Đoản : Nicotine | tell me what your name?.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đó là khoảng thời gian đẹp đẽ nhất mà Daniel tôi từng có được , nó đẹp như một bức tranh mà các nhà hoạ sĩ tài ba phác hoạ lên sau nhiều đêm thức trắng , hay nó đẹp như một ước mơ thần tiên của nàng Lọ Lem Cinderella . Và nó là tất cả những gì đối với tôi . Sau này khi em có dũng khi bước đi , gặp được một người khác , tôi chỉ còn cách ôm lấy đoạn hồi ức em xem là đau khổ để sống đến cả đời...

•••

Burano, một ngày nắng chói chang trên hòn đảo này.

Trong một quán cafe nhỏ dưới những ngôi nhà ngập tràn màu sắc rực rỡ là điểm nhấn của khách thăm quan nơi đây . Tôi ngồi đối diện với em - Bonnie , một cô gái Hoa Kiều mang nét đơn thuần của cô gái phương Đông , sự mềm mại như nước , nụ cười dịu dàng ấm áp như ánh mặt trời và giọng nói đầy sự cuốn hút của em đã khiến tôi không thể rời mắt .

Em nói cười ríu rít , đây không phải lần đầu chúng tôi gặp nhau , và đương nhiên hoàn toàn không có sự sắp xếp nào cả . Tôi thích em , ngay từ khoảng khắc gặp gỡ ấy , cuộc sống khô cằn của tôi như thể được sưởi ấm bởi thứ ánh sáng tuyệt trần của nàng.

Lần đó , tôi nhìn thấy em điên cuồng ở trong quán bar hát những bài hát đau khổ về tình yêu đôi lứa. Tôi cá chắc lúc đó là em vừa thất tình bởi bộ dạng em thê thảm hơn bất kì lúc nào , đầu tóc thì xoã sượi , vành mắt thì đỏ ửng , giọng nói thì nghẹn ngào , em như thể truyền hết cảm xúc của mình rồi cất thành một lời ca hệt đoàn tàu lao thẳng vào trái tim tôi. Ôi Bonnie , tôi thích em đến nhường nào mà tôi lại đắm say cả bộ dạng không chỉn chu của em như thế.

Đối lập với sự thác loạn của em thì tôi chỉ dựa lưng vào tường , tay phải kẹp điếu thuốc và tôi vẫn mặc bộ vest bình thường của tôi. Thật ra điều khiến tôi cảm thấy kì lạ là tôi hoàn mĩ như thế sao lại bị người con gái như em đánh cắp cả trái tim.

* " Này anh có nghe em nói không đấy?"

Tiếng nói của Bonnie làm sự hồi tưởng của tôi dừng lại. Đôi mày em hơi cau lại bị sự lơ đễnh của tôi. Tôi cười hiền , không đáp lại câu hỏi của em và nói

* " Bonnie của tôi , tên Trung Quốc của em là gì nhỉ?"

* " Anh lại quên rồi chứ gì , đồ bội bạc , Được rồi , em sẽ nhắc lại cho anh nghe . Tên tiếng Trung là Phỉ Y Triều Tịch. Tên nghe rõ là hay , người em cũng đẹp , vẫn là hoàn hảo nhất , anh nói phải không?"

Không phải là tôi quên tên của Bonnie nhưng tôi rất thích mỗi lần em khoe mẽ về bản thân , có điều gì đó toát lên từ em thu hút tôi vô cùng . Ôi Daniel , rõ ràng là mày bị nàng ấy bỏ bùa mê thuốc lú rồi, không thì sao có thể khờ khạo như vậy?

* " Được được , là tôi sai , vậy để tôi đền ơn bằng một bữa ăn thật no cho em nhé?"

Đáp lại tôi chính là sự vui vẻ gật đầu của Bonnie , đáy lòng tôi được lan toả sự ngọt ngào , tôi kéo em vào trong lòng , hôn lên mái tóc của em

* " Bonnie , em quá ngọt ngào như kẹo bông làm tôi muốn yêu em hơn nữa ."

Tình yêu của tôi được phô bày với em làm em ngại ngùng một chút vì gò má em hơi ửng hồng . Nhưng , khi tôi đang cười tủm tỉm trước sự đáng yêu này thì Bonnie chống hai tay lên ngực tôi rồi kiễng chân cô ấy lên để chạm hai đôi môi vào với nhau . Một khắc ấy tim tôi đập toán loạn , tôi ngạc nhiên hơn bao giờ hết thậm chí tôi còn sững người ra đấy . Cánh tay Bonnie vòng qua ôm lấy cổ tôi , em chủ động đưa lưỡi nhỏ của mình tiến tơi trêu chọc , hành động táo bạo quyến rũ của em khiến tôi muốn bùng phát . cánh tay tôi siết chặt vòng eo em , tay còn lại giữ gáy Bonnie rồi chuyển từ bị động thành chủ động. Chúng tôi dây dưa ngay nơi chốn phồn hoa đông người , ngay dưới ánh nắng mặt trời chói chang oi ả , ngay khi hai trái tim cùng hoà chung nhịp đập . Sự mật ngọt của Bonnie làm tôi mất kiểm soát , tôi đòi hỏi nhiều hơn thế nữa . Cho đến khi em thật sự không thể tiếp tục , tôi mới lưu luyến thả em ra . Bonnie dựa vào lồng ngực tôi ngoan ngoãn như chú mèo con , hơi thở hổn hển của em phả vào lồng ngực tôi dù cách một áo sơmi tôi vẫn cảm nhận được .

Phải đến khi không quan xung quanh thực yên tĩnh , tôi mới nghe được giọng nói yếu ớt của Bonnie vang lên du dương như tiếng đàn

* " Daniel , em rất thích anh."

••••

Chúng tôi dây dưa với nhau không có cách nào tách rời . Trong căn phòng xa hoa , trên chiếc giường kingsize rộng lớn , tiếng hít thở ồ ồ của tôi và tiếng rên rỉ yêu kiều của em như hoà làm một , đồng thanh vang lên ngâm nga . Đôi chân trắng nõn nà của Bonnie quấn lấy hông tôi như thể cổ vụ từng đợt thúc mạnh của tôi tiến sâu vào trong em . Hai cánh tay mảnh khảnh của nàng ôm lấy cổ tôi , phô bày bầu ngực tròn trịa của em đung đưa theo từng nhịp. Khuôn mặt Bonnie nóng bừng đỏ ửng , tóc dài buông xoã trông vô cùng mê hoặc tôi khiến lửa dục vọng tôi như bùng nổ , châm ngòi . Động tác của tôi trở nên điên cuồng dữ dội , những lần tấn công như muốn đem người phía dưới hoà cùng tôi thành một. Trước sự thô bạo kích thích của tôi mà Bonnie không chịu nổi , em rên lên thành tiếng , hai tay chuyển xuống tấm lưng trần to lớn của tôi mà ra sức bấu chặt . Sự đau đớn cùng khoái lạc khiến tôi như chìm trong hạnh phúc sung sướng hơn bao giờ hết . Cuối cùng tôi gầm lên một tiếng , đem tất cả tinh hoa của mình bắn vào trong Bonnie làm em hét lên một tiếng rồi đón nhận hết chúng .

Sau khi chúng tôi tắm rửa và quay trở về phòng ngủ đã quá nửa đêm . Bonnie mệt mỏi gối đầu lên cánh tay tôi rồi thiếp đi lúc nào không hay . Tôi cũng mệt mỏi nhưng bù lại tinh thần rất sảng khoái và thoả mãn . Tôi hôn lên đỉnh đầu , rồi hôn lên sau Bonnie và cuối cùng là sườn mặt của em . Tôi hạnh phúc khi có được em một cách trọn vẹn nhất

* " Bonnie của tôi , tôi sẽ yêu em cả đời này."

Lời thề thốt của tôi như một cái đinh khắc tạc trong trái tim tôi . Tôi có thể giữ trọn vẹn lời hứa ấy thế nhưng ngay cả bản thân tôi cũng hoài nghi , cả đời này sẽ là dài như thế nào?

••••

Tôi và Bonnie như đôi tình nhân mới biết yêu ngày đầu . Chúng tôi dính lấy nhau không buông dù là nửa phút , chúng tôi bên nhau hạnh phúc đến nỗi khiến những đôi khác phải lấy làm ghen tỵ. Mỗi sáng trước khi tôi đi làm Bonnie sẽ chuẩn bữa sáng cho tôi , sẽ thắt cavat cho tôi và cuối cùng là trao cho tôi một nụ hôn nóng bỏng . Rồi đến chiều tan tầm , căn nhà luôn có ngọn đèn sáng chờ đợi tôi , có bữa cơm ấm nóng và có cả Bonnie , em như người vợ nhỏ bé của tôi vậy. Quả thực , tôi là từng nhiều lần ngỏ ý muốn nói chuyện kết hôn , tuy biết là có chút gấp gáp vội vã nhưng tin tôi đi , khi yêu ai cũng muốn giữ chặt lấy đối phương bên mình . Đương nhiên là tôi không ngoại lệ.

Thế mà , mỗi lần tôi nhắc khéo đến điều này , Bonnie sẽ có thái độ ngượng ngùng và lảng tránh , tôi nghĩ rằng em còn muốn tự do nhiều hơn nữa . Tôi chưa từng hỏi em cặn kẽ vì tôi tôn trọng em , dù vậy đáy lòng tôi ít nhiều không thoải mái. Bonnie cũng nhận ra điều này và vì thế em sẽ lấy lòng tôi bằng một lần làm tình đầy mê hoặc , Bonnie như một con hồ ly tinh đưa tôi vào cám dỗ không có cách nào quay đầu lại.

Sau khi dọn dẹp xong bữa cơm tối , tôi sẽ ôm lấy Bonnie vào lòng và xem phim truyền hình . Chắc chắn rằng tôi không hứng thú với mấy bộ phim sướt mướt tình cảm này chút nào đâu nhưng được ôm mỹ nhân trong lòng mà hưởng thụ hương sắc trời của nàng , đây mới là điều tôi hứng thú .

Hôm nay , bộ phim đã chiếu đến tập cuối , Bonnie thì sụt sùi vì cuối phim tên nam chính chết tiệt kia qua đời . Em không ngừng tỏ ra nuối tiếc và đau xót cho hắn khiến tôi chẳng lấy làm vui vẻ . Rồi bỗng , trong đầu tôi loé lên ý nghĩ muốn trêu chọc em . Chết tiệt ! Mới một ngày không được cùng Bonnie ân ái lăn lộn đã khiến tôi không chịu nổi.

Tôi đưa tay lẻn vào váy ngủ của Bonnie. Tôi xoa xoa bụng dưới của em , hành động này làm Bonnie giật nảy mình , em bặm môi đánh yêu vào cánh tay tôi rồi tiếp tục xem phim. Tôi nhếch môi cười nửa miệng và không có ý định dừng lại . Bàn tay tôi như mang theo dục hoả đi xuống "khu vườn bí mật" của em mà trêu chọc thăm dò . Cách lớp quần lót , ngón tay tôi như khắc hoạ lại đường nét của nó và , tôi cảm nhận được Bonnie đang run rẩy lên. Cuối cùng , chính tôi cũng không nhịn nổi , tôi nới chiếc quần lót của em ra dồn thẳng thừng tiến vào . Bonnie cũng vì thế mà ưỡn cong người bật ra một tiếng " Ưm ." như mèo kêu . Em ôm lấy cổ tôi nhìn tôi với sự mất dần lý trí, tôi biết tôi đã thành công trong việc thu hút em khỏi bộ phim truyền hình . Tôi đè em xuống ghế sofa , đôi môi nóng bỏng của tôi hôn lên gò mò , sườn mặt , đôi môi rồi cả cái cổ trắng ngần của em . Tôi tự nhận mình là cao thủ trong chuyện ve vãn nên làm sao Bonnie có thể chịu đựng sự giày vò này . Cả phòng khách tràn ngập dư vị của tình yêu và tình dục , hai thân hình nam nữ đè chồng lên nhau ra sức thở dốc . Màn đêm như buông xuống dịu dàng mát lạnh đem lại sự sảng khoái cho đôi tình nhân kia trao cho nhau tình cảm mãnh liệt nguyên thuỷ .

•••

Lại là một ngày trời nắng đẹp của Burano làm tôi mê mẩn . Thời tiết ở đây khá tiết , đẹp đẽ có đẹp đẽ , thơ mộng có thơ mộng , mà quan trọng hơn là ở đây có Bonnie trong vòng tay tôi. Chúng tay đan hai bàn tay vào nhau , chậm rãi đi dạo quanh từng góc phố của hòn đảo này . Đương nhiên đây không phải lần đầu tiên tôi đi dạo ở Burano nhưng là lần đầu tôi đi cùng em.

Vẫn như vậy thôi , tôi mỉm cười nhìn em nói chuyện ríu rít , nhìn em hát vu vơ , nhìn em ngại ngùng nũng nịu khi được tôi hôn lên má và nhìn em thuộc về tôi . Không phải quá khoa trương nhưng đối với tôi , nụ cười Bonnie rạng rỡ hơn cả ánh mặt trời kia . quả thực , tôi không biết mình so sánh điều này đến bao nhiêu lần .

- " Bonnie , nói cho anh tên tiếng Trung của em đi."

Tôi lại mong mỏi mỗi lần em say sưa giới thiệu về bản thân như một đứa trẻ , nghĩ đến điều này tôi cảm thấy hạnh phúc .

Đúng như tôi dự đoán , em sẽ xụ mặt xuống một chút , đôi môi hơi vểnh lên rồi sẽ lên tiếng trách móc

- " Daniel , anh chẳng để tâm gì cả . Tên em là Phỉ Y Triều Tịch , tên nghe đã toát lên vẻ xinh đẹp cao quý rồi , anh nói có phải không? "

Tôi bật cười ha hả , liên tục nói " Phải , phải." rồi vò đầu em . Em cũng bật ra tiếng cười hạnh phúc trong ngày nắng đẹp . Vào lúc đó , tôi chỉ mong sao thời gian sẽ dừng lại , lưu giữ trọn bộ khoảng khắc hạnh phúc ấy của chúng tôi , vĩnh viễn không phai mờ ...

Và rồi như một cơn thuỷ triều dâng lên mãnh liệt xong ập xuống . Ngày tháng bình yên của tôi trôi đi lúc nào không hay bởi gần đây tôi cảm nhận từng đợt sóng dữ dội đang dần tiến đến . Bonnie không còn là Bonnie của tôi nữa .

Tôi cũng không rõ em thay đổi như thế nào nhưng dường như tôi cảm thấy em ngày một xa khỏi thế giới của tôi. Ôi không! Đừng ! Tôi bối rối và sợ hãi hơn lúc nào hết , tôi không thể mất Bonnie được , em là tất cả của tôi . Bonnie , em hệt như một liều thuốc phiện , chất nicotine của em ngấm thật sâu vào trái tim tôi là tê dại nó . Làm ơn , tôi không có cách nào thoát ra được nữa . Tôi siết chặt vòng tay ôm Bonnie đang chìm trong giấc ngủ , thầm mong mọi thứ chỉ là do tôi quá nhạy cảm.

•••

-" Daniel , làm ơn anh nghe em đi , em không muốn tiếp tục với anh nữa."

Trong chiếc xe oto của tôi , vì lời nói của em mà không khí dường như đông cứng lại . Tay tôi bấu chặt lấy vô lăng , kìm nén sự tức giận làm gân xanh nổi đầy trên mu bàn tay .

-" Anh rất tốt , em biết , anh yêu em em cũng cảm nhận được . Thế nhưng Daniel à , trái tim em không còn yêu anh như thế nữa , nó nhạt nhoà hơn cả tháng nay của hai ta."

Em lại tiếp tục cất lời nhưng tôi không đáp lại câu nào . Sự im lặng của tôi có vẻ khiến em ngầm tưởng rằng tôi đang thoả hiệp . Bonnie thở dài một tiếng , em vỗ vai tôi rồi xoay người muốn mở cửa xe .

" Cạch."

Tôi khoá cửa xe lại , em ngỡ ngàng nhìn tôi , đôi môi em hơi mở hé nhưng không nói gì cả . Tôi bắt đầu khởi động xe .

-" Daniel , anh muốn đưa em đi đâu?"

Tôi vẫn chọn cách yên lặng , chỉ là tôi nhấn chân ga mạnh hơn , dùng sức như muốn nhấn hỏng nó . Chiếc xe lao như một mũi tên phóng thẳng đến dòng sông nơi đây .

Không kịp để tất cả mọi người kịp phản ứng đã thấy một chiếc xe oto con rơi thẳng xuống dòng sông xanh biếc . Tất cả mọi người như đứng tim , hoảng hốt , sự tán loạn ngày hôm đó xé rách đi sự bình yên của hòn đảo này ....

Tôi chậm rãi mở hai mắt , nhìn thấy trần nhà được sơn bằng màu trắng , xung quanh tràn ngập mùi sát trùng khiến tôi không khỏi bàng hoàng . Tôi còn chưa đi gặp thần chết sao?

Ngay sau đó , tôi nghe được tiếng reo của một người y tá

-" Lạy chúa , anh ta đã tỉnh lại rồi."

•••

Tôi được đỡ dậy , ngồi dựa lưng vào thành giường bệnh , hồi lâu sau mới yếu ớt hỏi bác sĩ chủ trì của mình

-" Tôi hôn mê được bao lâu rồi?"

-" Đã ba tháng rồi . Một phần do sức khoẻ của anh và phần nhiều do ý thức không muốn tỉnh lại."

Ý thức không muốn tỉnh lại? Vì cái gì , điều gì cơ chứ? Tôi cau mày suy nghĩ . Lúc sau, tôi như được bừng tỉnh , đồng tử tôi co rút , tôi vừa run rẩy vừa bàng hoàng

-" Vậy , cô gái hôm đó ở trong xe của tôi thì sao? Cô ấy đâu ? đâu rồi?"

-" Cô ấy may mắn hơn chỉ hôn mê gần 1 tuần rồi đã khoẻ mạnh xuất viện rồi ."

-" Trong suốt khoảng thời gian tôi hôn mê cô ấy có ghé thăm không."

Người bác sĩ thoáng vẻ ngập ngừng nhưng rồi vẫn can đảm nói

-" Không có. Nhưng tuần trước cô ấy có ghé qua đưa cho tôi nhờ chuyển cho anh nếu anh tỉnh lại vào tuần này và khoẻ thì hãy đến chúc phúc cho cô ấy."

Vừa nói anh ta vừa đặt chiếc thiệp cưới vào lòng bàn tay tôi rồi rời đi. Chiếc thiệp cưới màu đỏ này , màu tượng trưng cho sự hạnh phúc này cũng là hạnh phúc của Bonnie nhưng không có tôi trong đó. Không biết bao nhiêu lần tôi tưởng tượng về ngày chính tay mình thiết kế thiệp cưới cho mình và em , duy chỉ kết cục này nằm mơ tôi cũng không dám nghĩ . Đời thật biết trêu đùa.

Tôi nhếch khoé miệng lên cười nụ cười tự giễu , vừa là khinh thường bản thân , vừa là coi thường Bonnie . Người con gái tôi dành hết tâm can để yêu thương thế mà đâm cho tôi một nhát đau như thế . Bonnie , em không bao giờ thấu được nỗi đau này như chết đi sống lại này của tôi...

•••

Lại ba năm đã trôi qua , Burano giờ đây chỉ tăng thêm sự đẹp đẽ mơ mộng vốn có của nó . Khách du lịch đến đây rất đông , đoàn nào cũng phải có đến 1,2 đôi tình nhân quấn lấy nhau như sam .

Tôi bước đến phía sau sân vườn nhà tôi , vừa đi vừa nói

-" Bonnie , em nhìn xem , lại là một đôi tình nhân hoàn hào như vậy , liệu có kết cục như hai ta không?"

Không ai đáp lại tôi , chỉ có những tia nắng gắt gao chiếu xuống nơi đây

-" Em nói xem , liệu có thể viên mãn như anh và em? Trọn đời trọn kiếp bên nhau."

Tôi cất lời ngọt ngào hơn lúc nào hết và dừng bước trước một gốc cây táo nhỏ. Tôi quỳ một gối xuống , vỗ về bãi đất ấy

-" Honey của anh , vẫn là em đẹp đẽ hơn tia nắng ấy."

Dứt lời tôi cúi xuống đặt một nụ hôn lên đó . Gió chiều thổi khẽ khàng làm lá cây phát ra tiếng xào xạc như đáp lại tôi.

Tôi giương khoé miệng lên cười lần nữa , miệng vẫn còn lẩm bẩm

-" Nói cho anh biết tên của em . Nói cho anh nghe tên của em."

Ending.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net