五 ❈ Mùa hè tươi đẹp (I)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai tháng trôi qua kể từ trận chiến với Hạ quyền Tam, lúc này Kanae đã ở tuổi 16. Cô đã thành công hạ được một trong Lục hạ Quyền Quỷ và đủ điều kiện để trở thành một trong những Trụ Cột - những thanh kiếm mạnh nhất của Sát Quỷ Đoàn.Hôm nay là ngày nhậm chức của nữ sát quỷ trẻ Kanae Kochou.

Trong một khoảng sân rộng được phủ đầy bởi lớp đá hoa cương trắng, trước mắt cô chính là những tấm lưng của bốn con người mạnh nhất Sát Quỷ Đoàn hiện tại. Tất cả bọn họ đều đang quỳ gối, Kanae nhanh chóng tiến đến và quỳ xuống bên cạnh một người mà cô đã rất háo hức để gặp.

Nhìn ra xa hơn nữa, đó là một người đàn ông hiền từ với vết chàm đã lan ra gần hết một nữa khuôn mặt. Một bên mắt đã đục hoàn toàn, con mắt còn lại dường như vẫn còn có thể nhìn thấy được.

"Các con của ta, hãy lần lượt giới thiệu bản thân." Ngài nhẹ nhàng nói với chất giọng trầm ấm, câu từ thể hiện rõ sự tôn trọng với những chiến binh của mình.

"Thần là Rengoku Shinjuro, Hỏa trụ." Một người đàn ông trung niên với mái tóc màu vàng chuyển sang đỏ ở cuối ngọn tóc, mặc một chiếc Haori màu trắng với họa tiết của lửa ở phần cuối của chiếc áo.

"Thần là Himejima Gyomei, Nham trụ."

"Thần là Uzui Tengen, Âm trụ."

Họ lần lượt giới thiệu từ trái qua phải, người lớn tuổi hơn và có thâm niên cao hơn sẽ nói trước.

"Thần là Tomioka Giyuu, Thủy trụ."

"T-thần là Kochou Kanae, sát quỷ nhân đẳng Giáp." Kanae hồi hộp nói trong cuộc họp Trụ cột đầu tiên của cô.

"Ta rất vui khi nhìn thấy các con vẫn khỏe mạnh như vậy."

"Cảm ơn thưa ngài Oyakata-sama!" Các sát quỷ nhân cùng đồng thanh.

"Chúng con cũng mong ngài cũng có thể tiếp tục khỏe mạnh như vậy thưa chủ công." Gyomei đại diện cho mọi người chúc sức khỏe cho người đứng đầu SQĐ.

"Ta rất cảm kích điều đó." Ngài nở một nụ cười trang nghiêm và hiền từ đáp lại.

"Vâng thưa chúa công!" Gyomei đáp.

"Được rồi, nội dung chính của cuộc họp ngài hôm nay sẽ là việc thăng chức cho sát quỷ nhân Kanae Kochou. Cùng với việc họp bàn về chính sách cơ cấu trong việc phân loại cấp bậc của Sát Quỷ Đoàn." Ngài từ tốn nói.

"Vâng thưa chủ công!" Mọi người đều đồng thanh.

"Vậy thì, đầu tiên, ta cảm ơn sự đóng góp nhiệt tình của con cho tổ chức, Kanae."

"Dạ!" Kanae trịnh trọng cúi đầu để tỏ lòng thành kính.

"Xin con hãy ngẩng cao đầu. Kanae đã có công tiêu diệt Hạ Huyền Tứ cùng những đóng góp to lớn trong việc hỗ trợ các sát quỷ nhân khác. Với các thành tích này, ngày hôm nay ta chính thức phong cho Kochou Kanae thành Hoa Trụ của Sát Quỷ Đoàn." Ngài Kagaya Ubuiyashiki tuyên bố với nụ cười hiền hậu, các trụ cột khác cũng đồng loạt nhìn cô bằng ánh mắt kính trọng.

Kanae sau đó một lần nữa trịnh trọng cuối đầu và không lâu sau đó tất cả tiến vào một cuộc họp quan trọng. Cuộc họp đó đã quyết định giữ nguyên sự phân cấp các đẳng trong tổ chức và tái cơ cấu lại cách gửi các sát quỷ nhân vào từng nhiệm vụ. Họ đã thống nhất các sát quỷ nhân có thể sẽ hoạt động riêng lẽ sau khi đánh giá cụ thể tình hình. Số lượng các sát quỷ nhân cùng làm một nhiệm vụ không vượt quá bốn người. Điều đó nhằm giảm sức ép lên sự thiếu hụt về nhân sự của SQĐ lúc bấy giờ.

Một con quỷ nếu có thể hạ cùng lúc bốn người đồng cấp cùng lúc, thì nó cũng có thể hạ một nhóm nhiều người hơn nữa. Việc giới hạn số lượng nhân lực thực hiện cùng một nhiệm vụ sẽ giảm thiểu sự mất nhân lực nếu toàn đội đó bị tiêu diệt. Trong trường hợp đó, buộc phải gửi nhiều sát quỷ nhân ở các đẳng cao hơn để tiếp tục nhiệm vụ.

Trong cuộc họp Kanae được xếp ngồi cạnh Giyu, thỉnh thoảng cô ấy lại liếc nhìn thủy trụ, người gần như hoàn toàn im lặng trong cuộc họp. Trái ngược với sự im lặng của Giyu, tân trụ cột Kanae đóng góp rất tích cực cho cuộc họp lần này.

◒◑◓◐

Cuộc họp hôm ấy kết thúc trong trời chiều khi những đám mây trắng phủ kín lấy một khoảng trời rộng lớn. Các trụ cột lần lượt rời đi, riêng Giyu và Kanae được ngài Ubuyashiki giữ lại để nói đôi lời dặn dò.

"Giyu, Kanae, hai con đã trở thành trụ cột vào thời điểm hết sức khó khăn. Chúng ta vừa mất đi phong trụ Arashi Hariken." Kagaya nhìn vào lớp trụ cột trẻ bằng một ánh mắt sâu thẳm và trầm lặng. "Ta biết trọng trách đè nặng lên đôi vai các con, nhưng ta tin tưởng rằng các con có thể đảm đương được."

Giyu gật đầu, ánh mắt kiên định. "Vâng, thưa ngài."

Kanae cúi đầu, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. "Ngài Kagaya, chúng con hiểu rằng trách nhiệm này rất lớn lao. Nhưng con tin rằng với sự đoàn kết và lòng quyết tâm của tất cả chúng ta, chúng con sẽ vượt qua được những thử thách phía trước!"

Kagaya mỉm cười, ánh mắt hiền từ. "Ta biết, các con là niềm hy vọng của chúng ta. Hãy làm việc hết sức mình và bảo vệ những người thân yêu."

Giyu và Kanae đồng thanh đáp lời, rồi rời đi với sự quyết tâm càng thêm vững chắc. Buổi họp kết thúc, nhưng những lời dặn dò của ngài Kagaya vẫn vang vọng trong lòng họ, như ánh mặt trời chiếu rọi qua những đám mây, mang lại hy vọng và ánh sáng trong cuộc chiến đầy cam go phía trước.

"Tomioka-san! Chờ tớ với!" Kanae chạy đến gọi tên thủy trụ.

Người con trai dừng bước, vẫn nhìn thẳng về phía trước và lạnh lùng nói: "Chuyện gì?"

"Nè cậu nghĩ sao? Vẫn còn kha khá thời gian để chúng ta cùng nhau đi ăn đó!?"

Kanae nở một nụ cười tươi đưa ra một gợi ý.

"Hả? Tại sao?" Giyu quay mặt lại và ngơ ngác nhìn Kanae.

"Thì, chẳng phải chúa công đã bảo chúng ta nên hòa đồng với nhau sao? Nên nếu đi ăn cùng nhau thì chúng ta có thể hiểu nhau hơn!"

Kanae vẫn giữ nụ cười thân thiện nhìn Giyu. Ánh mắt thủy trụ lộ chút vẻ ngạc nhiên. Cuộc đời hắn từ lâu nay đã không hề nhìn thấy một nụ cười tỏa nắng như thế, hắn cứ ngỡ mình đã không thể nhìn thấy lại nụ cười ấy.

"Ừm hửm?..."

"Thế nè, cậu thích ăn gì vậy Tomioka-san?" Đáp lại vẻ thờ ơ của Giyu, Kanae vẫn dùng chất giọng thân thiện để đối đáp với cậu.

"Cá hồi hầm củ cải." Giyu trả lời mà chẳng cần phải suy nghĩ.

"Tuyệt vời, tớ biết có một quán gần đây nấu món ấy rất ngon."

Giyu lặng lẽ theo sau cô gái thân thiện và nhận ra Kanae chính là người mà anh đã gặp trong trận quyết chiến với Hạ Quyền Tam hai tháng trước. Những kí ức mơ hồ lại hiện về, đặc biệt là chiếc haori họa tiết cánh bướm. Ba năm trước, Kanae đã cứu nhóm tân binh của anh khi Giyu còn chỉ là một kiếm sĩ ở cấp Quý.

◒◑◓◐

Tại một quán ăn nhỏ, Giyu ngồi cạnh Kanae cùng với vài thực khách khác. Họ đã gọi hai phần cá hồi hầm và hai cốc trà xanh. Kanae chủ yếu nói về nội dung cuộc họp trong khi Giyu chỉ biết gật gù, không hơn không kém. Không lâu sau, món ăn được bưng đến.

"Itadakimastu!~" Kanae và Giyu vui vẻ đồng thanh. Kanae vui vẻ nhìn vào món ăn hấp dẫn trước mặt, cô đưa tay với đến hộp đựng đũa ở giữa hai người và nhìn sang người bên cạnh.

[ Shining! ]

"Woah!~ Cậu có thể cười tươi như thế ư?" Kanae mở to mắt ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên cô thấy một người cười to đến vậy.

"Nè bác chủ quán ơi! Bác nhìn xem, giữa cháu và cậu ấy ai cười tươi hơn?" Kanae thu hút người đầu bếp đang bị sốc bởi nụ cười tỏa nắng quá lố của Giyu bằng một nụ cười cũng tươi không kém. "Hihihi."

"Ờ hờ chú nghĩ là con thắng đấy cô gái." Người chủ tiệm cũng phì cười, cảm thấy rất hạnh phúc khi thấy khách hàng của mình vui vẻ đến vậy.

Kanae vẫn giữ nụ cười đó nhưng nhẹ nhàng hơn và ngoảnh mặt lại nhìn Giyu.

"Hihi, tớ thắng rồi nhé!~"

Nụ cười của Kanae như một mặt trời nhỏ tỏa nắng khắp tâm trí hắn, con tim lạnh như băng của hắn bắt đầu tan chảy. Một cảm giác ấm áp bị chôn vùi rất sâu của hắn nay được khơi dậy lần nữa. Trên đôi má hắn xuất hiện những gợn nhỏ như vài sợi bông hồng.

"Cô có vẻ là người dễ cười nhỉ?" Lần này Giyu đã không đáp lại bằng một tông giọng sắc lạnh nữa. Cậu hơi mỉm cười nói với Kanae.

"Ừm! Hôm nay là ngày vui của tớ mà!" Mặc dù có thể không thực sự cảm thấy vui vẻ, nhưng Kanae vẫn có thể nở một nụ cười. Cô luôn trân trọng những gì cuộc sống đã ban cho cô.

Họ không nói gì nữa và tận hưởng hương vị củ cải thơm ngon với những lát cá hồi mằn mặn, cùng với tách trà ấm đắng, để lại một dư vị hấp dẫn trong khoang miệng.

Kanae từ tốn thưởng thức hương vị dân gian, trong khi đó Giyu ăn uống rất vội vã, kết quả là những lát hành được thái nhỏ bám đầy xung quanh miệng cậu.

"Hì~"

"Hửm? Có gì mắc cười à?" Giyu thắc mắc trước nụ cười của Kanae.

"Nè, ăn chầm chậm thôi, hành dính hết lên má kìa."

"Ờ... ừm." Hắn nhanh chóng lau mồm và gắp một lát cá, lần này hắn nhai từ tốn.

"Trông cậu lúc ăn dễ thương thật đấy!"

Hắn không nói nên lời, một hình bóng ùa về trong tâm trí Giyu. Hình ảnh người chị gái cười hiền diệu mỗi khi hắn ăn uống bừa bãi. Chị Tsutako đã mỉm cười và nói như vậy trong lúc nhẹ nhàng lau miệng cho đứa em thơ của mình.

Dù sao hắn cũng đang ăn nên cũng không nói được gì. Sau khi nhấp một ngụm trà ấm, hắn mới hỏi:

"Nè Kocho, chúng ta chỉ mới biết nhau, tại sao cậu lại thân thiện với tôi như vậy?" Hắn thoáng nhìn Kanae và lại dán mắt vào một điểm gì đó trên bàn.

"Thì tại vì, chúng ta bằng tuổi nhau, nên tớ nghĩ chúng ta có thể trở thành một đôi bạn tốt đó!" Kanae vui vẻ đáp lại và cô cũng hướng ánh mắt về một điểm trên bàn.

"Bạn tốt sao?" Giyu hơi ngạc nhiên nhìn về phía Kanae.

"Ừm! Từ hôm nay chúng ta là bạn nhé?" Kanae mỉm cười nhìn vào mắt Giyu.

"Ờ- Ừm... là bạn... từ hôm nay..." Giyu lắp bắp nói ngại ngùng đưa mặt nhìn sang chỗ khác.

"Tớ rất vui về điều đó đấy, Tomioka-san!" Cô mỉm cười nhắm mắt nói và sau đó hớp một ngụm trà.

Bầu trời đã dần khoác lên mình một chiếc áo xanh xám, những ngọn đèn dầu dần được thắp sáng ở khắp khu phố. Cũng phải hai tiếng nữa, bọn quỷ mới bắt đầu hành động. Kanae và Giyu sau đó cùng uống vào ngụm trà cuối.

"Thực ra... những người đồng đội trạc tuổi tớ, nếu không từ bỏ việc làm kiếm sĩ thì cũng bị quỷ giết cả rồi..." Kanae với sắc mặt trầm ngâm nói, đôi môi cô có chút cong xuống khi nhớ lại khuôn mặt của những người đã từng vào sinh ra tử với cô.

"Thế nên là tớ rất vui khi có thể gặp được một người mạnh mẽ như cậu!" Kanae nói tiếp với vẻ mặt có chút tươi hơn khi nãy, và cũng rất chân thành và nghiêm túc. Cô nhìn thẳng vào mắt Giyu như để khẳng định lời nói ấy.
"...Tôi cũng rất vui vì được gặp cô, Kocho." Giyu đã không lảng tránh ánh mắt của Kanae nữa. Hắn cảm nhận được người con gái này thật đặc biệt, là người mà hắn có thể vui vẻ khi ở bên; như cái cảm giác hắn đã từng có với chị gái Tsutako và người bạn thân nhất Sabito.

Cả hai lặng yên bước ra khỏi quán sau khi trả tiền cho phần ăn của mình. Họ lặng lẽ ngắm nhìn một chút khung cảnh về đêm của một dãy phố đông người qua lại. Cho đến khi Kanae lên tiếng phá vỡ sự lặng yên đó:
"Hôm nay, tớ đã rất vui đấy, Tomioka-san. Cảm ơn cậu rất nhiều!" Một lần nữa cô gửi đến Giyu một nụ cười vui vẻ thân thiện.

Kể từ khi Sabito hy sinh để bảo vệ hắn và những người khác, trên môi Giyu từ đó đã vắng bóng nụ cười. Thế nên hắn còn chẳng nhớ cách cười như thế nào, chỉ biết đáp trả lại Kanae bằng nụ cười thân thiện nhất mà hắn có thể :

"Ừm, tôi cũng rất vui đấy, Kocho!" Một nụ cười gượng gạo nhưng chân thành, cùng đôi mắt đượm buồn nay đã có chút vui tươi, sáng sủa.

"Tomioka-san!" Kanae nói với dấu hiệu nghiêm túc trên khuôn mặt.

"Hửm?" Giyu đáp lại nhẹ nhàng và tò mò.

"Cậu trông rất ngầu cái hôm đấu với Hạ Tam ở đồi Motonage đấy!" Kanae dịu dàng mỉm cười với cậu.

"Vậy sao? C-cảm ơn." Đây là lần đầu tiên Giyu được khen là ngầu, hai bên má cậu ta có chút đỏ.

[ Dễ thương quá đi! ] Kanae nghĩ thầm che miệng cười.

"Có gì mắc cười sao?"

"Không có gì... Mà t-tớ rất ngưỡng mộ cậu đấy Tomioka-san!" Kanae ngượng ngùng nói lớn.

"Hơ...?" Giyu rối bời không biết đáp lại như thế nào. Trong thân tâm anh từ sau cái chết của Sabito vẫn luôn tự nghĩ rằng bản thân rất tồi tệ. Nhưng bây giờ cô gái ấy đang đứng trước mặt anh và nói rằng cô ấy ngưỡng mộ anh. Sự xúc động đó đã khiến anh câm nín và không đáp lại Kanae.

"Thế, tạm biệt cậu nhé, Tomioka-san! Hy vọng sẽ sớm được gặp lại cậu!" Kanae quay lưng về phía Giyu và vẫy tay chào, cô ngoảnh mặt lại với đôi má hồng.

Kanae vội rời đi, nhìn ánh mắt Giyu vẫn hay thẩn thờ, trong lòng cô đã nghĩ Giyu là người có chút vô cảm.

"Ừm! Tạm biệt, Kocho!"

Hai người vui vẻ tạm biệt nhau trước khi chuẩn bị cho công việc tuần tra tối nay. Mọi việc đã diễn ra suôn sẻ. Chỉ có một thứ bất thường, nó xảy ra tại dinh của thủy trụ. Tối đó Giyu đã khó ngủ, hắn không tài nào dừng suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra chiều hôm nay. Cảm giác ấm áp đó đến gần sáng vẫn còn vương vấn.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC