nói rằng cô ta sẽ không nhét nó vào mồm White Star thêm lần nào nữa.

"Khoan đã- Ự!!!" Một miếng vải mới được nhét vào, thay cho miếng vải cũ kĩ và đính đầy nước bọt kia.

Thanatos kiêu ngạo bóp miệng hắn một lần nữa, đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống kia đàn áp hắn khiến hắn sợ hãi, sau đó, cô ta mở miệng.

"Câm miệng, ta chưa nói xong. Khi ta nói xong, ta sẽ cởi trói cho ngươi và sẽ để ngươi nói chuyện đàng hoàng. Còn bây giờ thì ta chưa nói hết. Hống hách là ta đấm đấy." 

Thanatos đe dạo, bỏ bàn tay của bản thân ra khỏi việc bóp miệng Cale Borrow rồi đi tới cầm lấy con búp bê khinh dị mà hắn đã để ý từ trước. Cô ta ném nó vào cái rương để đồ và nghiêm phong nó, rồi tiếp tục nói.

"Để giải thích chi tiết, ngươi, Cale Borrow, và kẻ thù của ngươi, Cale Henituse đều đã chết. Vì bản chất linh hồn hai ngươi gần gũi với Khởi nguyên cái chết hơn tận sáu mươi phần trăm. Nên theo lẽ thường, các ngươi phải trở thành gia đình của bọn ta."

Nói đúng hơn, đó là một gia tộc hơn là một gia đình. Tuy nhiên, Thanatos dùng từ gia đình để bản chất nó trở nên dễ hiểu hơn cho các nhân loại.

"Các ngươi cũng gần gũi với Khởi nguyên sự sống kia. Tất nhiên, sự gần gũi này khác với sự gần gũi mà các ngươi gần gũi với bọn ta. Cái cách mà các ngươi gần gũi với Sự sống, đó là đang nói về mức độ tương tích linh hồn với cô ấy. Vậy nên theo ý chỉ của Khởi nguyên cái chết, bọn ta đã thu nhặt những mảnh vụn linh hồn của ngươi và Cale Henituse rồi trộn chúng với mảnh vụn còn sót lại của Khởi nguyên sự sống và tạo nên một linh hồn mới."

Bản chất của linh hồn đơn giản đến mức khó hiểu, khi mà theo một cách nào đó, Thanatos còn có thể nói từ những mảnh vụn của những kẻ bị phân rã còn có thể tạo nên một linh hồn hoàn chỉnh. Việc tạo nên một linh hồn như việc này không phải là cái gì đó cấm kị. Và từ thuở khai sinh, Khởi nguyên sự sống còn dùng những cách quyền năng hơn để tạo ra các linh hồn. Cái cách gộp những mảnh tương tích lại chỉ là một cách cơ bản, tuy nhiên, đó là cách duy nhất mà cách vị thần đời sau có thể tự mình sử dụng vì quyền năng eo hẹp không trọn vẹn.

"Ta cần ngươi, Cale Henituse và linh hồn đó đầu thai vào một thế giới mới. Tất nhiên, đây không phải là bắt ngươi làm không công. Việc đầu thai này còn có thể cho ngươi một cơ hội để trở thành thần nếu ngươi đủ nổ lực."

Ngay lập tức, đôi mắt của Cale Barrow sáng lên.

"Chỉ có một cơ hội duy nhất để trở thành thần, ngươi thấy thế nào? Nếu ngươi chết trước khi ngươi trở thành thần, ngươi sẽ không còn cơ hội nào nữa. Thú vị chứ?" Thanatos nói với nụ cười phấn khích, rồi như thể đã nói xong, cô ta búng tay, không gian méo mó dần và thay đổi. Chiếc ghế cùng những mảnh vải trói chặt White Star kia biến mất, hắn được giải thoát.

"Có câu hỏi nào không?"

"Có."

"Ồ, ta đoán thể nào ngươi cũng thắc mắc."

Căn phòng trắng rộng rãi có tầng nhà cao cùng những bức tường bộc thép kiên cố. White Star hơi khó hiểu khi Thanatos chuyển đổi địa điểm, nhưng hắn không quan tâm mấy đến điều đó nữa.

"Tại sao lại giải lời nguyền cho ta?" White Star, hắn có thể tiếp tục lời nguyền và tái sinh, một lần nữa lên kế hoạch trở thành Thần. Nhưng đột nhiên người phụ nữ này xuất hiện, giải lời nguyền cho hắn và đưa cho hắn mồi con cá lớn chỉ với một lần thử. Nhưng vị thần keo kiệt kia làm sao mà có thể tốt bụng như thế?

"Gì?"

"Ta hỏi là tại sao lại giải lời nguyền cho t-!!!"

"Chát!" Tiếng kêu quen thuộc va chạm giữa má White Star và bàn tay của Thanatos vang lên một lần nữa, in một dấu tay đỏ lèo trên má trái của hắn.

White Star lần nữa sốc, ngược lại, thủ phạm gây ra nó, Thanatos vẫn rất tỉnh táo, bình tĩnh giải thích.

"Ngươi vẫn chưa nhận thức được tình hình bản thân sao? Đúng là ngu ngốc. Hãy cảm ơn ta đi. Ngay vào khoảng khắc Cale Henituse đâm con dao đó vào ngươi, linh hồn của ngươi đáng lẽ ra đã tan rã rồi. Nhưng vì tuân theo ý chỉ của Khởi nguyên vĩ đại mà ta đã giữ cho linh hồn ngươi sống sót. Sống chết của ngươi đang nằm trong tay ta. Vậy nên khôn hồn mà biết điều đi. Ta sẽ không giải thích lại điều này lần hai." Khởi nguyên vĩ đại, Thanatos không phải loại người tôn thờ bản thể đến như thế. Cô thầm kinh bỉ chính mình rồi nhìn vào White Star, người mà cô gọi là Cale Barrow đang có một cảm xúc rối loạn.

"Vậy thì nếu ta chết trước khi trở thành thần, điều gì sẽ xảy ra với ta?"

"Ngươi sẽ tan vỡ và chết. Chỉ thế thôi." Thanatos không có ý định giúp giữ cho linh hồn hắn nguyên vẹn mãi mãi. Điều đó đối với cô thật phiền phức, và cô chỉ muốn tiếng chuông nhanh chóng vang lên kết thúc giờ làm việc của cô.

"Vậy thì làm cách nào để trở thành thần ở thế giới đó?" Đó là điều mà White Star chắc chắn muốn biết.

"Sau mười chín năm, vào sinh nhật năm mười chín của các ngươi, thế giới sẽ bước vào tận thế và mọi thứ sẽ giống như một trò chơi. Tất cả những gì ngươi cần làm là thu thập các câu chuyện." Thanatos trả lời.

"Thu thập các câu chuyện?"

"Đúng, các câu chuyện. Giờ thì ngươi không có quyền hỏi cho tiết thêm về trò chơi nữa."

"Còn linh hồn đó thì sao? Nếu ta giết nó-"

"Ngươi không thể giết nó." Thanatos gằn giọng. "Nói đúng hơn, ngươi chắc chắn sẽ không giết nó."

"Tại sao mà ngươi lại dám chắc điều đó?" White Star cười chế nhạo, cảm thấy khó hiểu trước những lời kì lạ của ả thần chết trước mặt.

"Bởi vì ta chắc chắn, ngươi sẽ yêu mến đứa trẻ đó."

"Gì chứ? Thật vớ vẩn." Giải được lời nguyền không có nghĩa là sẽ giúp White Star trở nên yêu mến ai đó. Hắn đã cô đơn quá lâu vì sợ cái chết của những người hắn yêu, chính vì vậy, trái tim của hắn đã sớm mục rữa. Suy nghĩ yêu mến một ai đó, White Star không có ý đó.

"Ồ, nhưng ta lại thấy nó khả khả thi đấy. Đặc biệt là đối với một kẻ như ngươi." Một kẻ không dám yêu ai đó vì lời nguyền của chính bản thân, trong mắt Thanatos, Cale Barrow là một linh hồn tội nghiệp.

"Reng! Reng! Reng! Reng! Reng!"

Tiếng chuông vang lên, sau khi nhìn thấy nụ cười của Thanatos dần trở nên nguy hiểm, White Star có một cảm giác lạnh gáy. Khoảng khắc tiếp theo đấy, hắn thấy một ả thần chết lao đến một nắm đấm đáng sợ và nói với tâm trạng phấn khởi.

"Hết giờ làm việc! Chào nhé Cale!"

Và sau đó, White Star bất tỉnh. Khi hắn tỉnh dậy, hắn cảm thấy bụng mình đau nhói và nhận thấy bản thân đang ngồi với kẻ thù của hắn, cùng thần chết.

_____________________

2485 từ


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net